Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2439



“Cũng không phải.”

Thu Vũ Tuyền nói: “Rất lâu trước đó thì ta đã rời khỏi Huyền giới.”

Thành ca chờ hết vài giây, cũng không đợi được câu sau của nàng.

Trông dáng vẻ nàng là làm biếng nói hắn biết chuyện sau đó nàng đã đi đâu.

Nhưng hắn có thể cảm nhận được, cảnh giới của Thu Vũ Tuyền là Thánh Chủ

tại thế giới này.

Cũng có nghĩa trước khi nàng vào đây, cảnh giới ban đầu chắc còn cao hơn

mình một ít.

“Ngươi đã trở thành Cổ Thánh ư?”

Thu Vũ Tuyền liếc nhìn hắn, trong mắt tự nhiên dâng trào lên một vẻ kinh ngạc.

“Không lẽ vẫn chưa thăng tiến vào Cổ Thánh?”

Khương Thành gượng gạo vuốt mũi.

“Việc này, cảnh giới đều là hư mà, không quan trọng, dù sao lực chiến đấu của

ca đặt ở đó…”

“Không phải chứ?”

Đôi mắt xinh đẹp của Thu Vũ Tuyền trừng to đến tột cùng, nàng vô cùng khoa

trương che lại đôi môi anh đào, có vẻ như sự việc này hết sức không thể tưởng

tượng nổi.

“Trôi qua nhiều năm như vậy rồi, thế mà ngay cả Cổ Thánh ngươi vẫn chưa

tới?”

“Không phải chứ, ngươi đã đi làm gì hả?”

Khương Thành bị nàng cố tình châm biếm như thế, hắn cảm thấy khắp người

đều không ổn lắm.

“Được rồi đấy, coi dáng vẻ đắc ý của ngươi, Cổ Thánh hay ho lắm sao?”

“Ít ra giỏi hơn người chưa đạt đến Cổ Thánh.”

Trong lúc hai người cãi cọ, những người khác có mặt tại đó đều ngây người ra.

Đặc biệt là người của Vân Ly tông, càng là tập thể há hốc mồm.

Tình hình gì thế?

Không phải nên là kiếm chủ đại nhân rút kiếm phát huy thần uy, dạy Nguyên

Tướng đối diện làm người ngay tại chỗ sao?

Không phải nàng nên chém giết Khương Thành, sau đó khiến tất cả người ngoài

kia khiếp sợ sao?

Sao lại biến thành bạn cũ nói về kỷ niệm xưa?

Ngọc Lăng chân nhân hé miệng, nói cà lăm: “Hai ngươi lại quen biết ư?”

Khương Thành nhìn nàng bằng ánh mắt khá thú vị.

“Đúng vậy, có phải đã khiến các ngươi thất vọng không?”

Đương nhiên Ngọc Lăng chân nhân thất vọng, thất vọng tới tột cùng.

Chỉ đáng tiếc Thu Vũ Tuyền không phải cấp dưới của nàng.

Bằng không, nàng đã phát cáu từ lâu rồi.

“Thế, ngươi, các ngươi…”

Đám người Ngọc Canh và nàng đều có sự bất an mãnh liệt.

Hai người này quen biết lẫn nhau.

Mà vừa rồi mình còn muốn dồn Khương Thành vào chỗ chết.

Vậy chẳng phải kiếm chủ đại nhân sẽ quay ngược mũi kiếm đối phó mình sao?

Vân Ly tông làm sao có thể chống đỡ nổi hai Nguyên Tướng cấp huyền thoại

này chứ.

Cũng vào giờ phút này, bọn họ nhìn thấy Thu Vũ Tuyền đột ngột rút kiếm ra,

mà mũi kiếm của trường kiếm chỉ thẳng vào Khương Thành đối diện.

Thành ca cũng không biết phải làm sao.

“Ngươi lại nữa hả?”

Hắn có thể cảm nhận được Thu Vũ Tuyền không có thái độ thù địch với mình,

chẳng qua là muốn đánh thắng mình thôi.

Muội tử này vẫn không từ bỏ hy vọng, muốn hơn mình một bậc.

“Thế nào, ngươi sợ rồi?”

Thu Vũ Tuyền sôi sục chiến ý, trong mắt tràn đầy khiêu khích.

Nàng nhớ lại năm tháng áp bức và lăng nhục bị ép làm thị nữ, giao ra một nửa

phần thu hoạch, cho dù thế nào nàng cũng phải tìm lại thể diện này.

Động lực tu luyện của nàng, một phần rất lớn chính là đến từ chấp niệm đánh

bại Khương Thành.

Thành ca thở dài.

“Nếu ngươi cứ phải dâng lên để chịu đòn, thế ta cũng chỉ đành thành toàn

ngươi.”

Hắn nói xong cũng rút Nhân Quả kiếm ra.

Chợt đám người Ngọc Canh và Ngọc Lăng vui mừng quá đỗi.

“Ha ha, hoá ra bọn họ là kẻ địch!”

“Làm ta giật cả mình, vừa rồi còn tưởng là bạn bè.”

“Tốt quá rồi, kiếm chủ đại nhân chắc chắn sẽ tiêu diệt tên ma đầu này!”

“Ngươi hãy chờ chết đi!”

Các Tiên nhân vây xem bên ngoài cũng bàn tán xôn xao.

Đối với bọn họ, Khương Thành chỉ là một Nguyên Tướng xa lạ quật khởi gần

đây.

Mà những năm này, ấn tượng lớn mạnh của Thu Vũ Tuyền sớm đã khắc ghi

trong lòng của bọn họ.

So sánh hai người, tất nhiên là nghiêng về một bên cho rằng Thu Vũ Tuyền

mạnh hơn.

