Vũ Hạo đang ngồi trên bảo toạ cửu long ở chính điện trên tay cầm hòn đá ngũ sắc mở miệng nói.
" Hệ thống có thể cho ta biết làm thế nào để cho Linh Minh Thạch này nở ra được không "
" Đá ngũ sắc cần hấp thụ linh khí trong thiên địa , đến thời điểm hấp thụ đủ lâu rồi nó sẽ tự nở " Âm thanh hệ thống vang vọng nói.
" Có thể bật mí một chút có được hay không ? Bao giờ nó sẽ nở " Vũ Hạo mong chờ hỏi.
" Theo như tính toán của hệ thống thì tính từ thời điểm từ lúc Linh Minh thạch này rơi xuống hạ giới cho tới thời điểm này thì nó đã hấp thu gần đủ rồi khoảng 99 phần trăm "
" Tức là theo tính toán mức độ linh khí loãng như ở đây thì còn khoảng 100 năm nữa sẽ nở " Âm thanh hệ thống vang lên.
" Lâu như vậy ư ". Vũ Hạo nghệt mặt
" Tuy nhiên nếu cho vào phòng tu luyện thì thời gian hấp thụ linh khí của nó sẽ được nhanh chóng hơn một chút . Và kí chủ có thể đầu tư điểm tích luỹ để chuyển hoá thành linh khí cho Linh Minh Thạch hấp thụ " Âm thanh máy móc vang lên khiến Vũ Hạo bất đắc dĩ .
" Còn một lần triệu hoán ngẫu nhiên nữa . Mà hiện tại cũng không cần gì cho lắm... Mà thôi mở luôn cho nóng. " Vũ Hạo âm thầm suy nghĩ rồi đưa ra quyết định.
" Hệ thống lập tức triệu hồi phần quà ngẫu nhiên kia đi "
" Đinh, chúc mừng kí chủ nhận được Địa Sát Thất Thập Nhị Biến. Phẩm chất không rõ ?? "
" Hả ... lại là một món đồ không rõ phẩm cấp . Nghe tên sao có vẻ khủng bố như vậy nhỉ. " Vũ Hạo âm thầm đánh giá môn công pháp này.
" Địa Sát Thất Thập Nhị Biến, khi công pháp này đại thành có thể thông thiên địa, huyễn thuật , thể tu , niệm lực hay thậm chí còn có thể luyện được Hoả Nhãn Kim Tinh thấu thị vạn vật . " Âm thanh hệ thống giải thích.
" Khủng bố như vậy sao !!! Chẳng phải môn công pháp này là đa năng quá rồi sao. Biến thái như vậy ??? " Vũ Hạo trợn mắt khi nghe hệ thống liệt kê hàng loạt công dụng khiến cho cậu như được mở cờ trong bụng. Bỗng nhiên âm thanh của hệ thống lại vang lên .
" Chỉ định : Thích hợp cho Linh Minh Thạch Hầu tu luyện "
Gương mặt còn đang hưng phấn của Vũ Hạo bỗng đen lại.
" Con mẹ nó sao ngươi không nói sớm. Hại cho lão tử mừng như điên " Vũ Hạo trợn mắt nói.
" Nhiệm vụ đoạt đá ngũ sắc được thưởng gói quà ngẫu nhiên, rồi khi mở quà lại là quà tặng cho hòn đá kia . Sao lúc đầu không tặng luôn một thể luôn có phải đỡ mất công hơn không ? "
" Kí chủ nên biết là đồ hệ thống mở ra là ngẫu nhiên , ai bảo vận khí của con khỉ kia tốt như vậy chứ. Cũng không thể trách hệ thống được " Âm thanh hệ thống một lần nữa vang lên.
Vũ Hạo chỉ đành thở dài một hơi, dù sao con khỉ kia mai sau cũng sẽ là một trong những trợ thủ đắc lực nhất của mình cho nên của nó cũng như là của mình mà thôi. Vũ Hạo lập tức mở miệng nói.
" Thôi được rồi tiến hành dung hợp Lôi Thần Biến và Lôi Thiên Dực lại đi "
" Đinh, quá trình dung hợp sẽ tiêu hao 20.000 điểm tích luỹ . Xác nhận hay không ? "
" Xác nhận "
" Đinh , tiêu hao 20.000 điểm tích luỹ . Bắt đầu quá trình duy hợp " Âm thanh hệ thống vang lên, nhìn số điểm tích luỹ còn lại của mình ít đến đáng thương kia khiến lòng Vũ Hạo rỉ máu không thôi.
