Dù cho trước kia Khương Thành không bằng lòng bị cuốn vào hồi đại kiếp này,nhưng giờ đây Phi Tiên môn đã nhúng tay sâu vào, nên người làm chưởng mônnhư hắn hiển nhiên cũng sẽ có trách nhiệm của riêng mình.Cảm xúc của đám người đang ở trong đại điện cũng ngổn ngang rối bời.Nếu đổi lại là người khác nói câu này, bọn họ sẽ chỉ cho là một câu nói ấm lòngbình thường mà thôi.Nhưng nếu người nói là Khương Thành, thì ý nghĩa lại khác hoàn toàn.Hắn nói giải quyết cường địch, thì thật sự sẽ giải quyết được.Có được một đại lão như thế này tọa trấn, lòng các nàng bỗng yên tâm hơn mộtcách khó hiểu, thậm chí còn cảm thấy xu thế về đại kiếp đã khiến mình lo lắngnhiều năm cũng chẳng là gì.Thương Linh khẽ cười nói: “Nếu như ngươi xuất quan sớm hơn mấy trăm triệunăm, bọn ta chắc chắn đã đẩy ngươi đi công đánh đám Liên minh thần đạo ở đốidiện rồi.”Khương Thành nghe ra được điểm then chốt trong lời nàng, thế là nhướn màyhỏi.“Bây giờ tình thế lại thay đổi nữa à?”“Ừ.”Lam Đề gật đầu nói, rồi lại liếc nhìn Khương Thành với ý tứ sâu xa.“Bây giờ đối diện với khu vực phòng thủ này của chúng ta là nơi thuộc sự quảnlý chủ yếu từ mấy vị Thiên Đế ngày trước ở Thiên cung, trong đó thì tòa Tiênthành này đối diện với Thiên Lưu cung.”“Lẫm Đế á?”“Đúng vậy, xem ra bọn họ nói không hề sai, hai người các ngươi thân nhau quánhỉ.”Đối mặt với ánh mắt đầy vi diệu của mọi người, nhất thời Thành ca không biếtnên nói gì cho phải.Quả thực hắn và Lẫm Đế đã từng ở chung với nhau rất nhiều năm.Nhưng đó giờ quan hệ của hai người họ vẫn luôn nhạt như nước, chẳng hề cógiao tình gì sâu sắc cả.“Lẫm Đế không có khai chiến với các ngươi đó chứ?”“Không có.”Kỷ Linh Hàm ngồi ở bên cạnh Khương Thành cầm lấy tay hắn, đôi môi chúmchím cười nói: “Chẳng những không có khai chiến với bọn ta, mà thậm chí nàngcòn qua lại với bọn ta nữa kìa.”“Thân thiện vậy luôn à?”Lẫm Đế không khai chiến với bên này, Khương Thành cũng chẳng bất ngờ mấy.Nhưng còn chuyện đôi bên qua lại thì hắn khá là ngạc nhiên.“Dù như thế nào thì năm đó các ngươi vẫn đại chiến một trận với bên Liên minhthần đạo kia mà, hai bên đánh đến mức máu chảy thành sông luôn mà vẫn cóthể làm bạn được á?”“Thì đúng là Lạc Tiên điện với Liên minh thần đạo như nước với lửa.”Lam Đề giải thích: “Nhưng bọn ta đâu có thù oán gì sâu nặng với Thiên Lưucung đến mức không hóa giải được đâu.”