Không nghĩ tới vài chục năm không thấy, Cơ Nhã đã mạnh mẽ vượt xa nàng bất kể về tu vi hay chiến lực, mặc dù nàng vẫn sở hữu Dị Thủy ...
Cơ Nhã nhoẻn miệng cười hạnh phúc, khoác lấy cánh tay Lạc Nam tình tứ nói:
"Tất cả là nhờ chàng ... Thủy Linh cô có thể được chàng lọt mắt xanh, rất may mắn đấy ... "
“Phì!" Tiêu Thanh Tuyền bĩu môi, cho rằng mèo khen mèo dài đuôi ...
Nhưng Thủy Nương Khanh thì khác, nhớ lại Lạc Nam tùy tiện cho Thủy Mặc Linh Cấp Công Pháp, lại thêm Linh Khí trong Linh Giới Châu này vượt qua vài chục lần bên ngoài, hiểu được lời của Cơ Nhã là sự thật ...
Nàng nhìn sang Lạc Nam, cắn cắn đôi môi đầy đặn thủ thỉ:
"Cứ xem là thế đi ... "
Lạc Nam bị các nàng ca ngợi mà phồng mui hớn hở, hắn biết sở dĩ Cơ Nhã nói vậy là muốn mình giảm tự trách khi để hai nàng bị thương, trong lòng cảm động càng đem hai nữ siết chặt vào lòng ...
Tiêu Thanh Tuyền thấy tình cảnh này cảm thấy gai mắt, đôi mắt tròn xoe đảo quanh giảo hoạt, chợt nhìn sắc mặt tái nhợt của hai nữ mở miệng:
"Hai vị tỷ tỷ bị thương sao?"
"Không sai ... xem ra cần bế quan một đoạn thời gian ngắn để khôi phục!" Cơ Nhã ung dung gật đầu ...
"Không cần ... ta có biện pháp khác có thể nhanh chóng chữa trị cho hai nàng!" Lạc Nam thần bí truyền âm ...
Cơ Nhã nghe vậy sắc mặt đỏ bừng, nàng ở cùng chúng nữ đã lâu, làm sao không biết tên này muốn làm gì? Trong lúc nhất thời trái tim đập thình thịch ...
Mà Thủy Nương Khanh như con nai vàng ngơ ngác, chẳng biết chút gì, không hiểu vì sao vốn lạnh lùng Nhã Băng Tiên Tử lại hay đỏ mặt như thế ...
Lạc Nam nhếch miệng cười, đang muốn ôm hai nữ vào Cung Điện ...
“Không cần Song Tu nha, thời gian qua ta luyện được một số Đan Dược tốt, rất thích hợp cho hai vị tỷ tỷ trị thương đấy!" Tiêu Thanh Tuyền cười híp đôi mắt long lanh, bộ dạng trêu tức nhìn Lạc Nam ...
Hắn nghiến răng nghiến lợi, nàng là muốn phá hỏng chuyện tốt của hắn sao?
Mà Cơ Nhã và Thủy Nương Khanh vừa nghe đến từ Song Tu, xấu hổ đẩy Lạc Nam ra khỏi ngực, từng đôi mắt sáng rực nhìn Tiêu Thanh Tuyền hỏi:
"Thật sao?"
"Không sai!" Tiêu Thanh Tuyền mỉm cười nói:
"Ở đây có Địa Cấp Thượng Phẩm Thủy Hàn Đan, thích hợp với tu sĩ Thủy và Băng Hệ linh lực ... "
Nói xong, nàng lấy ra ba viên đan dược lấp lánh nồng đậm Thủy và Băng thuộc tính, đặt vào tay Cơ Nhã ...
"Khi khác thiếp cho chàng, hiện tại có Thủy Linh bên cạnh rất không tiện ... " Cơ Nha truyen am cho Lac Nam mot tieng, nhan lay đan dược bay vao Nhã Cơ Cung, ầm một tiếng đóng cửa bế quan ...
"Còn đây là của tỷ tỷ, gồm Khí Thủy Đan cùng Phục Lôi Đan ... đều là Địa Cấp Đan Dược có tác dụng chữa thương ... " Tiêu Thanh Tuyền tiếp tục lấy ra bốn viên đan dược, mỗi loại hai viên, đưa đến trước mặt Thủy Nương Khanh ...
“Hừ, xém chút nữa đã bị ngươi dụ dỗ, lần đầu của người ta sao có thể cùng nữ nhân khác?" Thủy Nương Khanh liếc xéo Lạc Nam, vội vàng thu lấy đan dược ...
Lạc Nam chỉ cảm thấy khóc không ra nước mắt, hận hận nhìn Tiêu Thanh Tuyền trước ánh mắt trêu tức của nàng ...
Bất đắc dĩ chỉ có thể ôm lấy Thủy Nương Khanh hôn chụt một cái, chọn Cung Điện cho nàng ...
"Nơi này đi, gần với Cung Điện của Cơ Nhã ... " Thủy Nương Khanh không phải người phức tạp, nhanh chóng chọn được một cung điện thông thoáng mát mẻ ..
Lạc Nam gật đầu, đưa lệnh bài cho nàng cười cười nói:
“Vậy gọi Thủy Linh Cung ... đây là lệnh bài truyền tống, ngày sau chỉ cần nàng sử dụng có thể lập tức trở về cung điện!”
"Thật thần kỳ!" Thủy Nương Khanh mắt đẹp tỏa sáng, dáo dác nhìn quanh không thấy ai, nhón chân hôn nhẹ như chuồn chuồn lướt nước vào má hắn, chạy như bay vào Cung Điện ...
Lạc Nam cười cười xoa xoa má, lúc này giận dữ quay lại nhìn Tiêu Thanh Tuyền nghiến răng:
“Nàng là cố tình phá đám ta?"
"Ngươi nói gì nha? Ta chỉ có lòng tốt giúp hai vị tỷ tỷ khôi phục nhanh hơn mà thôi!" Tiêu Thanh Tuyền lè cái lưỡi đỏ hồng giả ngu, dung nhan tuyệt mỹ có phần rạng rỡ ..
Lạc Nam dở khóc do cười, hắn cũng không thật sự tức giận, trái lại âm thầm vui mừng ...
Từ bao giờ Tiêu Thanh Tuyen luon sống nội tam khep kín lại có một mặt vui vẻ tinh nghịch như vậy? chẳng phải trong lúc vô tình, hắn đã thay đổi nàng theo hướng tích cực hay sao?
“Tuyền nhi ... nàng thay đổi ... "
Linh hồn sư phụ thở dài có chút an ủi, Lạc Nam này nàng đã quan sát rất lâu .. mặc dù trăng hoa phóng đãng một chút, thần bí một chút, nhưng quả thật hết lòng vì nữ nhân của hắn ... đồ nhi có một nam tử như vậy bên cạnh cũng khiến nàng bớt lo phần nào ...
Không thể không nói suy nghĩ của người đã từng là Độ Kiếp Kỳ hết sức rõ ràng và quyết đoán ... ánh mắt nhìn người thì khỏi phải nói, cực kỳ chuẩn xác ...
"Nàng nên cười nhiều hơn ... rất xinh đẹp ... " Lạc Nam tiếp tục lẩm bẩm, không biết từ lúc nào hắn đã nắm lấy bàn tay bé bỏng mềm mại thơm mùi thảo dược của nàng ...
"Ngươi ... ngươi muốn làm gì?" Tiêu Thanh Tuyền muốn rut tay nhưng bị nắm chặt, gương mặt đỏ như trái đào chín ...