Ba vị Thi Vương này, xuất thân từ Cuồng Thi vực, một trong vạn vực ở HạGiới.Năm đó cũng theo Thành ca cùng nhau lên đây.Trong vạn vực lúc đó, bọn họ cũng không được tính là có gì vượt trội.Ưu điểm của Thi tộc chính là rất khó giết chết hoàn toàn, dễ dàng sống lại từ trotàn.Hơn nữa sau khi phục sinh, có xác suất cực cao sẽ dẫn theo một đại quân Thikhôi khổng lồ.Nhưng thực sự đáng tiếc, những năm tháng đó không cho bọn họ cơ hội lộ mặt.Mỗi lần gặp được nguy cơ đều là xảy ra bất ngờ, đồng thời vượt xa phạm vinăng lực của mọi người. Thời gian căn bản là không đủ dài để bọn họ tro kịpsống lại từ tro tàn, càng không nhiều thi thể như vậy để bọn họ luyện Thi khôi.Lần nào cũng yêu cầu phải có sức chiến đấu kịp thời, mà sức chiến đấu chínhdiện của Thi tộc không được tính là mạnh, hơn phân nửa là dựa vào thân hìnhcường hãn.Mà thân hình các tộc ở vạn vực hạ giới mạnh hơn bọn họ thì cũng có, ví dụ nhưCốt tộc, Yêu tộc, Thiên Khí tộc…Hơn nữa cũng giống như những người mạnh Hoang tộc, Ma tu, Kiếm tu, mỗibên đều có tầng tầng lớp lớp thủ đoạn.Cho nên khi đó, ba vị Thi Thánh kỳ thực đã bị cho ra rìa.Hội họp cũng không có chỗ của họ, chỉ có thể đứng đợi ở bên ngoài.Mà Cuồng Thi vực bọn họ, trong lịch sử dài lâu trước đây cũng chưa từng cóngười thành công phi thăng thành tiên.Sở dĩ Thành ca chú ý tới bọn họ, chính là bởi vì trên người bọn họ âm ỷ phát ramùi hôi thối của thi thể.Mỗi lần đứng về phía bọn họ, xung quanh tự động sẽ bị bỏ trống hơn mười mét,làm cho ba người bọn họ rất tổn thương.Thêm vào khi đó bọn họ ăn mặc cũng khác hẳn với người thường, toàn thân bọcmột lớp vải bố màu trắng giống như xác ướp, rất đáng chú ý.Nếu không thì, hắn thật sự cũng không có ấn tượng gì.Không nghĩ tới bọn họ cũng ăn vạ trung tiên giới không thèm đi lên.“Lão tổ, ngươi…quen biết bọn họ hay sao?”Nhìn thấy dáng vẻ bừng tỉnh của hắn, Nguyên Thịnh và Nguyên Thù vội vộivàng vàng dò hỏi.“Lẽ nào bọn họ cũng là bạn cũ năm đó của ngươi?”Đối diện với ánh mắt tràn ngập mong đợi của hai người họ, Thành ca gật đầu.“Cứ cho là vậy đi!”Nguyên Thịnh Nguyên Thù vui mừng khôn xiết: “Vậy thì tốt quá rồi!”“Lúc nãy đúng là dọa ta sợ muốn chết!”Hai người thở phào nhẹ nhõm.Nếu cũng là bạn cũ của lão tổ, vậy thì không phải là kẻ thù tới huỷ diệt Phi Tiênmôn rồi.Suy cho cùng nếu như đối mặt với Thi Vương, ngay cả ý nghĩ phản kháng trongđầu cũng không dám có.Tổ sư gia thật đúng là “giao du rộng lớn”, ngay cả Thi tộc khủng bố mà hắncũng có giao tình sao?Trước kia rốt cuộc hắn đã trải qua những chuyện gì?“Bọn họ tới đây làm gì?”“Bọn họ không nói, hay là lão tổ ra gặp họ một chút đi?”Đi ra ngoài gặp bọn họ?Thành ca chửi thầm, ba người bị cho ra rìa mà cũng muốn mình đích thân ranghênh đón?Bọn họ chưa có mặt mũi đến vậy đâu?Chuyện này nếu truyền ra ngoài, sau này đám người Quy Tàng Hư Huyềnkhông phải sẽ coi mình không ra gì luôn sao?Hắn phất tay: “Nói với bọn họ, tự mình vào đây mà gặp ta.”“Mấy cái quan tài vỡ đó đừng mang vào, còn nữa nói họ đừng đem theo quánhiều Thi khôi, ta ghét mùi quá nặng!”Hả?Nguyên Thịnh và Nguyên Thù há to miệng, không nói nên lời.Đó chính là tam đại Thi Vương uy nghiêm của trung tiên giới, khiến cho mấychục thiên vực quanh đó đều không thể không nhượng bộ đó!Lão tổ, ngươi có thể đối đãi tử tế một chút được không?Lúc này ở bên ngoài sơn môn, Nguyên Chân, Nguyên Mục còn đang đứng đợitrưởng lão dẫn dắt đám đệ tử.Gió thu kéo đến, cả người cảm nhận được một trận lạnh băng, dường như mùađông đến sớm hơn thường lệ.Bề ngoài tam đại Thi Vương đối diện xem ra cũng không khác biệt nhiều lắm sovới người thường, cũng có mũi có mắt, nhưng chỉ cảm nhận một chút, là có thểnhận ra được mùi tử khí nặng nề.Cho dù chỉ là đối diện, nhưng dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bị bọn họcuốn vào một thế giới tối tăm mịt mù.Lại còn hơn một ngàn Thi khôi im lặng không phát ra tiếng phía sau bọn họnữa, cũng khiến cho người ta có cảm giác vô cùng sợ hãi.Sau khi ba vị này đến nơi này, thì chỉ nói đúng hai câu.