Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em

Chương 586



Chương 586

Khúc Chấn Sơ nhìn người thừa kế tiền nhiệm của nhà họ Nguyễn.

Rất lâu trước kia, anh cũng có nghe qua tên của An Hồng Ngọc.

Tuy rằng nhà họ An xuất thân là quân đội, hầu như ai cũng đều nhập ngũ.

An Hồng Ngọc đang đứng trước mặt anh là một người có khí chất nho nhã, nhìn qua tuyệt không giống người đã từng đi lính mà giống một người chuyên sách đèn hơn.

Nhưng Khúc Chấn Sơ biết, người đàn ông đứng đối diện với anh từng bộc lộ tài năng của mình trong giới làm ăn khi còn được xem là người thừa kế nhà họ An.

Thủ đoạn cũng không ôn hòa như cái cách mà anh ta thể hiện ra ngoài.

Khúc Chấn Sơ nhìn thẳng anh ta: “Nếu biết, các người đã không lặng lẽ đưa cô ấy đi.”

“Xin lỗi, Lê không có thương lượng trước với tôi chuyện này.”

Bà Nguyễn nghe đến đó, đang định lên tiếng thì bị An Hồng Ngọc kéo lại.

Ông ta trực tiếp nói với Khúc Chấn Sơ: “Nếu cậu có thể cam đoan sẽ không tổn thương An Diệc Diệp thì chúng tôi có thể đồng ý để cô ấy ở lại đây.”

“An Hồng Ngọc!” Bà Nguyễn không thể tin được hét lên.

Nhưng An Hồng Ngọc nhưng không hề có ý định thay đổi suy nghĩ của mình.

“Cậu có đồng ý không?”

Khúc Chấn Sơ đang định đáp trả thì nhớ ra tình hình hiện tại của mình.

Anh trầm ngâm một lát rồi kiên định nói: “Dù tôi bị thương thì cũng sẽ không để cho cô ấy chịu tổn thương.”

“Được.”

An Hồng Ngọc gật đầu, kéo Nguyễn Lê rời đi.

Nguyễn Lê cau mày, bất mãn vì bị anh ta kéo lên xe.

“Diệc Diệp ở lại sẽ chỉ càng khiến con bé chịu nguy hiểm mà thôi!”

“Ít nhất Khúc Chấn Sơ cũng đối xử tốt với con bé.”

An Hồng Ngọc quay mặt bà ta lại và nghiêm túc nói: “Ít nhất thì nó cũng an toàn hơn những mối nguy hiểm tiềm tàng khác.”

Nguyễn Lê ngẩn ra, rốt cục cũng gật đầu.

“Nếu Khúc Chấn Sơ dám làm hại con bé dù chỉ một chút thì tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cậu ta.”

An Hồng Ngọc khẽ hôn lên trán bà ta một cái.

“Tôi cũng vậy.”

An Diệc Diệp ngồi trong phòng đọc sách, lo lắng về tình hình dưới lầu.

“Bọn họ đi chưa?”

Cô bếp lo lắng đứng bên cạnh.

“Cô chủ, ông chủ sẽ xử lý ổn thỏa mà, sẽ không sao đâu.”

An Diệc Diệp gật đầu, nhưng vẫn không kìm chế được mà đi tới bên cửa sổ.

Người dưới lầu đã rời đi hết rồi.

Nhưng cô vẫn có chút tò mò, tại sao bà Nguyễn lại dễ dàng bỏ qua như vậy?

Đang nghĩ ngợi thì cửa phòng đọc sách đã bị đẩy ra.

An Diệc Diệp quay lại thì thấy Khúc Chấn Sơ đứng ở cửa.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.