Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2553



Những người bên ngoài này đều đã biết thân phận của Khương Thành.

Cũng bởi vậy, những ngày chờ đợi này, số lượng người ở bên ngoài cửa Nam

không hề ít đi, ngược lại còn nhiều hơn trước đây.

Sau khi nhìn thấy hắn, phản ứng của mọi người không khác gì so với những

tuyển thủ ở bên trong đó, tất cả đều giống như nhìn thấy một ngôi sao lớn trong

truyền thuyết.

“Khương chưởng môn, là người thật sao?”

“Trời ơi, ta thật sự đã có thể tận mắt nhìn thấy Khương Thành!”

“Là hắn, thật sự là hắn, năm đó ta từng gặp rồi….”

Trong nháy mắt, xung quanh của Thành ca bị vây kín.

Bên trong trùng trùng từng lớp, người người tấp nập, không thể nhìn thấy được

bên ngoài.

Bản thân Thành ca còn bị dọa cho một trận.

Bản thân chỉ đơn giản là xuất hiện một cái, hiện trường đã trở nên kích động

như vậy sao?

Thân làm chúa tể làm màu thích ánh sáng của ánh đèn, hắn quả thực hy vọng

bản thân đi đến đâu cũng đều trở thành tâm điểm của mọi ánh nhìn.

Mà hiện tại, cái mục tiêu này xem như là đã thực hiện được rồi.

Bây giờ ở Nguyên Tiên giới không còn ai nổi tiếng hơn hắn nữa rồi.

“Khương tiền bối, những năm nay ngươi đã đi đâu vậy?”

“Ngươi muốn ra đây trở thành thủ lĩnh và cải quản Nguyên Tiên giới sao?”

“Khương chưởng môn lên cao hô một tiếng, Nguyên Tiên giới liền thay đổi cả

trời đất, đây quả thực là một chuyện lớn!”

“Cái gì? Khương trưởng môn muốn tranh bá ư?”

“Không hay rồi, Khương chưởng môn muốn tiêu diệt Vô Thượng Đạo Cực,

quét sạch tất cả tông môn, thống nhất Nguyên Tiên giới…”

“Khương chưởng môn dẫn ta theo với, bọn ta nguyện ý cùng ngươi chiến đấu!”

Khương chưởng môn còn chưa kịp nói gì, cả hiện trường đã bắt đầu một trận

hỗn loạn.

Tin đồn lan truyền ra bên ngoài với tốc độ gần như mắt thường có thể nhìn thấy,

trong nháy mắt nó trở thành một phiên bản không quy thuận Phi Tiên môn và sẽ

bị xóa sổ.

Làm cho Khương Thành không nói nên lời, nhưng cũng không thể làm gì được.

Một số tiên nhân tại hiện trường vội vàng chạy trốn, nhưng một số môn phái lại

vội vàng “đầu hàng” hắn, hy vọng sau này sẽ trở thành người hưởng lợi từ việc

thành lập một thế cục mới.

Với tư cách là chưởng môn, Kỷ Linh Hàm nhanh chóng ra mặt để bác bỏ những

tin đồn.

Bày tỏ rằng Phi Tiên môn không hề có ý muốn tranh bá, càng không có dự định

sẽ chinh phạt những tông môn và tộc quần khác.

Chỉ là sự thanh minh này không có tác dụng gì nhiều, nhiều người cho rằng đó

chỉ là một sự che đậy.

Nhìn thấy cảnh này, Thành ca cuối cùng cũng cảm nhận được gánh nặng của

việc trở thành một nhân vật nổi tiếng trên vị diện này.

Xuất hiện quá nhiều dưới ánh đèn sân khấu có vẻ không phải là điều tốt!

Lúc này, đám người Lẫm Đế và Hồn Đế cũng đến, còn những người khác thì

tách biệt ở bên ngoài.

“Khụ, Khương Thành, chuyện đó thế nào rồi?”

Nhìn thấy biểu cảm kỳ lạ thần thần bí bí của bọn họ, Khương Thành thấy giống

như giao dịch ngầm vậy.

“Chuyện đó cái gì?”

“Chính là…”

Lẫm Đế cẩn thận nhìn cánh của lớn phía Nam ở xa, lại một lần nữa bố trí mấy

cái kết giới cách biệt.

“Ngươi có nhìn thấy mấy vị cung chủ và mấy vị thần chủ đó của Vô Thượng

đạo cực không?

Thành ca gật đầu.

“Nhìn thấy rồi.”

Vẻ mặt của mười năm vị Chính Thần bỗng chốc mừng rỡ.

Thương Lạc Chính Thần hưng phấn hỏi dồn: “Nếu ngươi có thể sống sót đi ra,

vậy bây giờ có lẽ bọn họ đều đã chết hết rồi nhỉ?”

“Chết rồi?”

Khương Thành trầm ngâm suy nghĩ một chút, trong đầu những con người này

đang nghĩ cái gì vậy chứ?

Tiên Mẫu làm sao có thể chết được?

Nữ nhân đó cùng sống cùng chết với Thiên Đạo, nếu như nàng ta chết đi, Thiên

Đạo có lẽ cũng không còn nữa nhỉ?

Nguyên Tiên giới đó cũng xem như thật sự đã bị hủy diệt rồi.

“Bọn họ vẫn đang sống rất tốt.”

“Cái gì?”

“Chưa chết?”

Tiếng nói của Hồn Đế, Huyền Đế và những người khác tất cả đều đột ngột tăng

lên vài độ.

“Tại sao họ vẫn chưa chết?”

“Tại sao ngươi không giết họ?”

