Đám lính Thần Vệ Quân thấy chỉ huy đứng ra giải thích, cũng không vội vàng động thủ, chờ đợi chỉ thị tiếp theo từ phía Hanz.
Không để ý đến người khác, Hanz lại hướng ánh mắt của mình về phía tên mập kia, tên này khiến Hanz muốn bật cười ngay lập tức, một kẻ ngu ngốc đần độn như này, sự ham muốn in hẳn lên mặt như thế, hắn còn nghĩ sẽ lừa được ai cơ chứ? À, ngoại trừ Hanz, ngoại trừ những dị tộc, nô lệ hằng ngày phải chạy trối chết để né tránh bao cạm bẫy, lời nói dụ hoặc của loài người này, có lẽ hầu hết tất cả mọi người dân của Hanz ở đây đều có khả năng bị hắn lừa mất!
Nhìn đến những người đằng sau lưng tên mập kia, từ trang phục cho đến bộ dáng bên ngoài, Hanz thầm suy đoán, tên mập này hình như cũng không nói dối về thân phận bản thân mình, có lẽ là con của tộc trưởng một bộ tộc nào đó, mà bộ tộc này quy mô có lẽ cũng không nhỏ, ngay cả một tên ngu đần như này ra ngoài cũng có mười mấy người đi theo bảo vệ rồi.
Lại nói, cái duy nhất mà tên mập kia nói dối, có lẽ chính là muốn độc chiếm cái nơi tuyệt vời này rồi đây, có lẽ, sau khi đến đây, chứng kiến nguồn tài nguyên phong phú, cảnh vật tươi đẹp, con người chăm chỉ lao động, binh lính thì hầu như không có khi mà bản thân Hanz đã rút hầu như toàn bộ mang đi rồi, thì tên mập ấy đã nảy sinh ra cái ham muốn như vậy. Mà để thực hiện được điều ham muốn đấy, chắc chắn phải bắt đầu từ vị trí của Hanz mà động tay động chân rồi!
Đáng tiếc, bọn hắn chọn sai đối tượng, một ý niệm đen tối cũng đột nhiên xuất hiện trong đầu Hanz khiến hắn thầm cười lạnh, trên môi khóe miệng khẽ nhếch lên một cái, cử chỉ nhẹ đến mức bất cứ ai cũng không nhận ra sự biến hóa ấy.
Đúng lúc này, một bóng người xinh đẹp cũng xuất hiện bên cạnh Hanz, Natalia vừa bước lên, nhìn thấy khung cảnh quen thuộc này, trong lòng cũng sinh ra một cảm giác nao nao khó tả, đơn giản cũng chỉ góp nhặt lại bằng hai chữ: "yên bình". Bờ môi mọng nước khẽ giãn ra, tạo nên một nụ cười trao đảo chúng sinh.
Hanz ở bên cạnh cũng mất hết hồn vía, không ngờ cái con người ngày đêm ở cạnh làm bạn với hắn này, mặc dù đã nhìn nhiều đến không thể nhiều hơn được rồi, nhưng mỗi một cử chỉ bình thường từ nàng vẫn có thể dụ hoặc bản thân hắn đến mức như vậy.
Mà không chỉ riêng Hanz, tất cả những người ở đây nhìn thấy bóng dáng và nụ cười của người con gái ấy thì cũng thầm hâm mộ và cảm thán trong lòng, hơn nữa cũng hướng sự hâm mộ sang cả quốc vương, thật đúng là một đôi trời sinh, "trai tài gái sắc".
Tất nhiên, tên mập mạp cũng chẳng ngoại lệ, nhan sắc diễm lệ, thần bí mà quyễn rũ từ cô nàng mèo kia đã ngay lập tức hấp dẫn được hắn rồi, nước dãi đã chảy ra xuống tận đất, bỏ qua cả những lời dọa nạt vừa mới phát ra từ miệng Hanz, hắn vẫy tay ra hiệu cho đám người dưới trướng, rồi lại chỉ tay về phía Natalia, hưng phấn reo lên:
-Này! Lũ ngu, mau chóng bắt con ả nô lệ miêu tộc kia lại đây cho ta, mau! Mau lên!