Nhưng mà cũng hết cách bởi vì , muốn mạnh hơn thì bỏ ra cái giá xứng đáng với nó cũng là điều hoàn toàn hợp lý mà thôi.
Lúc trước khi đến Hà Thành thì số điểm của cậu là 48.000 điểm. Sau khi trải qua 2 lần mua đồ trong cửa hàng tích luỹ để trao đổi ở Đại Nam Thương Hội thì cậu đã tiêu hao 25.000 điểm tích luỹ. Bây giờ lại dùng tiếp tục 20.000 điểm vào để dung hợp , nâng cấp bí pháp . Khiến cậu chỉ còn lại vỏn vẹn 3.000 điểm mà thôi.
" Đinh, Dung Hợp Thành Công "
" Lôi Thần Biến _ Chấp Chưởng Thiên Không . Tốc độ +20% "
Âm thanh thông báo vang lên khiến Vũ Hạo thoát ra khỏi luồng suy nghĩ.
" Hệ thống ngươi chuyển hoá nốt 3.000 điểm tích luỹ này thành linh khí cho Linh Minh Thạch hấp thụ đi."
" Đinh, tiêu hao 3.000 điểm tích luỹ "
Một luồng linh khí nồng đậm lập tức bao phủ xung quanh hòn đá ngũ sắc kia. Vũ Hạo tiến tới nhẹ nhàng đặt nó vào trong căn phòng tu luyện khởi động trận pháp hấp thụ linh khí cho nó hấp thu, làm xong hết thảy mới lặng lẽ rời đi.
" Mở ra thông tin cá nhân "
" Đinh "
Kí chủ : Vũ Hạo
Tu Vi : Trúc Cơ Sơ Kì ( Hoàn Mỹ )
Chủng Tộc : Nhân Tộc
Nội tại : Uy Áp Đế Vương
Bí Thuật : Lôi Thần Biến
Công Pháp : Khai Thiên Kiếm Phổ ( Thức Thứ 1 ) , Thôn Thiên Quyết ( Tầng 2 ), Dạo Bước Thời Không , Thạch Hà Kiếm Pháp ( Thức thứ 2 ) ,...
Vũ Khí : Tàn kiếm Thuận Thiên
Pháp Bảo : Bá Vương Điện
Dị Hoả : Hư Vô Thôn Viêm
Kho lưu trữ : Địa cấp trung phẩm Bách Biến Thiên Diện, Địa cấp Sơ phẩm Bạch Dương Chiến Bào , 3 viên dưỡng nhan đan,....
Nhìn vào thông số cá nhân của mình Vũ Hạo bất giác gật đầu vẻ hài lòng. Bảy tháng qua đối với Vũ Hạo mà nói thì mọi thứ diễn ra quá mức dễ đang đối với cậu. Nhưng cậu chưa hề chủ quan , luôn luôn nỗ lực hết mình về phía trước vì lời thề trước kia của mình.
" Trong từ điển của bản thân sẽ không bao giờ được viết lên bởi hai từ " Tiếc Nuối " ".
...
Trong một mảnh rừng hoang vu , ranh giới giữa Huyết Sát Ma tông và Lạc Trần Sâm Lâm.
Vào lúc cả đám người Phan Nhật vượt ra ngoài Hà Thành, một bóng đen cũng bám theo sau, khí tức thu liễm tới cực hạn nhìn qua chẳng khác gì là người bình thường là mấy.
" Hừ , uy hiếp ta sao ! Đang lúc thiếu điểm tích luỹ. Để ta xem thiếu chủ đại tông là người như thế nào. " bóng đen xẹt qua trên miệng nở một nụ cười lạnh hiển nhiên bóng đen này không ai khác đó chính là Vũ Hạo.
Trong rừng cây rậm rạp, một đạo bóng đen bỗng ẩn hiện bên trong, ánh mắt xuyên thấu nhìn qua khe hở của nhánh cây, nhìn về bên dưới một cây đại thụ cách chừng trăm mét, nơi đó đang có năm đạo nhân ảnh đang nghỉ ngơi.
Trong đó có hai người là Phan Nhật và lão già ở đấu giá hội còn ba người khác hẳn là tuỳ tùng đi theo.
Tu vi lão già là cao nhất Kim đan sơ kì , Phan Nhật là Trúc cơ Trung kì còn ba gã kí thì chỉ mới Luyện Khí tầng 9 đỉnh phong mà thôi.
