Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2531



Khoảng thời gian sau đó, Khương Thành và Kỷ Linh Hàm không tu luyện mà đi

du lịch khắp nơi ở Chân Huyền Châu.

Trải qua vô số biến cố, hai người tan tan hợp hợp quá nhiều lần, hiện giờ Thành

ca cuối cùng cũng nhận ra rằng tạo nét không phải chuyện quan trọng duy nhất.

Chỉ khổ cho mười lăm Chính Thần bên kia.

Khương Thành chính là chỗ dựa để nghịch thiên cải mệnh lớn nhất mà họ trông

cậy vào, có lẽ hắn chỉ thoát khỏi tầm mắt một phút thôi là họ cũng cảm thấy bất

an.

Cứ thế, thời gian một năm chậm rãi trôi qua.

Hôm nay, hơn mười Thiên Đế và Chính Thần cùng tìm đến đúng giờ.

“Vô Thượng Đạo Cực sắp mở cửa rồi.”

“Ngươi tiện đi một chuyến chứ?”

Thành ca gật đầu.

“Đi trước dẫn đường đi.”

“Tốt quá! Mời đại ca!”

Tâm Đế lộ rõ vẻ hăm hở đi trước dẫn đầu, như thể một tên sai vặt ân cần dẫn

đường.

Các Thiên Đế và Chính Thần khác cũng kè kè hai bên, một tấc chẳng rời.

Khi đoàn người tới Vô Thượng Đạo Cực, nơi này đã đông nghìn nghịt.

Thành ca đã chứng kiến rất nhiều cảnh tượng hoành tráng, cảnh trước mắt

không hẳn là náo nhiệt nhất, nhưng số lượng cao thủ lại nhiều nhất.

Vào ngày Vô Thượng Đạo Cực mở cửa, bốn cổng được mở ra ở bốn phía, chỗ

họ đứng chính là sân phía nam.

Quét một vòng quanh sân nam, Khương Thành chỉ cảm nhận sơ một lượt đã

phát hiện ở đây có tám mươi luồng khí tức của Cổ Thánh.

Ngoài ra, Thánh Tôn lại càng không đếm xuể, thế mà đạt tới mấy chục ngàn

người.

Điều này khiến hắn không thể tin nổi.

“Bây giờ Cổ Thánh và Thánh Tôn ở Nguyên Tiên giới nhiều như mèo hoang

chó hoang vậy hả?”

Vẻ mặt Huyết Đế và Nguyên Đế đứng bên cạnh trông như bị táo bón.

Lão huynh, dù sao bọn ta cũng là Cổ Thánh mà, so sánh thế không hay đâu?

“Khụ, đúng là hiện nay có rất đông Cổ Thánh, nhưng rất nhiều Cổ Thánh không

hề giống trước đây.”

“Là sao?”

Nguyên Đế nói: “Ngày trước nếu muốn trở thành Cổ Thánh thì phải thông hiểu

xuất đạo nguyên, quả thực khó như lên trời. Nhưng bây giờ chẳng cần hình

thành đạo nguyên đã có thể trực tiếp vượt qua rào cản ấy.”

Khương Thành vô cùng ngạc nhiên.

“Có chuyện tốt vậy sao?”

Kỷ Linh Hàm lắc đầu.

“Đó không phải chuyện tốt lành gì, bọn họ chỉ có tiên lực và hồn lực chạm

ngưỡng Cổ Thánh, nhưng cảnh giới của đạo tâm vẫn là cấp Thánh Tôn trước

đó.”

“Xét về thực lực, họ mạnh hơn Thánh Tôn khi trước, nhưng còn kém xa Cổ

Thánh ngày xưa.”

“Sau khi nhảy cóc qua bước này, cảnh giới của họ sẽ tăng lên, về sau đạo tâm

muốn thành nguyên cũng khó khăn hơn, căn bản là bị chặt đứt hy vọng.”

“Vì lẽ đó nên Thánh Tôn của Phi Tiên môn ta đã cưỡng lại sự cám dỗ này, vẫn

muốn tạo nguyên của bản thân rồi mới đột phá.”

“Ra thế!”

Lúc này Khương Thành mới sực hiểu, thì ra đám Cổ Thánh kia chỉ là phiên bản

sắp tiêu tùng thôi.

Nhưng tại sao bây giờ loại Cổ Thánh này lại xuất hiện ở Nguyên Tiên giới?

Tự nhiên hắn lại nghĩ tới con đường vàng kim trong Thiên Phong thạch.

Lúc ấy, hắn sắm vai Thiên Đạo, cũng từng tạo ra cả đám Cổ Thánh giống vậy

chỉ bằng một cái phất tay.

Xem ra đây là tác phẩm của Tiên Mẫu, dù sao Thiên Đạo của Nguyên Tiên giới

hiện nay đã ẩn mình rồi, nhìn kiểu gì cũng thấy thế giới này thật kỳ quái.

Lúc này, Hồn Đế và Không Đế đứng trước mặt hắn, mỗi người một bên.

“Cửa vẫn chưa mở, chúng ta đi vào chiếm lấy hàng trước đi!”

Khương Thành chẳng hiểu gì cả.

Ngoài việc biết kẻ cầm đầu của Vô Thượng Đạo Cực là Tiên Mẫu, Thành ca

chưa từng dò la về những phương diện khác.

Hắn không hiểu mở cửa nghĩa là gì.

Chư vị Chính Thần bên cạnh im cạn lời, thầm tự nhủ đại ca có thể chuyên

nghiệp hơn một chút không?

