Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh

Chương 488: Huyền Vận Thần hậu (2)



 

 Nghe đến đây, Hà Mộng Như kinh hãi, yến hội lần này không chỉ là khoản đãi quý tộc Tây Thần quốc, càng là yến hội tẩy trần mời khách phương xa tới chuẩn bị cho Khương Phục Tiên. 

 Vẻ mặt Trần Mục lạnh nhạt nói: "Sư tỷ, tỷ đi đi, ta không thích tham gia náo nhiệt." 

 Hà Mộng Như tán thưởng nhìn Trần Mục, xem như tự mình biết lấy mình, Khương Phục Tiên cũng không muốn gây thêm phiền phức cho Trần Mục, chủ yếu là thấy vị hôn phu bị nhằm vào rất khó chịu. 

 "Yên tâm, tối nay ta sẽ đi." Khương Phục Tiên khẽ gật đầu, Hà Mộng Như mừng rỡ. 

 Hà Mộng Như vui vẻ nói: "Điện hạ, lát nữa ta lại tới đón ngài đến Nguyệt Quang hoa viên." 

 Khương Phục Tiên gật đầu, nàng ta bị lạnh nhạt cũng không tức giận, nhưng vị hôn phu bị lạnh nhạt, tâm trạng cực kỳ khó chịu. 

 Trần Mục nở nụ cười toả nắng nói: "Sư tỷ, đừng để ý, mời ta đi ta cũng không đi." 

 "Mời thật thì sao?" 

 "Vậy thì đương nhiên phải đi, mời cũng không mời, nên ta vẫn là đừng đi tự chuốc lấy nhục." 

 Trần Mục không hề để ở trong lòng. 

 Hạ Trúc Vân nhìn ra quan hệ của bọn họ xác thực rất tốt, vả lại nàng ta cảm thấy Trần Mục người này rất đặc biệt. 

 Chạng vạng tối. 

 Hà Mộng Như mang theo lượng lớn thị Nữ đến đây, bọn họ bưng y phục được xếp gọn gàng, còn có các loại đồ trang sức vàng ngọc, rõ ràng là muốn thay trang phục cho Khương Phục Tiên. 

 "Điện hạ, ngài phải tham dự yến hội quan trọng, đây là váy dài tơ bạc tốt nhất Đông Thần quốc, đồ trang sức đều là trân phẩm, nhất định có thể giúp cho điện hạ rực rỡ chói mắt." 

 "Ta không cần." Khương Phục Tiên trực tiếp từ chối, nàng ta sẽ chỉ cố ý ăn vận vì vị hôn phu. 

 Hà Mộng Như lúng túng nói: "Điện hạ, chúng ta thay y phục cho ngài, trang điểm rất nhanh." 

 Khương Phục Tiên nhàn nhạt nói: "Đa tạ ý tốt, ta thích cách ăn mặc này của bản thân." 

 Hà Mộng Như không thể ép buộc nàng ta, chỉ có thể đặt y phục và đồ trang sức ở Phục Tiên các, sau đó bọn họ dẫn Khương Phục Tiên tới Nguyệt Quang hoa viên. 

 Đình tử bỗng nhiên trở nên an tĩnh. 

 Trần Mục chuẩn bị đi tu luyện, Hạ Trúc Vân vừa cười vừa nói: "Trần công tử, ngài muốn ăn cái gì, ta có thể phân phó nhà bếp sắp xếp cho ngài." 

 "Không cần, cảm ơn." 

 Trên mặt Trần Mục nở nụ cười, Hạ Trúc Vân cung kính nói: "Trần công tử, ta có thể dẫn ngài đến nội thành du ngoạn, nơi này có rất nhiều đồ vật mà nhân gian không có." 

 Nghe đến đây, Trần Mục vẫn khá cảm thấy hứng thú, đánh dấu Lôi Đình Tổ Văn ở Tổ Thần thành, nơi này là Thái Sơ hoàng thành, theo lý mà nói phải có rất nhiều tạo hóa, đi dạo khắp nơi, nói không chừng có thể phát động nhiệm vụ đánh dấu. 

 "Làm phiền Hạ cô nương." 

 "Ngài là khách nhân, ta nên làm." 

 Trần Mục đi theo Hạ Trúc Vân rời khỏi Phục Tiên các, nơi này rất lớn, chung quanh đều là rừng cây, phải đi rất xa mới có thể nhìn thấy những kiến trúc khác. 

