[AOV] Học Viện Liên Quân

Chương 26: Phòng y tế - Mém H



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trở lại với kí túc xá A.


Violet đã hoàn thành xong bữa ăn của mình, cô lẳng lặng đi lên phòng. Vừa mới đi tới cầu thang thì cổ tay cô bị 1 lực gì đó kéo lại.


- Anh Valhein - Violet bất đắc dĩ quay lại thì thấy khuôn mặt khá nham hiểm của Valhein.


- Đi theo anh - Valhein nói rồi kéo tay Violet đi.


- K... Khoan đã - Violet lập tức vùng vẫy lại. Rốt cuộc Valhein định dẫn cô đi đâu.


Thấy Violet không chịu đi, Valhein lập tức bế cô lên. Anh ung dung bước ra ngoài trước sự chứng kiến của cả đám.


- Chị Violet? - Lindis khá bất ngờ nhìn Violet. Nếu cô không lầm thì người đang bế chị mình là hot boy Valhein thì phải.


- Thằng Valhein bế ai thế? - Ryoma quay sang hỏi Murad.


- Không biết nữa, hay là bạn gái mới - Murad trả lời, với tính trăng hoa của Valhein thì cũng có thể lắm.


- Có thêm tin nữa rồi đây - Natalya nhanh chóng lấy máy ảnh để chụp được cảnh Valhein đang bế Violet. Chỉ từ hôm qua đến giờ thôi mà đã có 3 tin nóng rồi.


Tại phòng Annette - Hayate.


- Ưm... - Annette khẽ thức giấc, đập vào mắt cô là khuôn mặt soái ca khi ngủ của Hayate.


Annette có chút giật mình, tại sao tối qua cô lại có thể ngủ 1 cách dễ dàng cơ chứ. Hơn nữa ngủ trong vòng tay của Hayate như thế này lại khiến cô ngủ ngon hơn mọi khi.


- A... Anh Hayate, th... thả em r... ra đi - Annette ấp úng nói, cả người cô hoàn toàn bị ôm chặt bởi Hayate.


Thấy Hayate không nói gì, Annette nhẹ nhàng lấy tay Hayate ra. Nhưng chỉ vừa mới đụng thì cô lại bị ôm chặt hơn nữa, thật là bất lực a!


- Anh Hayate - Annette cố gắng đẩy người Hayate ra nhưng không thành.


Không hiểu sao trong hoàn cảnh bất lực này, Annette lại chú ý đến khuôn mặt lúc ngủ của Hayate. Bất giác cô đưa tay chạm vào gò má của anh. Thật sự mà nói, so với khuôn mặt lạnh lùng của Hayate thì khuôn mặt lúc ngủ của anh lại đẹp hơn, nó mang đến 1 cảm giác bình yên hơn thì phải.


Không chỉ dừng lại ở gò má, Annette còn chạm vào đôi môi mỏng của Hayate. Khuôn mặt cô tự nhiên đỏ ửng lên, không biết Hayate lúc cười sẽ ra sao nữa.


- Ngắm đủ chưa - Hayate lập tức mở mắt ra.


Annette giật mình nhìn Hayate đã tỉnh giấc từ khi nào. Bàn tay cô chưa kịp rút lại thì bị Hayate nắm chặt. Cả người anh nhanh chóng đè Annette xuống.


- A... Anh định l... làm gì vậy? - Annette run sợ nhìn Hayate, cả 2 tay cô hoàn toàn bị khoá chặt.


- Tí sẽ rõ - Hayate nham hiểm nói, đôi môi anh phủ lên đôi môi cô.


- Ư... - Annette cố gắng cự tuyệt nụ hôn này, dù sao đây cũng là nụ hôn đầu đời của cô mà.


Ngay trước cổng kí túc xá A.


1 chiếc Lamborghini đã được đậu sẵn, Valhein mở cửa rồi đặt Violet ngay ngắn vào trong.


- Cậu chủ muốn đi đâu ạ? - người đàn ông lực lưỡng đang ngồi ở ghế lái hỏi.


- Tới khu thiết kế S - Valhein bình thản trả lời, anh ngồi cạnh Violet. Nhưng hình như anh ngồi càng gần là Violet cứ nhích ra xa.


- Em ngồi yên đi - Valhein liền ôm lấy eo của Violet, làm cho cô nàng không di chuyển nữa.


Thấy Violet không nói gì, Valhein quay qua nhìn thử. Thì thấy được phản ứng vô cùng đáng yêu của Violet. Khuôn mặt cô không khác gì quả cà chua, đôi mắt như đang rưng rưng, bàn tay bấu chặt vào quần. Thì ra là cô đã kiềm chế sự ngượng ngùng của mình từ lúc anh bế đến giờ. Đôi môi anh không tự chủ được mà phát ra ra tiếng cười.


- A... Anh cười g... gì chứ? - Violet lắp bắp nói. Vừa là tâm điểm của mọi người, vừa bị Valhein cười nữa, làm sao mà chịu nổi được chứ.


- Anh không có cười mà - Valhein vẫn tiếp tục cười. Nhìn nụ cười của Valhein, bất giác tim của Violet đập rộn ràng.


Tại phòng hội đồng của trường, gần như đã họp sắp xong.


- Vậy thì Yorn, Elsu, 2 người sẽ kiểm tra tiết mục ở lớp 10A - Thane phân công.


