Ngay lúc ngọn lửa kia bắn ra, phượng hoàng lửa cũng thoe đó biến mất khôngthấy bóng dáng.Cứ giống như đã cháy hết toàn bộ sức mạnh, hoàn thành xong một sứ mệnh nàođấy.Điều này khiến Khương Thành khá là tiếc nuối.“Nguyên thuật có vẻ ngoài uy mãnh như thế mà chỉ duy trì được có tí xíu vậythôi á?”Ngọn lửa kia nếu nhìn từ đằng xa thì giống như một phiến lá màu đỏ.Thậm chí còn toát ra một chút hơi thở tươi mới nữa.Sau khi đột phá khỏi màng ngăn cách của căn nguyên hỏa đen kịt kia, nó đánhthẳng lên trên người Tất Tuyền đứng ở đối diện.Ngọn lửa đụng độ với cái lồng ánh sáng huyền linh màu xám tựa như giọt nướcđập xuống mặt đất, nhanh chóng bắn tung tóe ra xung quanh.Chứ không thể tiếp tục xuyên thấu qua đó.Nhưng ngay khoảnh khắc này, khắp nơi xung quanh huyền linh màu xám đều lànhững ngọn lửa lơ lửng bị bắn tóe ra lúc nãy.“Sinh mạng” của ngọn lửa lơ lửng kia vô cùng ngắn ngủi, chỉ kéo dài được haigiây ở phía trên quang tráo màu xám kia rồi nhanh chóng bị dập tắt.Nhưng hai giây cũng đã đủ để mang lại sát thương có tính hủy diệt rồi.Màu sắc của quang tráo màu xám không còn đậm như lúc trước nữa, nó đangnhạt dần với cái tốc độ mà dùng mắt thường cũng có thể thấy được.Rất hiển nhiên, một cú của nguyên thuật tứ bách trọng đã làm lung lay cănnguyên của Tất Tuyền.Huyền linh của Huyền tộc là đạo tự thân.Nếu như ban nãy đứng trước mặt Khương Thành là một Thiên Thần hay ThánhTôn của Nguyên Tiên giới thì thánh giới của đối phương hẳn là đã thủng vô sốlỗ rồi.Uy lực mạnh như thế khiến cho tất cả người ở hai phe đều hết sức chấn động.“Ôi trời ơi, đó là linh hoa của Huyền Thánh cửu trọng đấy!”Quang tráo màu xám kia được bọn họ gọi là linh hoa, và tương tự thì nó cũng cóphân chia cấp bậc.Linh hoa của Huyền Thánh cửu trọng, mạnh tương đương với thánh giới củaThánh Tôn.Do là tộc nhân của Huyền tộc chủ yếu tu luyện thế giới bên trong nên linh hoasẽ co rút và ngưng tụ hướng vào trong chứ không phải bành trướng ra bênngoài, vì vậy, lúc công kích không hề long trời lở đất như thánh giới có cùngđẳng cấp kia, cũng không có khí thế oai hùng lớn như thế.Nhưng về trình độ phòng ngự thì linh hoa đã hòa làm một với cơ thể sẽ kiên cốhơn thánh giới rất nhiều.Bình thường trong lúc đại chiến, dù cho có tới hai ba cao thủ cùng cấp bậc cũngrất khó đánh thủng được nó.Mà bây giờ, Khương Thành chỉ tung có một cú đã khiến linh hoa của Tất Tuyềnbị tổn hại nghiêm trọng.Rất nhiều người đều cảm thấy đây hoàn toàn là sức công kích vượt ngoài nhậnthức.Ôn Trì và Lịch Đường cũng không nhịn được hô lên kinh ngạc.“Không thể nào!”