Bách Luyện Thành Tiên

Chương 648: Băng Phách hàng lâm



Thiên Châu, cái tên đã nói lên một phần đặc thù của châu này. Nó có điểm như tương tự Thất Tinh Đảo Vân Hải. Chính là một hòn đảo khổng lồ lơ lửng trên không trung, ở cách Vân Châu khoảng chừng một trăm vạn dặm.
Lần này đại quân hai tộc lên tới tám trăm vạn tu tiên giả, lộ trình tới Thiên Châu ít nhất phải một nửa tuần trăng. Chẳng qua binh quý thần tốc. Dựa theo hành quân chiến tranh nơi thế tục, tu tiên giả Nhân Yêu lưỡng tộc được chia làm ba đạo tiền trung hậu.
Tiên phong do Lâm Hiên suất lĩnh, dùng nhân thủ Bái Hiên Các cùng Mặc Giao Cốc làm chủ lực. Thêm đám tinh nhuệ của tông môn gia tộc khác, nhân số chừng một trăm vạn.
Binh quý tinh bất quý đa. Tiền quân một đường đánh đến Thiên Châu, thanh trừ toàn bộ các chướng ngại cấm chế do cổ ma đã thiết hạ.
Về phần trung quân thì do Lưu Oánh suất lĩnh. Bộ phận này là chủ lực của tất cả tông môn gia tộc, tu vị không đồng đều. Nhân số khoảng chừng sáu trăm vạn.
Về phần hậu quân do Khang Khiếu Nhụ suất lĩnh, là một trăm vạn tu tiên giả cấp thấp còn lại.
Sáng sớm ngày thứ ba, một trăm vạn tiên phong Nhân Yêu đã vô thanh vô tức tiếp cận Thiên Châu.
Nhìn qua hòn đảo khổng lồ bị ma khí nồng đậm bao phủ lơ lửng giữa không trung, không ít tu tiên giả biến sắc. Trong nơi này nào còn phải châu phủ của Nhân giới, ngược lại đã thành vùng đất của Cổ Ma giới trong truyền thuyết.
"Ồ, đó là cái gì?" Chợt nghe tiếng kinh hô truyền tới. Đám tu tiên giả nhao nhao ngẩng đầu.
Chỉ thấy ẩn trong tầng ma vụ bao ngoài là những ngọn núi dữ tợn đứng thẳng tắp. Thấp thì hơn trăm trượng, cao thì tới mấy ngàn trượng. Bên trên bao trùm thực vật hình thù kỳ quái dữ tợn, căn bản không phải vật ở Nhân giới.
Phóng mắt nhìn lại thì có tới trên trăm ngọn núi, như đám tinh tú bao quanh thủ hộ Thiên Châu.
Ma kiếp hàng lâm đã mấy chục năm nhưng lần đầu mới thấy dị cảnh này. Đám tu tiên giả hai mặt nhìn nhau.
"Hừ, không có gì kỳ lạ, đây là các chiến thuyền của cổ ma"
Thanh âm bình thản của Lâm Hiên vang vọng ra. Hắn đương nhiên hiểu biết hơn hẳn quần tu ở đây.
Chiến thuyền cổ ma cũng như thượng cổ chiến thuyền Linh giới. Đương nhiên phương diện luyện khí thuật vượt xa Nhân giới nên uy lực không thể coi thường!
Quả nhiên, lời Lâm Hiên còn chưa dứt thì những ngọn núi kia đã bay tới. Những tảng nham thạch màu vừa đen dịch chuyển thì hiển lộ ra những ụ pháo màu vàng xanh nhạt.
Thiên Ma Pháo! Nguyên lý cũng giống Tinh Uy Pháo. Dùng trận pháp làm vật dẫn để kích thích ra năng lượng của ma thạch công kích đối thủ.
"Tản ra!"
Kỳ thật không cần Lâm Hiên phân phó. Lúc này chúng tu sĩ liền tản sang hai bên, đem bảo vật phòng ngự tế ra.
Sau một thoáng thì vô vàn tiếng xèn xẹt truyền tới, chi chít những đạo ma quang màu đen xuyên không mà qua. Đại bộ phận tu tiên giả đã tránh thoát hoặc cản được nhưng vẫn có một số ít không may ngã xuống.
