Không biết qua bao lâu Vũ Hạo cuối cùng cũng dùng chính nắm đấm của mình đấm vỡ nát đầu hai tôn mãng xà bằng đất nung này .
Mặc dù toàn thân có chút chật vật, nhưng lúc này trên khoé miệng lại nở một nụ cười rạng rỡ . Cuối cùng Trấn Thiên Thần Thể miễn cưỡng đến tiểu thành , coi như là có chút thành tựu .
Giờ đây cường độ nhục thân cùng sức mạnh của nắm đấm của Vũ Hạo là vô cùng lớn . Mặc dù hai con mãng xà kia không thể nào so sánh với tu sĩ Nguyên Anh sơ kì được . Nhưng bất quá cũng là không sai biệt cho lắm ...
Một đấm có thể đánh vỡ nát đầu mãng xà thì tu sĩ Nguyên Anh cảnh trở xuống liệu có thể chống đỡ nổi không ?
" Đinh chúc mừng kí chủ nhận được 100.000 điểm tích luỹ "
" Đinh chúc mừng kí chủ nhận được 100.000 điểm tích luỹ " âm thanh của hệ thống vang lên thông báo .
" Sao lại ít vậy , đây là Nguyên Anh cảnh đó ? Còn ít hơn cả khi ta chém giết Kim Đan Đại Viên Mãn nữa " Vũ Hạo bất mãn nói .
" Mặc dù khí tức Nguyên Anh Sơ Kì nhưng chung quy vẫn chỉ là vật chết . Cho nên hệ thống đều giảm đi phân nửa điểm tích luỹ của kí chủ ." Rất nhanh Như Ý liền lên tiếng giải thích .
Mặc dù có chút không hài lòng cho lắm nhưng dù sao thời điểm này cậu cũng không dùng đến quá nhiều điểm tích luỹ cho nên cũng không quá bận tâm .
" Ồ rớt vật phẩm à ? " thời điểm hai tôn mãng xà bị phá huỷ thì ngay lập tức rơi ra ngoài hai khoả cầu hình dáng như là một quả tim vậy .
Khẽ nhặt hai khoả tim lên , Vũ Hạo khẽ đánh giá sơ bộ một phen . Chất liệu thì làm bằng đá bình thường không khác biệt gì lắm, có chăng chỉ khác là hai khoả tim này lại có một chút ánh sáng như phản quang vậy . Bất quá cũng không có gì đặc biệt ...
Thoáng thắc mắc một phen liệu công dụng của nó là gì thì bất giác Vũ Hạo nhìn vào thạch môn ở phía trước . Nhất thời liền hiểu ra được vấn đề nó nằm ở đâu , ...
" Quả nhiên là vừa khít " ngay khi đặt hai khoả tim rắn vào thạch môn , không chờ Vũ Hạo đợi lâu thì ngay lập tức thạch môn sừng sững bất động kia chậm dãi mở ra .
Hít
Ngay khi thạch động mở ra , lối vào đủ cho một người đi vào . Tức thì một mùi thảo mộc thơm ngát , mùi hoa cỏ thơm ngát . Làn gió nhẹ thổ qua Vũ Hạo khẽ hít sâu một hơi như đang hưởng thụ vậy .
Trước mặt cậu là một khu rừng có rất nhiều hoa trái , không khí trong lành bình yên đến dễ chịu . Khẽ thay một bộ đồ mới , chảy truốt lại phần tóc có phần rối bời khi vật lộn với hai con mãng xà . Giờ đây cảnh đẹp ý thơ , Vũ Hạo đã lấy lại được thần thái sẵn có ...
" Sao vẫn chưa thấy cơ duyên hay báu vật gì nhỉ ? " quét thần thức xung quanh , ngoài một mảnh rừng rạp ra thì hầu như không hể tồn tại bất kì điều gì .
Cước bộ như cưỡi nhanh trong gió , Vũ Hạo một đường hướng thẳng về phía khác . Mảnh rừng này quá yên bình , yên bình đến mức khiến người ta cảm thấy khó chịu .
