Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2410



Tiếng nổ ầm ầm đinh tai nhức óc kèm theo bụi bặm càng thêm nồng đậm.

Khương Thành chống đỡ màn chắn tiên lực ở trung tâm của bụi bặm, ngạo nghễ

đứng trong hư không, nhìn xuống những Tiên nhân khiếp hồn chưa định phía

dưới.

“Đó là ai?”

“Khương Thành!”

“Là Khương Thành! Trước đây ta đã gặp hắn!”

“Đù, vậy mà lại là người này?”

“Sao hắn lại xuất hiện, hơn nữa còn giết đến Trí Như thành!”

“Chẳng lẽ là Lạc Tiên điện đánh đến sao?”

Tâm trạng hoảng loạn nhanh chóng lan rộng, nghĩ đến nơi đây sẽ lập tức biến

thành tiền tuyến đại chiến ngập trời, nghĩ đến bản thân có thể biến thành bụi

kiếp của kiếp nạn, rất nhiều người sợ chậm một bước, điên cuồng chạy ra ngoài

thành.

Điều này khiến Lẫm Đế trong bóng tối vô cùng tức giận.

Nàng chỉ có thể hổn hển truyền âm cho người trong cuộc.

“Giết ngươi cũng đã giết xong, còn ở lại đây làm gì?”

Là Chính Thần, khu vực phòng bị của mình xảy ra chuyện lớn như vậy, về tình

về lý nàng nhất định phải xuất hiện.

Nếu không thì bất thường quá rồi.

Nhưng Khương Thành không tránh người, nàng lại không tiện đi ra ngoài làm

bộ.

Lẽ nào còn muốn đánh một trận trước mặt mọi người sao?

Nhưng Thành ca lại có lý do của mình.

“Ta không xuất hiện, người khác sẽ không biết là do ta làm.”

Hắn rất hài lòng kết quả của việc xuất hiện này.

Thiên cơ vô nhan thì sao, không có cảm giác tồn tại thì thế nào, làm ra chuyện

lớn như vậy, muốn không bị ánh đèn sân khấu chiếu đến cũng không được.

Sau khi hắn thản nhiên lùi đi, Lẫm Đế mới dẫn theo Cư Vương cùng đám thần

quan lao ra khỏi Thiên Lưu điện.

Bắt đầu truy lùng một lượt khắp thành giống như xả lũ.

Tiếng sấm rất lớn, nhưng tất nhiên không tìm thấy Khương Thành.

Mặc dù Lẫm Đế đã sớm phát hiện nơi ẩn náu của hắn…

“Mọi người đừng kinh hoảng!”

“Ngoài thành vốn không có quân địch, không phải Lạc Tiên điện tập kích, có lẽ

là do cá nhân Khương Thành gây ra.”

“Đây vốn không phải là khai chiến toàn diện, mọi người yên tâm.”

Những Tiên nhân kinh hoàng tản ra bốn phía trước đó dần quay lại trong thành

dưới sự trấn an của bọn họ.

Suy nghĩ kỹ lại, quả thực không phải là tiết tấu của chiến tranh.

Có lẽ chỉ là hành động của một cá nhân.

Vòng vây bắt này kéo dài nửa ngày, Lẫm Đế dẫn theo người mở rộng phạm vi,

đi đến xung quanh Trí Như thành.

Dựa theo kế hoạch đã hẹn, Thành ca lại lần nữa xuất động.

Những Tiên nhân vừa mới trở lại trong thành vẫn chưa ngồi nóng mông, lại

nghe được phía nam thành vang lên tiếng nổ ầm ầm cực lớn.

Lần này là một cứ điểm của Trí Như thành do thần điện sắp xếp nổ tung.

“Mẹ kiếp, chuyện gì xảy ra vậy?”

“Sao lại đánh nhau rồi?”

“Không ổn! Kẻ địch vẫn còn trong thành!”

Một vòng chạy trốn mới lại xuất hiện, kèm theo đó còn có một cứ điểm khác bị

nhổ bỏ.

Nhân lúc Lẫm Đế dẫn người ra khỏi thành, Thành ca lại xuất hiện giữa không

trung.

Lúc này hư không hơn mười dặm xung quanh hắn không ai dám lui tới, cho nên

hắn vẫn là nhân vật chính duy nhất được ánh đèn sân khấu chiếu đến.

“Vẫn là Khương Thành!”

Đám người phía dưới như nhìn thấy đại ma vương, tiếng thét chói tai vang lên

thành một mảng.

Bọn họ cũng không biết Khương Thành sẽ không xuống tay với những người

không liên quan, chỉ biết hắn là người phía bên Lạc Tiên điện.

Mà Lạc Tiên điện lại là kẻ địch của Liên minh thần đạo.

“Tại sao hắn lại đến vậy?”

“Rốt cuộc người này muốn làm gì?”

“Lần này hắn lại giết ai?”

Mười mấy giây sau, Lẫm Đế dẫn theo một đám thần quan từ ngoài thành ‘tà tà

đến chậm’, lại đến lục soát một lượt khác.

Lần lục soát này duy trì hơi lâu.

Khoảng nửa ngày sau, Trí Như thành rốt cục cũng ổn định lại.

Mà lúc này, tất cả mọi người lại lần nữa nghe được tiếng nổ ầm ầm.

Lần này, năng lực thích ứng của mọi người rõ ràng mạnh hơn rất nhiều.

Ít nhất, tiếng la hét trong thành không còn lớn như trước nữa.