Không đem những cái đinh này nhổ đi thì đừng mong đánh vào tổng đà yêu ma. Trên mặt Lâm Hiên hiện tia băng lãnh.
"Đánh!"
Lệnh ban chỉ một chữ nhưng khí thôn sơn hà, đốt lên chiến hỏa cùng cổ ma.
Chỉ nghe thanh âm ầm ầm truyền tới, phát uy trước tiên chính là vô vàn lôi hỏa cùng phong đao của đám tu sĩ ma đạo.
Tu ma giả dù sao vẫn là tu sĩ Nhân tộc, không quan hệ mảy may cùng cổ ma dị giới, giờ khắc này bọn họ động thủ trước tiên là để chứng tỏ điều này.
Chỉ thấy hàng hà sa số đạo linh quang xuyên không mà qua. Các nhóm tu sĩ khác cũng không khách khí động thủ.
Nhất thời tiếng bạo liệt nổi lên, cổ ma dùng chiến thuyền phòng ngự chắc chắn còn Nhân Yêu hai tộc ỷ vào người đông thế mạnh. Tranh đấu ngắn ngủi một lát thì lợi thế đã nghiêng về tu tiên giả. Những chiến thuyền này chỉ là hàng bảo vệ xung quanh Thiên Châu. Rất nhanh từng cái đã bị phá tan.
Lâm Hiên chưa động thủ, bốn vị các chủ Bái Hiên Các cũng đều ở bên cạnh hắn chú ý chiến cuộc.
Có tu sĩ Động Huyền tọa trấn nơi này, sĩ khí hai tộc cất cao như cầu vồng, gần nửa canh giờ sau thì trên trăm chiến thuyền hình ngọn núi của cổ ma đã bị đánh tan.
Phía tu tiên giả trả giá cũng không nhỏ. Chẳng qua tu tiên giới gió tanh mưa máu, lần này tu sĩ tới quyết chiến cổ ma đều là những kẻ không còn biết sợ chết.
Thanh trừ chướng ngại, Lâm Hiên dẫn một trăm vạn tu tiên giả tiến nhập vào sâu trong nơi ma khí bao phủ.
Xoẹt! A!!!
Tiếng bạo liệt cùng la thảm truyền tới, mấy trăm tu sĩ xung phong vô ý xâm nhập vào một cấm chế. Tức thời ma khí biến ảo thành những lưỡi dao sắc bén công tới. Chỉ một thoáng mà huyết vũ đầy trời, toàn bộ đám này đều bị giết sạch sẽ.
Tử thương thảm trọng nhưng với trăm vạn quân thì không đáng kể. Càng nhiều tu sĩ ở phía sau ào ào bay lên, bảo vật phù triện liên tiếp đánh tới như mưa.
Oanh!
Cấm chế nọ không chịu nổi, bị đánh tan thành ma khí hỗn độn. Mà ở một bên, hơn vạn Yêu tộc đã động thủ cùng Ma thú.
Bộ phận Yêu tộc này đa số còn chưa tới Hóa Hình kỳ, tự nhiên là mang hình thái dã thú hung ác. Có điều bên ma thú có hình thù cổ quái cũng không kém chút nào.
Song phương giống như nước lũ đụng thẳng vào nhau. Một phương tản ra yêu khí đáng sợ còn một phương quanh quẩn ma khí âm trầm.
Chỉ nghe tiếng gào thét rung trời. Đám yêu thú cùng ma thú vật lộn đến đất lở núi tan, răng nhọn cùng móng vuốt tung hoành bay múa khắp nơi.
Tuy bất phân thắng phụ nhưng rất nhanh đã có yêu tộc Hóa Hình cùng tu sĩ gia nhập chiến đoàn. Đám ma thú ngăn cản không nổi, cuối cùng toàn bộ tan thành mây khói.
Tu sĩ trăm vạn tiếp tục tràn tới. Lâm Hiên ở giữa trung quân, trên mặt không chút biểu cảm. Với thần thức của hắn, không cần thủ hạ hồi báo thì vẫn là người rõ ràng chiến cuộc phía trước nhất.
Hết thảy thuận lợi nhưng chỉ mới bắt đầu thôi. Từ khi xuất quân đến giờ còn chưa thấy cổ ma tinh nhuệ hiện thân, đại chiến gian khổ còn phía sau.