“Khương chưởng môn có ở đây không?”“Trảm Nham, Vạn Một, âm Sát xin cầu kiến.”Sau đó thì không có thêm một chút động tĩnh nào.Không hô hấp, không một chút dao động, ngay cả trong mắt cũng không có chútánh sáng nào, thực sự tựa như một người đã chết.Nguyên Chân Tiên Tôn rất muốn nói một câu gì đó, xoa dịu không khí đôngcứng như đang ở trong hầm băng này.Nhưng đối diện với tam đại Thi Vương, hắn thật không tìm ra bất cứ từ ngữ gìcó thể nói.Hơn nữa cũng sợ tùy tiện mở miệng, sẽ phạm vào kiêng kị nào đó, rước lấycông kích hủy diệt.Ngay cả chưởng môn như hắn mà còn có tâm thái đó, nói chi đến các trưởng lãokhác và các đệ tử xa xa.Trái tim bọn họ như treo trên cổ, đổ mồ hôi lạnh, thở cũng không dám thởmạnh.Chỉ hy vọng Khương lão tổ ra mặt nhanh một chút, tiếp đón tam tôn đáng sợnày.Bọn họ cũng không cần đợi quá lâu, Nguyên Thịnh và Nguyên Thù đã mộtmạch bay lại.Nguyên Chân thực sự muốn hỏi một câu thế nào rồi, lão tổ nói như thế nào.Nhưng bây giờ, ngay cả truyền âm hắn cũng không dám tự tiện.Mà sau khi nhìn thấy bên cạnh hai người cũng không có Khương Thành, kể cảhắn là trưởng lão, trong lòng cũng lộp bộp phát run, nghĩ thầm không ổn rồi.Nhìn thấy hai người kia trở về, ba vị Thi Vương kia rốt cuộc cũng động đậy.Trảm Nham cầm đầu chậm rãi mở miệng, giọng nói giống như tiếng vô số hạtcát không ngừng cọ xát: “Khương chưởng môn đâu?”“Hắn…”Nguyên Thịnh mồ hôi đầm đìa, trong một lúc không biết nên trả lời như thếnào.Thái độ của lão tổ rất cứng rắn, thực chất là lười ra mặt, hắn không thể ép buộc.“Hắn làm sao?”Vạn Một và âm Sát đồng thời truy hỏi.Nguyên Thù chỉ có thể căng da đầu nói: “Hắn, hắn nói các ngươi tự mình đi gặphắn, hơn nữa…”“Hơn nữa cái gì?”“Hơn nữa hắn nói đừng mang theo pháp khí quan tài kia vào, cũng đừng mangquá nhiều Thi khôi vào…”Cho dù lá gan Nguyên Thù có lớn hơn, cũng không dám nói ra câu cuối cùng“Ta ghét mùi quá nặng” của Thành ca.Hắn vừa dứt lời, mọi người Phi Tiên môn nháy mắt rơi vào tuyệt vọng.Lão tổ thế này quả thực là điên rồi!Cho dù cấp bậc của ngươi cao đến đâu, thì cũng chỉ là ở bên trong Phi Tiên mônmà thôi.Bây giờ đối diện với ba vị Thi Vương, ra nghênh đón một chút thì có vấn đề gìđâu.Trước mắt bọn họ vẫn còn khắc chế, nếu như lời ngon tiếng ngọt nhiệt liệt tiếpđãi một chút, hẳn là sẽ không có chuyện gì xảy ra.Lão tổ nói ra lời như vậy, là cố ý không cho đối phương chút mặt mũi nào rồi.Tiêu rồi tiêu rồi, hoàn toàn kết thúc rồi.Nguyên Chân cố gắng lấy ra một tia can đảm, gian nan nói: “Xin ba vị đừngtrách, lão tổ của phái ta không thích ra ngoài…”Lời giải thích còn chưa nói xong, đã bị Trảm Nham đánh gãy.“Dẫn đường!”“A, hả?”Nguyên Chân còn chưa kịp phản ứng, Nguyên Triết, Nguyên Hạc vội vàngkhom lưng lễ phép mời.“Xin mời xin mời!”Tiếp theo sau đó, ba vị Thi Vương được đưa vào Phi Tiên môn.Ba người họ quả thật không đem theo quan tài cùng vào, hơn một ngàn Thi khôiphía sau bọn họ, cũng thật sự chỉ có năm tên đứng đầu đi theo vào, còn lại tất cảđều chờ ở bên ngoài.Mọi người vây xung quanh, trong lòng âm thầm bất an, cũng không rõ lắm tháiđộ của ba vị này là gì.Đây là đã nổi giận, hay là vẫn chưa tức giận, không nhìn ra được!Đoàn người nhanh chóng đã đến được nơi ở của Khương chưởng môn.Kết quả là không hề nhìn thấy bóng dáng Khương chưởng môn, đang đứng đólại là Tố Diệp cùng với Tố Mộng.Mấy ngày không gặp… Hai người này vẫn là Chân Tiên.Không thể khác được, thiên phú quá kém, muốn luyện hóa xong dược lực củamột viên tiên đan cần đến rất nhiều năm.“Lão tổ nói, các ngươi vào trong mà gặp hắn!”Bọn người Nguyên Chân, Nguyên Thịnh muốn sụp xuống.Ngươi cũng lớn quá rồi, vậy mà dám cử người đứng ở cửa nghênh đón, tự mìnhđứng đón một chút cũng không muốn hay sao?Đây không phải là cố ý khiêu khích làm nhục tam đại Thi Vương sao?“Được!”Trảm Nham vẫn kiệm lời như trước, cũng không có dấu hiệu muốn bùng nổ