Dù sao hết lần này đến lần khác, khiến rất nhiều người dần có chút chết lặng.

“Còn nữa sao?”

“Lại là Khương Thành đúng không?”

“Không cần nhìn nữa, nhất định là hắn.”

“Lẫm Đế tìm không ra hắn sao?”

“Nghe nói người này đã từng giết Chính Thần, cho dù Lẫm Đế có thể tìm được

hắn thì có ích lợi gì, giữ được sao?”

“Hắn muốn làm gì vậy, tính dựa vào sức mạnh một mình quấy nhiễu toàn bộ

phòng tuyến của chúng ta sao?”

Cứ như vậy, trong vòng ba ngày, Thành ca xuất hiện qua lại trọn vẹn mười lần ở

Trí Như thành cùng với khu vực xung quanh ngoài thành.

Thuận lợi phá hủy toàn bộ cứ điểm thần điện khác cắm vào Thiên Lưu cung.

Đến lúc này, chướng ngại vật ngăn cản giao dịch giữa hai bên đã được xóa sạch.

Lẫm Đế lập tức bảo Cư Vương mang theo rất nhiều nguyên liệu tích trữ đến

Song Đình trấn, đi làm ăn với đám người Mâu Vũ đang đợi ở đó.

Nhưng cao thủ đỉnh cấp Liên minh thần đạo trong suy nghĩ cũng chạy đến rất

nhanh.

Ngoại trừ Trạch Điền Chính Thần của Phù Nhật cung ra thì có năm Chính Thần

của mấy thần điện khác đến, trong đó còn có Hồn Đế và Huyết Đế.

“Có chuyện gì vậy?”

“Sao đột nhiên Khương Thành lại giết đến vậy?”

“Thứ chết tiệt này, ta muốn tiêu diệt hắn!”

Đương nhiên Trạch Điền Chính Thần là phẫn nộ nhất, dù sao thì dưới trướng

hắn đã chết ba Thiên Thần.

Mặc dù hắn còn có thể ban cho thần đạo, tạo nên Thiên Thần mới, nhưng ba

người đó theo hắn nhiều năm, vẫn là có tình cảm.

Cho nên vừa tới nơi này, hắn đã bức hỏi Lẫm Đế.

“Khương Thành ở đâu?”

“Thiên Lưu cung các ngươi làm việc kiểu gì vậy, sao vẫn chưa bắt được hắn?”

“Tại sao Thiên Lưu cung các ngươi không có tổn thất gì?”

Tiếng gầm của hắn vốn không nhận được quá nhiều phản ứng.

Hồn Đế và Huyết Đế nhìn ánh mắt hắn giống như nhìn kẻ ngốc vậy.

“Nếu ngươi hận Khương Thành như vậy, thì hiện tại có thể đi tìm hắn.”

Lẫm Đế nói: “Có lẽ hắn vẫn còn ở xung quanh Trí Như thành, đợi lượt tập kích

tiếp theo, vốn không khó tìm.”

“Ngươi có ý gì?”

Trạch Điền Chính Thần quát lớn.

“Rõ ràng có thể tìm được hắn, tại sao ngươi lại không ra tay?”

Hắn cứ nói cứ nói, bỗng nhiên lại bình tĩnh lại.

Bởi vì hắn nhớ đến chiến tích của Khương Thành năm xưa.

Cho dù lần sau cùng đó dùng một địch bốn bị ngoại giới xem là Vô Định Cổ

Thánh âm thầm giúp đỡ, nhưng dù như thế nào, Khương Thành chém giết

Chính Thần là không sai.

Hồn Đế thản nhiên nói: “Đối mặt với Khương Thành, một Chính Thần là không

đủ.”

Huyết Đế thì lại nhíu mày suy tư.

“Rốt cuộc tiểu tử đó muốn làm gì?”

Lẫm Đế vốn không nói đáp án cho hắn.

Nhưng cũng vì có bọn họ đến, bầu không khí của Trí Như thành đã trở nên khẩn

trương gấp mấy lần.

Những ngày tháng tiếp theo, mấy Chính Thần bắt đầu liên tục ra khỏi thành tìm

tung tích của Khương Thành.

Mà Thành ca lại thành tâm biết rõ việc này.

Nhưng hắn không có ý định chém giết Chính Thần, dù sao thì hắn cũng đã đạt

được mục đích của giao dịch.

Hiện tại Lẫm Đế có thể quang minh chính đại mượn lý do truy lùng hắn, phái

người mang theo hàng hóa đến Song Đình trấn giao dịch với Thiên Khu các.

Hắn không việc gì gây thêm rắc rối.

Nhưng hắn lười tiếp tục thêm chuyện, Trạch Điền Chính Thần lại không nghĩ

như vậy.

Mắt thấy thời gian trôi qua từng ngày, vẫn chưa tìm ra được tung tích của

Khương Thành, cơn thù hận trong lòng hắn cũng tăng vọt từng ngày.

Nhưng hết lần này đến lần khác Huyết Đế và đám người Hồn Đế cũng dần

buông bỏ tìm tòi, cả đám đều lựa chọn dẹp đường về phủ.

Một tháng sau, Trí Như thành ngoại trừ Lẫm Đế thì chỉ còn lại Chính Thần là

hắn.

Điều này khiến hắn sốt ruột, đồng thời cũng không dám đơn độc ra ngoài tìm

kiếm Khương Thành.

Cho nên hôm nay, cuối cùng hắn cũng cầu xin Giáng Thần đài.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.