"Thiếu gia, chẳng lẽ chúng ta cứ như vậy một đường đánh giết tới sao?" Lúc này Lục Doanh Nhi ở bên cạnh nhịn không được mở miệng.
"Đúng vậy, nếu không thì thế nào?" Lâm Hiên không quay đầu lại.
"Nhưng… tiểu tỳ cũng cảm thấy, cần phải dùng chiến thuật gì đó" Lưu Tâm chần chừ một lát rồi cũng mở miệng.
"Chiến thuật?" Lâm Hiên nở nụ cười: "Chúng ta không phải phàm nhân, nếu chỉ là hai tông phái tranh đấu thì không nói. Các người không thấy quy mô hiện tại quá lớn hay sao. Đại quân tu sĩ đối chiến cổ ma, một trận mà định thắng bại rõ ràng dựa vào thực lực, âm mưu quỷ kế gì chẳng qua đều là phù vân mà thôi."
"A!"
Lưu Tâm chỗ hiểu chỗ không gật đầu, trên mặt Lục Doanh Nhi thì lộ vẻ nghĩ ngợi:"Thiếu gia đã nói vậy khẳng định có đạo lý. Tiểu tỳ không dám luận bàn thêm, vậy chúng ta cứ một đường mà tới tổng đà cổ ma "
Lâm Hiên khẽ gật đầu, tiếp tục chỉ huy tu sĩ cùng yêu hữu xông về trước.
Có thể nói ngày đầu tiên, đại quân hai tộc thế như chẻ tre, bất luận bẫy rập cấm chế hay là cổ ma đều bị bọn hắn diệt sát như thái rau.
Đương nhiên hai tộc cũng hao tổn không ít nhân thủ, bất quá đây chỉ là đám tiên phong.
Rất nhanh vầng thái dương đã hạ sơn.
Ánh mắt Lâm Hiên đảo qua. Trải qua một ngày công địch, rất nhiều tu tiên giả lộ vẻ mệt mỏi.
"Truyền pháp dụ, tạm thời nghỉ ngơi"
Sự vụ tiếp theo, đám Lục Doanh Nhi chỉ đạo bố trí trận pháp cấm chế cùng tu sĩ cảnh giới tuần tra.
Kỳ thật lo lắng này có phần dư thừa. Nhất cử nhất động trong vòng tám nghìn dặm, một cái lá rơi cũng đừng mơ qua được thần thức cường đại của Lâm Hiên. Đám cổ ma muốn đánh lén chỉ là nằm mơ.
Kết quả một đêm vô sự.
Ngày hôm sau, khi vầng thái dương vừa lên, Lâm Hiên tiếp tục dẫn trăm vạn tu sĩ đánh sâu vào Thiên Châu.
Trải qua một đêm nghỉ ngơi, pháp lực chúng tu tiên giả đã khôi phục tới tám chín thành.
Hai canh giờ đầu coi như thuận lợi. Nhưng tới chính ngọ, khi đại quân hai tộc vừa bài trừ một cấm chế huyễn thuật khổng lồ thì đã có tiếng ầm ầm truyền tới.
Ánh mắt Lâm Hiên đảo qua thì nhíu mày.
"Trời ạ, đó là cái gì?"
"Chẳng lẽ là cổ ma, sao nhiều như vậy?"
"Chúng ta đã bị bao vây."
Tiếng kinh hô liên tiếp. Trên bầu trời đen như mực, một đóa mây đen khổng lồ tới cả ngàn dặm đang lan tỏa tới.
Một trăm vạn tu tiên giả đã là số lượng vô cùng kinh người, có điều so với đại quân cổ ma bốn phương tám hướng vây tới lúc này thì không đáng nhắc.
Phóng mắt nhìn lại, khắp nơi đều là ma khí mờ mịt bao la, bên trong ẩn hiện vô vàn những cổ ma dữ tợn, tiếng gào thét không ngừng truyền tới. Đại quân đối phương phải đông tới cả ngàn vạn.
Trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ bất ngờ nhưng dường như đã ngửi được mùi âm mưu, đối phương không đơn giản chỉ muốn quyết một tử chiến.
