Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2480



Khương Thành có thể cảm nhận được rõ ràng thần hồn của bản thân đang có sự

biến chất.

Kiểu biến chất này không phải là tăng thần lực, cũng không phải thay đổi phẩm

chất thần hồn, mà nó giống như bắt đầu thích nghi với tiết tấu của căn nguyên

thế giới.

Năm xưa khi thăng cấp đến Chí Hồn, Khương Thành từng nghĩ sẽ tiếp tục thăng

lên cấp bậc tiếp theo.

Nhưng thanh tiến độ của hệ thống đã đầy rồi, mà vẫn chẳng thấy đột phá.

“Lẽ nào cấp bậc sau Chí Hồn, là thần hồn kết hợp với cả thế giới?”

Khương Thành không rõ cho lắm.

Và linh ý của hắn cũng có sự biến chất dưới vầng sáng của tiên thụ giống với

thần hồn.

Ý chí của hắn không còn thường xuyên xuất hiện ở từng góc trong vị diện, mà

nó được chia thành vô số phần nhỏ, phân bố đều ở mỗi một tấc trong vị diện.

Khoảnh khắc này, hắn có cảm giác mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của

chính mình.

Cả quá trình này chẳng cần hắn chủ động làm gì, mà chỉ cần ở yên đó bên dưới

tiên thụ là được.

Nhìn xuống bên dưới khắp nơi bị tàn phá, đó là do ban nãy sau khi căn nguyên

thế giới hoành hành đã gây nên.

Sự tàn phá đủ để khiến cho cả một vị diện mất đi sự cân bằng.

Dựa theo tiết tấu lúc trước, thì giờ này, “Thiên Đạo thực tập” là hắn đây đã chết

rồi, và hệ thống sẽ được mở lại.

Bây giờ hắn không chết, mà muốn xóa bỏ sự tàn phá kia, khiến cho vị diện quay

trở về diện mạo như ban đầu, thì cần phải tốn một chút sức.

Nhưng bởi vì linh ý đã có sự thay đổi bởi tiên thụ, giúp nó thích ứng được với

nhịp điệu của căn nguyên thế giới, nên sự việc vốn dĩ phức tạp khó nhằn bỗng

chốc trở nên đơn giản đến phát khiếp.

Hắn chỉ cần một ý niệm, mong cho vị diện được tu sửa.

Vậy là sau đó… vị diện đã được tu sửa hệt như ban đầu.

Bởi vì ý niệm kia đã được căn nguyên thế giới gia trì.

Căn nguyên thế giới sẽ phối hợp với ý chí của hắn.

Tuy không phải là toàn bộ căn nguyên thế giới của Nguyên Tiên giới, nhưng ít

nhất thì, “mặt trời” ở trước mặt này nghe lời hắn.

“Thế cũng được nữa á?”

Khoảnh khắc này, cuối cùng Khương Thành cũng có cảm giác không gì là

không thể.

Tuy chỉ hạn chế trong vị diện ở trước mặt, nhưng có vẻ như hắn có thể làm đượ

tất cả mọi điều.

Hắn nói bên dưới cần có tiên mạch, thế là trong nháy mắt, cả vị diện xuất hiện

hàng trăm hàng nghìn tiên mạch.

Và chuyện này cũng là do sức mạnh của “mặt trời” kia tạo nên.

Nhờ có cây cầu nối thần kỳ là tiên thụ ngộ đạo, hắn đã kiểm soát được nguồn

sức mạnh của cả vị diện.

Có nhiều tiên mạch xuất hiện như thế khiến cho khí Tiên Nguyên nhanh chóng

lan ra khắp nơi, cả một Vạn vực Hạ giới đều chấn động.

Vô số tu sĩ bay ra khỏi tông môn và động phủ, họ cảm nhận luồng sức mạnh

mới toanh rõ ràng có đẳng cấp cao hơn nhiều so với linh khí, suýt nữa thì phát

điên tại chỗ.

“Ôi trời ạ, đây là sức mạnh gì thế này?”

“Tiên khí! Là tiên khí trong truyền thuyết!”

“Chẳng phải nói chỉ có một tiên mạch là có tiên khí thôi sao, hơn nữa gần đó

cũng đã bị phong tỏa rồi mà, người không có phận sự đâu thể nào qua đó

được?”

“Chỗ của bọn ta cũng xuất hiện!”

“Tuyệt đối đừng để tin này bị truyền ra ngoài, phong tỏa tin tức…”

Hành động phong tỏa tin tức đầy cẩn thận của bọn họ là một chuyện hết sức dư

thừa.

Bởi vì lúc này đây, gần như mỗi một tấc ở Vạn vực Hạ giới đều được bao phủ

và lấp đầy vởi khí Tiên Nguyên.

Ngay khi tia linh khí cuối cùng bị tiên khí thay thế, cả Vạn vực Hạ giới chính

thức thoát xác trở thành Tiên giới.

Tiên thảo và tiên dược mọc lên như nấm như măng.

Và những tiên nhân với tiên thú mới thăng cấp, cũng dần đi lại giữa các Vực

giới.

Khương Thành nhớ lại tốp tiên nhân đầu vừa nãy chết ở gần tiên mạch, trong đó

đa số đều là “người quen” của hắn.

Thế là hắn quyết định hồi sinh những người này.

Chỉ với một suy nghĩ, đám người Quy Tàng, Hư Uyên, Tỉ Trường và Thanh

Vân vốn đã tan thành tro bụi đều được hồi sinh.

Và lần này, hắn không hề sử dụng thuật hồi sinh của hệ thống.

Tất cả đều nhờ vào sức mạnh của căn nguyên thế giới.

“Đây mới là năng lực nên có của một Thiên Đạo chứ!”

