Bách Luyện Thành Tiên

Chương 577: Cơn phẫn nộ của Cuồng Sa Vương



Phốc!
Lão giả phun ra một ngụm máu tươi, không quản thương thế mà vội vỗ vào bên hông, muốn tế ra bảo vật nhưng đáng tiếc đã chậm.
Chỉ thấy thanh quang chợt lóe, Lâm Hiên xuất hiện cách trước mặt lão chỉ một tấc, vươn tay ra nhẹ nhàng đặt trên lồng ngực đối phương:"Tu sĩ Ly Hợp Hậu Kỳ thì sao, Lâm Hiên từng diệt sát không chỉ một hai tu tiên giả cấp bậc này "
Lời còn chưa dứt, một đoàn tam sắc hỏa diễm đột nhiên bùng lên trong lòng bàn tay hắn.
Huyễn Linh Thiên Hỏa!
Dưới tình huống không hề phòng bị, cho dù là lão quái vật Động Huyền Kỳ cũng tan xương nát thịt chứ đứng nói lão giả này.
"A!"
Tiếng kêu thảm vang lên nhưng rất nhanh chợt tắt, cương phong tan đi cùng ngoài khơi bình lặng trở lại.
Ngoài thầy trò Lâm Hiên thì chỉ còn lại cẩm y công tử. Lúc này hắn nào còn nửa phần kiêu ngạo như trước, hoảng sợ kêu lên:
"Ngươi, ngươi muốn cái gì, ta chính là nhi tử được Cuồng Sa Vương đại nhân sủng ái, nếu ngươi giết ta thì sẽ trở thành công địch của Hải Tộc."
"Vậy sao?" Trên mặt Lâm Hiên lộ nụ cười nhạt: "Ngươi muốn uy hiếp ta?"
"Không, không. . ." Cẩm y công tử này vốn là "Thiên chi kiêu tử", đã khi nào tiếp cận cái chết gần như vậy, cảm giác khí lực toàn thân tan biến.
"Vãn bối, vãn bối tuyệt không ý đó, ta. . . Ta muốn cùng tiền bối hóa thù thành bạn."
"Hóa thù thành bạn. Ha ha, ngươi cho Lâm mỗ là hài đồng ba tuổi sao, lại tin tưởng vào ngôn ngữ hoang đường này của ngươi sao?"
Lâm Hiên nào còn tâm tư dài dòng, tay áo bào phất một cái. Một đạo quang hà bay vút ra, chớp lóe một chút biến thành một bàn tay khổng lồ. Năm ngón tay như móc sắt, hung hăng trảo xuống đỉnh đầu đối phương.
Cuồng Sa thái tử muốn tránh nhưng bốn phía thiên địa nguyên khí cuồn cuộn tụ lại giam cầm thân hình. Cả người không thể động đậy, theo sau bị bàn tay khổng lồ gỡ đi thủ cấp.
Nguyên Anh muốn chạy nhưng đã chậm một bước. Lâm Hiên không có lý nào lại thả hổ về rừng.
Cho tới túi trữ vật Lâm Hiên cũng không khách khí thu về. Đối phương tu vị không cao nhưng thân phận là Cuồng Sa thái tử, nói vậy thân gia rất phong phú.
Lần này diệt sát đám Hải tộc, nhiều ít cũng thu được một khoản.
Thượng Quan tỷ muội thấy vậy thì trừng mắt cứng lưỡi. Sư tôn thật sự là quá cường đại! địch nhân khí thế hùng hổ tới chỗ này lại bị người dễ dàng diệt trừ.
Cảnh giới của hai nha đầu tuy thấp nhưng tâm tư nhanh nhẹn, từ đối thoại vừa rồi đã đoán ra cảnh giới của lão giả râu dài còn cao hơn cả sư tôn. Nhưng kết quả đối phương trước mặt người chỉ như tờ giấy hồ!
"Được rồi, chúng ta mau rời khỏi nơi này." Lời của Lâm Hiên còn chưa dứt, toàn thân đã nổi thanh quang đem hai nha đầu bao bọc, liền với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai bay đi.
Lần này hắn không dùng Linh thuyền do tốc độ quá chậm. Hắn toàn lực độn tốc, chợt lóe liền biến mất phía chân trời xa.
Trong vòng ngàn dặm không có tu tiên giả khác, bất quá Lâm Hiên không lập tức trở về Nguyên Quỷ Đảo mà thay đổi phương hướng mấy lần. Qua ba ngày hắn mới lần nữa đem Linh thuyền thả ra, mang theo hai đồ nhi không nhanh không chậm hồi đảo.