Lúc này tình thế cực kỳ nghiêm trọng. Trong tiếng gào thét, hơn ngàn vạn cổ ma đã rống giận đánh tới.
"Nghênh chiến!"
Lâm Hiên phất tay áo một cái, hàng trăm kiếm khí bay ra rồi mỗi đạo tăng vọt tới hơn mười trượng, đâm ngang bổ dọc giết tới đóa ma vân phía trước.
Lập tức tiếng kêu thảm thiết truyền ra, cơ hồ mỗi một đạo kiếm khí đều có thể quét ngang một vùng cổ ma.
Không hổ là tu tiên giả Động Huyền Kỳ. Không động thì thôi, vừa ra tay đã thấy bất phàm.
Nhưng điểm tổn thất này với hơn một ngàn vạn cổ ma thì chỉ như muối bỏ biển, rất nhanh cổ ma như hải triều sóng dữ cuốn tới.
***
Cùng lúc đó, tại tổng đà cổ ma ở phía tây Thiên Châu. Toàn bộ cấm chế trận pháp có khảm nạm ma thạch ngăm đen đã mở ra. Trong vòng trăm dặm đều có cổ ma mặc giáp cầm binh khí không ngừng tuần tra.
Lúc này ở dưới tế đàn không lồ nọ có mấy chục cổ ma Ly Hợp đứng thành hai hàng. Thần sắc cả đám vô cùng nghiêm nghị, yên lặng không nói như đang chờ đợi điều gì.
Qua một lát thì có một thiếu nữ chậm rãi đi tới, chính là thị nữ của Băng Phách Ma Tổ.
"Bái kiến Xảo Vân đại nhân."
"Chư vị đạo hữu không cần khách khí" Thiếu nữ khẽ phất tay, môi anh đào mỉm cười nhưng trong mắt hiện kỳ quang.
Đến cách tế đàn khoảng bảy tám trượng thì nàng ngừng lại. Lúc này mới phát hiện trên mắt cá chân có đeo một chiếc lục lạc tinh xảo như đồ trang sức. Quỷ dị chính là khi thiếu nữ đi lại không có tiếng chuông phát ra, hiển nhiên là một kiện pháp khí đặc dị.
"Chiến cuộc phía trước thế nào?"
"Khởi bẩm đại nhân, Thạch Ma đã dẫn đầu ngàn vạn đệ tử Thánh tộc, ngăn cản Yêu tộc cùng tu sĩ tại Thiên Nguyên Sơn Mạch. Binh lực của chúng ta đông gấp mười lần đối phương, có điều chắc chắn chúng có một lão quái vật Động Huyền Kỳ tọa trấn, hơn nữa đằng sau còn có viện quân, chúng ta chỉ có thể tạm thời ngăn trở bọn chúng, về lâu dài chỉ sợ phòng tuyến sẽ bị đột phá" Một gã ma tộc toàn thân đen kịt, trên mặt đầy vẻ cung kính lên tiếng.
Nghe lời này, bộ dáng thiếu nữ ăn vận như nha hoàn kia lơ đễnh, đưa tay vuốt mấy sợi tóc: "Như vậy là đủ rồi! Chỉ cần phân hồn tiểu thư nhà ta hàng lâm, tu tiên giả Động Huyền Kỳ chỉ là phù vân mà thôi. Tế phẩm đã chuẩn bị xong?"
"Đại nhân yên tâm, có thể chứng kiến cảnh phân hồn Băng Phách Ma Tổ hàng lâm chính là tiên phúc tu luyện mười đời của chúng ta, sao dám mảy may lười biếng. Vật phẩm người yêu cầu, chúng ta máu chảy đầu rơi cũng phải thu thập cho đủ, hiện tại đều ở bên trong."
Cổ ma nọ vừa nói vừa vươn tay vỗ tại bên hông. Một cái túi trữ vật bay vút ra, được hắc quang bao phủ rơi vào trong tay thiếu nữ.
Thiếu nữ không chút khách khí đem thần thức chìm vào. Một lát sau thì ngẩng đầu với vẻ hài lòng: "Không tệ, tất cả vật phẩm cần thiết đều thu thập đủ. Ở Thánh giới thì không nói, chẳng qua dưới đây thì những tài liệu này cũng coi như đáng quý. Các ngươi hành sự rất tốt, đợi lát nữa ta sẽ hồi báo lên tiểu thư."
