Bá Chủ Thiên Hạ

Chương 501: Đám người hai mặt nhìn nhau



Đám người hai mặt nhìn nhau, khí thế yểu xìu xuống ...

Thủy Mặc làm người nghĩa khí lại chân thành, được lòng từ trên xuống dưới toàn bộ thành viên Hải Hồng Phái, nếu nhận được đầu của hắn, chỉ sợ sĩ khí toàn Phái lập tức mất hết, lấy gì mà chiến đây?

Tên gian tế kia nhất định rất hiểu rõ điều này, vì thế mới dám đề nghị Cá Mập Đen dùng Thủy Mặc làm con mồi như vậy ...

"Vẫn là Nương Khanh tỷ sáng suốt, nhận lấy phong ấn đi!" Đông Minh Triết âm thầm vuốt mồ hoi lạnh, neu Hải Hồng Phai that sự liều mạng, người đầu tiên chết sẽ là hắn a ...

Không tiếp tục chần chờ nữa, hắn đem mặt trên của Phong Ấn Phù hướng về Thủy Nương Khanh, sau đó bóp nát ...

Theo sau đó, mọi người có thể nhìn thấy vô tận phù vân huyền ảo lấp lánh ánh sáng đột ngột từ tấm Phong Ấn Phù xuất hiện, hình thành một trận văn hình tròn, đem Thủy Nương Khanh bao phủ ...

Tiếp đó, lấy tốc độ bằng mắt thường có thể nhìn thấy, đám phù văn nhanh chóng hội tụ lại phía sau lưng của Thủy Nương Khanh, tiến vào cơ thể nàng ...

Cũng theo đó, tu vi Luyện Hư Sơ Kỳ cấp tốc hạ xuống ...

Hóa Thần, Nguyên Anh ... Trúc Cơ ... Luyện Khí ...

Cho đến tận cấp bậc Luyện Khí thì dừng lại ...

Thủy Nương Khanh sắc mặt vẫn lạnh lùng như cũ, nàng lúc này đã không còn đường lui nữa ...

Quyết định đánh cược số phận của toàn bộ Hải Hồng Phái, số phận của cuộc đời nàng vào tay một người ...

Một người nàng tiếp xúc chưa lâu, một người có thể khiến đệ đệ của nàng cam tâm tình nguyện gọi một tiếng đại ca ... một người khiến mẫu thân nàng vừa mắt ... và khiến nàng nổi giận ... cũng là người bị liên lụy vào chuyện này ...

Đông Minh Triết làm xong, lại lấy ra tấm Phong Ấn Phù khác, một lần nữa hướng về Lạc Nam sử dụng ...

Lạc Nam lập tức cảm giác có một lực lượng mạnh mẽ nào đó đem thực lực của mình giam cầm, mà cổ lực lượng mạnh mẽ này chỉ tập trung chủ yếu ở trung tâm phần lưng, sau đó mới rải rác khắp cơ thể ...

Tu vi của hắn cũng bị hạ xuống Luyện Khí Sơ Kỳ ...

"Chậc chậc, không sai ... tiếp đó nhờ các vị thả ra tù binh của chúng tôi, bọn hắn sẽ theo ta về báo tin bình an, sau đó chuẩn bị sẳn sàng long trọng để tiếp đón Nương Khanh tỷ giá đáo ... đương nhiên vẫn còn vị tiểu huynh đệ này ... "

Đông Minh Triết cười cười nhìn Thủy Nương Khanh, lại nhìn sang Lạc Nam ... cảm thấy hết sức thú vị trước vẻ mặt tức giận nhưng không làm được gì của bọn họ ...

"Tam trưởng lao ngưoi đi thả ra đam tu binh ...! " Thủy Hung am trầm hạ lệnh, lại hướng về Đông Minh Triết gần giọng:

"Các ngươi có thể cút!"

“Haha, cáo từ ... Hắc Sát rất chờ mong Nương Khanh tỷ ... " Đông Minh Triết cười ha hả ...

"Công tử, để tiểu tử này đi cùng Thủy Nương Khanh có vấn đề gì không?" Một tên lão già đi sau Đông Minh Triết nhìn Lạc Nam hỏi ...

"Có vấn đề gì chứ? một tiểu tử Nguyên Anh Viên Mãn bị Phong Ấn mà thôi, chẳng lẽ làm nên trò trống gì sao?" Đông Minh Triết cười nhạt đáp ...

"Thế nếu hắn nhân cơ hội cưỡng hiếp Thủy Nương Khanh thì sao? Thủy Nương Khanh hiện tại có thực lực ngang bằng hắn a ... " Một lão già khác truyền âm ...

"Chuyện đó người cần lo là Hắc Sát, chúng ta đã hoàn thành nhiệm vụ rồi!" Đông Minh Triết không sao cả trả lời ...

"Nương Khanh, có suy tính gì chứ?" Thủy Hùng lo lắng hỏi, đám trưởng lão lập tức nghiêm nghị vểnh tai ...

Thủy Nương Khanh lắc đầu, nhẹ giọng nói:

"Đến đâu hay đến đó đi ... dù ta phải tự bạo cũng không để bọn hắn đạt được ý đồ, chỉ cần Thủy Mặc còn sống thì Hải Hồng Phái sẽ có ngày đông sơn tái khởi, trước hết phải giữ mạng cho hắn!"

Thủy Hùng và đám trưởng lão hai mặt nhìn nhau, sắc mặt cả đám như tro tàn, lúc này mới chú ý đến Lạc Nam đang đứng tại nơi đó ...

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.