Bà Xã, Em Phải Kết Hôn

Chương 94: Tôi thấy sợ



Cùng với việc vào được căn phòng bí mật không chỉ làm rõ được thân thế của Lý Quốc Lập mà mà tất cả tài liệu ghi chép lại quá trình nghiên cứu và chế tạo ra Z178 và BPW 401 đều được tìm thấy toàn bộ. Ngoài ra còn có một cuốn tự truyện mà Lý Quốc Lập viết về cuộc đời mình và rất nhiều qua đó giúp mọi người hiểu rõ hơn về con người và cuộc đời của ông.

Lý Quốc Lập là một sĩ quan quân đội được cử đến Nga học tập nhưng trong một lần tham gia vây quét một băng đảng xã hội đen đã bị tập kích dẫn đến cả tiểu đội bị bắt làm tù binh. Lý Quốc Lập và ba đồng đội khác bởi vì có thiên phú trong việc chế tạo và phát triển vũ khí nên được giữ lại mạng sống còn những người khác đều bị giết hết. Lý Quốc Lập giúp cho tổ chức ngầm kia sản xuất ra rất nhiều loại vũ khí sau đó nhân cơ hội đã trốn thoát được. Ông liên lạc được với cấp trên của mình và nhận lệnh tiếp tục nằm vùng cung cấp tin tình báo hỗ trợ quá trình tiêu diệt tổ chức ngầm kia. Trong quá trình nằm vùng, Lý Quốc Lập đã gặp gỡ và kết hôn với Vệ Phương Hoa và sinh ra hai con một trai một gái. Vệ Phương Hoa là tiến sĩ sinh hoá nên hai vợ chồng đã bí mật nghiên cứu ra Z178 và BPW 401 nhằm mục đích cống hiến cho quân đội nước nhà nhưng bởi vì hậu quả sau khi thử nghiệm là quá lớn cho nên hai người quyết định tiêu huỷ sản phẩm duy nhất.

Chỉ không ngờ tin tức về hai loại vũ khí này bị lão đại của Hồng Tinh biết được, hắn ta cho người tiêu diệt băng đảng mà Lý Quốc Lập đang nằm vùng đồng thời ép buộc hai vợ chồng giao ra cách chế tạo của hai loại vũ khí. Vợ chồng Lý Quốc Lập không chịu giao ra cách chế tạo nên người của Hồng Tinh bắt lấy Lý Giai Kỳ lúc ấy vừa tròn trăm ngày tuổi và tiêm vào người cô độc tố M- 34 khiến hai vợ chồng phải ngày đêm nghiên cứu ra thuốc giải. Sau đó Vệ Phương Hoa nhận được thư của người nhà yêu cầu về nước cho nên cả gia đình cùng về cũng là muốn trốn tránh một thời gian nhưng kho ngờ lần về nước này lại là khởi đầu của một bi kịch.

Bởi vì động tĩnh đoàn người đến nhà cũ quá lớn cho nên ngay lập tức Trầm Thiên Phong lệnh cho thuộc hạ mang theo toàn bộ đồ trong phòng nghiên cứu trở về căn cứ dưới sự đồng ý của hai anh em Lý Giai Kỳ. Mặc Văn Bác nhận lệnh khơi thông quan hệ để phía quân đội đồng ý cho họ mang theo máy bay quân sự đến còn Ngô Việt Bân trực tiếp lái hai máy bay quân sự đến mang theo toàn bộ đồ trong phòng nghiên cứu đi. Tốc độ hành động rất nhanh, từ lúc Trầm Thiên Phong ra lệnh cho đến khi hoàn thành chỉ mất hai giờ đồng hồ.

Bởi vì muốn đích thân mang theo ghi chép nghiên cứu và cách thức chế tạo hai loại vũ khí nên Lý Lập Thành đành phải chia tay em gái trở về căn cứ, trước khi đi còn không quên kéo em gái ra một góc dặn dò.

''Anh sẽ cố gắng về sớm nhất có thể, khoảng thời gian không có anh ở cùng, em nhớ tự chăm sóc cho bản thân. Sáu bánh bao nhỏ đã có người giúp việc trong Hải Thiên Đế Cung chăm sóc cho nên em không cần phải quá lo lắng. Nhớ kỹ, không nên quá thân cận với lão đại. Tuy rằng anh sẽ luôn ủng hộ quyết định của em nhưng anh vẫn mong rằng em sẽ suy nghĩ thật kỹ. Cuộc sống của lão đại không đơn giản như vẻ bề ngoài mà em thì phù hợp với cuộc sống đơn giản, bình thường.''