Trong rừng cây, Vũ Hạo ngẩng đầu nhìn sắc trời hơi tối, hô hấp vẫn vững vàng không chút cấp bách khí tức được hệ thống thu liễm tới cực hạn . Tuy mục tiêu đang ở trước mặt nhưng cậu vẫn ẩn nhẫn, không vội ra tay.
Chưa đề cập đến bản thân Phan Nhật là một gã Trúc Cơ trung kì cường giả mà lão giả bên cạnh hắn đã là Kim Đan sơ kì hơn cậu hẳn một đại cảnh giới, cho dù có vận hết các con bài ra chiếm một trận thì trong thời gian ngắn cũng không thể giết gã Phan Nhật kia được, cho nên cậu mới ôm cây đợi thỏ phải tìm được thời cơ ra tay tốt nhất.
Nói cách khác, một khi bại lộ, chỉ sợ cũng có một chút phiền phức, dù sao thế lực Huyết Sát Ma Tông cũng là một trong bốn đại tông cường đại nhất Hạ Du này.
Bỗng nhiên , gương mặt Vũ Hạo bỗng loé lên một tia tinh mang.
" Không phải mình còn có Bách Biến Thiên Diện hay sao . "
Bách Biến Thiên Diện là một món địa cấp pháp bảo có thể thay đổi dung mạo và khí chất cho người sử dụng. Đây là món đồ cậu mới mua được ở cửa hàng tích luỹ trong lúc ở đấu giá hội.
Bách Biến Thiên Diện này có một lợi ích cực kì to lớn đó chính là hoàn toàn có thể biến đổi khuôn mặt , khí chất và cả hình dáng. Tu sĩ dưới Nguyên Anh cũng khó mà có thể nhận ra.
Vội vàng đeo Bách Biến Thiên Diện lên mặt , lập tức cả người cậu như được biến đổi nghiêng trời lệch đất vậy. Từ một gương mặt thiếu niên non nớt trở thành một thanh niên có vẻ hơi phong trần. Khuôn mặt không giận tự uy ở trên trán có một nốt chu sa màu đỏ trông vô cùng là bí hiểm. Ánh mắt quét xung quanh một lát, sau đó đem hơi thở đè thấp đến hết mức, lén lút di chuyển đến trong một đám cây cối rậm rạp.
" Ồ ... mấy tên này định làm cái gì " Vũ Hạo nghi hoặc nhìn về phía năm người kia. Chỉ thấy lão già đi cùng Phan Nhật kia đột nhiên đứng dậy , vội vàng lao vọt về phía sâu trong khu rừng.
Nhìn thấy lão già kia đột nhiên rời đi nhưng Vũ Hạo cũng không có ngốc mà tự nhiên lúc này xông ra đánh nhau với đám người Phan Nhật kia. Nhẹ thở dài một hơi, trong lòng đè xuống chút nóng vội an tĩnh chú ý về phía đám người phía dưới kia.
Mặc dù ba gã tuỳ tùng kia Vũ Hạo không thèm để ý nhưng tên Phan Nhật kia dù sao cũng là Trúc Cơ trung kì cho nên trong thời gian ngắn không thể diệt được gã. Mà Vũ Hạo cũng biết dục tốc bất đạt cho nên tạm thời chỉ đành ngồi im án binh bất động theo dõi.
" Ba người các ngươi dựng trại đốt lửa đêm nay chúng ta sẽ nghỉ ngơi tại đây. Phạm trưởng lão có việc đột xuất nên đã đi trước chúng ta một bước . Đêm tối di chuyển không tiện cho nên đêm nay chúng ta sẽ nghỉ ngơi ở đây " Phan Nhật mở giọng nói với ba người tuỳ tùng kia.
" Rõ " ba người ứng tiến lập tức tản ra, người thì tìm kiếm củi khô, người thì dựng trại ,... trông hết sức chuyên nghiệp.
Ở cách đó không xa nghe được lời đối thoại của đám người này khiến Vũ Hạo đột nhiên cười lạnh . Trong ánh mắt lộ lên một tia sát khí nhìn về phía đám người.
" Dám chọc vào ta sao, bùa hộ mệnh của các ngươi đã không còn , vậy thì chỉ có con đường..."
" CHẾT "
...
Đạo hữu nào có lòng ủng hộ thư sinh viết truyện thì đây ạ : <3