Đồng thời Lâm Hiên thiết dặn dò hai nàng. Chuyện này tuyệt không được nhắc lại. Đù đối với mẫu thân, nhất định hai nha đầu cũng phải thủ khẩu như bình.
Nếu để sự tình diệt sát nhi tử Cuồng Sa Vương lộ ra thì sẽ dẫn đến hậu quả thế nào. Hai thiếu nữ đương nhiên rõ ràng. Liên tục gật đầu tỏ vẻ đánh chết cũng không nói, đánh không chết lại càng không nói.
Nghe hai nha đầu cam đoan, Lâm Hiên dở khóc dở cười bất quá cũng yên tâm phần nào.
Chẳng qua khi Lâm Hiên vừa diệt sát Cuồng Sa thái tử, Cuồng Sa Vương ngay lập tức biết điều này.
Bổn Mạng Châu của nhi tử chợt vỡ tan khiến Cuồng Sa Vương vừa sợ vừa giận. Nhi tử của hắn chỉ đi Giang Ngư đảo tham gia hội chợ mỗi năm một lần, sao lại bất hạnh ngã xuống như thế?
Tu sĩ Hải Tộc cấp cao phần lớn đều nhận biết đứa nhi tử này của hắn, hải vực gần đây lại ít có Yêu thú lui tới.
Chẳng lẽ là đám gia hỏa Nhân tộc động thủ? Bọn họ ăn gan cọp mật gấu sao? Sao có thể nhẫn nại mối thù sát tử, Sa Ngư nhất tộc có thể làm rùa đen rút đầu sao?
Trong mấy ngày, Hải Tộc Cuồng Sa Vương liên tiếp phái ra một lượng lớn tu tiên giả cấp cao xâm nhập vào Đại Hoang hải vực.
Nơi này là chỗ Nhân tộc tụ tập. Số lượng tu sĩ đâu chỉ có mười vạn, có điều phần lớn là tán tu hoặc tiểu môn tiểu phái, tu tiên gia tộc tam tứ lưu. Thực lực kém quá xa Hải Tộc Lục Vương.
Kết quả ngắn ngủi mấy ngày. Liêu Vân Phái, Hải Liêm Bang cùng với năm sáu gia tộc tại Thanh Phong Đảo trước sau bị huyết tẩy, nhất thời quần tu liền cảm thấy bất an.
Không ngờ Hải tộc dám tàn sát không chút cố kỵ, chẳng lẽ bọn họ muốn dấy lên đại chiến giữa hai tộc?
Toàn Đại Hoang hải vực chấn động, các lời đồn đãi không dứt bên tai. Bất quá rất nhanh, chúng tu đã rõ nguyên nhân. Thì ra là Cuồng Sa Vương Thái Tử ngã xuống, hơn nữa Hải Tộc hoài nghi, tám chín phần là vương tử bọn họ chết ở trong tay Nhân tộc.
Sóng to gió lớn nổi lên. Sa Vương dù tàn bạo nhưng cũng may hành sự có chừng mực, đối tượng Hải tộc huyết tẩy giới hạn ở những môn phái có tu sĩ Ly Hợp Kỳ hoặc là tán tu cùng cảnh giới. Những kẻ có thực lực quá yếu đương nhiên được loại ra. Cũng chỉ có tu tiên giả Ly Hợp Kỳ mới tạo thành uy hiếp với đám người thái tử.
Trong buổi loạn thế, nhân mạng chỉ như con kiến. Bất quá lần này tiểu nhân vật lại an toàn hơn nhiều. Bách Thảo Môn đã sớm xuống dốc. Nguyên Quy Đảo càng thêm nghèo khó, linh mạch cũng không có điểm nào thu hút. Các tồn tại cấp cao đi qua nơi này cũng chẳng buồn liếc mắt một cái.
Ngày hôm nay, nơi chân trời Nguyên Quy Đảo xuất hiện một quang điểm, chính là thầy trò Lâm Hiên đang trở về.
Một con Hồ Điệp kích động cánh lại gây cuồng phong ngoài vạn dặm. Đông Hải Tu Tiên Giới đang trong vòng hỗn loạn.
Mà người khởi xướng chuyện này lại không chút hối hận, coi như thời gian trở lại, hắn cũng tuyệt không hạ thủ lưu tình.