Đối với những lo lắng của Lý Lập Thành, Lý Giai Kỳ dở khóc dở cười. Cô cũng không phải trẻ lên ba vậy mà anh chỉ sợ cô không biết chăm sóc bản thân rồi lúc nào cũng sợ cô sẽ tiến tới với Trầm Thiên Phong. Theo lẽ thường không phải anh nên ủng hộ lão đại của mình sao? Vậy mà lúc nào anh cũng như bác nông dân sợ cải trắng mình trồng bị trộm mất.

''Em biết rồi! Em bận đi làm cả tuần, bọn trẻ cũng phải đi học thì lấy đâu ra thời gian rảnh để làm mấy việc nữ nhi tình trường. Chỉ có cuối tuần được nghỉ, em còn muốn bồi bọn trẻ lại nói bao nhiêu năm nay em vẫn sống tốt cho nên anh không cần quá lo lắng. Ngược lại thì em lại muốn anh mau chóng kết hôn, sinh con đi.''

Bị em gái nói, Lý Lập Thành cốc vào trán cô một cái, anh còn chưa có đối tượng thì kết hôn làm sao được.

Lý Lập Thành đi rồi, những người còn lại cũng gấp rút trở về Đế đô. Suốt chặng đường đi, Trầm Thiên Phong cứ luôn bực bội trong lòng, anh không ngờ rằng anh em chí cốt với mình lại đề phòng mình như phòng trộm còn dặn dò Lý Giai Kỳ không được tiếp xúc nhiều với anh. Trầm Thiên Phong đang suy nghĩ có nên tiếp tục mối quan hệ huynh đệ chí cốt, tương thân tương ái này nữa hay không.

Những ngày tháng yên bình hiếm có lần lượt trôi qua. Lý Giai Kỳ bận rộn với công việc ở công ty mới, tuy rằng không có nhiều phúc lợi như ở tập đoàn Hải Thiên nhưng cũng không tính là tệ. Sáu bánh bao nhỏ bắt đầu đi học ở trường mới, ban đầu còn hơi bỡ ngỡ nhưng cũng đã dần quen thuộc hơn. Lý Lập Thành vẫn phải ở lại căn cứ còn bà ngoại Phương và Phương Vi đang có một chuyến nghỉ dưỡng cùng với Phương Tuấn.

Chỉ có một bất thường duy nhất là Trầm Thiên Phong luôn luôn có thể đưa ra ngàn vạn lý do để được đến gần, gặp mặt và ngủ lại với Lý Giai Kỳ. Mặc cho Lý Giai Kỳ từ chối ra sao, nhẹ nhàng hay hung dữ thì cuối cùng vẫn là Trầm Thiên Phong chiếm được lợi. Thời gian này anh ở lại tiểu khu của Lý Giai Kỳ còn nhiều hơn Hải Thiên Đế Cung.

Hôm nay, Lý Giai Kỳ tham gia một bữa tiệc của công ty nên về muộn. Từ dưới đường nhìn lên nhà mình không thấy sáng đèn, cô mới yên tâm đi lên. Khoảng thời gian này, Trầm Thiên Phong luôn cùng cô ngủ mà cô thì vẫn luôn ghi nhớ lời dặn dò của anh trai chỉ tiếc rằng địch quá mạnh, phòng tuyến của cô đã có dấu hiệu lung lay.

Muộn như vậy rồi mà Trầm Thiên Phong còn chưa xuất hiện thì khả năng cao là anh sẽ không đến, nghĩ đến đây Lý Giai Kỳ thấy thật sung sướng. Lời anh trai dặn, cô vẫn còn nhớ nhưng con người chung quy không phải máy móc, cũng sẽ có những cảm xúc của bản thân.

Kể từ khi sáu bánh bao nhỏ sống tại Hải Thiên Đế Cung, Lý Giai Kỳ bớt đi rất nhiều lo lắng và cũng bởi đặc thù quan hệ giữa hai người cho nên thường là chỉ cuối tuần cô mới đón bọn trẻ về nhà cũng là khoảng thời gian quý báu để tăng thêm tình cảm. Nhưng Trầm Thiên Phong thì khác, anh vẫn chu toàn việc ở tập đoàn Hải Thiên cũng như vẫn dành được thời gian ở cùng sáu bánh bao nhỏ. Anh không hay nói những lời thể hiện tình cảm mà thay vào đó là dùng hành động để chứng minh.