" Không đúng nơi này mình đã từng đi qua ? " Vũ Hạo đột nhiêm trở nên cảnh giác .
Có khả năng trong bất chi bất giác cậu đã lạc vào trong một loại huyễn trận nào đó . Tuy nhiên điều này cũng không thể nào làm khó được Vũ Hạo . Thông Thiên Nhãn mở ra rất nhanh mọi thứ đều trở nên rõ ràng ...
" Mẹ nó chứ !!! " Vũ Hạo bất giác lạnh người ...
Đây nào phải là địa phương tốt đẹp gì chứ , cái gì mà tức cảnh sinh tình giờ đây chỉ là đánh rắm . Ngay khi mở Thông Thiên Nhãn lên thì Vũ Hạo phát hiện cậu đang đứng giữa một cái nghĩa địa .
Hiển nhiên đây mới là thực tại , bởi vì Vũ Hạo tin không có bất kì huyễn thuật nào trên đời lại có thể qua mắt được Thông Thiên Nhãn cả ít ra nó đúng ở trường hợp này .
Những cây cối , thảo mộc xanh tươi mà Vũ Hạo thấy giờ đây đã hoá thành những cây chết từ bao giờ . Cành lá rụng trơ trụi , thân cây bị đục rỗng đủ loại hình thù ghê rợn .
Những nấm mồ nằm la liệt trên đường , những bia mộ thì đổ nát . Thậm chí còn có cả những chiến giáp rách tả tơi, binh khí đã hoen rỉ được cắm trên những phần mộ kia .
Nhìn tình huống này Vũ Hạo lại liên tưởng đến những xác sống đội mồ sống dậy rồi cả đám lao vào tấn công cậu một cách điên cuồng . Hoặc là những ma thụ bật gốc quất tới những cành cây cứng rắn của mình về hướng cậu . Nhưng không tất cả chỉ là do Vũ Hạo tưởng tượng mà thôi , một đường đi thong dong trong nghĩa địa . Không hề có tình huống phát sinh nào xảy ra cả , dường như ngoài việc phát sinh ra huyễn cảnh lúc ban đầu thì nơi đây hoàn toàn bình thường không có gì bất thường xảy ra cả .
" Đây là ? Lại là cái quỷ gì đây ? " rời khỏi khu nghĩa trang chưa lâu thì ngay lập tức Vũ Hạo cứng đờ người .
Vì ngay trước mắt cậu là một đội quân , chính là xác là toàn bộ đội quân được làm từ đất nung . Hình thái trên từng gương mặt mỗi pho tượng đều không giống nhau , mỗi pho tượng đất nung này vũ khí cầm trên tay cũng không giống nhau . Thậm chí có cả một quân đội kị binh trên lưng cưỡi ngựa cũng được làm từ đất nung . Trông rất sống động ...
Đây không hề dập từ một khuôn mà ra vậy vì mỗi biểu cảm trên gương mặt của từng pho tượng là khác nhau. Vũ Hạo đếm sơ sơ ước chừng khoảng một vạn pho tượng đất nung . Phía xa xa là một công trình hình như kim tự tháp , nhưng trên đỉnh lại không hề nhọn mà lại là hình vuông trông như một cái tế đàn gì đó . Trên thực tế nhìn nó giống như là một ngôi đền hơn, phía trên có một vậy gì đó phát sáng trông hết sức chói mắt .
" Đích đến cuối cùng hẳn là phía trước " Vũ Hạo thầm nhủ trong lòng .
Vũ Hạo không nhanh không chậm bước đi thong dong hướng về phía ngôi đền kia, nhưng bất giác Vũ Hạo đột nhiên cảm nhận được đám tượng đất nung kia như là có chuyển động . Điều này khiến cho bất giác Vũ Hạo dừng chân cảnh giác nhìn ...
Phải biết hai tôn cự mãng ngoài kia cũng làm bằng đất nung , mà chúng có thể di chuyển tấn công được thì đám đội quân đất nung này làm được tương tự cũng không có gì ngạc nhiên .