"Đa tạ Xảo Vân đại nhân. Chúng ta nguyện vì Băng Phách Ma Tổ xông pha khói lửa, đến chết không từ" Đám cổ ma nghe thì lộ rõ nét mặt vui mừng.
"Đúng rồi, Xảo Vân tiểu thư, pháp thân chuẩn bị cho Băng Phách đại nhân hàng lâm đã xong chưa?" Một gã cổ ma mặt xanh nanh vàng lên tiếng.
"Đương nhiên" Trên mặt thiếu nữ hiện tia không vui mở miệng: "Lát nữa ngươi sẽ thấy. Được rồi, hiện tại cần mọi người bố trí pháp trận, hãy làm theo ta nói."
Thiếu nữ vừa nói vừa đem túi trữ vật trong tay rung lên. Hắc quang chợt hiện, tiếng rào rào như mưa truyền ra. Nào là cực phẩm tinh thạch, Tam Diệp Hoa, Lôi Tinh Thạch… ào ào bắn ra. Đây đều những vật chỉ có thể ngộ mà không thể cầu ở nơi Nhân giới.
"Vâng!"
Đám cổ ma không dám trì hoãn, nhao nhao đem tài liệu bảo vật bắt đầu bố trí. Nửa canh giờ rất nhanh trôi qua, một trận pháp huyền diệu được tạo thành tại đỉnh tế đàn.
Trận pháp này lấy màu đen làm chủ đạo, so với trận pháp của tu sĩ thì rất khác biệt. Có chạm chỗ những ma vân huyền diệu, không biết có hiệu quả gì.
Ánh mắt thiếu nữ đảo qua trận pháp thì lộ vẻ hài lòng. Hai tay nâng lên vẽ trong hư không những quỹ tích huyền diệu, liên tiếp kết ra các pháp ấn.
"Đi!"
Nàng vươn ngọc thủ điểm nhẹ về phía trước, những pháp ấn đón gió lóe lên rồi nhập vào trong trận pháp.
"Ông!"
Lập tức tiếng thanh minh vang rền, toàn bộ trận pháp bắt đầu vận chuyển. Từng đạo hắc quang lưu chuyển không thôi, nhìn qua vô cùng thần bí.
Thiếu nữ kia lại khẽ uốn tấm eo nhỏ nhắn, cả người từ từ bay lên trên không trung, bao quát xuống tế đàn. Sau đó tay trái mở ra, trong bàn tay liền xuất hiện một cỗ quan tài.
Đúng vậy, là quan tài Mặc ngọc chế thành nhưng vô cùng tinh xảo, dài không đầy nửa tấc có khảm nạm những viên bảo thạch lập lòe hào quang.
Chỉ thấy hai tay thiếu nữ nắm chặt, không ngừng biến ảo pháp quyết, trong miệng phát ra những tiếng chú ngữ thần bí mà dễ nghe. Theo động tác của nàng thì quan tài được một tầng hắc quang bao phủ rồi chậm rãi bay qua trung tâm tế đàn.
Một màn không ngờ chợt hiện. Quan tài đang bay thì biến lớn một cách quỷ dị, đến lúc nó khảm vào trung tâm pháp trận thì có kích cỡ như một chiếc quan tài bình thường
Thiếu nữ kia thấy thế thì kết pháp ấn càng thêm nhanh chóng, sau đó một ngón tay điểm ra phía trước.
Ông!
Chỉ thấy ma khí nồng đậm dâng trào khắp một vùng, trận pháp đã được khởi động. Một đạo ma phong lăng không nổi lên, nâng nắp quan tài chậm rãi bay lên.
"Cái này..."
Vừa trông thấy vật trong quan tài thì tất cả các cổ ma đều trừng mắt há mồm.
"Không thể nào, cái này là pháp thân của phân hồn Băng Phách đại nhân sao?"
"Xảo Vân đại nhân, người xác định không sai chứ, chuyện này không thể giỡn."
Tiếng thì thầm nghị luận không ngừng tai, trên mặt đám cổ ma khó dấu vẻ kinh ngạc.
Phân hồn Băng Phách Ma Tổ đến Nhân giới, đáng ra phải chuẩn bị một thân thể nữ tử Nhân tộc hoặc là yêu tu để đoạt xá chứ. Trước mắt lại là một củ nhân sâm trắng tuyết.