“Với lại, cả hai bên cũng có rất nhiều vật tư cần phải lấy từ chỗ đối phương, nênviệc bọn ta trao đổi qua lại cũng là đôi bên cùng có lợi mà.”Nàng nói như thế xong, Khương Thành không khỏi gật đầu đồng ý.Bởi vốn năm mươi Chính Thần ở đối diện cũng chẳng phải người một nhà gì,bọn họ chỉ vì mối uy hiếp chung Lạc Tiên điện bày ra ngay trước mặt, nên mớiphải bất đắc dĩ hợp tác lập ra Liên minh thần đạo thôi.Bình thường Thiên Lưu cung cũng có những lợi ích riêng, chứ không hẳn sẽhoàn toàn đồng lòng với Liên minh thần đạo.Mà các vật liệu cần cho đan khí trận phù lại thập cẩm đủ loại, cả hai bên chiaNguyên Tiên giới ra làm đôi, giằng co với nhau cách một cái biên giới, hiểnnhiên sẽ gây nên khó khăn trong việc tìm kiếm khá nhiều vật liệu.“Chả trách lại gặp ngươi ở đây.”Thành ca cười cười, nói đùa với Mâu Vũ: “Ngươi đến chỗ bọn ta để làm ăn đóhả?”Năm đó Mâu Vũ cũng từng đi đến Lạc Tiên đảo với đệ tử của Phi Tiên môn,vậy nên hiện giờ cũng trực tiếp tu nguyên, thực lực tương đương với Kỷ LinhHàm.Nhưng đối với nàng, sức chiến đấu có mạnh hơn nữa thì cũng chỉ vì tiện cholàm ăn thôi.Trải qua biết bao lần đại kiếp của Cổ Tiên giới và Nguyên Tiên giới, chỉ cần ổnđịnh lại rồi, nữ nhân này đều sẽ nhanh chóng lo liệu xử lý nghề cũ của mình.“Làm ăn với Phi Tiên môn bọn ta thì đừng có chơi gian quá đấy, không là saunày ta không bảo kê ngươi nữa đâu.”Tâm tình vui sướng vì được trùng phùng vừa mới dâng lên của Mâu Vũ nhanhchóng bị dập tắt, thay vào đó là một cái trợn mắt.“Đúng là miệng chó không mọc được ngà voi, ta chơi khăm Phi Tiên môn cácngươi hồi nào hả?”“Càng huống hồ, mối lầm ăn này gần đây cũng bắt đầu càng làm càng khó rồi.”“Làm sao thế?”Mâu Vũ bất đắc dĩ thở dài.“Phía trên quản nghiêm quá mà.”Khương Thành lập tức dở khóc dở cười.“Lạc Tiên điện còn cấm giao dịch với đối diện nữa hả, vậy để ta đi nói với Dimột tiếng là được rồi.”“Không phải bên bọn mình.”Kỷ Linh Hàm chỉ tay về phía đại điện ở bên hông.“Là do Thiên Lưu cung ở đối diện không tiện kia kìa.”“Liên minh thần đạo không cho phép á?”“Không sai.”Mâu Vũ gật đầu: “Có thể là do mấy năm nay Thiên Lưu cung giao dịch vớichúng ta được lợi không ít, nên khiến cho những thần điện khác của Liên minhthần đạo đố kỵ đó?”“Dẫu sao mấy vật liệu đổi từ chỗ bọn mình, bây giờ đều là hàng khan hiếm bênđó không mà.”Thành ca còn tưởng chuyện gì lớn lắm chứ.Thế là ca này không chút do dự nói: “Nếu con đường làm ăn với Thiên Lưucung không suôn sẻ, vậy để ta đi giúp bọn họ khơi thông một chút là được rồi?”“Hả!”“Cái gì?”Mọi người trong đại điện đều tỏ vẻ kỳ lạ.Chuyện con đường làm ăn bên Thiên Lưu cung không suôn sẻ đã không còn làchuyện ngày một ngày hai nữa, bọn họ cũng từng suy nghĩ vô số cách để giảiquyết, ví như kêu bên đó cố gắng làm lén lút một xíu.Nhưng thực không ngờ, Khương Thành lại đề xuất ra một suy nghĩ kỳ lạ nhưvậy.“Giúp đối phương khơi thông con đường làm ăn?”Đám người La Viễn và Băng Cực đều cảm thấy khó hiểu.