Trận chiến kết thúc, không đồng nghĩa với nhiệm vụ của Hanz chấm dứt tại đây, hiện tại mới là lúc hắn chính thức bắt tay vào xử lí mớ bòng bong sau trận chiến này.
Đầu tiên là kiểm kê, xử lí tổn thất sau chiến cuộc. Bên hắn nếu tính tất cả đám người nô lệ thần phục này thì hi sinh tổng cộng 42 người, bị thương nặng là 15 người, còn đâu là bị thương nhẹ.
Về số người chết, trong đó toàn bộ 30 tên nô lệ đặc biệt phản loạn bị diệt và ngoại trừ Atrox bị thương nặng, may mắn vẫn còn sống sót, 12 tên Thần Chiến Quân bị dính chiêu thức của lũ Pháp Sư cũng nằm xuống, còn lại 15 người khác của Thần Chiến Quân cũng bị thương nặng, đang được điều trị gấp rút bởi vài món dụng cụ mà Hanz dùng tinh hoa lam để đổi về. Tổn thất đúng là lớn nhất từ trước đến nay của bọn họ.
Nhưng, để mà so sánh với bên đối phương thì đúng là chẳng bõ bèn gì, chính xác mà nói thì như kiểu "muỗi chích inox". Bên địch toàn diệt, chết 150 tên chuẩn binh sĩ, 5 tên Chiến Thần 3 sao, 5 tên Pháp Sư 3 sao cùng một tên Pháp Sư 4 sao. Cái con số này thật đúng là khiến bất kỳ ai nghe cũng kinh hồn bạt vía, chênh lệch quá lớn. Lớn đến nỗi không thể tưởng tượng ra nổi.
Nhưng thật sự nó là như vậy, là sự thật không thể chối cãi, và sự thật ấy được dệt nên bởi rất nhiều yếu tố có cơ sở khác nhau.
Bởi vì cuộc chiến này, bọn hắn có vũ khí tân tiến, Súng kíp chính là một món vũ khí vượt thời đại, có thể gây ra thương tổn cho cả Pháp Sư và Chiến Thần thì quá là kì diệu rồi, nếu trong tay những người dân thường như bọn hắn không có thứ đồ đấy, thử hỏi bọn hắn ngày nào năm nào mới diệt được một tên Chiến Thần đây, mà chẳng phải có diệt được hay không, nếu đổi lại bất kì người thường nào đối mặt với đám Dị Năng Giả, còn sống hay không mới chính là câu hỏi đáng để quan tâm nhất rồi.
Lại nói, không những vì có thứ ấy mà bên bọn hắn còn có cả Artemis nữa, hắn chính là bánh xe công lý, là linh hồn của cuộc chiến này, chỉ một chiêu, một đòn định càn khôn thôi đã tuyên bố mọi thứ kết thúc rồi, nên hắn chính là người có công lao to lớn nhất.
Rồi còn cả kế hoạch tỉ mỉ, bắt được đám tuần tra, trong đó lại có tên chỉ huy khôn khéo, rất được lòng đám người bất mãn với lũ quý tộc này...
Nhiệm vụ này của bọn hắn có thể nói đúng là thiên thời địa lợi nhân hòa mà.
Trời đã về khuya, sau một hồi chữa trị và dọn dẹp, Hanz cũng gọi đám người trong rừng tụ tập lại đây, chứng kiến chiến tích huy hoàng không tưởng tượng nổi của mọi người, gã nam nhân trẻ tuổi trước mặt đã lãnh đạo, dẫn dắt bọn họ làm một việc mà chẳng ai có thể tưởng tượng nổi như thế này, ai nấy đều vô cùng sùng bái người con trai ấy.
Đám người bất giác hô thật to:"Quốc vương vạn tuế!" để tỏ lòng tôn kính cũng như thần phục. Đúng, là thần phục, bọn họ đã chính thức muốn dâng hiến sinh mệnh của mình cho người đàn ông này, từ khi được giải thoát, được tự do, được trả thù cho những nỗi uất ức sâu thẳm trong thâm tâm mỗi người, bọn họ đã dần dần có suy nghĩ ấy, và rồi kết quả trước mắt này đã triệt để khiến bọn họ nguyện ý đi theo hắn.
Hanz vui mừng nở nụ cười, sau đó xua tay cho mọi người đứng lên, bảo bọn hắn phụ giúp cùng đám lính tráng nhanh chóng dọn dẹp, chuẩn bị thức ăn để nấu nướng, đêm nay làm một bữa liên hoan thật to ăn mừng chiến thắng.
Đám người vâng vâng dạ dạ nhanh chóng lui ra, trên gương mặt ai nấy đều biểu hiện ra một sự hân hoan phấn khởi, nhanh chóng hướng về kho lương thực mà đi tới.
Sau khi đuổi đám người đi, Hanz mau chóng tập hợp vài tên thân cận của mình, trước hết là đi thăm đám người Atrox và Artemis, xác định bọn hắn không việc gì ảnh hưởng quá mạnh, Atrox mặc dù thương thế nặng, nhưng do thịt béo da dày, tố chất cơ thể mạnh mẽ và được cứu chữa kịp thời nên cũng không ảnh hưởng lớn, chỉ là hiện tại vẫn ngất đi chưa tỉnh, còn Artemis do năng lượng bị rút đi gần hết bởi chiêu thức kia, nên cũng mơ mơ màng màng mà nằm đó.
