Khương Thành muốn tìm ra lỗi của Luyện Văn tháp, ngoại trừ thói quen thíchđi đường tắt ra còn là sự bất lực.Người khác chỉ cần trấn tĩnh một môn hoặc mười mấy môn huyền văn, còn hắnphải trấn tĩnh cả ba nghìn môn, ai mà chịu nổi cơ chứ?Nếu như làm một cuộc trao đổi ý thức linh hồn giữa hắn và Thu Vũ Tuyền,khiến Thu Vũ Tuyền thay thế hắn trong cục diện này, thì chắc chắn nàng cũngsẽ bị công kích nặng nề giống như hắn.Cho dù có cho thời gian mấy chục tỷ năm, cho dù có thể chịu đựng được áp lựcphía sau, cũng không có hy vọng lên được tầng hai mươi.Suy cho cùng độ khó mà Khương Thành hiện tại đang gặp phải đã vượt xa giớihạn trong khả năng cho phép của thiên phú rồi.“Cứ tự nhiên, lực mạnh hơn nữa đi!”Thành ca vô cùng dứt khoát, lười phải tiếp tục chỉnh lý và điều chỉnh huyềnvăn, nên để mặc cho thế lực vô hình kia không ngừng công kích huyền văn củamình.Đằng nào có linh ý Thiên giai thập nhất trọng ở đó, hắc bạch nguyên hạch chodù có loạn cũng không thể khiến hôn mê.“Ta sẽ trố mắt lên xem ngươi có thể giày vò ta được mấy tiếng.”Hắn hiện tại đã thay đổi suy nghĩ.Nếu đã không thể dẹp yên sự rối loạn của huyền văn thì chi bằng cứ mặc kệchúng.Sau đại loạn chắc chắn sẽ có đại trị.Tùy ngươi muốn làm loạn như thế nào thì làm, sau cùng cũng phải có lúc kếtthúc chứ?Ta sẽ thuận theo tự nhiên và yên tĩnh theo dõi là được rồi.Hắn không biết rằng con đường này thật ra cũng không thể thoát được.Thế giới này cũng không thiếu gì người thông minh.Nhiều năm qua, số lượng tộc nhân Huyền tộc bước vào Luyện Văn tháp nhiềuvô số kể, có người cũng đã thử qua con đường tắt giống như vậy rồi.Nếu như có thể thành công thì bọn họ sớm đã thành công rồi.Sự công kích của căn nguyên Huyền giới là không bao giờ ngừng nghỉ.Thời gian cứ thế trôi qua, Khương Thành cũng dần ý thức được vấn đề.Ba nghìn huyền văn của hắn chẳng những không bình thường trở lại mà ngượclại càng ngày càng loạn hơn.“Cứ như vậy có vẻ không ổn lắm.”“Nhất định phải làm cái gì đó.”Hắn vẫn không chọn cách trấn tĩnh huyền văn.Mà suy nghĩ về việc sẽ dùng phương pháp khác.Ở trong Luyện Văn tháp, những đạo tự thân, tiên lực, thánh lực, hồn lực và lựccăn nguyên đều không thể sử dụng và đều bị căn nguyên Huyền giới trấn áp vàchặn lại trong cơ thể.Ở trong đó Khương Thành không thể dùng được bất kỳ phương pháp công kíchnào.Ngay cả linh ý cũng không thể thăm dò ra bên ngoài.Tuy nhiên đây không có nghĩa là hắn không làm được gì cả.Chí ít hắn vẫn có thể sử dụng huyền văn.Liên kết một ít huyền văn băng của bản thân, Khương Thành bổ sung thêm mộtđạo tâm, thử kết nối với Kỷ Linh Hàm.Lần này hắn lại nhìn thấy Hàm muội không biết là ở thế giới nào.Tuy nhiên hắn chỉ mới nhìn thoáng qua nàng, thì lại bị ý chí mạnh mẽ kia cắtđứt liên hệ.Một cử động đơn giản của hắn đã khiến cả ngọn Luyện Văn tháp run lên dữ đội.Nguyên nhân rất đơn giản, căn nguyên Huyền giới đã cảm nhận được sự bấtthường.Khảo nghiệm vốn dĩ hoạt động tỉ mỉ giống như một trình tự chặt chẽ.Nhưng đạo tâm thăm dò ra thế giới bên ngoài của Khương Thành, đã mở ra mộtkẽ hở trong trình tự này và còn gây ra hàng loạt phản ứng.Đám đông ở bên ngoài la hét ầm ĩ.“Thế này là thế nào?”“Luyện Văn tháp sao lại run lên, đã xảy ra chuyện gì?”“Vừa rồi tầng thứ ba hình như đã sáng lên, lẽ nào Khương hiền giả đã thăng cấprồi sao?”“Hắn chẳng phải vẫn đang ở tầng ba đấy sao?”Không ai có thể đoán ra được chân tướng.Và bọn họ cũng không biết rằng, Thành ca đã một lần nữa trao đổi với huyềnvăn kiếm ràng buộc của Thu Vũ Tuyền.Sau đó đạo tâm của hắn liền trực tiếp đến được tầng hai mươi lăm.“Đây là đâu?”Hắn vẫn muốn cảm nhận tình hình xung quanh một chút, nhưng ngay lập tức đãkhơi dậy sự bất mãn của căn nguyên Huyền giới.Vừa nãy Khương Thành chỉ là lợi dụng sơ hở để trao đổi với thế giới bên ngoài,nhưng bây giờ đã can dự đến những người thí luyện khác rồi.Tình huống như vậy sao nó có thể cho phép được?Vì vậy, nó đã thông báo với người bảo vệ việc duy trì trình tự thí luyện.