Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2476



Tuy đóng vai nhân vật Thiên Đạo, nhưng ở vị diện này của Khương Thành lại

không có căn nguyên thế giới.

Vị diện do cửa phá giới mô phỏng ra không phải là thế giới chân thực.

Và linh mạch được Khương Thành biến ra, ngay từ đầu cũng không có liên

quan gì với hắn.

Nhưng khi vòng này bắt đầu, hắn phát hiện phía trên đạo nguyên của mình, xuất

hiện ảnh ngược của linh mạch kia.

Chỉ hơi cảm nhận đạo tâm của mình một chút, hắn đã hiểu thấu tường tận linh

mạch kia, gần như đến cả sự thay đổi của mỗi một sợi linh khí ở bên trong, hắn

cũng rõ như lòng bàn tay.

Mà điều khiến hắn cảm thấy khó tin nhất là, rõ ràng bản thân không hề nâng

đẳng cấp linh mạch, nhưng linh mạch kia lại đang tự động tăng cấp.

Tuy tốc độ của nó vô cùng chậm, chậm đến mức nếu không cẩn thận quan sát

thì sẽ không phát hiện ra, nhưng quả thực là có đang mạnh hơn.

“Chuyện này là sao đây?”

“Linh mạch kia buộc với đạo tâm của mình rồi, nó được đạo nguyên của mình

ủng hộ á?”

Hắn không rõ cho lắm.

Nhưng sự thay đổi này không hề có hại đối với bản thân, cũng chẳng tổn thất gì,

thế nên hắn bèn mặc kệ.

Khi hắn gặp phải vấn đề mới ở vị diện mới này, thì Nguyên Tiên giới ở bên

ngoài đã trở thành một mớ hỗn độn.

Sự hỗn loạn này không phải bắt nguồn từ chiến tranh.

Trên thực tế, khoảng thời gian này Nguyên Tiên giới bình yên đến lạ.

Những sự truy sát nhằm vào Hồn Đế, Huyền Đế và Không Đế lúc ban đầu cũng

đã đồng loạt dừng lại từ lâu.

Và những tranh chấp cọ sát nảy sinh do việc tranh giành địa bàn giữa mấy suối

nguồn, đôi bên cũng ăn ý lựa chọn dừng tay.

Không chỉ những đại năng đứng đầu này, mà cả xuống dưới nữa là Thánh Chủ,

Đạo Thần đến Thiên Tôn, Đế Cảnh hay chúng tiên nhân bình thường, những

khúc mắc từng có giữa họ cũng giống như bị lãng quên hết sạch rồi.

Một vài tiên nhân bình thường có khúc mắc với nhau, giờ đây dù cho đụng mặt,

thì hơn phân nửa chỉ lướt ngang qua nhau, vội vã rời đi.

Sở dĩ xảy ra hiện tượng kỳ lạ này, là bởi vì căn nguyên của Nguyên Tiên giới đã

bị mười một Giáng Thần giả điên cuồng bòn rút thông qua Thiên Phong thạch,

khiến nó trở nên càng lúc càng yếu.

Và hậu quả mang lại là khí Nguyên Tiên càng ngày càng ít ỏi, kéo theo đó là uy

năng của căn nguyên cũng ngày một yếu đi.

Lúc ban đầu, mọi người còn nghĩ đây chỉ là tiên khí dao động bình thường thôi,

rất nhanh sẽ trở lại như bình thường thôi.

Nhưng khi tình trạng này tiếp tục diễn ra từng ngày, thay vì có dấu hiệu chuyển

biến thay đổi, thì nó lại tiếp tục xấu thêm, và tâm trạng lo sợ khủng hoảng cũng

bắt đầu tràn lan.

“Chuyện gì thế này?”

“Nguyên Tiên giới sắp sửa bị diệt vong rồi sao?”

“Không phải đó chứ? Đang yên đang lành, vì sao lại diệt vong chứ.”