Thả Cuồng Sa thái tử mới là hành động vô cùng ngu xuẩn, đã kết thù hận chẳng lẽ còn trông cậy vào lòng thương của địch nhân sao?
Huống chi Lâm Hiên cho rằng mình đã hành động đúng. Tu Tiên Giới nói chuyện bằng thực lực. Nếu tài nghệ của hắn không bằng người, chỉ sợ hai tiểu nha đầu đã rơi vào trong tay đối phương, chỉ sợ càng thê thảm hơn chết!
Đông Hải loạn thì đã sao, tu sĩ Đông Hải cũng đâu phải là vô tội. Chỉ cần không ảnh hưởng đến hắn cùng những người thân là được.
Vì tránh bại lộ thân phận, Lâm Hiên cố ý đi đường xa, dù đụng phải vài nhóm Hải tộc nhưng với thần thức vô cùng cường đại đều tránh qua một bên.
Lúc này có một nữ tử thập phần xinh đẹp, thân hình thành thục lơ lửng trong không trung Nguyên Quy Đảo chờ đợi. Nhìn thấy đạo kinh hồng do Lâm Hiên biến thành thì nàng lộ vẻ vui mừng khôn xiết.
"Tiền bối, rốt cục mấy người đã trở về."
Mấy ngày nay, tâm tình của Thượng Quan Mộ Vũ luôn căng thẳng cao độ. Hai nữ nhi bái Lâm Hiên làm thầy, nàng tự nhiên cầu còn không được.
Hai nhi nữ đi theo Lâm Hiên đi hội chợ, Thượng Quan Mộ Vũ phi thường mừng rỡ. Điều này cho thấy hắn rất quan tâm đến hai tỷ muội. Có vị sư tôn như thế, hai nữ nhi tu vị tuy thấp nhưng không sợ gặp nguy hiểm gì.
Bất quá thế sự biến ảo, không ngờ Cuồng Sa thái tử lại ngã xuống khiến Đông Hải nổi lên sóng to gió lớn. Hội chợ đã kết thúc, lẽ ra ba người sớm đã trở về. Chẳng lẽ bọn họ gặp nguy hiểm?!
Mấy ngày nay, khắp nơi đều là lời đồn. Hải Tộc Sa Vương cấp cao liệp sát những tu tiên giả Ly Hợp Kỳ ở hải vực này. Đã có mấy tông môn gia tộc bị diệt môn, chẳng lẽ Lâm tiền bối….
Thượng Quan Mộ Vũ vốn lo lắng đến cực hạn, lúc này nhìn thấy ba người bình an trở về mới thở hắt ra một hơi.
"Nương."
Nương theo một tiếng gọi duyên dáng, Thượng Quan Linh nhào vào trong lòng mẫu thân, Thượng Quan Nhạn thì ổn trọng hơn nhiều, thi lễ rồi cung kính đứng tại một bên.
"Bình an trở về là tốt rồi, tiền bối, dọc đường các người có gặp Hải Tộc chăng?"
"Vận khí cũng không tệ, nếu gặp thì sao chúng ta còn có thể đứng ở chỗ này, Thượng Quan đạo hữu, ngàn vạn lần không nên tiết lộ sự tồn tại của ta. Lâm mỗ tạm cư nơi này, có thể quý môn sẽ rước lấy tai hoạ."Lâm Hiên tha thiết dặn dò, một bộ như vẫn còn sợ hãi.
"Tiền bối yên tâm, thiếp hiểu được nặng nhẹ, đã sớm dặn dò qua đám đệ tử" Thượng Quan Mộ Vũ mỉm cười nói.
Hai tỷ muội trao đổi ánh mắt rồi thầm líu lưỡi. Rõ ràng chính là sư tôn sát diệt Cuồng Sa thái tử. Người lại biểu hiện một bộ nhát gan, trình diễn thế này cũng quá ngây thơ rồi.
Đương nhiên bọn họ sẽ không nói ra chuyện này, cũng không phải không tin mẫu thân mà có nói ra cũng vô nghĩa, lại dẫn đến mẫu thân lo lắng thêm mà thôi.
"Tiền bối, người đường xa đã mệt, chúng ta nên về tổng đà nghỉ ngơi"
Thượng Quan Mộ Vũ ngẩng đầu nhìn qua sắc trời. hiện tại Đại Hoang hải vực nghênh đón tinh phong huyết vũ. Không chừng lại có Hải Tộc cấp cao đi qua đây, nhìn thấy Lâm Hiên là tu sĩ Ly Hợp Kỳ thì không ổn.
