Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2582



Không có bất kỳ trao đổi hay do dự gì, ba người nhanh chóng lao tới giết hắn.

Tuy ba người này chỉ được vị diện hiện tại mô phỏng ra, thậm chí không có cả

linh trí cơ bản, nhưng bàn về thực lực, trên thực tế thì vượt xa những phiên bản

Thánh Tôn trên kia.

Bởi đạo chiến đấu của họ dường như không phải là nước không nguồn.

Thánh giới chiến đấu của ba người nở rộ dưới các hình thái khác biệt, ba thanh

kiếm cũng đồng thời rạch Thế giới kiếm đạo ra thập tam trọng.

Điều đó còn kèm theo Nguyên thuật vượt quá tam bách trọng.

Kiểu bố trí này hoàn toàn không kém Thánh Tôn quá nhiều.

Chẳng bao lâu sau, Thành ca bị nhấn chìm trong biển Nguyên thuật và Thế giới

kiếm đạo.

Sau đó nữa, kẻ địch của hắn lập tức biến mất.

Bởi vì hắn cũng vung thập tam trọng kiếm đạo của mình ra, lực trọc bộc phát,

khiến ba tên Thánh Tôn kia không thể ngăn cản được.

Trong chớp mắt, chúng bị giết trở về hình dạng điểm sáng, lại bị tiêu tán vào hư

không.

Đến tận đây, Thành ca cũng không hiểu rốt cuộc mình đã trải qua cái gì.

“Vậy rốt cuộc con đường này là thử thách gì?”

“Cứ giết một mạch tới à?”

Khi ý nghĩ này nảy ra trong đầu hắn, đồng thời hắn định bụng tiếp tục chuyến

bay của mình thì một người quen thuộc đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.

“Lăng?”

“Sao ngươi lại ở đây?”

Nhưng nhìn nữ tử có dung mạo xinh đẹp trước mắt, đây không phải Chiến Đế

mất tích đã lâu thì là ai?

Chỉ có điều, Thành ca muộn màng nhận ra đến nay mình còn chưa biết thân

phận chân thật của nàng là gì.

Hình như khi nghe hắn nói vậy, Lăng đối diện mới xác định hắn thật sự là

Khương Thành, bèn yên lặng thu kiếm lại.

“Câu này nên do ta hỏi ngươi chứ? Sao ngươi lại xuất hiện ở đây?”

Thành ca bay đến trước mặt nàng, xoa đầu của nàng rất thuận tay.

“Khương đại ca gánh vác muôn dân Nguyên Tiên giới, tới đây để làm chuyện

lớn.”

“Ngược lại là ngươi, mấy năm qua chạy đi đâu vậy?”

“Chẳng hiểu sao ta lại tiến vào Thiên Phong thạch, sao ngươi lại vào đây?”

Lăng xuất hiện ở đây đương nhiên đã kinh qua rất nhiều khó khăn và trắc trở.

Trên thực tế, thời gian nàng tới đây sớm hơn Khương Thành tưởng tượng.

Nhưng về chi tiết, nàng không có ý định tiết lộ vào lúc này.

Chỉ mập mờ trả lời.

“Bất ngờ bị cuốn vào.”

Sau đó không đợi Khương Thành hỏi tiếp, nàng nhanh chóng hỏi ngược lại:

“Thiên Phong thạch là gì?”

“Ngươi còn chẳng biết Thiên Phong thạch mà cứ tiến vào đây vậy ư?”

“Ta nhất định phải biết sao?”

Nhìn ánh mắt “phản nghịch” của nàng, Thành ca giơ ngón tay cái.

“Đúng là nghé con mới đẻ không sợ cọp.”

“Đúng, ngươi đã đến đây sớm hơn ta, vậy hẳn là ngươi khá hiểu biết về vị diện

này phải không?”

Khoé môi Lăng hơi nhướng lên.

“Đương nhiên.”

Trong mắt Khương Thành xuất hiện một chút vui mừng.

“Xem ra lâu lâu ngươi vẫn có miếng tác dụng nha, còn không mau phổ cập cho

Khương đại ca biết đi.”

Lăng lườm hắn đầy chế nhạo, hơi tức giận vì lần nào tên này cũng ra vẻ tự xưng

đại ca trước mặt mình.

Lão nương tiến vào Cổ Thánh sớm hơn ngươi tám mươi tỷ năm đấy được chưa?

“Không phải ngươi rất lợi hại à, còn phải hỏi ta?”

Thành ca hung dữ trừng nàng, không vui đáp trả: “Hiện tại không phải là lúc trở

chứng đâu.”

“Mặc dù Khương đại ca không gì không làm được nhưng là chủ lực nòng cốt

của đội ngũ, ta không rảnh đi tìm hiểu manh mối về loại chuyện nhỏ nhặt này,

lãng phí thời gian lắm, hiểu chưa?”

“Ngươi là thành viên nhờ đồng đội gánh, phải ngoan ngoãn phối hợp hiểu

chưa?”

Lăng suýt nữa bật cười vì bị hắn chọc tức.

Ngươi lại muốn gánh ta à?

Thật sự là mỗi lần gặp nhau đều bị tên này xem thường!