Có điều củ nhân sâm không phải bình thường. Nó dài như một người trưởng thành, khẳng định là sâm linh đã mấy chục vạn năm vô cùng trân quý. Hơn phân nửa đã mở ra linh trí.
Vật này mới chính thức xưng là thiên địa linh vật.
Lúc này nguyên một đám cổ ma lại ngoan ngoãn câm miệng.
Nếu là sâm linh mấy chục vạn năm đương nhiên có thể dùng đoạt xá. Nhân giới không thể có vật này, chẳng lẽ là nhân sâm thông linh được mang xuống từ Thánh giới?
Đám cổ ma đang nghĩ ngợi thì nghi thức hàng lâm đã bắt đầu.
Chỉ thấy một thân y phục phất phới giữa không trung, Xảo Vân liền tế ra một viên bảo châu đen tuyền cỡ nắm tay đầy vẻ thần bí.
Sau đó động tác thiếu nữ như đang khiêu vũ, theo đó thì chiếc lục lạc trên mắt cá chân bắt đầu phát ra những tiếng leng keng.
Thanh âm này vô cùng trong trẻo nhưng lại làm người ta có cảm giác tim đập nhanh như chiêu hồn gọi phách.
Chú ngữ trong miệng thiếu nữ ngày càng gấp, liên tiếp phun ra ba ngụm máu huyết về phía trước.
Phốc! Phốc! Phốc!
Sau khi hấp thụ sạch sẽ máu huyết, hạt châu đen kịt liền lập lòe hắc quang, ma khí bên trong trở nên càng nồng đậm.
Xoẹt xẹt...
Lại qua mấy nhịp hô hấp, mặt ngoài viên châu xuất hiện một vết rạn rồi nhanh chóng lan tỏa. Ma khí bên trong trở nên đỏ thẫm như máu. Sau đó bảo vật này nổ tung biến thành vô số quang điểm đỏ tươi.
Thiếu nữ thấy thì vươn tay đánh ra mấy đạo pháp quyết. Các quang điểm xoay tròn lập lòe, biến thành một động xoáy cỡ nắm tay.
Tức thời ma khí trong vòng trăm dặm đều tụ tập lại, điên cuồng bị hút vào bên trong động xoáy.
"Đi!"
Thiếu nữ phất ngọc thủ một cái, động xoáy liền bay tới hòa thành một thể cùng tế đàn, lập tức toàn bộ trận pháp tản ra khí tức cuồng bạo dị thường.
"Cái này..."
Quần ma trừng mắt, phân hồn Ma Tổ hàng lâm sẽ có kỳ cảnh thế nào?
"Mấy người các ngươi mau tới đứng bên cạnh tế đàn, ta cần các ngươi giúp một tay." Thiếu nữ đột nhiên mở miệng.
Chúng ma ngẩn ngơ, vẻ mặt có điểm chần chờ.
"Sao, ta làm hết thảy chỉ để tiểu thư thành công hàng lâm, chẳng lẽ các ngươi không muốn?" Thiếu nữ nhíu đôi mi thanh tú, thanh âm trở nên lạnh lùng.
"Xảo Vân tiểu thư đã hiểu lầm, chỉ là khi trước người chưa nói yêu cầu này. Cho nên chúng ta mới thấy kỳ quái." Gã cổ ma mặt xanh nanh vàng vội vàng xua tay, thân hình lóe lên đã tới trên tế đàn.
Đám cổ ma thấy vậy cũng không dám bất tuân. Chỉ có trong mắt Mị Ma hiện tia kỳ quái, miễn cưỡng đi vào cuối cùng.
"Tốt, các ngươi mau truyền thêm ma khí vào trong trận pháp, hiện còn chưa đủ mở trận" Thiếu nữ phân phó.
"A! Thì ra là thế."
Chúng ma nghe xong thì trong lòng buông lỏng, ra là bản thân đã nhạy cảm quá mức.
Qua thêm một lát, toàn bộ trận pháp bạo tỏa ma quang. Sau đó toàn bộ ma khí tụ về chính giữa, một hư ảnh sáu chân bốn cánh đáng sợ xuất hiện trong tầm mắt. Toàn thân nó như đan hỏa, mồm rộng nanh sắc nhưng không có mắt mũi.