Mà tổng đà có trận pháp thủ hộ, có thể thu liễm bớt khí tức của tu sĩ.
"Ừm" Lâm Hiên đương nhiên không dị nghị, bốn người liền bay về trung tâm đảo nhỏ.
Quần sơn kéo dài chập chùng ánh vào mắt. Phong cảnh khá mỹ lệ, tiên hạc, hươu nai, sư tử, lão hổ chơi đùa khắp đảo.
Càng xâm nhập vào trong, linh khí ngày càng nồng đậm.
Rất nhanh liền thấy mấy ngọn núi cao quây quần một chỗ, tổng đà Bách Thảo Môn tọa lạc trong khe núi này.
Đình đài lầu các kiến trúc kiểu dáng cổ xưa, hẳn là có niên đại từ rất lâu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
" Địa điểm này hình như khác với lần trước tiếp ta. . ."
Nghe lời này của Lâm Hiên, trên mặt Thượng Quan Mộ Vũ hiện tia xấu hổ, theo sau thở dài: "Tiền bối thứ tội, lần trước tuy được người giải vây nhưng vãn bối thân là người đứng đầu một phái, vì sự an toàn của bổn môn nên vẫn có một chút đề phòng. Địa phương người tới lần trước không phải tổng đà, chỉ là một biệt viện."
"Thì ra là thế. Ha ha, đạo hữu không cần cáo lỗi. Đây là thường tình, đường dài mới biết ngựa hay, hiện tại ngươi đã đem Lâm mỗ tới tổng đà, như vậy không còn xem ta như người ngoài rồi chứ!" Lâm Hiên mỉm cười nói.
Thấy Lâm Hiên thông tình đạt lý như thế, trên mặt Thượng Quan Mộ Vũ lộ vẻ cảm kích.
Mấy người đi tới một tòa kiến trúc tao nhã. Ở đây không có thị nữ, Thượng Quan tỷ muội tự mình phụng lên trà thơm.
Thấy ba nàng đều đứng, Lâm Hiên nhìn thoáng qua Thượng Quan Mộ Vũ: "Mời đạo hữu ngồi, khách mạnh không lấn chủ, hẳn là đạo hữu đã biết tính cách Lâm mỗ không câu nệ tiểu tiết, ở đây không có ngoại nhân, đạo hữu không cần quá khách khí"
"Tiền bối đã nói như vậy, thiếp cung kính không bằng tuân mệnh."
Thượng Quan Mộ Vũ uyển chuyển thi lễ, theo sau ngồi xuống. Trải qua một thời gian tiếp xúc, Lâm Hiên lại thu hai tỷ muội làm đồ đệ, vô hình trung càng kéo song phương lại gần.
"Đa tạ tiền bối đoái thương nhận lấy hai tiểu nữ, sau này hai nha đầu tu hành còn xin người chiếu cố nhiều hơn."
"Phu nhân yên tâm, tư chất của Nhạn nhi Linh nhi đều rất ưu dị, Lâm mỗ đã thu bọn họ làm đồ đệ, đương nhiên sẽ không qua quít"
Lâm Hiên mỉm cười nói, theo sau tay áo phất một cái. Quang hà cuốn qua, một túi trữ vật bằng da thú ánh.
"Lâm mỗ từng nghe hai nha đầu nói, quý phái hiện tại có điểm túng quẫn. Ta chỉ là tán tu nhưng thân gia coi như có một chút, số tinh thạch này tạm thời phu nhân cầm đi."
"Điều nầy sao có thể, thiếp sao có thể lấy đồ của tiền bối." Thượng Quan Mộ Vũ đỏ mặt, vội vàng khước từ.
"Phu nhân cần gì phải khách khí, chỉ là một chút tiểu lễ không đáng nhắc với Lâm mỗ, ngươi không nhận có phải là xem thường ta?"
"Vãn bối sao dám như thế! Đa tạ tiền bối "
Nói đến bước này, Thượng Quan Mộ Vũ đương nhiên không thể từ chối, huống chi chúng tu Bách Thảo Môn thực sự đang rất quẫn bách. Nàng chỉnh đốn trang phục thi lễ với hắn. Đối phương khẳng khái giúp đỡ, đối không khác gì đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi.
"Phu nhân không cần phải khách khí, chỉ là tương trợ lẫn nhau mà thôi. Trái lại Lâm mỗ có một yêu cầu, không biết phu nhân có thể đáp ứng?"