Nhưng điều Vũ Hạo lo lắng đó chính là số lượng quân đội này quá đông . Một thân một mình điều này cũng khiến cho Vũ Hạo có một chút kiêng kị . Kiến nhiều có thể cắn chết voi , đạo lý này không phải cậu không hiểu được .
Khi bước chân cậu dừng lại , thì cảm giác đội quân đất nung kia cũng không còn cử động giống như việc phát giác lúc đầu là do cậu sinh ra ảo tưởng vậy .
Bước chân lại nhẹ nhàng bước , mắt cậu dán chặt về phía trước một giây cũng không nháy một cái . Một bước , hai bước , ... năm bước ... mười bước , không hề có bất kì điều gì phát sinh . Khẽ thở dài một hơi vội lắc lắc đầu , thầm nghĩ " Chắc mình nghĩ nhiều rồi "
Vù
Nhưng không , đúng lúc này một ngọn giáo bằng đất nung đột nhiên phi thẳng về phía chân của cậu . Còn đang hơi ngạc nhiên vì phát sinh đột ngột này , thì phía trên bầu trời vô số mũi tên được bắn ra như mưa hướng xuống chỗ của cậu .
Dạo bước thời không được triển khai , rất nhanh Vũ Hạo đã thối lui về phía sau thành công né tránh mưa tiễn vừa rồi .
Còn đang chuẩn bị làm ra phản kích thì cậu lại ngạc nhiên rằng dường như đội quân bằng đất nung kia lại một lần nữa đứng im bất động như chưa có chuyện gì phát sinh. Nếu không phải những mũi tên kia vẫn còn ở cắm trên mặt đất thì cậu thực sự cho rằng mình sinh ra ảo tưởng .
" Khả năng khi tiếp cận ở một khoảng cách nào đó đủ gần thì đám đất nung này mới cử động " khẽ vuốt cằm Vũ Hạo suy nghĩ nói .
Chỉ là một đám bùn đất tạo thành mà thôi có chút uy hiếp nhưng không có gì to lớn lắm với Vũ Hạo . Mặc dù số lượng tuy nhiều nhưng chơi đùa một chút bọn này cũng không làm gì được cậu . Nếu như quân đội khi mà là một đội quân hàng thật giá thật thì cậu còn kiêng kị ba phần , nhưng đây chỉ là một vật chết , do một đám bùn đất tạo thành mà thôi . Với thủ đoạn của cậu có hàng trăm cách thoát khỏi vòng vây của đám binh đoàn đất nung này .
" Tốt lắm , đây coi như là một bài khảo nghiệm tiếp theo !!! " ánh mắt Vũ Hạo toả lên chiến ý . Hiển nhiên cậu muốn một lần nữa dùng binh đoàn này để rèn luyện Trấn Thiên Thần Thể .
...
Lưu Hà Chu lướt trên mặt nước không một chút trắc trở nào , được mệnh danh là chiến thuyền có thể lướt qua mọi loại địa hình đường thuỷ cho nên con sông được tạo bằng Lưu Huỳnh này cũng không ngoại lệ .
" Mọi người chú ý , dường như dưới nước có dị tượng " lúc này Lạc Hồng Vân lên tiếng cảnh báo mọi người .
Mọi người đều nguyện lấy Lạc Hồng Vân làm người dẫn đầu , mà nàng cũng là người có lực chiến mạnh nhất nơi đây . Cho nên lời nàng nói ra không ai là không tin tưởng nàng ...
Ầm
Ngay khi mọi người trở nên cảnh giác thì dưới lòng sông đột nhiên bắn lên một cột nước cao tới ngàn trượng , phóng lên tận trời . Dị tượng này đột nhiên phát sinh thì nó giống như có một loại hiệu ứng dây chuyền vậy . Liên tiếp có hàng chục cột nước phóng lên tận trời cao .
" Khởi động trận pháp toàn lực né tránh !!! " Mộc Thiên Thu lên tiếng nói . Rồi nhanh chóng xông vào chính giữa đội hình của Tinh Hà Tông điều khiểu chiến thuyền .
