Nguyễn Kiều Hạnh nhìn anh nói bằng giọng điệu nghiêm túc gương mặt không giống nói chơi, liền trở nên căng thẳng bối rối đến mức không biết làm gì.
Trôi qua mấy phút sau bầu không khí yên tĩnh đến lạ thường hai người nhìn nhau không nói gì, Kiều Hạnh đột nhiên đứng dậy muốn rời đi, cô muốn đi khỏi đây về phòng trọ để bình tĩnh lại.
Nghĩ là thế nhưng khi hành động kết quả lại khác với ý mình, cô đã nhanh chóng bị anh tóm lại cửa từ lúc vô đã bị anh khóa rồi, Dương Tuấn Kha ôm lấy người cô đặt cô ngồi xuống giường, nắm lấy hai tay cô muốn để cô bình tỉnh, thật ra anh chỉ muốn nói chuyện rõ ràng với cô thôi không có ý làm tổn hại hay khiến cô sợ hãi đâu, vì anh có phần quá bực tức khi nhìn thấy hình ảnh cô bị người ta đánh bắt nạt như vậy, anh đã đến trễ không kịp bảo vệ cho cô bé này.
Mọi chuyện đến nước này dường như nằm ngoài kế hoạch của anh.
Không có sự trùng hợp ngẫu nhiên nào cả, cuộc gặp mặt giữa cô và anh đều là anh sắp xếp tự tạo nó thành cuộc gặp tự nhiên.
3 tháng trước anh đã vô tình nhìn thấy cô, từ lần đầu tiên nhìn thấy cô anh đã nhận ra cô bé năm xưa mà anh nhung nhớ bao lâu rồi, mười một năm trước khi anh về quê chơi với gia đình một cuộc gặp gỡ định mệnh đã khiến anh nhớ mãi không quên, khi ấy anh hai mươ mốt tuổi là một thanh thiếu niên tươi sáng rạng rỡ lúc ấy anh đang học đại học.
Ấn tượng đầu tiên khi chạm mặt cô là gì nhỉ? Đó là đôi mắt biết cười và giọng nói ngọt ngào dễ nghe của cô, một cô bé nhỏ nhắn dễ thương, to gan táo bạo tự biên tự diễn bắt anh nhận lấy búp bê vải và lời hứa ấy.
Sau đó anh và cô cũng gặp mặt nhau và chơi cùng nhau mấy lần đến khi anh phải đi lên Sài Gòn, anh đi du học ở Mỹ tận 5 năm khi về việc gây dựng cơ nghiệp công ty riêng khiến anh bận rộn đến mức quên mất đi cô bé và lời hứa, nhưng có lẻ duyên phận đã đưa hai người gặp nhau một lần nữa.
Ngày Dương Tuấn Kha vô tình nhìn thấy bóng hình cô gái quen thuộc, một ký ức hình bóng hiện lên giây phút ấy anh vô thức nhẹ cười, tìm hiểu ra thì mới biết cô bé bây giờ đã lớn hiện tại đã là sinh viên năm 2 cùng ở một thành phố với anh, một kế hoạch tiếp cận bắt đầu.
Âm thầm quan sát, lặng lẽ phía sau ngày ngày nhìn thấy nụ cười vui vẻ và ánh mắt ngây thơ của cô Tuấn Kha không biết chì vỏn vẹn mấy tháng anh đã hoàn toàn đắm chìm vào người con gái này rồi.
Cố tính lạnh lùng, giả vờ không quan tâm nhưng không khống chế được mà âm thầm quan tâm cô.
Anh biết Kiều Hạnh thích ăn vặt, sức ăn lớn, thích uống trà sữa full topping....
Anh rất vui khi biết cô chưa có bạn trai, càng vui sướng nhận ra cô bé này chưa trải qua mối tình nào, muốn đến gần muốn gặp mặt cô.
Lần đầu gặp mặt cô khi trưởng thành, khi cô trả lại ví cho mìn anh đã cố ý chạm nhẹ sượt qua ngón tay cô, một cái tiếp xúc da thịt lén lút lòng anh rộn rực, được nhìn cô ở khoảng cách gần bị thu hút bởi giọng nói ngọt dịu, cô đỏ mặt vì anh, anh cố kìm nén tỏ ra lạnh lùng, thật vui vì để lại ấn tượng đầu tiên tốt đẹp.
" Em không cần phải sợ, anh không có ý gì xấu với em đâu, Kiều Hạnh bình tĩnh nghe anh nói được không? "
Bất ngờ bị nắm lấy hai tay, Kiều Hạnh vốn nhát trai xém bị lộ ra vẻ gượng gạo không thoải mái, nghe lời nói của anh xong cô cũng không biết mình bị gì rõ ràng là nên từ chối nên gỡ tay anh ra, nhưng lại không nỡ không muốn cảm giác ấm áp từ hai bàn tay của anh khiến cô dễ chịu.