“Chẳng phải Nguyên Tiên giới tồn tại vĩnh viễn sao?”

Có vài người đến từ kỷ nguyên thứ nhất và thứ hai khi nghe thấy cách nói này,

lập tức khịt mũi xem thường.

“Đúng là ngây thơ vô tri, ai nói với các ngươi đây là vĩnh hằng thế hả?”

“Cái thế giới này đã từng bị hủy diệt hoàn toàn hai lần rồi, xem ra lần thứ ba sắp

đến rồi đây.”

“Có thể chống đỡ nổi lần này không, các ngươi tự cầu nguyện đi thôi.”

So với những lời bàn tán của chúng tiên nhân bình thường, thì các Thánh Tôn

và Cổ Thánh lại bối rối không thôi.

Bởi vì khi khí Nguyên Tiên và căn nguyên yếu đi, đồng thời Thiên Đạo có vẻ

không hề có bất cứ thay đổi gì, vẫn mạnh mẽ giống hệt lúc trước.

Điều này có nghĩa là đẳng cấp vị diện của Nguyên Tiên giới không có bị tuột

xuống.

Những cường giả đứng đầu như bọn họ, cũng sẽ không phải vì sự kỳ lạ gần đây

mà rời khỏi vị diện này.

Vì để làm rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, họ tụ tập lại ở Lạc Tiên điện, muốn

hỏi thử vị điện chủ Di này.

Và rồi họ phát hiện, không chỉ có điện chủ, mà cả phó điện chủ Thánh Hoàng

cũng mất tích một cách ly kỳ.

Lần này, không riêng gì tiên nhân bình thường, chúng đại lão đứng đầu cũng

hoảng loạn.

Cuối cùng bọn họ nghĩ đến Giáng Thần giả.

Nhưng dù có thế nào cũng không ngờ được, căn nguyên thế giới lại xảy ra vấn

đề.

Biến dị của Nguyên Tiên giới tiến hành hết sức nhanh chóng.

Chỉ sau nghìn năm ngắn ngủi, nồng độ của khí Nguyên Tiên đã giảm xuống đến

mức của mấy chục tỷ năm trước.

Cái thời đó, Chính Thần là giới hạn cao nhất trên vị diện Nguyên Tiên giới, sức

chiến đấu cũng chỉ ngang bằng với Thánh Tôn sau này.

Và đây chỉ mới là bắt đầu thôi.

Theo thời gian dần trôi, rất nhiều người phát hiện, uy năng nguyên thuật của

bản thân đã giảm xuống còn yếu hơn một nửa so với trước kia.

Lại qua thêm mười nghìn năm, thiên tài địa bảo cửu giai của Nguyên Tiên giới

gần như biến mất hẳn.

Dường như mọi người đang nằm mộng trở về trăm tỷ năm trước, cái thời đại mà

cường giả chí tôn trên vị diện còn là Đạo Thần.

Giờ đây Cổ Thánh muốn thi triển nguyên thuật cũng vô cùng khó khăn, bởi vì

căn nguyên kết nối được, chỉ có uy năng chưa tới một phần mười của trước kia.

Một vài tiên nhân có thực lực khá yếu, bởi vì quanh năm không có đủ khí

Nguyên Tiên, lại công thêm việc linh mạch lần lượt khô héo, đan dược dần dà

bị hao hết, dẫn đến cảnh giới tu vi không tăng còn giảm, trượt xuống đại cảnh

giới.

“Không thể tiếp tục như thế này nữa!”

“Chúng ta bắt buộc phải làm một chút gì đó, bằng không sẽ cứ thế ngồi yên chờ

chết mất!”

Cuộc nói chuyện tương tự như này, không chỉ xảy ra ở các suối nguồn, mà cũng

xảy ra ở Phi Tiên môn bên Đông Trúc đảo.