Nàng hít sâu một hơi, yên lặng hạ quyết tâm không giả vờ nữa.

“Ngươi tới đây chắc đã phát hiện nơi nào cũng đang chiến đấu phải không?”

Khương Thành gật đầu lia lịa: “Đúng, vị diện này hình như thịnh hành quy tắc

chiến đấu, như thể quy tắc Thiên Đạo chính là loại hình chiến đấu.”

“Tò mò lắm phải không?”

“Đương nhiên phải tò mò rồi.”

Lăng nhướng môi cười khẽ một cách sâu xa: “Lý do rất đơn giản, quy tắc của

thế giới này chính là đạo chiến mà ta tu luyện.”

Đây xem như nàng đã tiết lộ thân phận thực sự của mình.

Suy cho cùng, những người trong Nguyên Tiên giới biết và từng nghe nói về

Chiến Đế, hẳn đều biết đạo nàng tu luyện chính là chiến đấu.

Chỉ thiếu điều chưa nói rõ ta chính là Chiến Đế mà thôi.

Quả nhiên Thành ca vô cùng chấn động.

“Ngươi tu luyện đạo chiến?”

“Đúng thế.”

Nụ cười của Lăng càng thêm tươi rói, nàng rất thưởng thức biểu cảm thời khắc

này của Khương Thành.

Bây giờ, hắn đã biết đối tượng mình muốn bảo vệ năm đó là nhân vật bậc nào

rồi chưa?

“Quy tắc của thế giới này lại chính là đạo tu luyện của ngươi?”

“Sẽ không có chuyện trùng hợp như vậy chứ?”

Khương Thành cau mày vài giây, sau đó giãn ra, dường như nghĩ tới điều gì.

“Chẳng lẽ đặc điểm của thông đạo vị diện này là ai tiến vào thì xoay quanh đạo

tu luyện của người đó à?”

“Vậy nay ta cũng vào, tại sao không xoay quanh quy tắc đạo của ta?”

“Chẳng lẽ còn có tới trước tới sau nữa à?”

Nghĩ tới đây, hắn không khỏi vỗ đùi thật mạnh.

“Ầy, thất sách, sớm biết thông đạo này bị người khác nhanh chân đến trước, ta

đã tiến vào thông đạo khác rồi.”

Nụ cười của Lăng lặng lẽ cứng lại.

Coi như nàng đã nhìn ra tên này vẫn chưa nhận ra được thân phận của mình.

Điểm chú ý của hắn hoàn toàn ở nơi khác.

Điều này khiến nàng vừa tức giận vừa dâng lên một cảm giác thất bại không thể

giải thích được.

Hết cách rồi, Khương Thành tiên nhập vi chủ quá lâu, vốn sẽ không nghĩ đến

mặt kia. Đặc biệt ở Nguyên Tiên giới không chỉ một người tu luyện đạo chiến

nên hắn thấy rất bình thường.

Lăng chưa kịp nói gì thì hắn lại đột nhiên trở nên căm tức.

“Nếu quy tắc thế giới này vận chuyển như ngươi nói, vậy tất cả những ý tưởng

trong này đều do ngươi thao túng đúng không?”

Lăng không phủ nhận, mà thừa nhận rất dứt khoát.

“Không sai.”

“Hay đấy tiểu nha đầu ngươi, đã biết rõ ca vào mà dám không tới đón tiếp

sớm?”

Khương Thành rất giận: “Vừa rồi ba Cổ Thánh kia cũng do ngươi lấy ra, ngươi

có ý gì, muốn mưu hại đại ca à?”

Lăng không nhanh không chậm giải thích: “Chẳng phải đã lâu ta chưa gặp

Khương đại ca sao, cho nên muốn xem thử bây giờ rốt cuộc ngươi mạnh bao

nhiêu thôi mà!”

Đổi lại là người khác, lời giải thích này chẳng khác gì chưa giải thích cả, e rằng

hắn sẽ càng tức giận thêm thôi.

Nhưng mạch não của Thành ca hiển nhiên khác với người bình thường.

Hắn đắc ý khẽ nhíu mày: “Sao thế? Nhìn thấy phong thái hiên ngang như chém

dưa thái rau của ca, có cảm tưởng gì?”

Lăng còn có thể nói gì được nữa, chỉ có thể cười tủm tỉm vỗ tay.

“Lợi hại lợi hại, quá lợi hại.”

“Ha ha ha, bình thường thôi, nhưng mà chưa tới một phần trăm công lực của ca

đâu.”

Thành ca thuận miệng nói: “Nếu nơi này do ngươi định đoạt, vậy nhanh chóng

cho ta qua cửa rời khỏi đây đi.”

Hắn thấy vị trí của Lăng trong thông đạo này hẳn tương tự như Thiên Đạo, về

cơ bản là toàn năng, để mình qua cửa chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.

Nhưng Lăng lại lộ ra biểu cảm lực bất tòng tâm.

“Tiếc lắm thay, ta không làm được.”

“Nghĩa là sao?”

“Nếu như có thể đi, ta đã tự đi từ lâu rồi.”

Khương Thành nhướn mày, ý thức được chuyện có điểm gì đó là lạ.

“Đến cả chính ngươi cũng không ra được sao?”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.