Cuối cùng đã đến tai của cô Khanh- giáo viên chủ nhiệm lớp. Lam Linh bị gọi lên phòng nội bộ để nói chuyện. Việc cô ăn trộm tiền quỹ bị đồn xa cả vài lớp bên cạnh cũng biết.
Cô Khánh yêu cầu Lam Linh nhận tội và quay lại lớp xin lỗi các bạn, nếu không sẽ mời phụ huynh lên trường hoặc hạ hạnh kiểm. Các lời khai trong lớp đều trùng khớp nhau, Lam Linh bất lực nên đã chọn hạ hạnh kiểu, cô sợ bố mẹ sẽ biết.
Ngay tiết học hôm đấy cô Khánh đưa Lam Linh xuống phòng hiệu trưởng. Vì tội của Lam cô có trong nội quy nên việc hạ hạnh kiểm phải qua tay hiệu trưởng.
Thầy Quả hay còn được học sinh gọi là Quả hói đầu. Lần nào vào phòng cũng thấy ông đang phì phèo điếu thuốc xì gà.
Cô Khanh cầm tập giấy tờ đến, đặt xuống bàn nhờ thầy Quả.
“Học sinh vi phạm nội quy cần chữ ký của thầy để hạ hạnh kiểm.”
“Vi phạm gì?”
“Trộm cắp.”
Hai từ phát ra làm cô tức muốn điên, nhưng vẫn phải nghiến răng mà chịu đựng.
Thầy Quả nâng mắt nhìn cô rồi lắc đầu.
Nét mực đen vừa điểm trên giấy, cánh cửa phòng bị mở tung ra tạo tiếng động lớn làm người bên trong đều giật mình.
Thầy Quả nảy người rớt cả điếu thuốc trên tay, ông tiếc đến dứt ruột tức giận đập bàn qua lớn.
“Không có phép tắc.”
“Xin thầy đừng vội ký vào hồ sơ!”
Vũ Hoàng thở hổn hển bước vào. Thấy anh ông lại càng như nổi điên hơn tay liên tục chỉ chỉ vào anh.
“Ngông cuồng, em nghĩ em là ai mà xông vào đây, bây giờ còn cả gan ngăn cản công việc của tôi. Nghĩ rằng cha em quen biết với tôi thì muốn là gì làm à?”
“Em xin lỗi thầy, em gấp quá.”
“Bạn gái cậu à?”
Câu hỏi của ông lập tức bị Vũ Hoàng lơ phắt đi, Lam Linh cũng ngượng chín mặt. Dạo này đi đâu cũng bị hiểu lầm là đang yêu nhau.
Thầy Quả tặc lưỡi đặt bút xuống đồng thời châm thêm một mồi thuốc. Ông đang cho Vũ Hoàng cơ hội chình bày.
“Thầy nên điều tra rõ hơn”
“Không phải ở lớp đã điều tra rồi sao?”
Cô Khanh nghe vậy thì gật đầu.
“Phần lớn học sinh trong lớp đều nói rằng Ninh Ngọc Lam Linh cầm tiền.”
“Em ấy cầm chứ đâu có lấy thưa cô, không một ai khẳng định rằng đã thấy em ấy lấy trộm tiền.”
“Chuyện này…”
Trước lời lẻ cứng cỏi của Vũ Hoàng, cô Khanh chỉ biết đứng ngẫm lại.
Thầy Quả phì phèo điếu thuốc.
“Cô chưa xem camera à?”
“Chưa xem…”
“Hoang đường.”
Thầy Quả hói đầu cau mày bắt đầu trách móc cô Khanh, chưa phân rõ ràng đã làm xằng làm bậy. Thế là ông cho phép ba người đi xuống phòng thiết bị để coi lại camera.
Vũ Hoàng không nhận lời đi thay mà yêu cầu ông Quả đi cùng. Ông ta không đồng ý, xoay ghế ngồi quay lưng với mọi người. Hút đến điếu thuốc gần tàn mà ba người họ vẫn chẳng ai chịu rời đi. Ông tức giận lại bất lực liền đứng phắt dậy.
“Được rồi, được rồi, tôi đi là được chứ gì. Thật là phiền mà.”
Phòng thiết bị. Đây là lần đầu cô đến đây, nhìn mớ máy móc ngổn ngang không biết dây nào nối với máy nào. Do không rõ thời điểm cố định nên phải coi từ đầu. Lam Linh đứng cạnh anh, hai tay liên tục cấu chặt vào nhau. Cô không hồi hộp vì kết quả mà hồi hộp vì người con trai bên cạnh.
“Nhóc con, không có tao là mày toi đời rồi.”
“Đa tạ, thần tiên tỷ tỷ.”
Vừa cợt nhãn lên tiếng trêu trọc anh. Eo cô lập tức truyền cảm giác đau nhói. Tên khốn Vũ Hoàng dám nhéo eo cô.
Lam Linh “ân” một tiếng liền bị ánh mắt của hai thầy cô nhìn thấy. Xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm cái lỗ để chui.
Bảo vệ: “Thấy rồi, vào lúc 6:30 phút. Học sinh này đã vào lấy cắp tiền rồi mang ra khỏi lớp.”
Hình ảnh rõ mồn một người đấy không ai khác là Triệu Hà Trang. Thầy cô ai cũng há hốc mồm, đặc biệt là cô Khanh. Không ngờ một người ngoan hiền như nó lại làm ra điều này.
Vũ Hoàng cong môi cười nhích mép, kéo thêm tội cho cô ta.
“Ăn cắp, vu khống, xúc phạm. Mong thầy hiệu trưởng đích thân xử lý để học sinh khác lấy làm gương.”
Cô Khanh đã xin lỗi Lam Linh ngay tại lớp và cả lớp cũng đã xin lỗi Lam Linh. Ngược lại Hà Trang bị hạ hạnh kiểm, đình chỉ học một tuần cùng với việc mời phụ huynh.
Thông báo chưa được nửa ngày, trên diễn đàn trường đăng rầm rộ một đoạn clip nữ sinh không rõ mặt thác loạn. Đặc biệt trên sàn nhà vươn vãi quần áo đồng phục tên trường.
Hà Trang run rẩy cầm cập, cú sốc lớn khiến cô ta chỉ muốn nổi khủng lên.
Lam Linh chỉ nhìn thấy mấy tấm hình được chụp màn hình, là tấm lưng của người mà vừa liếc mắt qua đã biết đấy là ai.
Vài ngày sau, sức nổi của clip quá lớn, lan rộng khắp trang mạng xã hội. Nhà trưởng sợ ảnh hưởng thanh danh lập tức thuê người về xoá sạch. Đồng thời nghiêm cấm học sinh chia sẻ hoặc lưu trữ clip đó.
Hết một tuần đình chỉ Hà Trang không đi học lại. Cô Khanh thông báo rằng nó đã chuyển trường rồi. Lý do là yêu đương không chịu học hành.
Có lẽ chuyển nhà luôn cũng nên, ba mẹ Triệu Hà Trang coi trọng danh dự. Mấy chuyện xấu hổ thế này thì làm sao nó yên thân yên xác được.