“Rõ ràng hắn chỉ mới là Huyền Thánh bát trọng thôi mà, sao lại…”Hai người này vẫn luôn cho rằng Khương Thành là do ỷ vào sự ủng hộ của ALinh chứ còn thực lực thì chẳng có gì hơn người.Dù cho bốn trăm huyền văn kia rất thần kỳ thì hắn cũng chỉ là một thiên tàiHuyền Thánh bát trọng mà thôi.Tương lai có thể sẽ rất có triển vọng, nhưng bây giờ thì vẫn chưa phải là mộtcao thủ đỉnh cao.Nhưng cú đánh vừa nãy đã hoàn toàn làm điên đảo ấn tượng của bọn họ.Nếu để bọn họ biết cảnh giới thật sự của Khương Thành thực ra là một ThánhChủ bình thường, tương đương với Huyền Thánh thất trọng thì e là sẽ càng khótin hơn nữa.Các cao thủ của Thiên Dung bộ ở đối diện hoàn toàn như được làm mới nhậnthức.“Ngọn lửa ban nãy là huyền kỹ gì thế?”“Nguyên thuật, đó là nguyên thuật của Nguyên Tiên giới! Vài năm trước lúc tatình cờ giao đấu với một Thiên ma ngoại vực đã từng thấy qua!”Nghe cái giải thích này, rất nhiều tộc nhân của Huyền tộc càng thêm kinh ngạc.“Nguyên thuật lại mạnh đến thế á?”“Vậy nếu như sau này Nguyên Tiên giới kéo đến xâm phạm, chúng ta lấy cái gìđể chống đỡ lại công kích đáng sợ này kia chứ?”“Chắc là không phải Thiên ma ngoại vực nào cũng đều dùng được nhiều cănnguyên như thế đâu?”“Khó nói lắm.”“Chỉ sợ Nguyên Tiên giới vẫn còn nhiều cao thủ mạnh hơn thế nữa.”Khương Thành đang chiến đấu kịch liệt không hề hay biết, trận chiến lần nàycủa bản thân đã khiến cho rất nhiều người ở “Thứ Tiên giới” sản sinh tâm lýkiêng kỵ với Nguyên Tiên giới.Đối diện với thế tấn công như thế, Tất Tuyền đã chẳng còn cái tự tin chắc thắngcủa lúc trước khi khai chiến nữa.Hắn chỉ có thể suy nghĩ tìm những thủ đoạn khác.Nhưng tấn công thần hồn thì cả hai người bọn họ đều là chân hồn, hắn cũngchẳng chiếm được chút lợi gì mà ngược lại còn phải chịu một ít tổn thất.Mà Khương Thành ở đối diện, lần này hắn chọn dùng Linh ý trực tiếp tấn côngbiển ý thức của đối phương.Hòng muốn trực tiếp hủy hoại ý thức của đối phương, để cho trận đấu trở nênđơn giản hơn.Nhưng lần này, hắn đã bị chặn lại.So với những Huyền Thánh bát trọng lần trước gặp phải ở thông đạo thì biển ýthức của Tất Tuyền cũng không có quá nhiều ý chí Thiên Đạo.Bởi vì huyền linh của hắn hoà làm một với bản thân nên luồng ý chí Thiên Đạodần dần bị ý chỉ của bản thân hắn thay thế.Hắn có thể tự mình xây dựng huyền linh để chống đỡ Linh ý của KhươngThành.Mắt thấy tấn công bằng Linh ý trong một chốc không có hiệu quả gì, KhươngThành chỉ có thể lại sử dụng nguyên thuật tứ bách trọng.Lực thần hồn của hắn chỉ có thể sử dụng khoảng mười lần nguyên thuật, cũngxem như dùng một lần sẽ ít đi một lần.Nhưng thủ đoạn tấn công mạnh mẽ này cũng quả thực dùng rất tốt.Đối mặt với con phượng hoàng lửa lại xuất hiện lần nữa, Tất Tuyền dùng hếtmọi cách bảo vệ bản thân nhưng hoàn toàn không có cách nào phá hủy được nóvà cũng không thể né được.