Câu nói vừa phát ra, bầu không khí vừa được Ruller giải vây lập tức trở nên trầm trọng lại, trong lòng ai nấy đều hô lên không ổn, chẳng biết từ đâu sinh ra cái tên trời đánh này, ban nãy dám phạm vào đại luật, coi rẻ vương pháp, hiện tại còn dám đánh chủ ý lên nữ nhân của bệ hạ, thật là coi mình sống quá lâu nên chán hay chăng?
Ruller cũng nghe rõ mồn một câu nói ấy, hô hấp cũng trở nên trầm trọng, trái tim như bị ai bóp nghẹt lại, bờ môi mấp máy không nói ra lời, câu nói trước của hắn có lẽ Ruller chưa nghe được, nhưng câu này thì ngược lại, từng câu từng chữ như đâm vào tim hắn vậy, cái này thật đúng là làm khó hắn, người dù gì cũng là hắn mang đến đây, nhưng hắn căn bản cũng mới chỉ trò chuyện phiếm cùng đối phương vài câu về bệ hạ cũng như dẫn hắn đi tham quan một chút khung cảnh nơi này mà thôi.
Còn chưa kịp giảng giải về pháp luật và quy tắc nơi này thì tiếng chuông triệu tập đã vang lên, tên chết bầm này cũng ham vui, chạy theo mọi người, thật không ngờ mập mạp như hắn mà ngược lại chạy thì rất nhanh, khiến bản thân Ruller cũng phải chật vật lắm mới đuổi kịp. Nhưng đuổi kịp thì đuổi kịp, câu kia vừa ra thì Ruller biết, mọi thứ đều đã được định đoạt rồi, dù có nói thêm cái gì cũng là thừa thãi mà thôi.
Hanz lúc này đứng đơ ra đó, dường như vẫn còn chưa tin vào những gì mình nghe thấy, nguyên bản, hắn chỉ định dùng tên đần này để chấn nhiếp mọi người, dọa dẫm một chút lũ người khinh thường dị tộc, giai cấp, để bọn hắn thu lại một chút tư tâm của mình, bớt cho hắn vài việc không cần thiết.
Nhưng không ngờ, tên này lại quá phận như vậy, cái này, thật sự khiến bản thân Hanz cũng không chịu đựng nổi nữa rồi.
Nghiêm mặt lại, Hanz trầm giọng, gằn từng chữ một:"Bắt lấy tên khốn này cho ta, hôm nay, à không, ngay giờ phút này, trước đài phán xử, ta sẽ định tội hắn, ai phản kháng, bắn chết không tha!"
Vứt lại lời cuối cùng, Hanz không liếc nhìn tên kia một cái, phất áo bỏ đi về phía Đài phán xử. Ngay sau hắn, Natalia cũng lập tức chạy theo, rồi một đoàn người cũng lẽo đẽo theo sau, chẳng một ai dám lên tiếng nói gì.
Phía sau, chỉ nghe thấy tiếng hét thảm của đám người kia cũng như tiếng nổ đì đoàng vang lên.
Một lát sau, trên đài phán xử, nơi đây chỉ đơn giản là một khu đất rộng rãi, trung tâm được đặt một đài cao bằng gỗ, chính giữa là một cây thập tự, trên đó đang được treo tên khốn mập mạp Gabi, mặt mũi bầm dập, trông chẳng khác gì cái đầu heo cả, đây chắc chắn là phần quà tặng kèm mà đám binh sĩ Thần Vệ Quân dành cho hắn rồi.