 Hạ Trúc Vân dẫn Trần Mục tới nội thành đi dạo, bọn họ đến Thần Nhãn hồ trước, từ trên cao nhìn xuống hồ nước kia giống như đôi mắt xanh đậm, phảng phất như có thể thôn phệ linh hồn. 

 Chỗ sâu trong Thần Nhãn hồ có tần sóng năng lượng mạnh mẽ, tu luyện ở chỗ này chắc chắn làm ít công to, Trần Mục cũng không ở chỗ này tu luyện, để tránh dẫn tới phiền phức. 

 Nguyệt Quang hoa viên. 

 Huyền Vận Thần hậu của Đông Thần quốc và Lâu Tương Thần hậu của Tây Thần quốc ngồi ngay ngắn ở phía trên ngọc tọa nơi cao. 

 Huyền Vận Thần hậu mặc váy dài viền vàng trắng bạc, tóc đen đầy đầu dùng trâm cài cuộn lại, còn có lượng lớn đồ trang sức vàng ngọc đắt đỏ quý hiếm tô điểm, đôi mắt xanh thẳm phản chiếu ánh sao, cao quý ưu nhã, đoan trang mỹ lệ. 

 Lâu Tương Thần hậu thân mặc y phục đỏ rực, như là Phượng Hoàng cao ngạo, trong đôi mắt ẩn chứa vẻ cao ngạo, hai vị Thần hậu chắc chắn chính là tồn tại chói mắt nhất trong Nguyệt Quang hoa viên. 

 Phía dưới bên trái là quý tộc Đông Thần quốc, phía bên phải là quý tộc Tây Thần quốc, nhưng mà vị trí thứ nhất bên trái vẫn còn trống, Khương Vũ Thần ngồi ở vị trí thứ hai. 

 Cơ Thanh Vân ngồi ở vị trí thứ ba, sau đó là Khương Sinh Yên, Khương Hiên đám tiểu bối Khương gia. 

 Đối diện vị trí thứ nhất là thiếu nữ mặc y phục xanh nhạt, xinh xắn đáng yêu, cúi đầu, mím môi, biểu cảm điềm đạm đáng yêu khiến người thương yêu. 

 Nàng ta là đích nữ Diệp Hâm Nhiên của Thần hoàng Tây Thần quốc, cũng là đích hệ Hoàng tộc duy nhất, thân phận tôn quý. 

 Đối diện vị trí thứ hai là thanh niên thân mặc kim bào, Thần tử của Tây Thần quốc, Chu Hành Vân, cũng là Thần tộc xa xưa, Chu gia thần phục Diệp gia, cũng là đại gia tộc thứ hai của Tây Thần quốc, vô cùng hiển hách. 

 Còn lại hai nam một nữ khác cũng là tiểu bối quý tộc của Tây Thần quốc, bọn họ lần này tới, chủ yếu là vì cọ sát giao lưu giữa tiểu bối, còn có việc thương lượng chuyện liên hôn của hai nước. 

 Hà Mộng Như mang Khương Phục Tiên tới Nguyệt Quang hoa viên, ánh bạc của tháp cao chiếu sáng nơi đây, chung quanh là biển hoa lãng mạn, bọn họ hấp dẫn sự chú ý của mọi người. 

 Khương Phục Tiên thân mặc váy tuyết dài chạm đất, tóc bạc xoã ở đầu vai, đôi mắt xanh thẳm không có gợn sóng, dáng người nàng ta cao gầy thon dài, bước đi uyển chuyển, đối mặt với yến hội long trọng như vậy, trên mặt không hề phát hiện thấy chút hài lòng nào. 

 Khương Phục Tiên đi đến trước người mẫu thân, khom người nói: "Phục Tiên bái kiến mẫu hậu." 

 Huyền Vận Thần hậu ôm Khương Phục Tiên, dịu dàng nói: "Phục Tiên, mẫu thân vẫn luôn mong nhớ con." 

 Huyền Vận Thần hậu khẽ xoa phía sau lưng Khương Phục Tiên, sau đó khẽ vuốt khuôn mặt của nàng ta, sự vui vẻ lộ rõ trong mắt. 

 Tâm trạng của Khương Phục Tiên cũng xuất hiện dao động, trên mặt nàng ta hiện lên ý cười, Huyền Vận Thần hậu nhìn Khương Vũ Thần ở một bên, người sau chậm rãi đứng dậy, hơi hơi khom người, nói: "Vũ Thần bái kiến tỷ tỷ."

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.