Hỗn Độn!
Đám cổ ma thấy thì thất sắc, bọn hắn sao có thể không nhận ra một trong Tứ hung
Tứ linh Tứ hung chính là đối thủ một mất một còn. Lâm Hiên từng có không ít ân oán với Xuân Ky trong Tứ hung. Chỉ có điều khi đó tu vị của hắn còn thấp, hơn nữa với quan niệm sai lầm ở Nhân giới, còn cho rằng Tứ hung cũng ở Linh giới. Khi xưa Xuân Ky có ân oán với Quảng Hàn Tử cũng bởi một lần xảo hợp lạc đến Quảng Hàn Giới.
Kỳ thật Tứ hung chính là chân linh thần thú ở Ma giới. Cầm đầu chính là Hỗn Độn.
Tại đây sao xuất hiện hư ảnh của nó? Chúng ma quá sợ hãi, còn chưa kịp phản ứng thì đã thấy Hỗn Độn mở cái miệng máu đầy răng sắc nhọn, mấy chục hư ảnh từ bên trong bay vút ra.
Đầu lưỡi!
Truyền thuyết rằng Hỗn Độn có mấy trăm cái lưỡi. Quả nhiên là đúng. Tốc độ những đầu lưỡi quá nhanh. Đám cổ ma không kịp trốn đã bị cuốn lấy.
"Xảo Vân đại nhân, vì sao ngươi làm vậy?" Chúng ma vừa sợ vừa giận. Vừa thi triển pháp bảo bí thuật thoát thân vừa quay đầu lớn tiếng chất vấn.
"Chúng ta trung tâm với Băng Phách Ma Tổ, vì sao ngươi phải ám toán chúng ta?"
"Đúng vậy, ngươi làm như vậy không sợ Ma Tổ truy cứu sao?"
"Hừ, ngu xuẩn, bổn cung cần gì phải ám toán các ngươi, chỉ là phân hồn tiểu thư hàng lâm nơi này, không dễ vượt qua thiên địa pháp tắc, cần phải có tế phẩm..."
"Cái gì?"
Đám cổ ma nghe xong, trên mặt lộ vẻ giận dữ điên cuồng. Bọn hắn thuần phục Băng Phách Ma Tổ, vì nàng mà bôn ba tứ phương, dù không vinh công cũng có khổ lao. Bây giờ lại bị coi như vật huyết tế, thử hỏi sao không giận cho nổi.
Trong khoảng thời gian ngắn, ma khí bạo tỏa pháp tướng hiển hiện. Đáng tiếc chỉ là phí công. Trong tiếng kêu nặng nề của Hỗn Độn, toàn bộ bọn chúng bị hút vào cái mồm không đáy đầy răng.
Lúc này trên mặt Ma tộc thiếu nữ lộ vẻ hài lòng:"Giãy dụa làm gì, có thể giúp tiểu thư, các ngươi phải cảm thấy vinh hạnh mới đúng."
Nhưng lời còn chưa dứt, như là phát hiện cái gì thì đột nhiên nàng phất ngọc thủ một cái. Một thanh Ma Nhận bay vút ra, trảm tới hư không bên trái. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Linh quang lóe lên, một ma nữ với thân hình phong tình lảo đảo hiện ra, trên mặt lộ vẻ kinh hoàng.
"Hừ, không hổ là Mị Ma, quả nhiên cơ cảnh giảo hoạt. Thức thời thì để cho Hư ảnh Hỗn Độn cắn nuốt, nếu không..."
Mặc kệ đối phương nói sao, Mị Ma đương nhiên không bó tay chịu trói. Thân hình lóe lên tính thi triển độn thuật huyền diệu. Tộc của ả không am hiểu chiến đấu nhưng có vài phần tâm đắc ở phương diện mị hoặc cùng chạy trốn.
Trách không được Thạch Ma bị phái đi thống lĩnh đại quân, bởi vì tên kia căn bản không thể trở thành tế phẩm.
Mị Ma đang oán hận nghĩ thầm thì không gian chợt dao động, hư ảnh Hỗn Độn quỷ dị xuất hiện trước mặt. Nó há mồm một ngụm nuốt ả vào bụng. Có thể thấy thực lực hư ảnh thật không bình thường.