Nguyên Đế vội vàng phổ cập thường thức cho hắn.

“Ở Nguyên Tiên giới bây giờ, Vô Thượng Đạo Cực là người duy trì trật tự. Tuy

bọn họ không xưng bá nhưng thật ra tất cả mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay

họ.”

“Bởi vậy, khi họ thu nhận người mới, rất nhiều người bon chen ùa theo. Dù là

tiên nhân nhàn tản hay tông môn và tộc quần lớn nhỏ cũng muốn có thể đưa

người của mình vào trong chạy việc.”

“Có điều, tiêu chuẩn tuyển người của họ rất cao, trong số mấy triệu người mới

trước mắt, cuối cùng cũng chưa chắc có ai đạt chuẩn.”

“Đợi chút.”

Khương Thành không nhịn được mà cắt lời đối phương.

“Ngươi đang hiểu lầm phải không?”

Hắn nhìn đám Chính Thần xung quanh với vẻ sửng sốt.

“Chẳng lẽ các ngươi muốn trông chờ ta tham gia cái trò thi tuyển với đám người

mới kia? Có nhầm không hả?”

Trước lúc tới đây, hắn đã tưởng tượng ra cảnh mình tiến vào cùng mọi người,

rồi sẽ trực tiếp ngả bài ngay khi chạm mặt Tiên Mẫu.

Làm rõ một số chuyện, lấy lại Tiên Thụ ngộ đạo.

Hắn sẽ không gia nhập Vô Thượng Đạo Cực, không vứt bỏ giá trị bản thân để

làm người mới gì đó, lại càng không muốn đích thân tham gia cuộc sát hạch kia.

“Khụ!”

Bọn Huyết Đế và Huyền Đế nhìn thấu sự bất mãn của Khương Thành, chỉ đành

khuyên giải vỗ về hết nước hết cái.

“Chỉ người mới tham gia khảo hạch mới có thể vào cửa.”

“Không thông qua trình tự ấy, cho dù ngươi có mạnh đến đâu cũng không thể

tới khu vực trung tâm Vô Thượng Đạo Cực, hơn nữa còn chẳng thấy mặt vị

Thần Chủ kia.”

“Nơi này là địa bàn của đối phương, vì kế hoạch, nhập gia tuỳ tục thôi.”

“Dù sao với thiên phú khí vận và thực lực của đại ca, coi mấy trò khảo hạch kia

chỉ là chơi đùa trải nghiệm cũng chẳng hề gì, đâu phải gia nhập thật. Qua cửa ải

cuối cùng, gặp mặt Thần Chủ là có thể làm theo ý mình.”

“Thôi được rồi.”

Thành ca không phải loại người không biết thức thời.

“Nhưng chiếm hàng trước là để làm gì?”

Thấy đã thuyết phục được đối phương, Nguyên Đế thầm thở phào, tiếp tục giải

thích: “Cuộc khảo hạch tuyển người mới này có một vài cửa ải, cửa thứ nhất

chính là vào cửa.”

“Bốn phía bốn cửa, mỗi cửa tối đa trăm ngàn người được vào trong, ai vào

trước là qua.”

Khương Thành tò mò hỏi: “Sau trăm ngàn người thì sao?”

Cực Hoàng Chính Thần nghiêm túc đáp: “Trực tiếp đánh mất cơ hội tham gia.”

Khụ!

Thành ca suýt phun ra một ngụm nước.

“Quy tắc tuyển người mới này tuỳ tiện quá nhỉ? Thảo nào Cổ Thánh và Thánh

Tôn đến đây nhiều như vậy, ra là chiếm hàng trước cho hậu bối của mình hả?”

“Đành chịu thôi, ai bảo Vô Thượng Đạo Cực quy định thế chứ?”

Huyết Đế nhún vai, “Dù họ có quy định chỉ cho sinh vật đầu mọc sừng, mông

dài thượt được tham gia thì cũng chẳng ai hó hé gì đâu.”

Lúc này, ngoài cửa nam đã chen nhau đến mức nước chảy không lọt.

Ồn ã náo nhiệt, thi thoảng còn nghe thấy tiếng chửi bới và gầm thét, hiển nhiên

đều là vì tranh giành hàng trước.

Nhưng trong phạm vi trăm trượng quanh cửa lại có vẻ rất trật tự.

Chỉ có le que hơn trăm người mới đứng xếp hàng.

Cảnh giới của đám người mới này có vẻ chỉ là Đạo Thần và Thánh Chủ, thực

lực không có gì đặc biệt.

Song, những trưởng bối đi bên cạnh làm hộ vệ cho bọn hắn, hoặc là Cổ Thánh,

hoặc là trưởng lão đại tông môn, sức uy hiếp nằm ở đó.

Vì lý do này, dù chật chội ra sao thì đám người đằng sau cũng không dám vượt

qua giới hạn, tránh bị chết bất đắc kỳ tử.

Nhưng đoàn “hộ vệ” của Thành ca hiển nhiên chẳng thèm để mắt đến người ta.

Tâm Đế đi trước dẫn đường.

Hồn Đế, Không Đế, Cực Hoàng Chính Thần, Kim Diệu Chính Thần giống như

bốn tay đấm, cùng xông thẳng qua đám đông.

Không đợi đám người phía sau kịp hốt hoảng chửi mắng, bọn họ đã vọt thẳng

tới hàng đầu tiên của đội hình.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.