" Mọi người cật lực né tránh , hạn chế tiếp xúc nhiều nhất với Lưu Huỳnh " Lạc Hồng Vân lên tiếng chỉ huy , trên người nàng đồng thời toả ra một vòng bảo hộ bằng kim quang vậy .
Vì dị biến phát sinh dẫn đến có vô số nước Lưu Huỳnh từ dưới sông bắn lên trên thuyền . Tiếp xúc với nguyên cả một con sông bằng Lưu Huỳnh đã gây cho đám người cảm giác khó chịu . Nay lại dính tiếp xúc trực tiếp bởi nó lại càng khiến cho đám người khó chịu nhiều hơn .
Mặc dù đối với tu sĩ đạt tới tình trạng này của đám người thì có thể khinh thường mấy loại nguyên tố như Lưu Huỳnh này . Nhưng nếu như để mưa dầm thấm lâu lại là một truyện khác ...
" Aaa ... " Một tiếng rên rỉ vang lên trên boong thuyền , cả đám nhanh chóng liền chú ý tới .
Đây là một đệ tử , từ trên trang phục nàng xem ra thì nàng xuất thân từ Kiếm Linh Tông . Chưa xét tới dung mạo , bởi vì giờ phút này toàn thân nàng đột nhiên tím tái , bộ dạng thập phần khó chịu .
" Đây là dấu hiệu bị nhiễm độc tính của Lưu Huỳnh , mặc dù không gây ra tổn thương tới tính mạng nhưng lại rất ảnh hưởng lớn tới sức khoẻ của nạn nhân . " Lạc Hồng Vân lập tức nhìn ra vấn đề nói .
" Lập tức cho nàng uống đan dược trị thương rồi đưa vào bên trong hồi phục " Đám đệ tử Kiếm Linh Tông ngay lập tức phảm ứng dìu dắt nữ đệ tự này nhanh chóng trị thương .
Mặc dù tấn suất xuất hiện của cột nước kia rất nhiều nhưng chỉ bấy nhiêu thôi vẫn chưa làm khó được được Lưu Hà Chu . Với sự điều khiển tới mức lô hoả thuần thanh của đám người Tinh Hà Tônh . Rất nhanh cả đám đã cập bến tới đất liền ...
Ầm ầm
Vừa mới cập bến chưa lâu mọi người còn đang tìm hiểu về địa hình cung quanh , ngay lập tức cả đám liền bị hấp dẫn bởi tiếng động phát ra từ phía trước .
" Phía sau khu rừng này dường như có người đang chiến đấu " một tu sĩ trong đám người trầm giọng nói .
" Lại có người tới nơi đây trước chúng ta ??? " cả đám liền đặt ra câu hỏi trong lòng .
Một đường này phải nói đến bọn họ liền là đi không một chút ngừng nghỉ . Trên đường bọn hắn cũng không gặp bất kì một thế lực hay cá nhân nào . Bởi lẽ các phương tán tu không môn không phái đã bị bọn họ diệt sạch, tuy có thể sẽ có những con cá lọt lưới nhưng khả năng này là không cao , tuy nhiên đám người không hẹn mà cùng có chung một suy nghĩ . Bất giác trong đầu hiện lên một khuôn mặt ...
" Tiểu thư , có lẽ nào là tiểu tử kia ? " Mỹ nhân tóc đen tiến lên nói nhỏ với Lạc Hồng Vân .
" Hừ , ngoài hắn ra còn ai vào đây được !!! " Lạc Hồng Vân hừ lạnh , rồi nhanh chóng dùng toàn lực chạy thẳng về phía tiếng động kia .
" Chúng ta cũng đi !!! " thấy Lạc Hồng Vân đi trước , cả đám cũng một lòng chạy bám theo sau .
...
