Đối diện công kích của Huyết Thiến, Yên Sương Nhi quát lên một tiếng, bàn †ay cầm Thủy Thổ Châu ném bay ra ngoài...
Theo sau đó, trước ánh mắt khó tin của mấy người, Thủy Thổ Châu cấp tốc biến lớn, loáng thoáng có thể nhìn thấy cảnh tượng vô số đại địa song ngòi ẩn bên trong nó, mang theo sức nặng vạn quân, đập mạnh vào Huyết Châu...
Máu tươi từ Huyết Châu tuôn ra như thác, hình thành từng lớp tường máu muốn ngăn chặn bước tiến của Thủy Thổ Châu...
Đáng tiếc, Thủy Thổ Châu có sức nặng như cả một vùng lãnh địa, mang theo khí thế táo bạo mà đến, xung quanh lại có vô số Thổ và Thủy hai loại linh lực.
không ngừng xoắn nát máu huyết từ Huyết Châu...
'Từng tầng tường máu bị xuyên thủng, rốt cuộc Thủy Thổ Châu thành công đập mạnh vào Huyết Châu...
RẮC... Phụt...
Theo âm thanh vỡ nát của Huyết Châu cũng là một ngụm máu đen từ miệng Huyết Thiến phun mạnh ra ngoài...
“Làm...làm sao có thể?” Huyết Thiến bị thương cực độ nghiêm trọng, bởi lẽ Huyết Châu là bản mệnh pháp bảo của hắn, Huyết Châu bị hủy hắn cũng nhận phản phệ rất lớn...
“Chết ên Sương Nhi không có ý thả ề rừng, bàn tay nhẹ nâng, một lần nữa điều khiển Thủy Thổ Châu ném mạnh về phía Huyết Thiến...
“Không thể..” Huyết Thiến hai tròng mắt muốn lòi ra ngoài, chợt hắn ngoan độc nhìn sang Huyết Sắt Cương Thi, mở miệng gầm lớn:
“Tự Bạo cho ta!”
Huyết Sát Cương Thi nhận được lệnh của chủ nhân, thân thể nó bất đầu rung rẩy kịch liệt, cấp tốc bành trướng...hiển nhiên là đang dốc sức tự bạo...
Huyết Sát Cương Thi được rèn đúc từ vô số máu huyết tu sĩ, bên trong ẩn chứa oán khí ngập trời, một khi nổ tung, uy lực không khác bom nguyên tử là
bao...
“Không ổn!” Yên Sương Nhi thấy tình cảnh này, vội vàng thu hồi Thủy Thổ Châu muốn rời khỏi...
Bất quá đã không kịp...
“Hahaha, chết đi hai con điếm!” Huyết Thiến quả thật điên cuồng, vì muốn giết hai nàng mà tình nguyện hy sinh Huyết Sát Cương Thị...
“Ngu ngốc!” Chỉ là một âm thanh chế nhạo vang lên khiến sắc mặt Huyết 'Thiến cứng ngắc lại...
Trước ánh mắt ngơ ngác của hắn, Liễu Thi Cầm đột ngột biến thân thành một cơn gió lốc màu đen, cuốn lấy cơ thể Yên Sương Nhi biến mất khỏi chiến trường...
Dạ Phong... 'Tốc độ nhanh đến cực hạn...không kém gì Lôi Đình...
“Khốn kiếp, khốn kiếp!” Huyết Thiến tràn ngập không cam lòng, oán hận ngửa mặt lên trời khóc rống...
Nhìn Cương Thi sắp nổ tung, hắn cắn răng dứt khoác, từ nhẫn trữ vật lấy ra năm bộ thi thể nhân loại, cái miệng mở to:
“Phệ Nhục Công” Năm cổ thi thể hóa thành chất dinh dưỡng bị nuốt vào trong bụng...
“Huyết Độn Ngàn Dặm!”
Lấy lại một chút lực lượng, nhưng Huyết Thiến lại thảm hại y như người sắp chết, máu huyết của hắn nhanh chóng bị rút mất hai phần ba...
Mà cơ thể hắn lúc này đột ngột hóa thành một làn Huyết độn, rất nhanh đã rời khỏi hiện trường...
ẦM ÄMẦM...
Nói thì chậm nhưng mọi việc diễn ra nhanh vô cùng, Huyết Thiến vừa thành công rời đi, Huyết Sát Cương Thi chính thức nổ tung như quả bom...
Toàn bộ sơn cốc bị hủy diệt triệt để, chỉ để lại thung lũng sâu không thấy đáy và mùi tanh tưởi của máu...
Cách nơi này ngàn dặm, nghe âm thanh nổ tung vang lên, Liễu Thi Cầm cười khổ nói:
“Được rồi, đằng kia có bầy yêu thú không tệ, thu thập Điểm Tích Lũy đi!” Liễu
'Thi Cầm không chần chờ, lại hóa thành tàn ảnh biến mất...
Yên Sương Nhi tay cầm Thủy Thổ Châu, mang theo chiến ý ngập trời bước theo...