Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2494



“Thế là thắng rồi?”

“Trời ơi, sao lại thắng được hay vậy?”

Đám người Thân Lô ở phía sau bị dọa cho suýt chút thì ngừng lại.

Một chiêu tiêu diệt Thánh Chủ đỉnh phong trong chốc lát, chiến tích này có

phần vượt qua tưởng tượng của mọi người.

“Lẽ nào Khương huynh có thực lực thâm sâu khó lường, là cường giả cấp bậc

Thánh Tôn ư?”

“Không phải chứ, đến cả thánh giới hắn còn không mở ra được nữa kia mà.”

Trong quá trình chiến đấu vừa rồi của Khương Thành, thực ra cũng không có gì

gọi là mang sức thuyết phục cả.

Trận đó chỉ huơ một kiếm bình thường còn chẳng có cả căn nguyên, sau đó thì

kẻ địch chết đi, chuyện này khó tránh quá vô lí đi.

Bọn họ hoàn toàn không thể hiểu được.

“Có lẽ là… người kia bên kẻ địch có vấn đề nhỉ?”

“Tẩu hỏa nhập ma trong truyền thuyết vừa hay phát tác trong truyền thuyết ha?”

Bọn họ cảm thấy khả năng này có lẽ còn cao hơn một chút.

Nhưng rất nhanh, bọn họ đã phát hiện ra suy đoán của mình hình như có nhầm

lẫn.

Bởi vì Khương Thành lại cách không cung hai kiếm về phía trước.

Nhìn có vẻ bình thường, thậm chí còn không có khí thế bằng kiếm trước đó, bởi

vì Thành ca cảm thấy giết một Thánh Chủ không cần phải dùng quá nhiều lực

trọc, có phần như dùng pháo giết muỗi quá.

Nhưng cứ hai kiếm tùy tiện như thế, lại có hai Thánh Chủ lặng im ngã xuống.

Trước khi bọn họ ngã xuống, phòng hộ nguyên năng tự động kích phát, chỉ

đáng tiếc là không thể níu giữ được sinh mệnh của bọn họ.

“Chuyện này…”

“Chuyện này làm sao có thể được chứ?”

Đám người Thân Lô kinh hãi.

Cũng đâu thể có việc hai Thánh Chủ này cũng tẩu hỏa nhập ma đâu nhỉ?

Lẽ nào thật sự là bị Khương Thành giết ư?

Tiếp theo, hắn nhìn thấy Thành ca vứt kiếm đi.

Không phải vì hắn muốn làm màu, mà là thanh kiếm kia tự nhiên cũng không

chịu nỗi lực trọc.

Cho dù là tiên khí, đạo khi hay là đế khí, toàn bộ đều sử dụng cho tiên lực, nó

thuộc thể hệ thanh khí.

Trọc khí vốn có hại đối với loại binh khí này, hoàn toàn không thể tham dự.

Nghĩ đến quá trình phá thánh giới nhẹ nhàng vừa rồi, ca này cảm thấy bản thân

xử lí chớp nhoáng chút Thánh Chủ này mà xài binh khí thì thành ra hơi quá,

lãng phí quá.

Trực tiếp dùng tay không bay về phía đám người.

Hơn nữa còn cố ý bay về phía phạm vi công kích đang bao trùm.

Chuyện này khiến Thân Lô và đám tiên nhân ở một bên sợ vô cùng.

“Điên rồi ư?”

“Tìm cái chết à?”

“Không cần mạng nữa hay gì?”

Trong tiếng hô hào kinh hoàng, từng thánh giới và đạo hải dần bị dung hóa.

Khương Thành thậm chí còn cố ý không tránh không né, bay đến mũi kiếm của

người khác, nhìn có vẻ hệt như tự sát.

Nhưng cho dù binh khi của ai đụng đến hắn đều sẽ mất đi lực sát thương vốn

có.

Sau đó chủ nhân của binh khí sẽ lặng thầm ngã xuống.

“Ôi vãi, cơ thể lực trọc này hoàn toàn phạm quy rồi nhỉ?”

Thật ra hắn chưa làm gì cả, chỉ kích phát khí hải lực trọc bên trong cơ thể mình,

khiến toàn bộ đều lấp đầy bởi lực trọc mà thôi.

Nhưng như vậy cũng đã đủ rồi.

Nếu đổi thành trọc ma thất giai, sau khi bị binh khí công kích, mặc dù còn có

thể nhanh chóng tụ lại được, nhưng tốt xấu gì cũng sẽ có chút thương tổn.

Bây giờ hắn trực tiếp miễn dịch thương tổn vật lý với pháp thuật luôn rồi.

Còn sở dĩ có thể làm được chút tiền này, vẫn là vì khí hải lực trọc còn cao giai

hơn cả trọc ma mang một thân trọc khí nữa.

Còn về công kích thần hồn của mấy kẻ địch ở xung quanh, đừng nói đến chấn

động đến chủ hồn của hắn, đến cả phạm vi hồn hải của hắn còn chưa kịp vào đã

bị lực trọc tiêu diệt tan tành rồi.

“Ca bây giờ là gì chứ?”

Bản thân Khương Thành còn không biết nên hình dung trạng thái hiện tại của

bản thân như thế nào nữa.

Hắn vốn còn hối hận lần trước còn biến cơ thể mình thành thể hệ trọc khí, cảm

thấy tiên lực và thần hồn chịu phải ảnh hưởng vô cùng lớn, đúng là lỗ chết đi

được.

Bây giờ ấy à, hắn chỉ hi vọng chuyện tương tự như thế đến thêm vài lần nữa.