" Đinh , chúc mừng kí chủ nhận được 100.000 điểm tích luỹ "
" Đinh , chúc mừng kí chủ nhận được 50.000 điểm tích luỹ "
Âm thanh của hệ thống vang lên liên hồi khiến cho Vũ Hạo phải tạm thời tắt đi thông báo . Bởi lẽ có đám đất nung này tu vi toả ra cũng khác nhau . Có những pho tượng Nguyên Anh cảnh , có những pho tượng Kim Đan Cảnh , hoặc thậm chí còn có cả Trúc Cơ cảnh . Nhưng mà chỉ có giới hạn tới Nguyên Anh Sơ Kì là cao cấp nhất .
Bộ dạng Vũ Hạo giờ đây có phần hơi chật vật , toàn bộ bạch y trên người đã rách toàn bộ lộ ra thân thể chắc khoẻ . Từng cơ ngực , bụng hiện lên nhưng không hề thô kệch một chút nào . Cộng thêm cậu có một làn da khá trắng cho nên có thể nói đây là thân hình khá là lý tưởng .
Chỉ là giờ đây toàn thân có những nơi loang lổ vết máu hoà cùng với bụi đất khiến toàn thân cậu lấm lem trông không khác gì một tiểu khất cái cả .
Tuy nhiên tiểu khất cái này giờ đây bị vây giữa chiến trường nhưng nụ cười vẫn hiện trên môi . Quyền đấm cước đá liên tục thi triển , trấn đến cho vô số binh sĩ đất nung trực tiếp nát vụn .
Một quyền vừa ra khí thế như ngàn vạn đội quân , một cước vừa ra trấn đến thương khung cũng phải run rẩy . Tay không tấc sắt chỉ dùng nhục thân , cùng quyền cước để chiến đấu , đây coi như cũng đủ điên cuồng .
Nếu như không có Thôn Thiên Quyết cùng Sinh Mệnh Mộc hỗ trợ chưa chắc gì Vũ Hạo cậu ta chọn phương thức rèn luyện nguy hiểm và độ khó cao như này .
" Tên kia đúng thật là đủ điên cuồng " đám người Lạc Hồng Vân rốt cục cũng tiến tới , trực tiếp thấy cảnh tượng một mình Vũ Hạo chiến cả hàng trăm ngàn binh lính bằng đất nung kia .
Thấy cảnh này ngay cả Lạc Hồng Vân cũng không có nói gì chỉ lặng yên nhìn Vũ Hạo đang chiến đấu phía trước . Đối với một người luôn đi theo hướng hoàn mỹ nhất thì nàng có chút coi thường phương thức chiến đấu thô kệch này . Nhưng nàng cũng không hề phủ nhận rằng sức chiến đấu của Vũ Hạo cực kì là kinh người ...
Không biết qua bao lâu , cuối cùng Vũ Hạo cũng thoát khỏi vòng vây chạy trốn ra ngoài . Ngồi bệt xuống dưới đất mà thở hổn hển , dưới chân cậu lại kẻ một đường kẻ như là đánh dấu một thứ gì đó .
Điều làm đám người ngạc nhiên đó chính là vậy mà đám binh đoàn đất nung kia lại không có truy sát . Mà cả đám lại quay về vị trí ban đầu của mình đứng yên bất động ...
Chiến trường giờ đây chỉ còn xót lại những mảnh tàn binh, những khối thân thể bằng đất nung vỡ vụn .
Vũ Hạo ngồi phía kia cũng phát hiện ra đám người Lạc Hồng Vân tới . Cũng có chút bất ngờ nhưng cũng không biểu lộ nghi hoặc vì cậu vào được đây cũng không có lý do gì mà đám người này lại không cả. Cậu dơ tay hướng về phía Lạc Hồng Vân vẫy tay chào . Biểu cảm này giống như bằng hữu lâu ngày gặp nhau chứ nào giống như là người suýt lấy mạng cậu vài ngày trước . Mặc dù có chút kiêng kị nàng nhưng mà bảo vừa thấy đã chạy thì chuyện này là việc không bao giờ xảy ra .
Nhìn Vũ Hạo , Lạc Hồng Vân cũng hơi híp mắt rồi chậm dãi đi về phía của cậu .
...
Chúc cả nhà có những phút giây thoải mái khi đọc truyện !!!