Xác định 2 tên này không sao, Hanz mới thở phào, dẫn đám người Thần Chiến Quân còn lại đi đến chỗ thu gom những người lính của mình.
Nơi này là một chỗ trung tâm trên khoảng đất trống ở giữa khu mỏ, trước đây là nơi giam giữ đám tinh linh kia, còn hiện tại, Hanz đã sai người lấy cọc gỗ, quây thành một vùng riêng biệt, bên trong đang đào huyệt chôn cất tất cả những thi thể đã ngã xuống bên mình, kể cả đám nô lệ phản loạn của thú nhân tộc. Trước mặt là một khối bia đá được Hanz dùng điểm tinh hoa để đổi lấy.
Thời gian cứ thế trôi đi, công việc cũng xong xuôi hết thảy, cơm nước cũng đã được chuẩn bị hoàn tất, trước khu mộ, Hanz đứng đầu, tay cầm bình rượu, thứ này là hắn kiếm được từ kho lương thực của đám địch nhân, nơi đây lương thực quả thật dồi dào, đám súc sinh này hầu như chẳng thiếu thứ gì trên đời cả, dường như là vơ vét của cả thiên hạ mà đến.
Lúc chứng kiến kho lương ấy, Hanz cảm thấy bi ai trong lòng thay cho người dân của vương quốc này, cũng như hận tận sương tủy lũ quý tộc sâu mọt ấy, nhưng cũng thầm than may mắn, với số lương thực dồi dào ấy thì người mình mặc dù tăng cả vài ngàn người nhưng vẫn dư sức ứng phó.
Lại nói, đằng sau Hanz là tất cả mọi người ở đây được hắn cho gọi toàn bộ mọi người tập trung lại, bất kể là đang làm gì cũng phải ngừng tay mà tiến đến, ai ai cũng nghi hoăc không thôi nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe theo.
Giờ khắc này, Hanz bước một chân lên phía trước, húp một hớp rượu, sau đó, đổ toàn bộ chai rượu xuống đất, rải quanh khu mộ. Xong xuôi, hắn đập nát bình rượu, ngửa mặt lên trời gào thét đau đớn:"Hỡi những con dân của ta! Tất cả bọn họ đều là những chiến sĩ anh dũng, những người lính hết mình vì lý tưởng, mặc cho địch mạnh ra sao cũng không cúi đầu sợ hãi, dâng hiến cả tính mạng mình, bọn họ vì ta, vì tất cả các ngươi mà nằm xuống!"
Giọng Hanz nghẹn ngào, hắn cúi đầu xuống một chút, liếc qua những gương mặt đỏ ưng rưng rưng nước mắt ở đây, hắn nói tiếp:"Bọn hắn xứng đáng được tự hào, được vinh danh, được tất cả chúng ta đời đời ghi nhớ, ta và các ngươi sẽ thay thế bọn hắn bảo hộ đất nước này, bảo hộ người nhà của bọn hắn, sẽ không để cho những hi sinh to lớn này biến mất."
-Các ngươi biết tiền chứ, ta nghĩ ai cũng biết cả, hiện tại chúng ta đang khó nhọc gây dựng đất nước, mới thoát khỏi kiếp nô lệ được quản giáo bởi lũ quý tộc vô nhân tính kia nên chưa có, chưa để làm gì, nhưng sau này nhất định sẽ có, sẽ có lúc cần đến.
- Mà theo ta nghĩ, cũng chẳng bao lâu nữa đâu, khi ấy, những người nhà của những người lính này, ta sẽ chu cấp đủ để nuôi sống bọn họ, sẽ cho con cái bọn họ học tập trong những ngôi trường mà ta sẽ lập nên một cách miễn phí cho đến khi chúng trưởng thành, đây là thành ý của ta, cũng như những gì đất nước này dành cho người thân của bọn họ, chúng ta nợ bọn họ.
-Hiện tại, chúng ta phải dùng nghi lễ trang trọng nhất dành cho bọn hắn, tất cả nghe và làm theo ta.
-Nghiêm....mmmm!!!!!! Hanz quát to lên.
Sau đó hắn đứng thẳng, cúi gập người, làm theo nghi lễ của những người lính tại tổ quốc ở thế giới cũ của hắn, rồi giơ tay lên đầu làm động tác chào.
Tất cả đều cảm động không thôi khi nghe những lời tuyên bố hùng hồn của Hanz nãy giờ, những người lính thì tràn đầy ý chí chiến đấu, tự hào thay cho những đồng đội đã nằm xuống kia, cũng tự hào vì bản thân chính mình khi được mọi người sùng bái, ghi nhận.
Những thú nhân cũng như tinh linh tộc thì nghẹn ngào không thôi, bởi vì những tộc nhân của bọn hắn cũng có vinh dự nằm trên kia, được đón nhận những ánh hào quang này, bọn hắn chính thức cảm nhận được không khí hòa hợp của nơi này, sự bình đẳng của đất nước này.
Những đứa trẻ đang tuổi lớn thì háo hức, mong chờ được trở nên những người lính, để được hưởng những tôn nghiêm hết sức cao quý kia.
Tất cả không ai bảo ai, làm theo hết những động tác của Hanz, đứng thẳng, giơ tay nghiêm chào!
"Nỗi nhớ này tung bay trong gió.... ... có một người không thể quên được!
Quãng đời còn lại chỉ có thể ôm nhau trong hồi ức." Bi thương sẽ là những gì chúng ta cảm nhận được ở trong bộ truyện...