Trầm Thiên Phong cho người xây dựng khu vui chơi trong Hải Thiên Đế Cung, anh nhớ kỹ từng sở thích và sở ghét của sáu bánh bao nhỏ. Vì con gái, anh không ngại ngồi học cách buộc tóc và một vài kiểu tết tóc đơn giản để tự tay chải đầu buổi tóc cho con. Với con trai, anh không quá chiều chuộng như con gái mà anh dùng phương pháp cứng rắn hơn. Anh muốn cho các con rèn luyện thân thể, học võ thuật nhưng không sử dụng cách thức áp đặt mà cho các con tự mình lựa chọn bộ môn mình thích thông qua quá trình tìm hiểu với giáo viên. Anh cũng dành thời gian để chơi đùa cũng như kiểm tra quá trình học tập của sáu bánh bao nhỏ.

Sáu bánh bao nhỏ không dưới một lần bày tỏ mong muốn ba mẹ có thể ở chung một nhà với chúng cho nên Lý Giai Kỳ rất là rối loạn. Tim người đều là thịt, những điều mà Trầm Thiên Phong làm cho sáu bánh bao nhỏ cũng như cho bản thân mình, Lý Giai Kỳ đều thấy rõ.

Mải suy nghĩ vậy mà đã len đến nhà, tâm trạng vui vẻ mở cửa ra. Lý Giai Kỳ thậm chí còn ngân nga bài hát mình thích, trong nhà tối om nhưng Lý Giai Kỳ đang vui vẻ nên cứ thế đi vào trong. Đặt chiếc túi xách xuống sô pha, cô còn hứng chí vừa ngân nga hát vừa xoay mấy vòng như đang múa.

''Vui lắm sao?''

Một âm thanh trầm thấp quen thuộc vang lên làm Lý Giai Kỳ giật bắn người, ngã phịch xuống sàn.

''Ôi mẹ ơi!''

Vừa xoa mông đứng lên vừa cố gắng nhìn về phía vừa phát ra âm thanh nhưng Lý Giai Kỳ vẫn chẳng thể nhìn thấy gì vì trong nhà quá tối. Cố gắng sờ đến công tắc sau đó bật đèn lên, lần nữa Lý Giai Kỳ bị doạ cho hồn phi phách tán. Trầm Thiên Phong không biết từ bao giờ đã ngồi lù lù trên ghế sô pha, đáng ghét hơn là rõ ràng ngồi trên nhà nhưng lại không chịu bật đèn doạ cô sợ chết khiếp.

Mà khoan đã, trọng điểm là tại sao anh vào được nhà của cô trong khi cô vẫn còn khoá cửa cơ chứ.

''Tại....tại sao anh vào được trong nhà?''

''Chỉ cần tôi muốn, chỗ nào cũng có thể đến.'' Trầm Thiên Phong lạnh nhạt trả lời sau đó đôi mắt đen như xoáy sâu vào Lý Giai Kỳ làm cô cảm thấy mình giống như vừa làm gì tội lỗi: ''Tại sao muộn như vậy mới trở về?''

Đối diện với đôi mắt đen luôn nhìn chằm chằm vào mình, Lý Giai Kỳ thấy hơi áp lực. Cô đi vào phòng ăn rót nước uống cho bình tĩnh lại.

''Công ty tổ chức tiệc mà tại sao tôi phải báo cáo với anh?''

Lý Giai Kỳ vừa đặt cốc nước xuống bàn đã bị một vòng tay ôm lấy từ phía sau.

''Không thấy em, tôi thấy sợ.'' Trầm Thiên Phong ôm lấy Lý Giai Kỳ, ở bên tai cô thủ thỉ.

Lý Giai Kỳ tưởng rằng tai mình có vẫn đề, Trầm Thiên Phong đối mặt với súng đạn kề đầu cũng không chớp mắt mà lại thấy sợ. Dường như cô đã phát hiện ra kỳ quan mới vậy, tuy nhiên dù sao cô cũng là người rộng lượng cho nên tạm chấp nhận lời của anh ta nên dịu giọng đi rất nhiều.

''Tôi lại không phải trẻ con, có thể xảy ra chuyện gì chứ?''