Điều hắn có thể làm chỉ là cứng rắn chống đỡ chính diện.Còn căn nguyên hỏa mà hắn triệu hồi, dù có mạnh hơn nữa thì cũng không thểđỡ nổi nguyên thuật tứ bách trọng.Cuối cùng, phòng tuyến của căn nguyên hỏa cũng bị công phá.Linh hoa màu xám lại lộ ra trong phạm vi bao phủ của ngọn lửa.Nó lại bị thiêu đốt và ăn mòn, linh hoa thậm chí đã trở nên trong suốt.Sắc mặt của Tất Tuyền khẽ trắng bệch, giống như không còn huyết sắc vậy.Đạo của tộc nhân Huyền tộc bị phá hủy thì cũng sẽ phản phệ lên bản thân ngườiđó.Dù cho là một Huyền Thánh nhất trọng nhỏ bé thì lúc này vẫn có thể nhìn rađược trạng thái suy yếu của hắn.Mắt thấy Khương Thành giơ Thái Ngư kiếm lên lần thứ ba, thánh giới và khíđạo giao nhau chiếu rọi, hắn liền hốt hoảng.Nếu như tiếp tục đánh nữa thì chẳng phải sẽ bị giết chết trước trận đấu sao?Thế là, tộc lão có ý chiến chiếu đấu sục sôi này của Thiên Dung bộ xoay người,trực tiếp biến mất ngay tại chỗ.Hắn chạy trốn.“Mẹ nó, ngươi mất lịch sự quá rồi đấy?”Điều này khiến Khương Thành không thể nhẫn nhịn nổi.Bản thân hắn dùng hết hai lần nguyên thuật, bỏ ra cái giá lớn như vậy, kết quảtên này lại chạy mất?Thế chẳng phải uổng công đánh rồi sao?Không chỉ chẳng có chiến lợi phẩm mà hiệu quả làm màu cũng bị giảm mạnhnữa.Như thế không được.Ca này vội vàng ném một câu về phía Thu Vũ Tuyền.“Đừng quên phải nghe sự chỉ huy của ta đấy, bây giờ ta lệnh cho ngươi thay taổn định bên này.”“Ngươi…”Còn chưa kịp đợi Tuyền muội tử trả lời thì hắn đã vụt một cái chạy đuổi theorồi.Mọi người chưa kịp phản ứng thì bóng dáng của hai người đã biến mất rồi.Một màn này khiến cho hai bên đang giáp mặt nhau đều sững sờ.Không phải cái chuyện solo trước trận đấu có gì lạ lùng, nhưng mà đang solongon lành thì hai bên lại chạy khỏi chiến trường thì vô cùng hiếm thấy.Mà một bên trong đó lại còn là thủ lĩnh, điều này khiến cho mọi người hoàntoàn không thể nào hiểu nổi.Đến nỗi cả hai bên đều đứng ngây ngốc ở chỗ cũ, một lúc lâu vẫn không biếtnên phản ứng như thế nào.“Chúng ta đợi Khương hiền giả về hay là sao?”“Đợi đi, cũng không biết hắn có sắp xếp gì.”“Chỉ sợ phía đối diện nhân cơ hội tấn công, vậy chúng ta phải làm sao?”Nghe đám đại điện chủ Bạch La Chân và Kim Bột thảo luận trong hoang manglo sợ, Ôn Trì suýt nữa muốn khùng luôn.Con mẹ nó, như này là đến để đánh trận đó hả?Hay là đến để làm trò cười?Nếu không phải bản thân bị thành tôn tử của Khương Thành thì bây giờ hắnchắn chắn đã mở miệng mắng chửi rồi.Trên chiến trường, ngươi là thủ lĩnh của một đội quân, sao lại có thể tự ý rời điđược chứ?Đám người Kế Diên ở đối diện cũng bắt đầu nghi ngờ đây là một cái bẫy, bởi vìnó thật sự quá hoang đường.Hai bên trừng mắt nhìn nhau, sau khoảng chừng ba phút đối mắt, cuối cùng KếDiên cũng chắc chắn được Khương Thành thật sự đã rời đi.Mặc dù rất khó tin, nhưng đây lại là sự thật.Thế là hắn hạ lệnh một tiếng, tất cả cao thủ của Thiên Dung bộ đều rút hết binhkhí của mình ra.