Về phần lũ người dưới trướng của hắn, đã bị thứ vũ khí trong tay lũ người Thần Vệ Quân chấn nhiếp hoàn toàn, 5 phát đạn cũng là 5 sinh mạng triệt để mất đi, một nửa số người trong bọn hắn đã nằm xuống, còn lại, ai nấy đều run cầm cập sợ hãi, bị bọn người của Hanz trói lại, đặt quỳ xuống hai bên cây thập tự. Xung quanh, tất cả mọi người đứng chen chúc nhau, chứng kiến phán quyết cuối cùng
Giờ phút này, Hanz đứng sừng sững ở đấy, ánh mắt sắc bén chiếu xuống mọi người, hai tay chắp sau lưng, mái tóc bạch kim phất phơ trong gió, đoạn hắn giơ một tay lên, nói to:" Ta! Hanz, có lẽ tất cả mọi người đều biết, hiện tại, thứ các ngươi nghi hoặc, chính là những người đứng cạnh các ngươi! Họ là ai? Họ đến từ đâu? Có đúng không?"
Đám người nghe Hanz nói xong, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, chẳng biết nói cái gì, thật sự họ đứng ở đây, trong lòng tất cả đều chỉ hướng về Hanz mà thôi, còn ở bên cạnh, là ai thì có gì cần phải quan tâm chứ, chỉ cần có một cuộc sống tốt hơn, đủ ăn đủ mặc là hạnh phúc rồi, nhưng nghe Hanz nói thế, cũng bắt đầu suy nghĩ một chút.
Nhìn thấy biểu cảm nghi hoặc của đám người, Hanz biết đã bắt đầu khơi gợi lên tính tò mò của bọn hắn, đây chính là bước đầu tiên trong việc dung hòa mọi người lại với nhau, chứ không nếu cứ thả vậy, sau này càng nhiều người hơn, sống chung đương nhiên sẽ sinh ra tiêu cực, khó chịu.
Mà một khi những thứ xích mích ấy to dần thì chỉ bằng mấy câu nói trong điều luật, rất có thể chỉ trấn áp được mặt ngoài mà không trấn áp được trong lòng bọn hắn xảy ra xao động, khó chịu, thậm chí khi vượt qua kiểm soát còn có thể xảy ra bạo động, như vậy sẽ thật thảm đối với Hanz, vì vậy hắn mới cần làm tư tưởng cho mọi người.
Hanz không để mọi người suy nghĩ lâu, cố rèn sắt khi còn nóng, hắn lên tiếng:"Tất cả các ngươi, dù là ai đi chăng nữa, đều được ta đối xử công bằng, điều các ngươi có, chỉ có một mà thôi, đó chính là đều là một thành viên của đất nước Dressora này, đều là một công dân tốt, mà thứ ta cần, cũng chỉ vậy thôi, hơn nữa, ta hi vọng, đã là con dân của ta, thì đều phải yêu thương nhau như gia đình của mình vậy, ta vẫn luôn nói, dù chủng tộc nào, dù địa vị gì, tất cả đều lấy bình đẳng làm gốc, không ai hơn ai cả, các ngươi hiểu không?"
Mọi người nghe xong, mặc dù đã nghe qua rất nhiều lần, nhưng ai nấy đều cảm động muốn khóc, như là lần đầu tiên nghe đến, địa vị ti tiện như bọn họ, lại được một vị quốc vương xem trọng, đều đáng quý thì phải đáng tự hào như thế nào cơ chứ.
Đặc biệt là lũ người mới, ai nấy đều sụt sùi mũi dãi, những ngày tháng qua, bọn họ đâu được xem là con người, so với súc vật đều khổ hơn, ấy vậy mà đến đây, người đàn ông này vẫn xem trọng bọn họ, những người dân này lại hồ hởi, không xem thường bọn họ, mọi người đều phát khóc vì mơ ước về một cuộc sống bình đẳng như này, cuối cùng cũng thành hiện thực.
Tất cả đều vui vẻ nhìn nhau, trao đổi một ánh mắt, trên môi không tự chủ nở một nụ cười mãn nguyện, đồng thanh hô to:"Chúng ta hiểu!! Quốc Vương muôn năm, Dressora muôn năm!!!!"
Một bộ ẩn cư sau màn, thả phân thân đánh quái cày map cực hay, đã end. Hãy nhập hố