“Như vậy liệu có ổn không? Suy cho cùng thì chúng ta với bên đó cũng kháclập trường mà.”“Hơn nữa, lỡ mà ngươi qua đó rồi bị bại lộ thân phận, rất có thể sẽ dẫn đến phảnứng kịch liệt của Liên minh thần đạo với Lạc Tiên điện, vậy thì đại chiến toàndiện sẽ lại bị dấy lên mất.”“Với cả đây cũng là chuyện nhà của đối phương, đâu đến lượt chúng ta nhúngtay.”Bọn họ vẫn còn một câu chưa nói hết.Đó là chuyện này rất bỏng tay, không phải cứ dựa vào thực lực là có thể giảiquyết được đâu.Nếu thật sự đánh nhau, có khi tình huống lại càng nghiêm trọng hơn nữa ấy.Khương Thành suy ngẫm tỉ mỉ một hồi, cũng ý thức được chuyện này không hềđơn giản.Nhưng hắn vừa mới buông lời mất rồi, nếu giờ mà thu lại trước bao con mắtđang nhìn thế này, mặt hắn biết để ở đâu đây?Tự mình ra vẻ, có rớt nước mắt cũng phải ra vẻ tới cùng.“Bổn chưởng môn tự có diệu kế của mình, các ngươi cứ yên tâm đi.”Lam Đề và Thương Linh đều nhìn hắn bằng ánh mắt không tin tưởng, dẫu saothì ai cũng biết cái nết không thích động não của hắn rồi.Mấy thứ diệu kế gì đó, trước giờ toàn xung khắc với hắn hết.“Nếu ngươi nói có thể đánh bại được ai thì bọn ta còn tin.”“Chứ còn chuyện trước mắt này, thôi ngươi bớt bớt lại đi.”“Chuyện phức tạp như này, thân phận của ngươi lại nhạy cảm quá trời, đừnggây thêm phiền phức nữa thì hơn.”Điều các nàng nói cũng là sự thật.Tuy Khương Thành không có tham gia vào mấy trận đại chiến kia với Lạc Tiênđiện, nhưng trước lúc đó, hắn cũng đã giết chết sáu Chính Thần, bao gồm cả TuĐế rồi.Giờ mà hắn đi đến địa bàn của Liên minh thần đạo ở đối diện, chắc chắn sẽkhông được chào đón đâu.Nhưng các nàng càng thấy hắn không ổn, Thành ca lại càng muốn đi.“Ý ta đã quyết, bây giờ xuất phát ngay!”Nói xong, hắn kéo tay phải của Kỷ Linh Hàm, cùng nhau bay khỏi đại điện.“Chờ ta với!”Mâu Vũ ở phía sau vội vàng chạy đuổi theo.Nàng làm hội trưởng của Thiên Khu các, chuyện con đường làm ăn tất nhiên sẽcó liên quan chặt chẽ đến nàng, vậy nên chắc chắn phải cùng ra mặt thôi.Ba người nhanh chóng biến mất trong tầm mắt của mọi người.“Hắn cứ đi qua đó như vậy thật á?”Huyền Minh cũng đuổi đi ra theo, hắn nhìn theo bầu trời quang đãng ở phía xa,không khỏi thở dài một tiếng.“Tên tiểu tử này vẫn hệt như lúc trước, hấp ta hấp tấp, không nghe lời người đitrước khuyên, thiệt thòi ngay trước mắt!”“Ha.”Thương Linh đứng bên cạnh cười chế giễu.“Hắn có thể thành công đó, ngươi tin không?”Huyền Minh không khỏi bĩu môi.“Chẳng phải khi nãy ngươi cũng không tin tưởng lần hành động này của hắnhay sao? Bây giờ lại tỏ thái độ khác là sao?”“Bởi vì nàng ta.”Thương Linh chỉ chỉ Băng nữ Cung Tình đang yên tĩnh đứng ở gần đó.“Nàng không hề ngăn cản, cũng không có khuyên răn.”