Tình huống của nhóm người Kỷ Linh Hàm, Mạc Trần và Lam Đề tốt hơn bên

ngoài một xíu, bởi vì trước kia Thành ca thực sự quá giỏi đi, đã để lại cho tông

môn một lượng tài nguyên dự trữ khổng lồ như đan dược, tiên tài và nguyên

tiên tinh.

Các nàng chống đỡ được lâu hơn so với bên ngoài một khoảng thời gian.

Nhưng tình huống vẫn là không mấy lạc quan.

“Ai cũng không thể dự tính được, tình trạng này sẽ kéo dài trong bao lâu.”

“Có lẽ, đây là thời đại mạt pháp trong lời đồn rồi.”

“Nếu như cuối cùng Nguyên Tiên giới suy tàn đến cực hạn, ngay cả một tia khí

Nguyên Tiên cũng không có, thì e là chúng ta đều sẽ bị ép phải ngủ say rồi.”

“Bằng không, căn bản không thể duy trì nổi sự vận chuyển của tiên thể.”

“Nếu như Khương chưởng môn còn ở đây thì hay rồi, hắn chắc chắn sẽ có

cách!”

Không một ai phản bác lại lời của Lâm Ninh.

Dù cho khi đối mặt với sự thay đổi của thế giới, thì sức mạnh của một người

trông có vẻ rất nhỏ nhoi, nhưng nếu đổi lại là Khương Thành, bọn họ cảm thấy

mọi kỳ tích đều có thể xảy ra.

Đám người La Viễn và Tần Sướng cũng đồng loạt thở dài.

“Không biết bây giờ hắn đang ở đâu rồi.”

“Dù như thế nào, chắc chắn lão nhân gia hắn vẫn còn sống.”

Mạc Trần nặng nề gật đầu: “Đó là tất nhiên!”

Hai tên chuyên gia nịnh hót là Đan Thái và Ngụy Miểu thậm chí còn chạy đến

bên ngoài cửa điện, ra vẻ nồng nàn thắm thiết kêu gào.

“Khương chưởng môn, bọn ta cần sự chỉ dẫn của ngươi!”

“Không có ngươi, bọn ta như lữ khách lạc đường trong màn đêm tăm tối…”

Vốn dĩ Kỷ Linh Hàm còn đang rầu rĩ lo lắng, nhưng nhìn thấy hai tên hề này thì

nhất thời dở khóc dở cười.

Nàng hít sâu một hơi, để tâm trạng ổn định lại.

“Bây giờ mấy Cổ Thánh và Thánh Tôn ở bên ngoài, vì để giảm thiểu hao tổn,

hơn phân nửa đều bắt đầu tự phong bế mình, bế quan dài hạn không ra ngoài.”

“Nhưng chúng ta không có cách nào để tất cả tiên nhân trong Phi Tiên môn đều

bế quan.”

“Càng huống hồ, trên đảo còn có bạn của Yêu tộc, Vu tộc và Băng tộc.”

“Kế sách hiện nay, chỉ có đi tìm Khương chưởng môn thôi.”

“Tìm Khương chưởng môn?”

Mọi người lập tức sáng mắt lên.

“Ngươi có thể tìm được hắn?”

“Hắn đang ở đâu?”

“Chắc hắn vẫn còn ở Giáng Thần đài.”

Người nói câu này là Lẫm Đế mới bay từ bên ngoài vào.

“Năm đó hắn rời đi chung với mảnh vỡ ngọc phù của Tả Thập Nhất, ta vẫn luôn

đoán rằng hắn đã bị truyền tống đến sào huyệt của Giáng Thần giả!”

Chúng đệ tử trong điện lập tức phấn khởi.

“Vậy chúng ta còn chờ cái gì nữa, việc này không thể chậm trễ, lập tức xuất

phát!”

“Đúng vậy, chỉ cần tìm được lão nhân gia hắn, mọi khó khăn chắc chắn đều sẽ

được giải quyết!”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.