Khương Thành không biết đằng sau bảy cánh cửa đó lần lượt là những gì.Sau khi bước vào con đường vàng kim kia, hắn cũng không thấy ánh vàng lấplánh.Hiện trước mắt hắn là rừng cây rậm rạpKhương Thành hướng mắt nhìn, bốn bề cây cỏ, dây leo, tham thiên đại thụchằng chịt, chỉ dựa vào thị lực thôi thì không thể nhìn được xa, bởi vì tầm mắtđều bị che lại hết.Đầu tiên hắn kiểm tra tình hình của bản thân, để tránh lại xuất hiện tình huốngđãi ngộ phó bản là bị áp chế tu vi và năng lực.Sau đó thì phát hiện toàn bộ cơ thể thần, tiên lực, thần hồn, linh ý, đạo tâm,huyền văn đều bình thường.Vốn không có hiện tượng yếu đi.Còn lực trọc có được khi giết chết hai ngàn năm trăm trọc ma ở vòng loại cũnghoàn hảo không sao cả.Thành ca thở phào nhẹ nhõng.“Như thế này mới đúng chứ, áp chế tu vi không có ý nghĩa gì cả…”Sau đó, mắt hắn tối sầm, ý thức mất sự khống chế vụt mất.Trước khi chết, hắn cảm thấy đạo tâm cứ như bị vỡ toạc ra vậy, khiến cả ngườitan thành mây khói.“Ting! Kí chủ bị giết, đang kiểm tra đo lường thực lực kẻ địch, sắp xếp phươngán hồi sinh.”Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.Lần này căn bản không có phương án gì để giành chiến thắng cả.“Ting! Kí chủ hồi sinh thành công.”Tuy trước đó cũng từng chết đi một cách không ngờ, nhưng lần này Thành cavẫn có chút không quen.Kẻ địch ở đâu?Bản thân cơ bản không chịu công kích mà.“Sao ta lại chết chứ?”Nói xong câu này, trước mắt hắn lại lần nữa tối sầm lại.Ngay sau đó, âm thanh nhắc nhở của hệ thống lại lần nữa vang lên.“Ting! Kí chủ bị giết, đang kiểm tra đo lường thực lực kẻ địch…”Sau đó lại không có phương án giành chiến thắng nào, trực tiếp hồi sinh lại chohắn.Lần này, Khương Thành nhịn không nỗi nữa.Hắn lập tức mắng chửi hệ thống không gian.“Hệ thống nhà ngươi làm cái gì vậy hả, còn không mau đưa tư liệu giải quyếttình huống gì.”“Nếu ta đã bị họ giết thì sao ngươi lại không mở hack cho ta?”“Ngươi không ra gì nữa rồi à?”Hệ thống yên lặng vài giây, cuối cùng cũng đưa ra đáp án.“Kí chủ không mở miệng nói chuyện là được.”“Cái gì?”Toàn thân hổ của Thành ca chấn động.“Nói tí mà cũng chết? Đây là thế giới đáng sợ gì thế này?”“Ca tốt xấu gì cũng là một Thánh Tôn, không đến nỗi cả quyền nói chuyện cũngkhông có đã bị đại năng trực tiếp giết rồi à?”Hắn vốn không biết bởi vì nguyên nhân kì lạ này mà các cao thủ vào trong conđường vàng kim này lại chết hơn phân nửa.Con đường này quả thực mỗi bước đều nguy hiểm, hơn nữa còn có vẻ rất vô lí.Lần này sau khi hồi sinh, Khương Thành đã ngậm mồm lại.Cảm nhận kỹ càng bốn phía, hắn phát hiện ra suy đoán vừa rồi của bản thân cómột đống sai khác.Bởi vì thế giới này vốn không hề lớn, thậm chí còn yếu đến mức quá đáng.Đừng nói là khí tiên nguyên, đến cả linh khí cũng không cảm nhận được baolâu.“Tình huống gì vậy? Ta bị đưa về Hạ giới rồi ư? Dù cho có là Hạ giới cũngkhông đáng như vậy chứ? Thế tục giới hể?”Lần này trong lòng hắn đã thầm nghi hoặc rồi, nhưng không nói ra ngoài miệng.Theo lí mà nói, vị diện thấp kém này đến cả Chân Tiên cũng khó chống đỡ,nhưng mà lại cứ giữ lại thực lực cấp Thánh Tôn.