“Tại sao ngươi lại tha cho bọn chúng?”

Khương Thành cau mày, không vui nói: “Ngươi đang dạy ta làm việc sao? Tại

sao ta phải giết bọn chúng?”

“A, cái này…”

Tất cả Chính Thần đều không dám đắc tội hắn, vội vàng xua tay.

“Không, không, ngươi hiểu lầm rồi.”

“Bọn ta chỉ là cảm thấy tiếc.”

“Xét cho cùng, Vô Thượng đạo cực kiêu ngạo hống hách độc đoán như vậy,

hoàn toàn không thèm để ý đến Phi Tiên môn, chúng ta cũng là cùng một kẻ thù

mà.”

“Vốn tưởng rằng ngươi sẽ quét sạch đám bệnh hoạn này…”

“Được rồi đủ rồi.”

Khương Thành mất kiên nhẫn vẫy tay.

Đám người này sao có thể có đức y như Tiên Mẫu vậy, cả ngày chỉ nghĩ chọc

tức mình.

“Các ngươi cùng lắm là sợ nàng ta sẽ giết chết các ngươi, đoạt lại đạo ấn.”

“Trên thực tế, hiện tại các ngươi hoàn toàn có thể yên tâm.”

“Không ngoài dự đoán thì nàng ta có lẽ sẽ không đối phó với các ngươi.”

Kết luận mỏng manh này, đương nhiên không thể khiến cho chư vị Chính Thần

yên tâm.

“Thật sự sẽ không nhằm vào bọn ta sao?”

“Tại sao vậy?”

Bởi vì Tiên Mẫu muốn tiếp tục tăng cường Thiên Đạo.

Bây giờ độ mạnh của Thiên Đạo đã vượt qua cấp bậc vị diện, rất ổn định.

Mà đạo ấn của những vị Chính Thần này chính là đến từ Thiên Đạo, thuộc về

kỹ mạch của Thiên Đạo, đương nhiên chính là không thể hình thành sự uy hiếp

đối với Thiên Đạo, ngược lại còn là hộ vệ bảo vệ Thiên Đạo.

Đối với Tiên Mẫu mà nói, hiện tại giữ lại những Chính Thần này ngược lại còn

có ích hơn.

Chỉ có điều những nguyên nhân sâu sa phức tạp này, hắn cũng lười để giải thích

với bọn họ.

“Tóm lại các ngươi thích tin thì tin không thì thôi.”

Quăng ra câu này, hắn dẫn theo Kỷ Linh Hàm bay đi.

Trên đường trở về Phi Tiên môn, một số tông môn và tộc quần chủ động muốn

tiếp cận tiên khí phi hành của bọn hắn, muốn cầu kiến, hoặc lại muốn “hộ tống”

suốt chặng đường.

Khương Thành không để ý chuyện này, nhưng Kỷ Lăng Hàn lại có chút lo lắng.

“Tại sao rõ ràng đã trải qua một đại kiếp, khó khăn lắm mới khôi phục trở lại

được, nhiều người vẫn cứ…”

“Vẫn hành động ngu xuẩn, thích chiến thích phục? Cả đầu chỉ nghĩ muốn làm

đại sự gì đó? ”

“Đúng thế.”

Kỷ Linh Hàm nhìn hắn, tựa hồ hy vọng hắn có thể làm sáng tỏ nghi vấn của

mình.

Nhưng Khương Thành suy nghĩ một chút, rồi mỉm cười.

“Bởi vì họ không biết nghĩ như chúng ta.”

“Sau khi về lại Đông Trúc đảo, Phi Tiên môn tiếp tục duy trì cuộc sống tu luyện

bình thường. ”

Tuy nhiên, vì Khương Thành đã trở lại nên có vô số cao thủ tới cửa bái kiến.

Lúc đầu, Khương Thành khá thích thú.

Nhưng ngày càng có nhiều người muốn gia nhập Phi Tiên môn, muốn bái hắn

làm thầy, hoặc xin hắn chỉ giáo cho mình, xin hắn ra mặt giúp đỡ, thỉnh hắn cho

mình công pháp bảo vật, thỉnh cầu hắn làm minh chủ…

Cuối cùng hắn cũng có chút khó chịu.

Vì vậy, hắn tuyên bố đóng cửa Đông Trúc đảo.

Giống như cách mà Vô Định Cổ Thánh đã cô lập Tiên Võ châu năm đó, ẩn giấu

hòn đảo này lại, biến mất khỏi thế giới bên ngoài.

Dòng thời gian dài vẫn trôi từ năm này qua năm khác.

Phi Tiên môn liên tục lại xuất hiện mười vị Cổ Thánh, như Mặc Trần, La Viễn,

Đường Như.

Tu vi của các đệ tử khác cũng tiến bộ không ít.

Bản thân Khương Thành cũng không nhàn rỗi.

Lần này hắn đã thực sự bế quan khổ tu trong một thời gian dài, mục đích chính

là “Phong Diễn Hắc động”.

Nếu như hệ thống đã nói “Phong Diễn” là hình thích vận chuyển của Thiên

Phong Thạch, vậy hắc động này của hắn có lẽ cũng có thể có được một phần

hiệu quả của Thiên Phong Thạch.

“Viên đá đó có thể chuyển hóa sức mạnh của căn nguyên nội bộ thành nguyên

năng mà những Giáng Thần Giả cần, cũng có thể tạo thành một loại thế giới

mới như Tiên Sơn.”

“Vậy ta có lẽ cũng có thể tạo ra một thế giới mới nhỉ? ”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.