" Dạ, anh nói đi em nghe, em không sợ nữa "
" Em nhớ ra chuyện lúc nhỏ rồi đúng không? "
" Dạ em nhớ rồi, lúc đó....ừm....là em nhỏ dại suy nghĩ ngốc nghếch nên anh đừng nghĩ là thật, coi như em nói nhảm đi "
" Anh không coi nó là lời nói nhảm ! "
" Anh hỏi em một câu em phải trả lời thật lòng"
Cô gật đầu đồng ý, anh nói tiếp
" Em ghét anh? "
Kiều Hạnh lắc đầu mà nói " Không có, em sao lại ghét anh chứ ! "
" Vậy em có thích anh không? "
" Thích ! Em rất thích anh ! "
" Ừhm, anh cũng rất thích em, em.đồng ý làm người yêu anh nhé? "
" Em....."
" Anh Tuấn Kha chúng ta chỉ mới gặp nhau hai ngày nên chuyện này có vẻ hơi nhanh rồi phải "
Anh mỉm cười, gõ nhẹ lên mũi cô một cái rồi nói : " Không phải là mới hai ngày đâu, khi nhỏ chúng ta cùng chơi với nhau một khoảng thời gian, mà hơn thế nữa anh thật ra đã nhận ra em từ 3 tháng trước, cho nên không nhanh gì cả, chúng ta hiện tại đang độc thân trở thành người yêu của nhau hợp lý mà, đúng không "
" 3 tháng trước? Anh gặp em? "
" Đúng! Nhớ lúc đó nhìn em rất ngốc ! "
" Lúc ấy anh gặp em tại trung tâm thương mại, trời mưa to em bị ướt khá nhiều một mình đứng gương mặt phụng phịu than trách gì đó..... nói tóm lại nhìn rất ngốc "
" Anh......"
" Em lúc đó tả tơi như vậy mà anh nhận ra em liền sao? Anh hay thật đấy 10 năm lận mà em lớn thay đổi như thế này mà anh vẫn nhận ra"
" Anh nhận ra nhanh như vậy là vì nhìn thấy hai nốt ruồi sau hai tai và đôi mắt của em đấy"
" À, thì ra là vậy nốt ruồi của em đặc trưng rất ít người có mà he, còn đôi mắt của em vì sao lại nhận ra? "
Anh nhòm người đưa tay lên chạm vào hai mắt của cô dịu dàng nói: " Đôi mắt em đẹp như vậy chỉ cần nhìn một lần anh sẽ biết đó là em, đôi mắt vừa to vừa trong trẻo vừa có hồn càng nhìn lâu càng bị thu hút, đôi mắt biết cười "
" Anh.....
Cô hồi hộp chớp chóp đôi mắt gương mặt nam tính soái khí của anh đang áp gần gương mặt cùa cô, da mặt mỏng bị làm cho phát ngại ửng hồng, cô có thể cảm nhận được hơi thở nóng ấm của anh, bối rối, ngại ngùng, hai bàn tay bấu chặt ga nệm.
" Ưm....ưm...."
Một phút không phòng bị bị người đàn ông hôn lấy, Dương Tuấn Kha mấy giây trước trong khoảng cách sát mặt gần nhau, nhìn cận gương mặt của Kiều Hạnh, anh để ý từng cái run mi, từng hơi thở, từng cái chớp mắt, môi đỏ cam mọng nước thu hút ánh mắt của anh, bởi do màu son khiến môi cô trở nên xinh đẹp thu hút hơn, anh muốn nếm thử....
Nghĩ là làm, anh vòng tay ôm lấy eo cô kéo cô tới mà hôn.
Bị anh hôn đến ngây ngốc, anh buông tha cho cô tay vẫn ôm eo, một tay chạm vào vào mặt cô xoa xoa hết thẩy sự ôn nhu.
" Kiều Kiều đồng ý làm người yêu anh nhé "
" Anh còn nhớ tên gọi thân mật của em? "
" Ừhm, chính em đã nói lúc nhỏ người ta thường gọi em là Kiều Kiều "
" Trí nhớ anh thật tốt,anh thật sự thích em? "
" Thật sự thích em, không tin anh có thể chứng minh "
" Chứng minh ra sao? "
" Muốn biết ra sao thì làm bạn gái anh đi, anh từ từ chứng minh cho em thấy "
" Anh khôn quá đó! "
Biết nói không lại người đàn ông này, Kiều Hạnh đành chịu thua, thật ra cô cũng có thích anh nhưng chưa tới mức yêu nhiều, đây là lần đầu tiên có người tỏ tình cô, cô cảm nhận được sự chân thành của anh, nghĩ tới việc anh mấy tháng nay âm thầm phía sau quan tâm và dõi theo cô thật lòng cô rất ngưỡng mộ anh, có thể kiên trì âm thầm lâu như vậy, cô tuy nhát nhưng khi thích ai sẽ không âm thâm sau một thời dài mấy tháng như vậy đâu, chắc có lẻ anh thật sự muốn tìm hiểu rõ về cô, cho cả hai một cơ hội để xem hai người đi được đến đâu, Kiều Hạnh quyết định mở lòng chấp nhận lời tỏ tình này.