''Chỉ khi em ở trong tầm mắt của tôi thì tôi mới an tâm. Hứa với tôi, lần sau không về muộn như vậy nữa, tôi rất sợ em sẽ xảy ra chuyện gì đó mà tôi không thể bảo vệ được cho em.''

''Được rồi! Được rồi! Anh mau buông tôi ra.'' Lý Giai Kỳ gỡ tay anh muốn thoát khỏi vòng tay anh nhưng anh lại càng ôm chặt hơn.

''Tôi muốn ôm em thêm một lúc nữa. Tim của tôi bởi vì sợ hãi mà bây giờ vẫn đập rất nhanh.''

Trầm Thiên Phong quả thật sợ hãi, anh sợ rằng người của Hồng Tinh sẽ tìm đến cô. Tuy rằng anh đã sắp xếp người âm thầm bảo vệ cô nhưng vẫn luôn có một nỗ bất an ở trong lòng mỗi khi không thấy cô. Vừa nãy khi anh đến mà không thấy cô, anh đã rất sợ hãi, anh vội lao vào trong nhà tìm kiếm một hồi vì sợ cô ở nhà một mình xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Sau đó bởi vì luôn lo lắng cho cô mà anh cứ như vậy ngồi chờ trong nhà, anh không bật đèn vì muốn người đầu tiên cô nhìn thấy là anh.

Ôm lấy Lý Giai Kỳ trong lòng nhưng Trầm Thiên Phong cảm thấy vẫn chưa đủ, anh còn muốn nhiều hơn nữa. Trầm Thiên Phong xoay người Lý Giai Kỳ lại sau đó nhanh chóng phủ môi mình lên môi cô. Nụ hôn này ban đầu mạnh mẽ, bá đạo khiến Lý Giai Kỳ có chút đau nhưng sau đó thì anh trở nên ôn nhu, dịu dàng hơn. Lý Giai Kỳ cũng cảm nhận được tâm trạng của anh không được tốt cho nên không đẩy anh ra mà còn chủ động ôm lấy cổ anh, cùng anh dây dưa.

Nhận được sự đáp lại của Lý Giai Kỳ, trong mắt Trầm Thiên Phong loé lên sự kinh hỉ sau đó anh càng hôn càng say sưa giống như cô là món điểm tâm ngọt ngào ăn mãi không chán. Trong lúc hai người say sưa hôn, bàn tay của Trầm Thiên Phong không tự chủ được bắt đầu thăm dò trên người cô.

Lý Giai Kỳ cảm nhận được bàn tay của anh đang bắt đầu làm loạn trên người mình, cô cứng đờ người vội đẩy anh ra.

''Xin lỗi! Là tôi không nhịn được đã làm bậy.'' Trầm Thiên Phong cũng nhận ra sự thay đổi của cô, vội vàng xin lỗi.

''Tôi còn chưa sẵn sàng cho bước tiếp theo.''

''Là tôi quá nóng vội.'' Trầm Thiên Phong ôm lấy cô vào lòng, bàn tay coa lưng cho cô để cô ổn định lại trạng thái. Phương pháp này là bà ngoại Phương dạy cho anh để áp dụng mỗi lần Lý Giai Kỳ bị kích động.

Trầm Thiên Phong vui lắm bởi cô nói chưa sẵn sàng cho bước tiếp theo tức là cô đã tiếp nhận anh. Chỉ cần cô chấp nhận anh thì bảo anh nhịn bao lâu cũng được.

Đêm hôm đó, hai người vẫn là ngủ chung cùng nhau, Lý Giai Kỳ thậm chí còn chủ động ôm lấy Trầm Thiên Phong khiến anh thụ sủng nhược kinh.

''Dù phát sinh bước tiếp theo nhưng tôi không muốn uống thuốc tránh thai.''

Trầm Thiên Phong lại nhận thêm một kinh hỉ, anh ôm cô chặt hơn rồi hôn lên trán cô một cái: ''Không sao, Việt Bân nói thuốc đó hại cơ thể, tôi sẽ dùng biện pháp.''

Nói ra những lời này, Lý Giai Kỳ đã quyết định thử cho anh và cô thêm một cơ hội cũng là cho sáu bánh bao nhỏ thêm một chút hi vọng về một gia đình hạnh phúc nhưng cô sẽ không nói thẳng ra vì cô vẫn còn một chút lo ngại.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.