Thanh Sắc phất tay, chiến thuyền dần dần thu nhỏ lại, mà các đệ tử thiên kiêu của Thanh Vân Tông cũng từ chiến thuyền bay xuống.
Từng người đều chung một thần sắc cao ngạo, ánh mắt sắc bén đảo khắp Thạch Hà Kiếm Tông.
" Vô Nhai huynh, huynh thấy đám tiểu bối này thế nào " Thanh Nhạc trưởng lão đắc ý cười nói. Lão rất vừa lòng với đệ tử đời này của Thanh Vân Tông, xuất hiện không ít nhân tài.
" Vô Nhai huynh, đã khen thì khen cho đúng chứ, há chỉ là có triển vọng thôi sao? " Thanh Nhạc cười lên không phục nói.
Vô Nhai cười cười không nói gì trong lòng cũng có chút khó chịu. Thế nhưng hắn không thể không thừa nhận, trong đám đệ tử kia của Thanh Vân tông có mấy đệ tử không phải là hạng tầm thường.
Thanh Vân tông đệ tử đảo mắt nhìn xung quanh hầu như không cảm thấy ai có thể gây nên áp lực cho bọn chúng cho nên kẻ nào cũng mũi hướng lên trời, tựa như coi mình là đệ nhất thiên hạ, thậm chí đua nhau chắp hai tay sau lưng làm bộ dáng tuyệt thế cao nhân. Bộ mặt cùng thái độ vênh váo này, thật sự là làm người ta muốn lao lên đập cho một trận.
" Vô Nhai huynh, vừa vặn để huynh gặp đệ tử thân truyền của ta. Tân Phong còn không mau lại đây bái kiến Vô Nhai tiền bối. " Thanh Nhạc trưởng lão vẫy vẫy tay gọi một thanh niên.
Thanh niên này không xa lạ gì với Vũ Hạo nếu như có cậu ở đây. Vì tên này chính là kẻ đã đi chung với hai người Thanh Nhạc trưởng lão và Mỹ Uyển .
Đứng bên cạnh Mỹ Uyển , một thiếu niên phong thái như ngọc, thần sắc lạnh nhạt tiến lên, bước đi rất từ tốn nhưng nhoáng cái đã tới bên cạnh Thanh Nhạc .
" Tiểu tử Tân Phong tham kiến Vô Nhai tiền bối " thiếu niên Tân Phong này khẽ khom người lên tiếng.
Thanh Nhạc vô cùng ưa thích đệ tử thân truyền này của mình tuy tu vi chỉ mới Trúc Cơ sơ kì nhưng lại ngưng tụ Tử sắc, thiên tư chỉ thua kém mỗi Mỹ Uyển nhưng so với đồng lứa ở Hạ Du cũng có thể coi như kì tài ngút trời.
" Vô Nhai huynh không biết có đệ tử nào tâm đắc hay là không " giọng cười đùa đầy mỉa mai của Thanh Nhạc trưởng lão hướng về phía Vô Nhai.
Lão biết Thạch Hà kiếm tông tuy là một đại tông nhưng lứa đệ tử thế hệ này chỉ duy nhất có một mình Lý Mạc Sầu thiếu tông chủ của Thạch Hà Kiếm tông là ngưng tụ Tử Sắc. Tuy nhiên Vô Nhai lão gia hoả này lại càng không phải là sư phụ của Mạc Sầu , cho nên lão mới có cơ hội mà châm chọc đối phương một phen.
Khoé miệng Vô Nhai dật dật vài cái nói.
" Thanh Nhạc huynh, sao ta cứ cảm thấy đây là huynh muốn so hơn kém với ta vậy nhỉ? " Vô Nhai không lạ gì tính cách của lão gia hoả, vừa vào Tông đã muốn khoe khoang rồi.
" Vô Nhai huynh, sao huynh lại nghĩ vậy. Chúng ta đã có hơn một trăm năm giao tình, sao lại mâu thuẫn gì đâu được. Chẳng qua là hai tông chúng ta có quan hệ mật thiết, ta làm trưởng bối nên quan tâm một chút thôi ". Thanh Nhạc trưởng lão lắc lắc đầu nói, nhưng trong hàm ý thì vẻ đắc ý càng nồng đậm.
Vô Nhai liếc khẽ sang phía các đệ tử của tông môn, thật đúng là không tìm đâu ra một người hơn được đệ tử thiên kiêu của đối phương. Người ta là thiên tài ngưng tụ Tử Sắc Trúc Cơ đấy.
Vừa đến nơi , hai tông đã âm thầm giao lưu với nhau bằng khí thế rồi.
" Chư vị Yến tiệc đã xong mời " Lúc này một giọng nói uy nghiêm vang lên.
Xuất hiện trước mặt mọi người đó chính là một lão già toàn thân mặc tử bào . Không ai khác là Đại trưởng lão Thạch Hà kiếm tông Nguyễn Ngọc trưởng lão.