Cô hai tay đưa lên ôm lấy người anh, ôm.thật chặt, cảm giác này thật ấm áp cô thích lắm, người anh có mùi hương đặc trưng của mình rất thơm, dễ chịu, là nước hoa a, ngẩn đầu đôi mắt cười miệng cong lên cử động mà nói:
" Em đồng ý ! "
" Em đồng ý làm người yêu anh? "
Anh tưởng mình nghe lầm nên lên tiếng hỏi lại, thái độ có chút khẩn trương.
" Dạ đúng vậy, em đồng ý ! "
" Ha "
" Chụt! "
Một nụ hôn vui sướng đáp gọn lên môi nhỏ của cô, anh hai tay ôm mặt cưng sủng mà chạm trán và mũi với cô lúc này anh thật sự rất vui sướng, Kiều Hạnh mỉm cười thật không ngờ người như cô cũng có thể trải nghiệm cảm xúc yêu đương hạnh phúc này, cô sẽ trân trọng mối quan hệ này.
Tiếng kêu từ bụng cô vang lên, Kiều Hạnh ngượng ngùng nhìn anh, Tuấn Kha bật cười xem ra cô bé đang rất đói bụng.
" Có vẻ, Kiều Kiều đói rồi? Anh nấu gì cho em anh nhé? "
" Anh biết nấu ăn? "
" Biết nấu một chút! "
" Em phụ anh nấu "
" Được "
Loay hoay xuống bếp, cuối cùng cũng là cô nấu hết, lúc anh vô bếp nấu làm cô phải đứng một bên lắc đầu, cũng may có cô ở bên cạnh không thì tan tành hết, anh vụng về đến mức cô phát bực, buộc cô phải kéo anh ra ghế ngồi không cho anh làm tiếp, một mình nấu hết một bữa ăn trưa.
" Thật xin lỗi anh vụng về quá! "
" Không sao, em hiểu mà, ăn đi thử tay nghề của em "
" Ừmh "
Nhìn mâm cơm đủ món cô nấu, có cá, trứng, rau xào và canh, Dương Tuấn Kha trong lòng càng thêm yêu thích cô hơn, tay nghề của cô bé này cũng giỏi đấy chứ nấu được nhiều món như này nhìn trong đẹp mắt cũng ngon đấy, bạn gái nhà anh thật đảm đang, anh vui vẻ nếm thử từng món, kết quả vượt sự mong đợi của anh luôn, rất cả đều rất ngon rất hợ khẩu vị của anh.
" Sao ạ? Ngon không anh? "
" Ừhm, ngon lắm tất cả món đều ngon, em hay nấu ăn lắm đúng không? "
" Đúng vậy, em là chị cả trong gia đình, ba mẹ đi làm lúc ở nhà toàn em nấy không đấy, các em em đều thích đồ ăn em nấu "
" Kiều Kiều giỏi quá, em ăn đi để bụng đói"
" Dạ, anh ăn ngon miệng "
.................................................
" Để anh rửa chén cho "
" Cùng nhau rửa đi sẽ nhanh hơn "
Hai người cùng nhau đứng rửa chén, nồi, chảo, xong xuôi lau khô tay anh bảo cô.ra sofa ngồi chơi đợi anh một lát.
Kiều Hạnh nghe theo một mình ngồi xuống sofa, cô lấy chiếc điện thoại nhìn màn hình bị vỡ, cô nghĩ trong bụng lát nữa về sẽ thay cái mới, không có việc gì làm cô liền lướt facebook chơi, đọc mấy tin tức thú vị, xem ảnh thần tượng của mình, bấm vô video xem rewei phim.
Dương Tuấn Kha cầm trên tay hai ly nước và một đĩa trái cây đặt xuống bàn.
" Kiều Kiều của em "
" Anh sao biết em thích uống trà sữa với trà vải này? "
" Cái gì của em anh không biết chứ! Cả trái cây này anh đặc biệt mua cho em đấy ăn đi"
" Ân! Anh tốt với em quá "
Cô vui vẻ cười cầm lấy ly trà sữa mà uống thử, đúng là hương vị mà cô thích, nhìn xuống đĩa trái cây, có mận, quýt thái, và xoài đều là loại cô thích.
