Ta Bắt Đầu Xây Dựng Thế Giới

Chương 7: Tàn sát



Đang tán thưởng Slay, mí mắt phải Hanz mất tự nhiên nhảy lên, bên tai một tiếng sói tru đột nhiên vang lên!

Khóe mắt của Hanz liếc qua nhếch lên, một ánh mắt hoang dại tà ác, cái mồm như chậu máu ngoác ra thu ngay vào tầm mắt của hắn! Khoảnh khắc này, hắn lập tức cảm nhận được khí tức tử vong đáng sợ đến ngộp thở, con Sói mang trên đầu viên tinh thạch màu hồng kia đã nhìn đúng sơ hở trong nháy mắt của bản thân hắn, không chút do dự lao tới như một tia chớp đen, dự định cắn đứt cổ của hắn, một cỗ cảm giác áp bách mạnh mẽ trực tiếp đập vào sau gáy của hắn, để hắn mất đi hoàn toàn năng lực suy tính.

Đầu óc trống rỗng, tiếng hít thở vang lên đinh tai nhức óc, đây hết thảy phát sinh quá nhanh, nhanh đến mức hắn cũng không kịp làm ra phản ứng gì, ngay trong lúc ngàn cân treo sợi tóc ấy, tiếng gầm lên giận dữ giống như sấm sét ghé vào lỗ tai hắn nổ vang!

"Cút ngay cho ta! ! !"

Lời còn chưa dứt, một thanh cự kiếm vụt qua đập thẳng chính giữa khuôn mặt đầu ma lang. Cái vũ khí này ngoài Artemis ra chẳng thể của ai khác nữa.

Với lực lượng khổng lồ, một kích này của Artemis quả thực thế như lôi đình, thanh cự kiếm trong nháy mắt đập tới đầu sói kia, không khí cuộn trào, bên tai vang lên một tiếng "Phanh!!" oanh động, cả cái đầu sói bị đánh nổ ngay tại chỗ!

Đã sớm biết Artemis trời sinh thần lực, nhưng tình cảnh này vẫn khiến Hanz cảm thấy cực kì kinh hãi, đây là một đầu nhị tinh hung thú hàng thật giá thật a? Chỉ một đòn duy nhất tên kia đã tiễn nó về đi kéo nhị cho Diêm Vương? Phải biết được rằng nhất tinh hung thú tố chất cơ thể đã mạnh hơn những con thú bình thường vài lần rồi, nhị tinh còn vừa được gia tăng sức mạnh, gia tăng tốc độ, tam tinh thì đao thương bất nhập, rất khó phá tan lớp phòng ngự của chúng. Tứ tinh trở lên thì chẳng cần nói nữa... Ở Vương quốc Redlined, những hiệp sĩ tinh anh cũng chỉ có thể ứng chiến với đám nhị tinh hung thú, giết được cũng chẳng lạ, nhưng một đập vỡ đầu thì hắn chưa nghe bao giờ, à, có, đúng!

Lục địa này nếu hung thú bá đạo như thế sao không phải kẻ thống trị? Bởi vì nơi đây có hai dạng tồn tại của loài người bá đạo vượt qua chúng nó.

Một dạng được gọi là "Chiến thần", được thức tỉnh sức mạnh cơ thể, bằng vào việc luyện tập, hấp thụ tinh thạch của ma thú mà mạnh lên, mỗi lần chiến đấu, trên trán bọn chúng sẽ hiện lên những ngôi sao với số cánh tương ứng thực lực bản thân, yếu nhất là chiến thần 3 sao với ngôi sao 3 cánh trên đầu, bọn chúng có thể bằng vào sức mạnh bản thân chiến đấu, chém giết đám ma thú tam tinh.

Một dạng nữa được gọi là "Pháp sư",
Sức mạnh của bọn họ là điều khiển nguyên tố, triệu hồi những sinh vật to lớn chiến đấu,... Cũng tương tự "Chiến thần, lúc chiến đấu, trên trán bọn chúng cũng hiện lên những bông sen với số cánh tương ứng thực lực.

Từng sống tại kinh thành, cũng nhiều lần vào thành Iris, bản thân Hanz cũng biệt những tồn tại chí cao ấy rất khó để được gặp, vạn người có một, họ đều đi phát triển lãnh thổ riêng của mình, hoặc là đảm nhiệm những tước vị hết sức tối cao của một quốc gia, hắn cũng từng nghe nói, vương quốc Redlined hắn từng ở này có một vị ngũ tinh chiến thần đảm nhiệm công việc thủ hộ hoàng gia.

Chỉ có hai dạng tồn tại như vậy mới có thể bóp chết những con nhị tinh hung thú một cách dễ dàng, tại sao Artemis lại mạnh như vậy? Hắn còn chẳng phải một chiến thần? Hắn còn chẳng thèm phụ thể sức mạnh gì cả?

