Trình Lam từ trên bực thềm buớc xuống, cập mắt cô không thể rời khỏi nguời của Lôi Lạc Thiên.
Giờ phút này, anh đẹp trai một cách lạ thường, y như một bức tượng điêu khắc hy lạp.
Trên người anh mặc âu phục màu trắng, khác với bộ âu phục đen thường ngày.
Màu đen huyền bí làm người ngoài nhìn vào, thấy anh đáng sợ và nguy hiểm.
Nhưng bộ âu phục màu trắng này thì khác, nó tăng thêm phần phong độ và nhã nhặn của anh.
Nhìn vào hấp dẫn vô cùng.
Trên nguời anh tỏa ra khí chất vương giả và oai nghiêm.
Anh y như một chàng Bạch Mã Hoàng Tử, được ông trời tạo ra, dành riêng cho Trình Lam cô.
Trong lòng xúc động, cập mắt Trình Lam hơn ngấn lệ.
Lôi Lạc Thiên bước tới nắm lấy bàn tay mềm mại của cô.
Cho dù là đang mang thai đi chăng nữa, Trình Lam vẫn tỏa ra sự hấp dẫn vô cùng.
Hai người nhìn nhau, giờ phút này trong mắt cả hai, chỉ có duy nhất là đối phương mà thôi.
Mấy cô phục vụ qua cả mắt, họ không ngờ cô gái bình thường vừa rồi, không cần trang điểm chỉ thay một bộ lễ phục, lại có thể trở thành xinh đẹp và quyến rũ vô cùng.
Đây là lần đầu tiên, họ thấy một cập vợ chồng đẹp đôi như vậy.