Thì ra, là cảm thấy lão nương chỉ đáng giá tám trăm đồng đúng không? Nhịn xuống, nhất định phải nhịn xuống! Chốc lát nữa, nhất định phải dùng độc của mình khiến tên này hóa thành một vũng máu! "Đến đây, xuân tiêu một khắc đáng ngàn vàng!" Độc nương tử nhìn không được nắm lấy cổ tay của Lâm Hiên. Độc tố trong thân thể Độc nương tử, phi thường cao cấp. Ngay cả khi một người bị trúng độc cũng không nhận ra. Chờ khi người đó phát hiện, đó chính là thời gian chết của hắn. Nhưng mà, Lâm Hiên tiếp xúc với làn da của nàng, cũng không có phản ứng khó chịu gì xuất hiện. Xem ra, muốn hạ gục Lâm Hiên, ít nhất cũng phải dùng đến máu của nàng. Độc nương tử kéo Lâm Hiên đến một căn phòng. Nàng lập tức nằm nghiêng trên giường, lộ ra bộ dáng quyến rũ, dáng người hoàn mỹ bày ra ở trong tầm mắt Lâm Hiên. Ngón tay của nàng len lén vẽ một cái vào một phụ kiện sắc nhọn trên người mình. Nhất thời, máu tươi chảy ra. "Ai nha, chảy máu rồi..." Độc nương tử làm bộ đáng thương nói, hơn nữa giơ ngón tay lên, đưa cho Lâm Hiên xem, trong ngón tay trắng như tuyết hiện ra màu đỏ hồng. "Ồ? Để ta xem nào?" Lâm Hiên cầm lấy ngón tay Độc nương tử, trực tiếp bỏ vào trong miệng. Không phải tay chảy máu thì cứ đưa vào miệng sao? Chuyện này thường xuyên được chiếu trên TV mà. Nhìn thấy một màn này, trong mắt Độc nương tử hiện ra sự vui mừng. Nam nhân quả nhiên đều giống nhau. Độc tố trong máu nàng mạnh hơn độc tố trên bề mặt thân thể rất nhiều. Nàng cũng không tin còn không thể độc chết Lâm Hiên? Tuy nhiên, một phút đã trôi qua. Hai phút trôi qua. Lâm Hiên, vẫn giống như không có việc gì. Độc tố trong máu cũng vô dụng? Độc nương tử mở to hai mắt. Chẳng lẽ, phải dùng độc tố cuối cùng, mới có thể hạ gục nam nhân này? Dù sao, bất chấp tất cả đi! Vì đại kế của mình, Độc nương tử quyết định bất chấp tất cả. Ngao Thịnh đã đáp ứng nàng, chờ sau khi mọi chuyện thành công sẽ phong nàng làm hoàng hậu. Độc nương tử dùng tay ôm lấy cổ Lâm Hiên.