Chẳng quan tâm bản thân mới trở về từ cõi chết, cũng chẳng để ý tới ánh mắt cảm ơn của tên thủ lĩnh đối phương vừa nãy hắn cứu, Hanz lúc này chỉ có một cái ý nghĩ, nhìn lướt qua Artemis, sắc mặt tên kia hết sức khó coi , hắn đột nhiên mở miệng, "Rất khó chịu đúng hay không?"

Nghe nói như vậy, Artemis đầu tiên là sững sờ, lập tức gật đầu, "Khó chịu!"

Đối mặt câu trả lời hết sức ngay thẳng, Hanz giật giật khóe miệng một phát, đúng, Artemis hắn am hiểu xông pha chiến đấu, việc bị động chịu đòn như này đích thực đối với hắn không thích hợp, điểm này, từ trên vẻ mặt căm tức của hắn ai nấy đều thấy được.

"Vậy ngươi xông lên đi!"

"Cái gì?"

"Có nhìn thấy con súc sinh kia không ?" Hanz chỉ một ngón tay nơi xa, "Đó phải vị trí đứng của con sói đầu đàn, là nó đang chỉ huy bầy sói tác chiến, xông đi lên giết chết nó! Có thể làm được không?"

"Có thể!" Artemis không hề nghĩ ngợi thì cấp ra đáp án này, nhưng về sau trên mặt lại lộ ra một chút do dự, "Nhưng Bệ hạ, an toàn của người. . ."

Tại cục diện này hỗn loạn này, Artemis luôn đặt vấn đề an toàn của Hanz ở vị trí đầu tiên.

"Yên tâm, ta cũng đã từng chém giết một đầu nhị tinh hung thú, với lại. . ." Hanz nhếch nhếch miệng, sau đó vung tay lên, "Những dũng sĩ của ta, trả lời ta! Các ngươi có để đám súc sinh này thương tổn được ta không? !"

Một tiếng vừa ra, khiến đám chiến sĩ xung quanh nhiệt huyết dâng trào, ào ào nộ hống lên tiếng: "Không thể!"

"Thề sống chết bảo hộ Quốc vương!"

"Giết sạch bọn chúng! Giết sạch bọn chúng! !"

"Ha ha ha! Nói hay lắm, đây mới là các chiến sĩ của ta!".

"Hỡi những người chiến sĩ của ta, hôm nay ai giết được một con súc sinh trong đám kia, bữa tối nay, bản thân được một con cá!"

Đám người chỉ cảm giác một cỗ chiến ý bùng cháy mạnh mẽ trong lồng ngực, đang thiêu đốt hừng hực, tiếng tim đập tựa như trống trận cuồng lôi, không nói nhảm, ai nấy trong tay vũ khí vung lên, tại chỗ trùng sát ra ngoài!

Sát ý lạnh lẽo bùng nổ trong mắt Artemis, lần đầu tiên hắn rút thanh cự kiếm khỏi vỏ. Dù đã lâu chưa dùng, nhưng cái khí tức chết chóc vẫn khiến mọi người run sợ, hắc khí lượn lờ, tuy thân kiếm trông hết sức nặng nề nhưng lưỡi kiếm sáng loáng, bén nhọn cực kì.

Lùi lại một bước lấy đà, Artemis hét to một tiếng, sau đấy lao như một đầu mãnh thú xổng chuồng về phía con sói đầu đàn. Trên đường đi, mỗi lần thanh cự kiếm trong tay hắn vung lên, tiếng gió rít gào nổi lên, lại có một sinh mạng hung thú chấm dứt. Trên chiến trường như tu la tràng này, trông hắn chẳng khác gì một thần chết đang đi thu gặt sinh mạng cả. Chẳng những làm cho quân địch khiếp hồn bạt vía, cắm đầu chạy trối chết ra bốn phía, đám người Hanz cũng kinh hãi không thôi. Như thế này thì cần bọn hắn làm gì a! Để mình tên yêu nghiệt kia tiến lên là được rồi.

Lấy một thế tiến công vũ bão, như sấm sét giữa trời quang giết ra, Artemis kéo lê thanh cự kiếm của mình chầm chậm bước về phía trước, đằng sau bóng lưng to lớn của hắn, không một ai lên tiếng, tất cả câm nín nhìn những xác chết la liệt trên đất của bầy hung thú. Kinh ngạc, sợ hãi, hưng phấn... Những cảm xúc khác nhau hiện lên trên từng gương mặt. Toàn diệt.... Không một con sống sót! Tất cả 15 đầu nhất tinh, 3 đầu nhị tinh hung thú không một con còn nguyên vẹn bản thể.

Giờ đây, Artemis đứng lại, thanh kiếm kéo leng keng một đường cũng im bặt, không gian tĩnh lặng như tờ, thi thoảng những tiếng "tóc...tóc" từ máu bọn hung thú trên kiếm của Artemis nhỏ giọt chảy xuống.