" Tham kiếm Đại trưởng lão " chúng đên tử Thạch Hà kiếm tông khom người hành lễ.
" Ra là Ngọc sư huynh , Ngọc sư huynh đã nói như vậy thì chúng tôi cũng không khách khí " Thanh Sắc , Thanh Nhạc khẽ chắp tay coi như chào hỏi rồi cũng không khách khí cùng đám đệ tử Thanh Vân tông đi vào .
...
Lúc này , Vũ Hạo đang cấp tốc lướt đi trong khu rừng . Vì trong người bây giờ cũng có kha khá điểm tích luỹ cho nên cậu cũng không còn tha thiết gì đám quái nhỏ này nữa. Nếu như giữa đường gặp vài con yêu Trúc cơ trở lên thì cậu còn hứng thú ra tay, còn không thì cậu trực tiếp bỏ qua luôn.
Lúc này bỗng nhiên , trong Bá Vương Điện hơi chấn động một chút . Vũ Hạo dùng thần thức quét vào một chút , thần sắc lộ ra vẻ vô cùng kích động. Thoáng chốc đã biến mất tại chỗ .
Bá Vương Điện
Một nữ tử toàn thân vận bạch y , dáng người lồi lõm tạo thành một đường cong hoàn mỹ cực kì mê người.
Lúc này nàng chậm dãi đẩy cửa rời khỏi Vân Hạo cung , vừa mở cửa đập vào mắt nàng là một thân ảnh một nam nhân tuấn tú , gương mặt tuy hơi non nớt nhưng đôi mắt kia lộ ra vẻ từng trải trông rất có thần. Trên người cậu toả ra một khí chất tà dị đầy sức mị hoặc khó mà có thể diễn tả được, hầu như đây là khí chất rất cuốn hút đối với nữ nhân.
" Tiểu Hạo " vừa nhìn thấy bóng hình mà nàng ngày nhớ đêm mong khiến cho Linh Vân vô cùng cao hứng. Thời gian bế quan vô cùng tĩnh mịch vừa xuất quan thì người đầu tiên mình nhìn thấy là người mình yêu thương nhất thì hỏi nàng không cao hứng sao được.
" Vất vả cho nàng rồi " dang rộng đôi tay ôm nàng vào lòng . Hơn một tháng này hắn nhớ cái mùi này chết đi được, hít một hơi thật sâu một cách đầy thoả mãn .
Hai người ôm nhau hồi lâu , rồi cả hai không hẹn mà cùng nhau trao cho nhau những nụ hôn nồng nàn nhất .
Vì gần đây tiếp xúc với Mỹ Uyển nhưng không hề được làm gì mà chỉ được nhìn ngắm , khiến cho hắn trong người vô cùng bức bối , khó chịu. Hai người ôm hôn hồi lâu , côn thịt bên dưới đã biểu tình không thôi . Bàn tay khẽ động , đôi bàn tay ma quỷ kia của Vũ Hạo lần mò khắp nơi trên người của Linh vân , khiến nàng hơi thở dần trở nên gấp gáp.
Tiểu biệt thắng tân hôn , cả hai có lẽ đều đã nhịn đủ lâu cho nên một màn Long Phượng xum vầy . Quần áo vươn vãi khắp nơi , khắp nơi trong cung điện xa hoa hầu như đều lưu lại những dấu vết của lần xum vầy này. Tiếng rên rỉ của nữ nhân kèm theo tiếng thở dốc của nam nhân kéo dài liên miên không dứt . Cả hai cứ thế quấn lấy nhau hàng vài giờ đồng hồ , tình cảnh dâm mị tới cực điểm. Nhất thời hương diễm tràn ngập khắp nơi trong Bá Vương Điện.
...
" Tiểu Hạo chàng cuối cùng cũng là Trúc Cơ Hoàn Mỹ rồi " Linh Vân vui mừng , cao hứng không thôi cứ như thể Trúc Cơ Hoàn Mỹ này là do nàng ngưng tụ ra vậy.
" Sao , thấy phu quân của nàng lợi hại rồi chứ " khẽ vân vê đôi bồng đào bạo mãn của nàng mà đắc ý không thôi.
" Nam nhân của Dương Linh Vân này là phải như vậy chứ ?" Linh Vân cũng không chịu kém cạnh nằm áp người vào nam nhân mà khẽ vuốt ve tiểu Hạo Hạo của cậu.
Tiếp xúc đã lâu cho nên nàng cũng không còn vẻ ngại ngùng như những ngày đầu tiên nữa rồi. Cả hai cứ như vậy hàn huyên với nhau , Vũ Hạo kể lại những việc xảy ra trong quá trình nàng bế quan. Kể cả việc hắn đi đấu giá hội nhưng tuyệt nhiên không có nhắc tới chuyện của Mỹ Uyển cho nàng biết.