"Tiền bối mời nói, chỉ cần làm được thì vãn bối tất không từ chối."
"Là như vậy, Nhạn nhi từng thỉnh giáo tu luyện với ta, mà Bách Thảo Tâm Đắc của quí phái tựa hồ có chỗ rất đặc biệt. Nói ra thật xấu hổ, Lâm mỗ đường đường tu sĩ Ly Hợp mà lại không thể giải thích nghi hoặc này. Nếu phu nhân không ngại, có thể đem Bách Thảo Tâm Đắc cho Lâm mỗ mượn được chăng?"
Bình tâm mà nói, yêu cầu này thực có điểm quá phận. Chủ tu công pháp đều là bí mật bất truyền của các môn phái. Thượng Quan Mộ Vũ nghe xong, trên mặt không khỏi lộ chần chờ, bất quá rất nhanh đã thông suốt.
Khi xưa đúng là bổn môn cường đại, nhưng hiện tại còn giữ nhiều quy củ làm gì. Lâm tiền bối là nhân vật đại thần thông, chẳng lẽ còn lại ham muốn công pháp đã không còn đẩy đủ bổn môn sao?
Nghĩ tới đây, Thượng Quan Mộ Vũ phất ngọc thủ một cái, một cái ngọc giản có phần tàn phá liền xuất hiện.
"Tiền bối, đây là Bách Thảo Tâm Đắc, mời người nhận cho."
Lâm Hiên khẽ gật đầu, đem ngọc giản thu về.
"Đa tạ ý tốt của phu nhân, Lâm mỗ tạm thời cáo từ. Hiện tại lưỡng tộc phân tranh, đạo hữu nên ước thúc đệ tử, bình thường không nên ra ngoài."
"Đa tạ tiền bối dặn dò, thiếp hiểu." Thượng Quan Mộ Vũ cung kính nói, theo sau cùng hai nhi nữ đưa tiễn Lâm Hiên.
"Linh nhi, Nhạn nhi, nửa tuần trăng sau đến động phủ của ta. Vi sư sẽ giảng đạo tu hành cho các con."
"Vâng, sư tôn."
Theo sau toàn thân Lâm Hiên nổi thanh quang, nhằm hướng động phủ bay đi.
Nhìn bóng dáng của hắn tan biến, ba nàng lần nữa trở lại lầu các. Túi trữ vật còn đặt ở trên bàn. Thượng Quan Mộ Vũ cầm lấy nhẹ nhàng rung một cái. Quang hà cuốn qua. Trong quang hoa sáng lạn, trước mắt xuất hiện một đống tinh thạch. Đếm sơ thì số lượng khoảng hơn một vạn, bất quá tất cả đều là trung phẩm.
Hai nha đầu đã từng chứng kiến qua tài phú của Lâm Hiên thì không nói, lúc này riêng Thượng Quan Mộ Vũ đầy vẻ kinh ngạc cùng cảm kích.
Hiện tại Bách Thảo Môn trông cậy vào mỗi một cái Dược Viên, một năm thu vào chỉ khoảng năm sáu vạn hạ phẩm tinh thạch. Mà Lâm Hiên tiện tay xuất ra đã tương đương thu hoạch hai mươi năm của bổn môn.
Xem ra hai nha đầu phúc khí không nhỏ khi nhận được người sư tôn này, trên mặt Thượng Quan Mộ Vũ nở nụ cười rạng rỡ.
Nói lại bên kia, Lâm Hiên đã trở lại động phủ. Tất cả vẫn như cũ, đoạn thời gian hắn rời đi không có ai đặt chân.
Lâm Hiên thanh thúy tắm rửa một hồi, sau đó mặt mày thỏa mãn nằm trên giường. Theo sau hắn lấy ra cái ngọc giản mà Thượng Quan Mộ Vũ mới giao cho, bên trong có ghi chép Bách Thảo Tâm Đắc.
Lâm Hiên mượn vật này, ngoài việc tìm hiểu để giải thích nghi hoặc cho Nhạn nha đầu thì còn điều trù tính khác. Hắn tin rằng khi xưa Huyền Phượng Tiên Tử cùng Bách Thảo tiên tử thường xuyên trao đổi tu luyện tâm đắc.
Trong đá có thể tìm được ngọc, biết đâu trong Bách Thảo Tâm Đắc sẽ có thứ hữu dụng.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.