" Anh muốn uống thử không? "
" Ngon lắm! "
Cô đưa ly trà sữa tới trước miệng anh, Tuấn Kha bình thường sẽ không thích uống mấy loại đồ ngọt nhiều đường và thạch như này đâu, nhưng đồ cô bé đưa anh sẽ uống thử.
" Ừhm cũng ngon, em thích là được "
" Anh ăn trái cây đi! "
" Trái cây này cũng ngon ngọt lắm "
" Được! "
" Tới giờ anh làm việc tiếp chưa ạ? Anh giờ nghỉ trưa cũng lâu rồi "
" Hôm nay anh làm một buổi sáng thôi, còn lại rảnh, hay là Kiều Kiều ở đây chơi một lát rồi chiều tối anh đưa em về trọ nhé "
" Vậy cũng được, em cũng muốn được gần anh "
" Anh không sống cùng với ba mẹ à? "
" Ba mẹ anh sống ở Mỹ, nhà này chỉ một mình anh sống thôi "
" Một mình anh sống trong căn nhà lớn như vậy? Rồi ai dọn dẹp nấu ăn đồ? "
" Anh có thuê dịch vụ dọn dẹp nhà của hàng ngày, nấu ăn thì cũng thỉnh thoảng nấu thôi đa số đều ăn ở ngoài "
Nghe vậy cô chợt lóe lên một suy nghĩ, quay sang anh hai mắt cơ hội nhìn anh mà nói:
" Em có một ý này, em đang tìm công việc làm thêm để kiếm một chút tiền đúng lúc nhà anh to như này thuê dịch vụ dọn dẹp thì phí mắc lắm lại không thể ngày nào cũng nấu ăn, em tự tiến cử mình việc giúp anh dọn nhà kiêm thêm nấu ăn ba bữa một ngày cho anh luôn, anh thấy được không? "
Dương Tuấn Kha nghe vậy liền gõ trán cô một cái, rồi nói.
" Anh không đồng ý, em là người yêu của anh chứ không phải người giúp việc, nếu em muốn tìm việc làm thêm anh có thể tìn cho em một chỗ phù hợp ".
" Nếu em cần tiền anh có thể giúp đỡ "
" Em không cần tiền của anh, em muốn tự mình kiếm tiền, tiền mình tự làm ra sử dụng sẽ thoải mái hơn, anh không cho em làm giúp việc nhà anh thôi vậy "
Anh bất lực, nhìn vẻ mặt tiếc nuối của cô anh suy nghĩ một lúc rồi đưa ra quyết định.
" Thôi được, anh sẽ thuê em làm việc nhưng công việc của em chỉ là nấu ăn cho anh thôi còn dọn dẹp đã có người giúp việc khác làm rồi, mỗi tháng anh sẽ trả em 10 triệu, với một điều kiện nếu em muốn nhận công việc này phải đáp ứng nó "
Nghe tới lương 10 triệu một tháng mà công việc của cô chỉ cần nấy ăn 3 bữa mỗi ngày, hai mắt cô liền trở nên hưng phấn vui vẻ kích động mà nắm lấy cánh tay của anh.
" Điều kiện gì anh nói đi "
" Em phải dọn vào nhà này sống cùng anh "
" Hả? Dọn vào nhà này sống cùng anh? Như vậy không ổn, mức lương 10tr này...."
" 20 triệu ! "
" Để em gọi hỏi ý kiến mẹ em mới quyết định được "
" 30 triệu "
" 30 triệu!!! Ngày mai em sẽ chuyển qua, anh yên tâm em sẽ nấu cho anh những bữa cơm, những món ăn ngon, sẽ không để anh thất vọng đâu "
" Tốt, ngày mai anh sẽ tới đón em ! "
Dương Tuấn Kha bất ngờ bế cô lên ôm cô vào lòng đặt cô ngồi lên đùi mình, tay ôm eo nhỏ đầu gác lên vai nhẹ giọng thở dài và nói :
" Anh trả lương hậu hỉnh cho em như vậy, em không có gì tỏ lòng à? "
" Anh muốn sao? "
" Hôn anh một cái đi "
" Được em hôn "
Cô quay đầu hôn lên gò má anh một cái, nhưng người đàn ông không biết thỏa mãn mà ôm lấy đầu cô bá đạo mà chiếm lấy môi cô một lần nữa.
Ngày hôm nay đây là lần thứ 4 anh hôn môi cô rồi, khi yêu người đàn ông đều nghiện hôn môi bạn gái vậy sao? Kiều Hạnh suy nghĩ.