“Tuy đều là Nguyên Tướng cấp huyền thoại, nhưng chênh lệch giữa cấp huyền

thoại cực lớn.”

“Mấy năm nay, kiếm chủ đại nhân cũng đã từng chém giết ba Thánh Chủ rồi.”

“Không sai, nàng được xưng là cấp huyền thoại, là bởi Nguyên Tướng cao nhất

chỉ có cấp huyền thoại.”

“Xem ra, Trường Sinh quán vẫn sẽ bị diệt.”

Hai người rút kiếm đối đầu, sớm đã mắt điếc tai nghe đối với những lời bàn tán

này.

Trên miệng Khương Thành nói Thu Vũ Tuyền muốn bị đánh, thật ra hắn không

có coi thường nàng.

Trong mắt hắn, Thu Vũ Tuyền càng đáng được thận trọng đối đãi hơn những Cổ

Thánh và Chính Thần mà trước kia hắn từng gặp được.

Hắn vừa ra tay thì đã mở đạo hải ra, sau đó 1049 căn nguyên thần đài lấp lánh

cả sân.

Thoáng chốc, tất cả Tiên nhân có mặt tại hiện trường la lên y như bị điên.

“Đó là thứ gì?”

“Căn nguyên thần đài!”

“Sao một người lại có thể có nhiều căn nguyên thần đài như thế?”

“Trời ơi, điều này làm sao có thể?”

“Thánh Chủ cũng không thể nắm giữ nhiều quy tắc như vậy nhỉ?”

“Với lại đạo hải của hắn, sao lại mênh mông như thế…”

Sắc mặt của Ngọc Lăng chân nhân cũng biến đổi dữ dội.

Cuối cùng nàng cũng nhận ra, Khương Thành không phải Nguyên Tướng cấp

huyền thoại tầm thường.

Rốt cuộc nàng cũng có một trực giác đáng sợ, chẳng lẽ kiếm chủ đại nhân cũng

không bằng người này?

Thu Vũ Tuyền thì bình tĩnh hơn bọn họ khá nhiều.

Dù sao nàng sớm thì đã biết Khương Thành đặc biệt biết chừng nào.

Đế kiếm của nàng từ từ bay lên, quanh người nàng không có đạo hải dồi dào,

cũng không có hàng trăm hàng nghìn căn nguyên.

Nhìn từ vẻ ngoài, thanh thế của nàng còn không bằng một Thiên Tôn bình

thường, nàng giống như đang đứng ở một cực khác với Khương Thành.

Nhưng sau khi Khương Thành ra tay thì lập tức lĩnh hội được điểm đặc biệt.

Ban đầu đạo hải của hắn vô cùng suôn sẻ che phủ sang phía Thu Vũ Tuyền.

Nhưng quá trình này chỉ duy trì hết một giây thì đã kết thúc.

Vì Thu Vũ Tuyền cũng đã thi triển đạo của mình.

Như dự đoán của Khương Thành, đạo của nàng chính là Vô đạo.

Đạo hải của Thánh ca lấy nàng làm trung tâm, nhanh chóng xuất hiện một mảnh

trống không, sau đó lan tràn ra xung quanh.

Tại khu vực đó, hiệu quả nghiền ép và gia trì của đạo hải đều không còn nữa.

Cho dù nàng chưa thể tiêu diệt toàn bộ đạo hải của Khương Thành, nhưng

Thành ca vẫn là cất đạo hải lại, vì mở tiếp cũng không còn ý nghĩa to lớn nữa.

Đối quyết giữa hai người, biến thành một trận so tài nguyên sơ có vẻ thấp kém.

Mà trong trận so tài này, sau cùng vẫn là nguyên thuật nảy sinh tác dụng quyết

định.

Thu Vũ Tuyền đối mặt nguyên thuật nhất thiên tứ thập cửu trọng của Khương

Thành, nàng chỉ dùng một căn nguyên kiếm để ứng đối.

Trong mắt người ngoài, sự chênh lệch của hai bên nguyên thuật thật sự quá to

rồi.

To đến mức căn bản không có bất cứ sự so sánh nào.

Thế nhưng Khương Thành hiểu, Thu Vũ Tuyền chắc chắn sẽ không đơn giản

như thế.

Chẳng mấy chốc thì căn nguyên kiếm và nguyên thuật huỷ diệt trời đất đó va

chạm nhau.

Phút chốc này, cũng không có xảy ra nổ tung kịch liệt gì.

Căn nguyên kiếm cũng không có lập tức bị nghiền ép phá tan.

Sau khi tiến vào nguyên thuật, nó không những không bị tiêu diệt, ngược lại trở

nên lớn mạnh.

Đặc biệt là căn nguyên kiếm của bản thân Khương Thành, hầu như chỉ trong

chớp mắt thì đã tụ lại với nó, hai bên tuy hai mà như một, nhanh chóng hoà tan

thành một thể.

Cứ như dòng suối chảy vào sông lớn.

Khương Thành đã đủ đánh giá cao về nàng, lại vẫn bị kinh ngạc bởi biến cố

này.

“Không phải chứ, như vậy cũng được?”

Hắn phản ứng cực nhanh, tức khắc hiểu ra đường đi của Thu Vũ Tuyền.

Nữ nhân này chuyên về quy tắc kiếm, trước đó các quy tắc khác mà nàng lĩnh

ngộ cũng đã bị nàng dùng thủ đoạn thần bí chuyển biến thành quy tắc này.

Mà vì trình độ môn này của nàng quá sâu, cộng thêm sự cho phép của căn

nguyên kiếm, có lẽ đã nảy sinh ra một ít dị biến thần kỳ.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.