Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2560



Thành ca không có ý định che giấu thân phận.

Hắn rất mong chờ phản ứng của phiên bản giả mạo khi gặp phiên bản chính

hãng của mình.

Qua Hổ ở phía đối diện rõ ràng là bị bất ngờ bởi lời nói của hắn.

Chỉ là bất ngờ chứ không phải sốc.

Sau đó, hắn bật ra một tiếng cười ngượng nghịu nhưng lịch sự.

“Ha ha ha, vị huynh đệ này thật thích đùa.”

“Chúng ta biết rõ về nhau, đều là Khương Thành giả, chúng ta đều là người của

mình, không cần thiết phải tiếp tục giả bộ nữa?”

Không chỉ có hắn, mà những đệ tử Thiên Hổ phái ở đăng sau cũng cười thành

tiếng, bình luận những đệ tử Phi Tiên môn ở phía đối diện.

“Họ ăn mặc cũng giống lắm.”

“Ha ha, Kỷ Linh Hàm, Lâm Ninh, Mạc Trần, La Viễn… tất cả đều được biến

ra.”

“Không phải biến hết ra tất cả những người đứng đầu Phi Tiên môn đều biến ra

đấy chứ?”

“Quá chuyên nghiệp.”

“Nếu không phải đã biết chân tướng thì thật sự sẽ bị lừa rồi.”

“Ta tuyên bố, đây là Phi Tiên môn giả giống nhất mà ta đã thấy trong những

năm gần đây.”

Nghe họ thì thầm, các đệ tử Phi Tiên môn thực sự đang ở trong hành cung dở

khóc dở cười.

Chàng trai, ngay cả chúng ta cũng trở thành một phiên bản sao chép?

Chẳng lẽ còn phải thi triển ra cảnh giới thật sự mới có thể chứng minh bản thân

là bản thân sao?

Khương Thành rất chân thành nhắc lại một lần nữa.

“Ta thật sự là Khương Thành.”

Lần này đến lượt Qua Hổ dở khóc dở cười.

“Đạo hữu thật sự nhập vai quá sâu.”

Hắn ta xua tay với vẻ mặt thất bại.

“Được, được, vậy cứ cho ngươi là Khương Thành đi.”

“Khương huynh cũng đang đi tham gia đại hội Chân Thần sao?”

Thành huynh vốn là muốn phóng thích một ít hồn lực chứng minh thân phận

của mình, nghe được câu này, không khỏi tò mò hỏi: “Đại hội Chân Thần là cái

gì?”

Qua Hổ kinh ngạc: “Đại hội Chân Thần của Vô Địch minh, lẽ nào Khương

huynh không nhận được thông báo sao?”

Khương Thành thản nhiên nói: “Ta thật sự không có nghe tin tức, có lẽ là người

đưa tin không tìm được đường đến Phi Tiên môn rồi.”

Nghe thấy hắn vẫn Phi Tiên môn làm chỗ ở, những người trong Thiên Hổ phái

đều lắc đầu cười cợt.

“Đúng là còn thở là còn diễn.”

Qua Hổ rất thông thuộc đường nhiệt tình mời Khương Thành.

“Nếu đã gặp được nhau, chi bằng chúng ta kết giao cùng nhau đi.”

Khương Thành hỏi: “Đại hội Chân Thần là gì?”

Không chỉ hắn, những đệ tử Phi Tiên môn ở đằng sau cũng rất tò mò.

Bọn họ chỉ có thể nghe ra đây là một lần hội tụ của Vô Địch minh, lại không

biết rốt cuộc là làm những gì, dự định làm gì.

“Xem ra Khương huynh thật sự không biết gì cả.”

Qua Hổ mỉm cười và bắt đầu phổ biến khoa học.

“Người đầu tiên trở thành Khương Thành tiền bối chính là Ngọc Vũ Cổ Thánh

của Cửu Vũ tông.”

“Sau khi trở thành Khương Thành tiền bối, hắn cực kỳ đáng sợ. Các môn phái

Vô Thượng Đạo cực và mấy vị Cổ Thánh của Phong Thiên cung đến bao vây

thăm dò cũng không dám, ngay lập tức xin lỗi tại chỗ và tự nguyện rút lui.”

“Vô Địch minh từ đó mà có, sau đó rất lâu, hai đại trận doanh đó đều không

dám đến quấy nhiễu.”

Nghe thấy tên của mình rất hữu ích, Khương Thành rất vui.

“Rồi sau đó?”

“Rồi mọi chuyện xảy ra biến cố.”

Qua Hổ tiếp tục: “Mặc dù Vô Địch minh chỉ là một tổ chức lỏng lẻo, nhưng dù

sao, một số lượng lớn các tông môn và tộc quần đã tập hợp lại, vị trí minh chủ

vẫn rất có quyền hạn.”

“Ban đầu, vị trí minh chủ đương nhiên thuộc về Ngọc Vũ Cổ Thánh không cần

bàn cãi, lúc đó mọi người đều không biết rằng hắn là mạo danh.”

“Nhưng cùng với thời gian, khi phân chia nhiệm vụ cho từng phái hắn thường

thiên vị Cửu Vũ tông hơn, lại thêm những cao thủ của Phi Tiên môn đã lâu

không xuất hiện, liền khiến cho nhiều tông môn trong nội bộ nảy sinh nghi

ngờ.”