" Có quà cho nàng đây " từ trong nhãn trữ vật cậu lấy ra 3 viên dưỡng nhan đan , hàng thượng phẩm của hệ thống ra đưa cho nàng.
" Dưỡng Nhan Đan ? Hơn nữa lại còn là phẩm chất không thấp . Độ tinh khiết của đan dược hầu như là hoàn mỹ . Thiếp yêu phu quân chết đi được " Hôn lên trên mặt của cậu vài ngụm thật sâu. Có lẽ đây là thứ mà bất kì nữ nhân nào cũng đều thèm khát. Mặc dù đẳng cấp của Linh Vân thuộc hàng hoạ quốc ương dân nhưng không thể không phủ nhận tầm quan trọng của dưỡng nhan đan này trong mắt của nữ nhân được.
" Mới quà tặng nàng xuất quan này đã đủ thành ý chưa ." Vũ Hạo nhìn Linh Vân chêu ghẹo hỏi.
" Rất rất vừa ý , nhưng thiếp biết chàng không chỉ có thế này thôi đúng không " Linh Vân ánh mắt mong chờ nhìn Vũ Hạo nói.
" Haizzz... chẳng có gì giấu được nàng cả " Bàn tay khẽ động một bộ chiến bào màu trắng như tuyết hiện lên ngay trước mắt của Linh Vân. Bộ chiến bào này không chỉ đẹp mà nàng còn cảm giác được nó như một toà thành trì kiên cố vậy.
" Đây ... đây là ... " Linh Vân trợn mắt há hốc mồm nhìn bộ chiến bào trước mắt. Lộ vẻ cực kì mê ly.
" Bộ chiến bào này có tên là Bạch Dương Chiến Bào _ Địa cấp cực phẩm . Không chỉ có bề ngoài đẹ đẽ thôi đâu , mà nó còn có sức phòng thủ cực kì khủng bố luôn đấy. Hai món quà này đủ cho bảo bối của ta hài lòng rồi chứ " Vũ Hạo đắc ý nhìn nàng.
" Vô cùng hài lòng , Tiểu Hạo vì sao chàng lại có nhiều tiền như vậy mà đi đấu giá mấy món đồ tốt như thế này ". Linh Vân ôm bạch dương chiến bào vào lòng chậm dãi nhìn Vũ Hạo hỏi.
" Chuyện này dài dòng lắm... khi nào có thời gian ta sẽ kể cho nàng sau " Vũ Hạo vội vàng tìm một lý do thoái thác.
Linh Vân thấy cho dù cố hỏi cũng không tiếp tục hỏi nữa, dù sao đúng như nam nhân của nhà mình nói " Con trai phải có một chút bí mật mới hấp dẫn ".
" À còn chuyện này ta quên nói cho nàng đó chính là chúng ta sắp sửa có thêm một thành viên mới . " Vũ Hạo mở miệng thần thần bí bí nói.
" Hả... trong thời gian thiếp bế quan chàng lại kiếm được một tỷ muội mới rồi à " khẽ nhéo vào hông Vũ Hạo thật mạnh khiến sắc mặt của cậu trở nên vô cùng khó coi.
" A đau ... không phải mà . Nàng phải để ta nói hết chứ, không phải là tỷ muội mới. Mà là một chiến hữu mới " Rồi Vũ Hạo đem cơ duyên và truyền thuyết về nguồn gốc của Linh Minh Thạch cho nàng nghe .
Khiến nhất thời Linh Vân trợn mắt không thôi, chẳng lẽ tiểu phu quân mình là con cưng của đất trời sao. Dạo trước thì lạc vào động phủ của một vị cao nhân nào đó và chỉ tham gia một buổi đấu giá ngẫu nhiên mà có thể thu được một trong những hỗn thế tứ hầu.
Vận may bậc này không phải là quá nghịch thiên ư. Chuyện này mà truyền ra không phải có nhiều người thổ huyết vì ghen tỵ sao. Nhưng dù sao đây cũng là nam nhân của nàng , cho nên khi nghe Vũ Hạo kể về những tạo hoá của bản thân khiến cho nàng cũng vô cùng cao hứng thay cho cậu.
" Thôi được rồi , nàng đã bế quan hơn một tháng . Thời gian Thượng Cổ cấm địa mở ra cũng không còn nhiều . Chúng ta cũng nên chuẩn bị về tông thôi. " Vũ Hạo nhỏ giọng nói.
" Thiếp cũng đang có ý này , thời gian qua thiếp đã cảm ngộ được 6 phần Hư Không Hoán Hoả pháp rồi . Cũng là vì lo lắng nếu như quá chú tâm vào cảm ngộ mà làm lỡ đại sự thì mất nhiều hơn được ." Linh Vân cũng vội vàng gật đầu nhìn Vũ Hạo nói.