Căn bản không cần hắn chiến đấu, công kích của kẻ địch không phá được vòng

phòng ngự của cơ thể lực trọc, công kích của kẻ địch không chống lại sự thẩm

thấu của lực trọc.

“Đây đúng là mở hack vô địch mà.”

“Ai có thể chấp nhận được chứ?”

Đám người Minh Tổ và Hồn Tổ vẫn luôn chú ý hắn không rời tỏ vẻ bản thân qả

thực không chịu nỗi nữa rồi.

Một khắc trước, bọn họ còn tỏ ra thất vọng với thực lực của Khương Thành.

Bây giờ bọn họ cảm thấy chuyện vượt khỏi tự nhiên này hoàn toàn thử thách

nhận thức của bản thân.

“Sao hắn có thể làm được vậy?”

“Tại sao đến cả ta nhìn cũng không hiểu được thế này?”

“Chuyện này không nên nhỉ, đến cả tiên lực dao động hắn còn không có, cũng

không dùng thánh giới, căn bản như không hề chiến đấu vậy.”

“Mấy người đó sao mà chết được?”

“Thật sự bị hắn giết sao?”

Đến cả bọn họ cũng hoài nghi, những người ở hiện trường lại càng khỏi nói

luôn.

Bọn họ cũng chẳng thể hiểu được những ngời đó làm sao chết được.

Nhưng có chết cũng không bằng lòng tin đó là do Khương Thành làm.

Không làm gì cả mà giết nhiều Thánh Chủ và Thánh Chủ đỉnh phong như vậy,

đây đúng là sỉ nhục trí thông minh của bản thân mà.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy chứ?”

“Có cao thủ âm thầm đến ư?”

“Đúng, nhất định là có cao thủ đỉnh cấp ra tay rồi.”

Bất giác, những người bên cạnh Thành ca đều tự động ngừng việc chiến đấu lại.

Rất nhiều người ở trận doanh Thánh miếu chỉ xem như có Cổ Thánh thầm can

dự vào, bị dọa nên giờ chỉ muốn giữ mạng mà thôi.

Còn các đồng đội của Khương Thành bên này cũng chẳng biết làm sao.

Chính vào lúc này, phía xa đột nhiên có mười mấy bóng dáng nhanh chóng bay

lại.

Mọi người định thần nhìn lại, lập tức hoan hô lên.

“Tần trưởng lão.”

“Chu trưởng lão.”

“Cao thủ Phi Tiên môn đến rồi, thế này thì không cần lo lắng nữa rồi.”

Khương Thành đưa mắt nhìn sang thì nhìn thấy đệ tử đời thứ hai Tần Sướng và

đệ tử đời thứ tư Chu Tử Hành của Phi Tiên môn.

Ngoại trừ hai người bọn họ còn có mười mấy môn đồ hậu bối của Phi Tiên môn.

Là trụ cột chống lại Thánh miếu, đệ tử Phi Tiên môn quả thực rất hay xuất

động.

Bọn họ cũng vừa nghe thấy tin tức thì chạy sang.

Mà sau khi nhìn thấy bọn họ, những nguyên năng giả của trận doanh Thánh

miếu kia tự biết là không địch lại nỗi, lập tức tháo chạy tứ phương.

“Cổ Thánh Phi Tiên môn các ngươi đánh lén, đúng là hổ thẹn.”

“Nếu các ngươi đã muốn phá bỏ quy tắc, vậy thì đừng trách bọn ta lần sau bất

chấp đạo nghĩa.”

Bỏ lại mấy câu ác ý này, hai Thánh Tôn của trận doanh Thánh miếu cũng lui đi.

Tần Sương và Chu Tử Hành còn đang định chiến một trận, nghe thấy mấy câu

này, nhất thời cũng mơ hồ.

Bọn ta đánh lén?

Hơn nữa còn phái Cổ Thánh đến đánh lén?

Thế này là sao với sao đây?

Kỷ chưởng môn và Lâm Ninh đều còn đang giữ ở tông môn, phòng những

Giáng Thần giả kia đến tập kích không phải sao?

Nhưng mà còn chưa chờ đến lúc hai người nghĩ nhiều hơn, rất nhanh những tiên

nhân khác đã tụ tập quanh.

Những tông môn và gia tộc mà những người này ở hoàn toàn không phải cũng

một tầng lớp với Phi Tiên môn, bình thưởng không hề có cơ hội gặp được

trưởng lão hạch tâm của Phi Tiên môn.

Hiện nay gặp được đương nhiên vui mừng vô cùng.

Đặc biệt là Thân Lô, lập tức bỏ đội ngũ chạy đến trước nhất, tư thế giống như

fan gặp được idol vậy.

“Tần trưởng lão, Chu trưởng lão, ta là chiến đội Vấn Đao, ta từng gặp qua Diệp

Minh trưởng lão đời thứ năm của các ngươi…”

Tần Sướng và Chu Tử Hành gật đầu cười, cũng không nghĩ gì nhiều.

Suy cho cùng thì mấy năm nay cảnh tượng tương tự cũng trải qua rất nhiều rồi.

Nhưng mà lời này của Thân Lô vừa nói ra thì mấy tên nhiều chuyện ở bên liền

cố ý cười nhạo/

“Ha ha, Thân Lô, không phải ngươi nói chiến đội Vấn Đao của ngươi đã kết

minh với Phi Tiên môn sao?”

“Sao thế, sao hình như Tần trưởng lão và Chu trưởng lão có vẻ không quen biết

ngươi thế nhỉ?”

“Không phải chứ, không phải chứ, nếu đã là minh hữu, sao lại chưa từng nghe

đến tên?”

“Lẽ nào là nói phét à?”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.