“Sau khi phát hiện thân phận thật sự của hắn, nội bộ liên minh đã xảy ra sự xáo

trộn mạnh mẽ, một bộ phận đã lựa chọn rời khỏi.”

“Chỉ là hai đại trận doanh này quá mạnh, vì để tự bảo vệ mình, mọi người chỉ

có thể đâm lao theo lao, tiếp tục duy trì Vô Địch minh.”

“Nhưng cũng vì đó, uy danh của Ngọc Vũ Cổ Thánh cũng sa sút thảm hại, mấy

môn phái và tộc quần lớn trong liên minh tự xây doanh trại của mình, tất cả đều

đưa ra Khương Thành giả của mình, không phục vị trí minh chủ của Cửu Vũ

tông.”

“Mà cũng cùng với việc Khương Thành càng ngày càng nhiều, một số cao thủ

dưới trướng của Vô Thượng Đạo Cực và Phong Thiên cung cũng đã nhìn ra

chân tướng.”

“Thế là, bọn họ không còn kiêng dè Vô Địch minh, lại bắt đầu tấn công bọn

họ.”

Qua câu chuyện này của bọn họ, Khương Thành và đám người Kỷ Linh Hàm

cũng xem như mở rộng tầm mắt.

Chỉ là một thân phận giả, mà đã có thể làm cho Nguyên Tiên giới điên đảo?

“Vậy tình hình hiện tại Vô Địch minh há chẳng phải tệ lắm sao?”

Qua Hổ vỗ cái chân lớn, thở dài một tiếng nặng nề.

“Haiz! Đâu chỉ là tệ, quả thật là dầu sôi lửa bỏng.”

“Trước đây hành tẩu bên ngoài, chỉ cần đưa ra danh tiếng của Vô Địch minh

liền không ai dám động vào.”

“Còn bây giờ, Nguyên Tiên giới sắp không còn chỗ cho bọn ta dung thân rồi.”

Hắn lại thở dài lần nữa: “Thật ra năm đó khi Ngọc Vũ Cổ Thánh vẫn còn được

mọi người ủng hộ, Vô Địch minh vẫn rất mạnh.”

“Cho dù không có Khương Thành tiền bối thật sự là bia chắn, cũng là một lực

lượng không thể xem thường.”

“Chỉ là bởi vì chia ra tự chiến đấu, nội bộ không đoàn kết, cho nên chỉ có thể

sống luồn lách.”

“Cho nên lần này, vài tông môn và tộc quần hàng đầu trong liên minh đã phát ra

lệnh triệu tập, dự định tìm ra một vị thủ lĩnh có thể thu phục mọi người để dẫn

dắt liên minh, khiến cho sức mạnh của Vô Địch minh một lần nữa hợp lại với

nhau.”

“Hóa ra là như vậy.”

Cuối cùng Khương Thành cũng nghe ra.

Cái Đại hội Chân Thần này, nói trắng ra chính là đang lựa chọn vị trí minh chủ

của Vô Địch minh.

Đối với chuyện này, hắn lại không mấy hứng thú.

Dù sao hắn ngay cả Thiên Đạo cũng đã từng diễn, lại từng giao chiến với Giáng

Thần giả, chỉ là vị trí minh chủ của một liên minh lỏng lẻo không đủ sức hấp

dẫn với hắn.

Câu chuyện này nên kết thúc rồi, Cam Tử Nghĩa của Phi Tiên môn lại cảm thấy

hứng thú hỏi.

“Vậy cái đại hội Chân Thần này, dùng cách gì để lựa chọn ra minh chủ? Khiêu

chiến một đấu một sao? ”

Qua Hổ bất lực dang hai tay ra.

“Ta cũng không biết, chỉ được thông báo tham gia mà thôi.”

“Dù sao dựa vào thực lực của bọn ta, cũng chẳng dám có ý niệm gì với vị trí vị

trí minh chủ đó.”

“Có điều ta nghe nói để làm rõ nguồn gốc và giữ uy tín của vị trí minh chủ, sau

khi lựa chọn ra minh chủ, thì chỉ có minh chủ mới mới có thể dùng hình dáng

của Khương Thành mà thôi.”

“Từ đó mà chỉ có hắn là Khương Thành duy nhất, những người khác đều không

thể giả dạng nếu không sẽ bị liên minh bỏ rơi.”

“Cái gì? Chỉ có hắn mới là Khương Thành duy nhất? Còn lại là sửa đổi tận

gốc?”

Khương Thành vốn dĩ đã định nhắm mắt dưỡng thần vội nhận lấy vụ này.

“Người giả mạo mà cũng có quyền như vậy sao? Hỏi qua ý kiến của ta chưa? Ai

cho bọn hắn cái gan này?”

Hắn có thể cho phép người khác giả mạo mình.

Nhưng không thể chấp nhận việc người giả mạo lũng đoạn hình tượng của

mình.

Đến lúc đó bản gốc đây tính là cái gì chứ?

Hắn không vui vì điều này, đệ tử Phi Tiên môn cũng vô cùng hiểu.

Có điều đám Qua Hổ và Thiên Hổ đối diện lại bất lực phàn nàn.

Lão huynh, những đại lão đứng đầu của Vô Địch minh đó quyết định, cần gì hỏi

ý kiến của ngươi?

Nghe giọng điệu này của ngươi, ai không biết còn tưởng ngươi là Khương

Thành thật nữa.

Diễn kịch diễn đến mức quên luôn bản thân có phải không?
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.