“Thiên Đạo muốn hồi sinh một sinh linh, vốn dĩ chẳng cần phí sức, không phải

sao?”

Nếu như là trước kia, một hơi mà hồi sinh nhiều người như thế, chắc chắn sẽ lại

phá vỡ sự cân bằng của vị diện, dẫn đến xuất hiện BUG.

Mà giờ đây, hắn vẫn sống ngon lành, chẳng hề hấn gì.

Thử thách của con đường vàng kim, đã không còn là thách thức đối với hắn nữa

rồi.

Hắn không còn cần mở rộng kết giới, mở rộng địa bàn của mình.

“Mấy cái kết giới này có tác dụng gì chứ?”

Vừa dứt câu, tất cả kết giới trước mắt đều biến mất.

Cứ như thế, hắn vượt qua ải này.

Tiếp sau đó, cảnh tượng ở trước mắt lại được mở rộng, xuất hiện thêm nhiều địa

bàn hơn.

Mấy địa bàn đó là Tiên giới, có Thiên Tiên, có Huyền Tiên và Kim Tiên.

Khương Thành hoàn toàn không có ý định sẽ biến bản thân lớn mạnh từng chút

một, và hắn cũng không muốn cứ từ từ giống như trước kia nữa.

Bởi vì đó là không cần thiết.

Sau khi có được sự phối hợp của “mặt trời” kia, tương đương với việc hắn có

được quyền chi phối nguyên cả cửa Phá giới.

Hắn nói để cho tất cả sinh linh ở trên vị diện của mình tăng ba cấp, thế là tất cả

sinh linh đồng loạt cùng đột phá ba đại cảnh giới.

Hắn nói tiếp tục mở rộng, thế là vị diện tiếp tục mở rộng đến vị trí xa hơn.

Được căn nguyên thế giới gia trì, mọi thứ đều không thành vấn đề.

Cùng với việc địa bàn liên tục được mở rộng, Khương Thành cũng nhìn thấy sự

xuất hiện của những người có cấp bậc Tiên đế như Bạch Hổ Đại Đế và Mâu Vũ.

Và điều khiến hắn hơi bất ngờ đó là, trên những địa bàn này, lại không hề xuất

hiện mấy sinh linh Viễn Cổ như Thương Linh, Huyền Minh và Mãng Dã.

Hắn tiếp tục mở rộng ra nữa, người mạnh nhất trên vị diện cũng nhanh chóng

trở thành Tôn Giả, Thiên Tôn, Chí Tôn…

Hắn nhìn thấy được những người quen như là Băng Cực, và cả Cung Tình.

Đến nước này, hắn không biết mình đã qua được bao nhiêu ải.

Nếu như Khương Thành qua ải theo cách bình thường, thì không biết lúc vị diện

được nâng đến cấp này, hắn sẽ phải đối mặt với bao nhiêu vấn đề đây.

Cũng có thể đạo nguyên của hắn hoàn toàn không trau chuốt nổi cho một vị

diện khổng lồ như thế này.

Nhưng bây giờ thì cũng chẳng cần hắn phải quá lo lắng làm gì.

Dù cho vị diện này có xảy ra chuyện, thì Khương Thành vẫn có thể nhẹ nhàng

sửa chữa và dẹp gọn bằng căn nguyên thế giới.

Dẫu sao thì, nơi đây vốn không phải là một thế giới chân thực, tất cả mọi thứ

đều do sức mạnh của căn nguyên thế giới mô phỏng mà ra.

Khi vị diện nơi hắn đang ở cuối cùng cũng thăng đến cấp xuất hiện được Cổ

Thánh, tiết tấu mở rộng mới từ từ chậm dần lại.

Bởi vì ở bờ rìa của vị diện xuất hiện trọc khí và trọc ma.

“Cũng chân thực phết nhỉ, giữ lại giống y chang với Nguyên Tiên giới thật

luôn.”

Tầm mắt của hắn quét qua một lượt vị diện, và rồi tính ham vui nổi lên.

Hắn để mấy người quen cũ như Quy Tàng, Mậu Vũ và Băng Cực một hơi

đương không tăng hết lên Cổ Thánh.

Rồi lại giáng mấy tên vốn là Cổ Thánh xuống thành Chân Tiên.

Bỗng chốc, cả vị diện được một phen nháo nhào.

Người được thăng cấp thì ngu cả người, người bị giáng xuống thì hồn lìa khỏi

xác, làm cho ca này cười như được mùa.

“Đây là niềm vui của Thiên Đạo đấy sao?”

“Hình như cũng không tệ lắm nhỉ.”

Bỗng tầm mắt của hắn lướt qua bóng hình của Thu Vũ Tuyền.

“Nàng ta có được tu vi Cổ Thánh ở trong này kia á?”

“Sao có thể được?”

“Bất công quá đi thôi!”

Nết đùa quái ác của Thành ca lặng lẽ bùng lên.

“Chẳng phải ngươi là thiên tài tuyệt thế sao?”

“Chẳng phải ngươi luôn muốn đạp ca đây xuống sao?”

“Vậy thì ca đây sẽ tặng cho ngươi một niềm vui bất ngờ.”

Nói xong, cũng vẫn bằng một ý niệm, hắn quyết định giáng nha đầu này từ Cổ

Thánh xuống Tôi Thể cảnh.

Sẵn tiện cũng đổi luôn thiên phú kiếm thuật của nàng thành thiên phú Tử Linh

của Thi tộc.

“Tuy chỉ là một người được mô phỏng ra, chứ không phải chính nàng, nhưng

tính cách vẫn là mô phỏng theo nàng mà nhỉ?”

“Mong chờ thật đấy!”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.