Sói nhìn người, người nhìn sói, hai bọn họ nhìn nhau vài giây đồng hồ. Đó là tư thế của cường giả, tại đây, bọn chúng tịch mịch, trong mắt lẫn nhau chỉ có đối thủ của mình mà thôi, bọn hắn đánh giá lẫn nhau, đây sẽ là một trận quyết đấu, mà người thua sẽ vĩnh viễn mất đi cơ hội sống sót của mình. Vài giây sau, cả hai không ai bảo ai bắt đầu động...

"Vút!!" Hai bọn họ nhảy vào nhau, tốc độ nhanh như xé gió, đám người ngồi ngoài xem cũng phải chú ý lắm mới nhìn thấy thân ảnh bọn hắn.

"Kengggg!" Tiếng móng vuốt và tiếng kiếm va chạm vào nhau tạo nên một âm thanh chói tai. Ngay sau đó, đầu Ma sói lộn trên không ba vòng rồi thủ thế trên mặt đất, bên này Artemis cũng bị đánh lui hai bước mới giữ vững thân mình, tay cầm thanh cự kiếm vẫn còn run run. Vỏn vẹn một lượt giao phong, cũng có thể thấy hai bên ngang tài ngang sức như thế nào. Cả hai lại tiếp tục lăn xả giao phong, đã triệt để bạo phát chiến lực, tung những món đòn chí mạng về phía đối phương.

Lúc này, cả người Artemis bây giờ đã lỗ chỗ vết cào từ móng vuốt, có những vết thương sâu hoắm thấy tận sương trông cực kì ghê người, nhưng hắn chưa hề nhíu mày lấy một cái, càng đánh càng hăng, những đòn tấn công như vũ bão liên tiếp cắt qua người con ác thú, mặc dù với lực phòng thủ kinh người cùng tốc độ chớp nhoáng, nhưng  cũng chẳng khá hơn là bao, đôi mắt đỏ chót đã bắt đầu mờ dần, chiếc mồm như chậu máu cũng đã mở to thở phì phò, nước dãi tuôn như suối rớt xuống đất, trên thân liên tục bị đâm chém, lộ ra những chiếc lỗ máu cực ghê rợn.

Tình thế bây giờ cực bất lợi cho nó, loài sói mạnh ở một chữ "Độc", nó không giỏi giao chiến kéo về lâu về dài như thế này, nó phải nhanh chóng kết thúc trận chiến này, nếu không, kẻ chết mười phần là nó, nghĩ vậy, trong đôi mắt hung ác kia lộ ra một phần quyết đoán, nó lùi lại lấy đà, phốc một tiếng, quay đầu bỏ chạy trong sự ngơ ngác của tất cả mọi người.

Nhưng mà, Artemis sao có thể để nó toại nguyện, hắn lập tức đuổi theo, đoạn nhắm thẳng đầu con thú mà phi mạnh cây cự kiếm đoạn đường lui của con vật.

Nhưng đúng vào lúc này, đầu hung thú xoay nhanh người, há chiếc mồm như chậu máu để lộ những cái răng nanh nhọn hoắt, nhắm thẳng cái cổ Artemis lao lại, hắn cũng không đoán được tình huống này, nhưng cũng chẳng sợ hãi, đáng sợ hơn hắn chẳng thèm tránh, dùng một động tác hết sức điêu luyện vòng qua cổ đối phương, dùng đôi tay như gọng kìm cùng tất cả sức lực còn lại xiết chặt, mặc kệ hàm răng nhọn hoắt kia cắm thẳng qua vai hắn. Trái tim đám người Hanz nhảy lộp bộp sợ hãi, thầm nhủ thật giảo hoạt!

Cắn càng chặt, đôi tay gọng kìm kia càng xiết chặt nó, bắt đầu từng hơi thở khó khăn, nó liều mạng giãy dụa nhưng vô ích, đám người kia chỉ nghe ư ử vài tiếng, rồi tắt ngấm...!

Đám người Hanz vội vàng chạy lại xem tình hình, chỉ thấy giờ khắc này, Artemis nào còn giống con người, chính là một cái huyết y nhân, cả người là máu, cực kì ghê rợn, nhưng trong tay hắn vẫn kẹp chặt cổ đối phương, sợ nó giở trò, một lát sau, xác nhận địch nhân chết thật, hắn mới thở phào, nằm nhoài ra đất triệt để ngất đi...

"A a a a a a a a! ! !" Đám người kích động hò hét, sung sướng reo hò hưởng thụ niềm vui thắng lợi!



"Nỗi nhớ này tung bay trong gió....
... có một người không thể quên được!

Quãng đời còn lại chỉ có thể ôm nhau trong hồi ức."
Bi thương sẽ là những gì chúng ta cảm nhận được ở trong bộ truyện...
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.