“Xem ra cửa phá giới này thật sự có chút đặc biệt.”Hắn cảm nhận phía xa một chút, ngoại trừ cỏ cây ra còn có một vài động vậtcầm với thú.Mà những động vật sống này toàn bộ đều không bước vào lĩnh vực tu luyện, chỉlà những chim chóc cá thú bọ bình thường.Rồi tiếp tục cảm nhận, rất nhanh hắn đã phát hiện ra điều dị thường.Phạm vi thần niệm của hắn lại chỉ có phạm vi trăm dặm, chỉ gồm mấy đỉnh núito nhỏ xuang quanh mà thôi.Mà mỗi ngọn núi dường như lại có những tầng kết giới ẩn hiện tồn tại, chia cắtnhững ngọn núi ấy thành những vẻ cô độc.Kết giới cũng có linh khí cực mỏng như nơi Thế tục giới xuất hiện, đương nhiênlà điều không bình thường rồi.Còn về nơi còn xa hơn thì lại trong sương mù, thần niệm không thể nào xuyênqua được.Khương Thành quyết định đi thám thính một phen, nhưng còn chưa đợi hắn bayđến xung quanh khu vực có mây mù, chỉ vừa mới đến bên bờ của ngọn núimình đang ở thì đã bị một kết giới ngăn lại.Ong!Hắn chỉ nghe thấy đầu óc vang lên ong ong một tiếng, sau đó thì rơi từ trên trờixuống.Ngay sau đó, hệ thống lại lần nữa vang lên âm thanh nhắc nhở.“Ting! Kí chủ bị giết, đang kiểm tra đo lường thực lực kẻ địch…”“Đây lại là chuyện gì nữa đây?”Khương Thành có phần hơi sụp đổ rồi.Hắn không sợ chết, cũng không sợ chết mà không hiểu, chỉ là cái chết này cóphần làm màu quá.Chết một cách vô ích, muốn gì đây?Hệ thống lần này vẫn trực tiếp hồi sinh cho hắn, vẫn không có cách giành chiếnthắng.Thế là Khương Thành dứt khoác dùng thần hồn cảm nhận nơi xa, sau đó trựctiếp truyền tống đến.Ngay sau đó thì hắn lại ngủm.“Ting! Kí chủ bị giết, đang…”Âm thanh nhắc nhở máy móc của hệ thống vang lên, Thành ca xem như đã bịchọc tức rồi.Sau khi hồi sinh lại, hắn dứt khoác nhấc kiếm lên, đánh về phía kết giới.Sau một tiếng vang lớn, kết giới chấn động một chốc, sau đó thì vỡ tan.Không những chỉ có kết giới này mà tất cả các kết giới khác ở phía trước, kể cảcái ở ngọn núi hắn đang ở cũng vì dư âm này mà chấn động liên miên.Sau một khắc thì trời long đất lở, dòng nước chảy ngược.Sau đó, hắn lại lại lại ngã xuống.“Ting! Kí chủ bị giết…”Thành ca đã không còn sức để chửi mắng nữa.“Vậy nên lần này lại là sao đây?”Hệ thống vẫn không đưa ra câu trả lời nào, chỉ cho hắn hồi sinh một cách máymóc cho xong chuyện.Mà lần này sau khi hồi sinh lại, Thành ca đã nhìn thấy một cảnh tượng kì lạ.Kết giới khi nãy bị hắn phá hỏng đã khôi phục lại.Những ngọn núi dòng sông bị dư chấn hủy hoại cũng như ban đầu, giống nhưchưa từng xảy ra chuyện gì vậy.“Sao lại có thể thế này được?”“Lẽ nào nơi ta đang ở chỉ là huyễn cảnh.”Đi một ngày đàng học một sàng khôn, Thánh ca lần này cũng biết cân nhắc.Bản thân vừa rồi đã phá vỡ kết giới nào đó nên mới chết.Cũng như thế, kết giới đó không thể chạm vào.“Vốn còn nghĩ kết giới này chẳng là gì, không ngờ lại có lực sát thương đến nhưvậy.”Hệ thống lại không cho đại chiêu phá bỏ kết giới, dường như cảm thấy nó làkhông cần thiết.“Nếu như thế, há không phải là không thể rời khỏi ngọn núi nào rồi ư?”“Khương Thành lại lần nữa bay lên không quan sát một chút.Kết giới nơi hắn chỉ có phạm vi có mười dặm, nhỏ đến đáng thương.“Thế này chả phải giống như ở tù à?”“Hệ thống nhà ngươi lẽ nào lại cam tâm sao?”Hệ thống dùng sự im lặng để tỏ ra bản thân rất cam tâm.Thế là Khương Thành chỉ có thể bị ép động não suy nghĩ tại chỗ, cũng khôngthể mãi bị nhốt ở đây được.Nghĩ một hồi lâu, hắn cảm thấy đây chắc chắn là một trò chơi rối não.“Hoặc là, nếu như ta có thể tìm được manh mối gì quan trọng ở đây?”Thế là hắn bắt đầu bận rộn lên hẳn.Dùng thần niệm không ngừng tìm kiếm trong phạm vi non nước mười dặm, thửxem có chỗ nào lạ không.Nhưng dù hắn có tìm thế nào, dù có đào sâu ba trượng đất cũng không thấyđược thứ gì bắt mắt cả.Ở đây chỉ là một ngọn núi rừng bình thường, có một vài cây cối bình thường, cáchim thú cũng không thấy có gì đặc biệt cả.