“Khương đại ca?”“Sao huynh đến được đây?”Một giọng nói vừa xa lạ vừa quen thuộc đột nhiên vang lên bên tai của KhươngThành.Nhìn kỹ thì thấy trước mặt xuất hiện một thiếu nữ khả ái với thần quang tỏa rakhắp người.Thành ca tìm lại ký ức xưa của mình, cuối cùng cũng nhớ ra đối phương là ai.“A Linh?”“Sao lại là ngươi?”Hắn vừa bất ngờ vừa vui mừng, đây thật sự là cố nhân đã lâu không gặp rồi.Năm đó, khi lần đầu tiên bước vào Huyền giới, thân phận của A Linh chính làThần Bạch Huyền, nhưng bản thể của nàng lại là hạt giống của lực Bạch Huyền.Khi đó ba hạt giống huyền lực khác đã bị Chung Thác Đế Tôn nuốt chửng, hạtgiống Bạch Huyền cũng gặp nguy hiểm.A Linh chỉ có thể cầu cứu Khương Thành.Sau cùng, Thành ca đã thuận lợi giết chết Chung Thác và giúp nàng cướp lại bahạt giống huyền lực đó.Sau khi A Linh hợp nhất ba hạt giống huyền lực kia, nàng cũng thuận theo đótrở thành thần của tứ tộc.Lần đó khi chia tay, nàng đã tặng cho Khương Thành một hạt giống huyền lựcđặc biệt, sau này lớn lên thành huyền văn thụ.Cũng chính từ lần đó, huyền văn của Khương Thành đã có thể cho người khácràng buộc.Có thể nói, việc A Linh thay đổi con đường tu luyện của hắn có ý nghĩa rất lớnđối với hắn.“Đã lâu không gặp!”Thành ca đã quên đi mất khảo nghiệm, mặt tươi cười vui vẻ xoa xoa đầu ALinh.“Lần này ta đến Huyền giới, còn cảm thấy kỳ lạ sao ngươi lại không ở đây cơ.”“Bây giờ cuối cùng cũng gặp được muội, ta đã có thể yên tâm rồi.”Thế nhưng A Linh lại vô cùng tức giận mà đẩy tay hắn ra.“Hứm! Vừa nãy ngươi còn chần chừ chứng tỏ ngươi đã quên muội rồi, phải hồitưởng lại một chút mới có thể nhớ ra ta.”“Ta không có, ta chỉ là vì quá đỗi vui mừng, nhất thời không thể tin được vàcàng không dám tin đây là sự thật, vì vậy mới đứng ngẩng người.”“Thật sao?”“Đương nhiên!”Thành ca nói dối như cuội: “Nhiều năm qua ta vẫn luôn đi tìm ngươi, ngươi cóbiết ta lo cho ngươi thế nào không, đến nỗi không buồn chuyện ăn uống gìnữa…”A Linh bây giờ mới nở nụ cười.Sau khi nàng nhìn thấy Khương Thành cũng hết sức vui mừng, vừa rồi chỉ làgiận lẫy xíu thôi.“Được rồi, được rồi. Ngươi là tốt với ta nhất.”Nhìn thấy nụ cười ngây thơ trong sáng của nàng, Thành ca không hiểu sao lạicảm thấy hổ thẹn.“Đúng rồi, mấy năm nay ngươi sống thế nào, sao lại xuất hiện trong ngọn thápnày?”A Linh giòn giã trả lời: “Ngọn Luyện Văn tháp này chính là ta mượn sức mạnhcủa căn nguyên Huyền giới tạo ra đấy.”“A, hả?”Thành ca trợn tròn hai mắt.“Là do ngươi tạo ra thật sao?”Thì ra bản thân vừa nãy thật ra là đang tiếp nhận khảo nghiệm của tiểu cônương này sao?Chuyện này có hại đến tư cách làm màu.“Đúng vậy, lúc trước bọn họ đều rời khỏi nơi này và đến Nguyên Tiên giới.”“Sau này Di thức tỉnh và muốn thu phục ta. Nhưng ta và căn nguyên Huyền giớilà cùng một thể, vì vậy hắn tạm thời không thể thực hiện được ước muốn củamình.”“Tiếp sau đó, những người bên ngoài đều đã trở về.”“Họ không thể chống lại thuộc hạ của Di, nên ta đã lập ra một tiểu Huyền giớiđể bảo vệ bọn họ.”“Còn tạo ra Luyện Văn tháp này là để nâng cao thực lực của họ, để họ có thể tựbảo vệ bản thân.”Mặc dù những lời nàng nói rất ngắn gọn, nhưng Khương Thành có thể tưởngtượng ra quá trình đó phức tạp và khó khăn như thế nào.Nhiều năm qua nàng cũng không dễ dàng gì.“Thần Huyền tộc nhà ngươi thật là lao tâm khổ trí.”“Hai vị thần tử kia là Vị diện chi tử mới đến sao”“Ừm.”A Linh gật gật đầu.“Ôn Trì và Lịch Đường đều là người được căn nguyên Huyền giới chọn trúng,bồi dưỡng chuyên môn để chống lại Di.”“Vì vậy ta cũng giúp bọn họ một chút, để bọn họ có được nhiều huyền văn hơnngười khác.”