Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2585



Không uổng công sức bỏ ra, tâm tình Khương Thành rất tốt.

Giờ hắn mới chuyển sự chú ý của mình trở lại chỗ Lăng.

“Không vậy thì sao? Nếu không tiêu diệt hai mươi Cổ Thánh kia, chúng ta làm

sao có thể thông quan tới đây?”

“Nhưng thế này cũng thật là nhanh quá rồi đó?”

“Không diệt được chúng trong vài giây mà cũng tính là nhanh à?”

Nhìn vẻ mặt “Ta không hài lòng lắm với thành tích chiến đấu lần này” của hắn,

Lăng không rảnh mà chế nhạo hắn, trong lòng nàng dâng lên một cảm giác thất

bại mãnh liệt.

Trước đây, Thành ca đã nhiều lần làm màu trước mặt nàng, nhưng chung quy

nàng vẫn tự an ủi lòng tự tin của mình rằng về sức chiến đấu thì mình cũng

không nhất định yếu kém hơn hắn.

Vậy mà, “quái vật” mà Khương Thành đánh bại lần này lại là bản sao của nàng

ta, thực lực mỗi người đều không yếu hơn nàng bao nhiêu.

Thật sự không tìm được cái cớ để cứu vớt lòng tự tôn của mình nữa rồi.

Khương Thành lại không biết diễn biến tâm lí trong lòng nàng ta.

Hắn đã để sức tập trung của mình vào xung quanh rồi.

“Rốt cuộc đây là nơi quái nào vậy?”

Hắn nhìn vào ô vuông màu vàng dưới chân mình, phía trước còn hàng ngàn

hàng chục ngàn ô vuông khác.

Mà những ô vuông đó đều có màu xám bạc.

Dãy ô vuông kéo dài như một con đường, dẫn thẳng về phía xa.

Khương Thành đang định tiến lên, nhưng đột nhiên thu chân lại.

Bởi vì hắn đã đếm một chút và phát hiện ra rằng những ô vuông màu xám đó

vừa vặn là 10799 ô.

“Chẳng lẽ tương ứng với các thông đạo khác?”

“Ta đi một bước này, sẽ không lao vào những thông đạo khác chứ?”

Nghĩ đến đây, hắn hét vào khoảng không.

“Vô Lăng! Ngươi cũng thật là ôm tỳ bà giấu nửa mặt, ra đây sớm chút để ca đây

diệt ngươi không được sao?”

Bị hắn gợi đòn như thế này, mặc dù bản thân Vô Lăng vẫn không dám xuất

hiện, nhưng giọng nói đã truyền đến như mong đợi.

“Khương Thành, chúc mừng ngươi đã dễ dàng vượt qua… cửa thứ nhất.”

“Ngươi nói gì?”

Thành ca suýt chút nữa bị hắn chọc cho tức điên.

“Ý của ngươi chắc không phải là thật sự bảo ta đi qua hết một lượt 10799 con

đường tiếp theo đấy chứ?”

“Đáp đúng rồi.”

Trong giọng nói của Vô Lăng mang ý cười đắc ý.

“Thật không ngờ, người được Thiên Phong thạch công nhận, muốn đến được

tầng mà ta đang ở lại phải vượt qua thí luyện chục ngàn đạo.”

Khương Thành nhớ tới lời người này nói trước khi bước vào thông đạo.

“Vậy mà lúc trước ngươi còn nói với ta là chỉ có một con đường chính xác?”

Nhắc đến chuyện này, Vô Lăng càng thêm đắc ý.

“Ta không nói như vậy, thì sao ngươi lại có thể đi ra ngoài tìm 10799 người

giúp chứ?”

Thành ca lúc đầu không hiểu, nhưng sau khi suy nghĩ một chút liền lập tức hiểu

được mưu tính của người này.

Nếu mình không đi ra ngoài tìm 10799 người giúp đỡ, thì khi mình đi vào thông

đạo, hoạt động của vị diện thông đạo sẽ là đạo quy tắc của mình.

Đến lúc đó mình sẽ là thần trong thông đạo.

Mặc dù vượt qua cửa ải đạo quy tắc nhất định là rất khó khăn, nhưng đối mặt

với quy tắc mà mình nắm giữ thuần thục, có lực chiến đấu bùng nổ, cộng với

hàng rào bảo vệ của hệ thống, chắc chắn sẽ thông quan ngon lành.

10800 thông đạo, tức là cùng một thao tác mà lặp lại hơn 10000 lần.

Nếu hiệu quả cao hơn một chút, mọi thứ có thể được hoàn thành trong vòng

chưa đầy ba ngày.

Nhưng bây giờ 10799 người đó đều đã bước vào các thông đạo khác nhau, vậy

nên thứ xoay chuyển trong các vị diện thông đạo đó là chính là đạo của những

người đó.

Nói cách khác, mỗi một ải đều biến hóa khác nhau.

Điều kiện thông quan cũng sẽ trở nên đa dạng và vô cùng phức tạp.

Từ độ khó của đạo chiến đấu mà Lăng gặp phải, về cơ bản dựa vào khả năng

của 10799 người đó bọn họ không thể vượt qua cửa ải.

Mà Khương Thành đi vào giúp đỡ, cũng không có gì đảm bảo sẽ thông quan

hết.

Xét cho cùng, đạo của 10799 người đó gần như là bao la vạn tượng, còn hắn

gần như chưa bao giờ xem qua.

