Ngày đầu tiên khai giảng, Thẩm Lạc Bạch tâm trạng phơi phới bước vào trong phòng học.
Nữa rồi, lớp trưởng đáng yêu của anh lại bắt đầu tụ tập tuyên truyền mấy thứ không hợp với thuần phong mỹ tục nữa rồi đó.
“Thầy Tiểu Bạch đến rồi!”
Mấy bé đáng yêu phản ứng cũng nhanh ha, đang che chắn cái gì đó?
“Lớp trưởng, lại lén giấu mấy cái gì nữa rồi?” Thẩm Lạc Bạch bày ra vẻ mặt của một người thầy nghiêm khắc bắt đầu hù dọa học sinh.
Mau giao tranh của idol White ra cho vi sư thưởng thức coi, còn tưởng là vi sư không biết thật à. Mấy cô nhóc này đứa nào cũng giàu hết, ngày nào cũng qua kiếm idol đặt commission thôi.
Lớp trưởng thẹn thùng, xoắn suýt, không hiểu sao mặt đỏ ửng: “Thầy Tiểu Bạch ơi lần này không phải là đặt commision đâu ạ.”
Thẩm Lạc Bạch: Ồ?
“Là xin phép một tranh của idol xong rồi em tự in màu ra thôi.” Rõ ràng là lớp trưởng đang rất bồn chồn.
Thẩm Lạc Bạch khoanh hai tay đứng đợi cô bé tiến cống lên.
“Thầy Tiểu Bạch ơi, trước khi thầy xem thì em phải thanh minh trước, em là một học sinh tốt rất tôn sư trọng đạo, chỉ thích thưởng thức nghệ thuật mà thôi, tuyệt đối không có suy nghĩ dư thừa nào khác đâu ạ.”
Sao lần này lại lèm bèm nhiều thế nhỉ.
Lớp trưởng dè dặt đưa tờ tranh màu qua cho Thẩm Lạc Bạch, che mặt lại lén lút nhìn biểu cảm của Thẩm Lạc Bạch.
Thẩm Lạc Bạch bình tĩnh nhìn một cái.
!!!???
Đúng là White vẽ rồi, nhưng mà sao lại vẽ anh vậy!!??
Chàng trai trẻ trong tranh đang đứng dưới pháo hoa rực rỡ nở một nụ cười xán lạn, trên mặt là một rạng hồng ửng, khóe mắt còn có mộtt vầng sáng như ẩn như hiện. Pháo hoa phản chiếu trong mắt anh như một biển sao trời, trên ngón áp út tay trái còn đeo một chiếc nhẫn cực kì bắt mắt.
Bức tranh này rõ ràng là vẽ lại đêm giao thừa đó.
Thẩm Lạc Bạch hé miệng, không biết phải nói gì nữa.
“Thầy Tiểu Bạch, em có thể hỏi thầy một vấn đề không ạ? Có phải là thầy quen với idol White không!? Bức tranh này rõ ràng là vẽ thầy mà!”
Đứa nhỏ này, thầy Tiểu Bạch của con cũng méo hiểu chuyện gì đây!
Thẩm Lạc Bạch lắp bắp nói: “Th-thầy sao mà quen được chứ, thật ra cũng đâu giống lắm.” Anh trả tờ tranh màu lại cho lớp trưởng, để cô nhóc lo học hành chăm chỉ đi.
Thẩm Lạc Bạch: “Sao bức này không có đăng trên trang X vậy?”
Lớp trưởng: “À, tấm này idol không có up lên trang X, idol up trên trang Y á thầy.”
Thẩm Lạc Bạch lập tức vội vào bấm vào trang Y, hay lắm hay lắm, cũng biết tính trước tính sau ha. Chắc là Giang Yến đã phát hiện ra mình có follow hắn trên trang X nên mới đổi trận địa chính sang trang Y chứ gì.
Quả nhiên, anh đã thấy được rất nhiều chi tiết liên quan đến anh trên trang Y.
Ngày X tháng X năm XXXX
Năm mới vui vẻ, bé mèo con.
Vẽ bức tranh mà lớp trưởng vừa đưa cho anh xem khi nãy.
Ngày X tháng X năm XXXX
Mèo dưới tầng.
Vẽ con mèo ở trạm chuyển phát mà lúc anh và Giang Yến ra ngoài ngứa tay quá nên đi qua ghẹo một chút.
Ngày X tháng X năm XXXX
Commision riêng, mọi người đừng dùng nhé.
Tấm này anh có thấy trên lofter rồi.
Ngày X tháng X năm XXXX
Em không cần phải thuần phục anh, anh không muốn thấy em rơi nước mắt.
Vẽ dáng vẻ lúc anh nằm ngủ trên bàn sắp, bên cạnh còn vẽ thêm một cái điện thoại hiển thị độ hảo cảm của người máy.
Thẩm Lạc Bạch hít sâu một hơi cố giữ bình tĩnh, idol artist mà mình follow thế mà lại là anh chồng nhà mình là trải nghiệm thế nào.
Thẩm Lạc Bạch: Anh Yến, giải thích chút đi.
Thẩm Lạc Bạch: [Hình ảnh]
Hồi lâu mà Giang Yến vẫn chưa trả lời lại, chắc là sợ rồi chứ gì.
Giang Yến: Vợ ơi anh sai rồi.
-------------------June: Mọi người ơi hãy dành trăm ngàn lời cám ơn cho em Gạo ik ạ. Tốc độ ra chương nhanh thì tôi biết thừa vì tôi ở VTC lâu rồi nhưng nhanh như em Gạo thì chưa bao giờoooooo. Iu em Gạo. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, nhớ giới thiệu cho người khác biết nhaaaa 😘