"Ngu xuẩn, ta nói giãy dụa chỉ phí công."
Trên mặt thiếu nữ lộ vẻ chê cười rồi phất ngọc thủ một cái. Một cái khay màu bạc bay vút ra, ở trên có một vật như một quả đào.
Hư ảnh Hỗn Độn vừa thấy thì lộ vẻ mừng rỡ, mở miệng máu thì cái lưỡi bay vút ra, đem vật nọ tham lam nuốt vào trong bụng.
"Đi!" Hai tay thiếu nữ biến ảo pháp ấn không thôi, há miệng khẽ quát Hỗn Độn.
Hư ảnh bị quát nhưng không nổi giận, quanh thân bạo tỏa ma khí màu đỏ thẫm rồi bay lên bầu trời.
Qua thời gian một tuần trà.
Oành!
Một tiếng nổ kinh thiên động địa khó có thể tưởng tượng truyền ra, toàn bộ không gian đều rung động lắc lư không thôi.
Sau đó trong linh quang chói mắt, một khe hở hơn một trượng ẩn hiện đỉnh đầu trên thiếu nữ. Đây không phải vết nứt không gian bình thường mà là chân chính phá toái hư không.
Chỉ thấy trong khe hở bay ra một quang cầu đen kịt cỡ nắm tay, bên trong ẩn chứa chân ma chi khí tinh thuần không gì sánh kịp. Sau đó nó chậm rãi bay về quan tài ở chính giữa tế đàn.
Thiếu nữ kích động đến ngừng thở. Trước khi xuống hạ giới, tiểu thư đã truyền cho nàng phương pháp này, là dùng uy lực của Hư ảnh Hỗn Độn tự bạo để mở ra khe hở không gian, có điều khả năng thành công không quá năm thành.
Cũng may lo lắng là dư thừa. Trải qua khó khăn trắc trở, cuối cùng đã khiến tiểu thư phân hồn xuống nơi này.
Như vậy tu tiên giả Động Huyền Kỳ kia chắc chắn sẽ ngã xuống!
Là một trong chín vị Chân Ma Thuỷ Tổ. Ngay cả Hỗn Độn đứng đầu Tứ hung mấy mươi vạn năm trước cũng đã tiểu thư thu phục làm sủng vật.
Lại nói khi trước, sự tình Ngũ Long Tỷ, tiên phủ kỳ trân trong truyền thuyết xuất thế đã chấn động tam giới.
Ngũ long vừa hiện thì máu chảy thành sông. Các đại năng tồn tại tam giới đều suy tính rằng nó đang ở Linh giới.
Chẳng qua Linh giới có tới hàng trăm tiểu giới diện, rốt cuộc đang ở đâu thật khó nói. Tiên phủ kỳ trân làm người đỏ mắt, các đại năng tồn tại tam giới đang không ngừng tìm kiếm. Đương nhiên có cả Băng Phách Ma Tổ.
Có điều ngoại trừ thực lực, tiểu thư còn sở trường về Huyền Thiên Bặc Quái Thuật.
Tuy không thể phỏng đoán chính xác phương vị cụ thể của Ngũ Long Tỷ, nhưng cố gắng một phen, tiểu thư đã tính ra kết quả làm người bất ngờ.
Không ngờ Ngũ Long Tỷ lại có liên hệ đến Thiên Vân thập nhị châu nơi Hạ giới. Rất có khả năng nó sẽ ở nơi này nên không thể buông tha. Cho nên nơi Hạ giới mới có ma kiếp hàng lâm.
Trong khoảnh khắc ma tộc thiếu nữ đang nghĩ thầm thì quang cầu màu đen đã chui vào trong quan tài.
Oanh!
Ma quang bạo tỏa, nương theo là một mùi thơm ngát của cỏ cây hoa tươi phiêu tán ra. Lại qua một lát, quan tài màu đen được một đạo ma phong bao phủ chậm rãi bay lên rồi nổ tung.
Một quang cầu đường kính hơn một trượng xuất hiện, chỉ thấy ẩn hiện bên trong là hình tượng một mỹ nữ như vừa mới ngủ say tỉnh lại, đang ở tư thế duỗi người.
Quyển 7: Chu du tam giới
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.