Độ khó tăng lên nào chỉ là gấp chục ngàn lần?

Vô Lăng đang sử dụng phương pháp này để kéo dài thời gian của hắn.

Từ góc độ này, lần này Khương Thành thực sự dính bẫy của người này.

“Haiz!”

Thành ca không tức giận mà chỉ lắc đầu cười khổ.

“Các người mưu mô thủ đoạn kiểu này, cũng rảnh ghê ha.”

“Quá khen, quá khen, nhận được lời khen của Khương huynh, ta thật là vinh

hạnh.”

Hắn cười mỉm tặng một lời chúc tốt đẹp.

“Khương huynh, ngươi cứ từ từ mà hưởng thụ tiếp đi nhé. Ta tin rằng ngươi có

thể dễ dàng vượt qua thí luyện chục ngàn đạo, hi vọng chúng ta có thể sớm gặp

mặt.”

Thật ra Khương Thành đúng là có cách thông quan nhanh chóng.

Chính là giết 10799 người ở các cửa ải khác.

Sau khi người chết, quy tắc của thông đạo đó hoặc sẽ biến mất, hoặc biến thành

đạo của bản thân Khương Thành.

Bất luận thế nào, đều sẽ đơn giản hơn rất nhiều.

Người bị hắn giết không thể sống lại cũng không sao, bên cạnh hắn chẳng phải

có Lăng sao?

Để chính tay nàng ta giết, xong chuyện thì Khương Thành hồi sinh 10799 người

kia là được rồi, thật là hoàn mỹ.

Nhưng sau vài giây suy nghĩ, Thành ca đã từ bỏ phương pháp này.

Thứ nhất là hồi sinh nhiều Thánh Tôn và Cổ Thánh như vậy cần tiêu hao rất

nhiều Huyền Tinh.

Thứ hai là gián tiếp giết người của mình, đám người Lam Đề và Bạch La Chân,

hắn thực sự không làm được.

Cuối cùng ấy mà, vừa rồi hắn giúp Lăng vượt qua cửa đầu tiên, hắn đã có được

kỹ năng hệ thống đạo chiến đấu.

Vậy thì 10799 cửa ải tiếp theo đã biến thành rất nhiều cơ duyên rồi.

Giết chết 10799 người kia, cũng không lấy được đạo của bọn họ, khó tránh hơi

lãng phí.

“Bắt đầu thôi.”

Nói xong câu này, hắn liền dẫn Lăng đi bước đầu tiên.

Sau khi chân phải của hai người bọn họ bước lên ô vuông màu xám bạc thứ hai,

không gian trước mặt họ đột nhiên thay đổi, bọn họ đến một vị diện thông đạo

hoàn toàn mới.

Tuy nhiên, vị diện này thực sự là quá nhỏ, chỉ cao bằng một người, bán kính ba

thước.

Bên ngoài không gian ba thước này, có một vòng “bức tường” màu xám.

Trông có vẻ rất kiên cố và nặng nề.

Hắn và Lăng đứng trong một không gian nhỏ hẹp như vậy, buộc phải dán mặt

đối mặt, lại còn tiếp xúc thân mật nữa chứ.

Hai người thậm chí còn có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của đối phương

bất cứ lúc nào.

“Cái này… vị diện này cũng thật là đặc biệt ha.”

Lăng với có tư thế kiểu này thì mặt đỏ tía tai, mà cười nhẹ một tiếng.

“Quả thực rất đặc biệt.”

Trong khi nói, nàng đã kích hoạt tiên lực của mình rồi phát động tấn công vào

các bức tường xung quanh.

Bùm! Ầm ầm!

Tiếng ầm trầm nặng vang vọng không ngừng, hắn nhanh chóng tập trung lực

trọc để ngăn cách những âm thanh này khỏi tai mình.

Sau khi Lăng thực hiện một thao tác như vậy, các bức tường xung quanh không

hề thay đổi.

Không những không bị đánh thủng mấy cái lỗ mà đến rung chấn dao động cũng

không có.

Cho nên, hai người bọn họ chỉ có thể tiếp tục duy trì tư thế áp sát.

“Xem ra phương pháp này không hiệu quả.”

Lăng không vì tấn công thất bại mà mất bình tĩnh, ngược lại còn rất bình tĩnh

quan sát xung quanh.

“Đạo mà thế giới này vận hành có thể là đạo lồng giam.”

“Nếu như gặp phải kẻ địch tu luyện loại đạo này, ta có thể dùng đạo chiến đấu

để áp chế.”

“Nhưng ở bên trong, toàn bộ vị diện đều vận hành đạo lồng giam, trừ phi thực

lực của ta mạnh hơn căn nguyên thế giới phía sau nó, hoặc là ta cũng có thể thi

triển đạo lồng giam.”

“Nếu không… chúng ta hoàn toàn không có cơ hội phá vỡ nó đâu.”

Mỗi người chỉ có một đạo tâm, có một số tộc thậm chí không tu đạo, vậy nên

Lăng người đã tu luyện đạo chiến đấu, đương nhiên không biết đạo lồng giam.

“Bây giờ phải xem ngươi thôi.”

Ánh mắt nàng xoay chuyển, mang ý vị trêu chọc.

“Khương huynh có thể gánh ta, không biết lần này ngươi có làm được hay

không?”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.