- Dạ - Yorn trả lời, còn Elsu thì khá im lặng.


- Triệu Vân và Aleister sẽ kiểm tra tiết mục ở lớp 11A - Thane tiếp tục phân công.


- Dạ vâng - Triệu Vân và Aleister đồng thanh.


- Còn Quillen và Capheny sẽ kiểm tra ở lớp 12A - Thane vẫn phân công.


- Nhưng mà kiểm tra cái gì vậy thầy hiệu trưởng? - Capheny thắc mắc, dù sao đây là năm đầu tiên cô làm việc mà.


- Để xem lớp đó có hoàn thành tiết mục không, tránh những trường hợp trốn việc. Nếu mà học sinh không biết làm gì thì mình cũng có thể giúp - Thane nói, năm nào cũng xảy ra ít nhất 1, 2 vụ bỏ tiết mục.


- Ồ, thì ra là vậy - Capheny tỏ vẻ đã hiểu.


- Phần trò chơi thì Tel'Annas, Arthur, Điêu Thuyền, Lữ Bố và Lauriel đảm nhận nha - Thane nói, đây cũng được coi là phần quan trọng của lễ hội.


- Dạ, lát nữa mình thông báo lại cho Lauriel biết nữa - Arthur trả lời, sau đó anh quay qua nói với Điêu Thuyền, Lữ Bố và Tel'Annas.


- Vậy cuộc họp kết thúc - Thane vừa nói xong, ai nấy đều rời khỏi phòng.


- Hay mình đi đâu đó chơi đi Astrid - Thane liền bước tới chỗ Astrid rủ rê.


- Để từ từ đã thầy, tôi còn phải lên kiểm tra lượng thuốc mới gửi tới nữa - Astrid sực nhớ ra, còn thùng thuốc mà cô chưa kiểm tra nữa.


- Vậy tôi sẽ đợi - Thane nói, anh biết kiểm tra mấy thùng thuốc đó cũng nhanh mà.


Tại phòng y tế của trường.


Zephys nhẹ nhàng đặt Lauriel xuống giường, sau đó từ tốn đắp chăn cho cô.


- Ơ - Lauriel có chút bất ngờ trước những hành động như thế này của Zephys, trong lòng xuất hiện những cảm giác ấm áp lạ thường. Không ngờ tên nhóc này cũng biết lo lắng cho cô.


- Cô nằm nghỉ đi, để em mua trà xanh cho cô - Zephys nói, theo kinh nghiệm của anh thì uống trà xanh sẽ giúp cho cơ thể tỉnh táo hơn.


Nhưng chưa kịp đi thì bị Lauriel kéo áo lại, khuôn mặt cô có chút ửng hồng nhìn Zephys. Miệng như đang muốn nói gì đó, nhưng cô nhanh chóng kiềm lại. Còn Zephys khó hiểu nhìn những hành động của Lauriel, nhờ đó không hiểu sao anh lại cảm thấy Lauriel dễ thương hơn.


- Mà sao cô lại mệt vậy? - Zephys ngồi lên chiếc giường mà Lauriel đang nằm.


- Cô không có mệt - Lauriel cố tình nói dối, mặc dù cô nhận ra được sự lo lắng của Zephys.


- Cô nói xạo - Zephys nhanh chóng nhận ra. Bộ tưởng anh bị mù à, nhìn khuôn mặt xanh xao đó mà dám nói không sao.


- Cô nói thật - Lauriel ương bướng cãi lại.


- Công nhận cô cứng đầu thật đấy. Chắc em đành phải dùng biện pháp mạnh thôi - Zephys vừa dứt câu, anh đè lên người Lauriel rồi nhẹ nhàng cởi từng cúc áo sơ mi của cô.


- E... Em làm gì thế? - Lauriel kinh ngạc trước những hành động của Zephys.


Chẳng mấy chốc anh cởi xong cái áo sơ mi của Lauriel rồi ném xuống đất.


- Cô có nói không? - Zephys vẫn kiên trì hỏi lại.


- Cô không có mệt rồi mà - Lauriel cố gắng đẩy người Zephys ra.


Nhưng sức cô sao đấu lại sức con trai được chứ, chưa kể giờ cả cơ thể còn đang chóng mặt nữa. Nghe Lauriel nói vậy, Zephys luồng tay ra sau lưng cô rồi giật phăng chiếc áo ngực. Anh giục xuống nơi có cái áo sơ mi.


- Em là đồ biến thái - Lauriel đỏ mặt, cảnh xuân của cô hoàn toàn bị lộ trước mặt Zephys, hỏi sao không xấu hổ cho được.


- Em sẽ biến thái hơn nếu cô không nói đấy - Zephys nham hiểm nói.


Anh liền mút lấy nhũ hoa của Lauriel, phần ngực còn lại được anh xoa nắn đầy đủ hình thù.


- Ưm... A... - Lauriel không thể kiềm nổi đôi môi mình, cô khẽ rên vài tiếng, cả người cô bắt đầu nóng hơn.


Nhưng nhiêu đó cũng đủ làm kích thích cơ thể Zephys. Tay anh bắt đầu cởi váy cô ra rồi luồng qua cái quần nhỏ của Lauriel.


- Mới như vầy thôi mà đã ướt rồi hả cô - Zephys vừa nói xong, anh đưa 1 ngón tay vào khuấy đảo hoa huyệt của Lauriel.


- K... Không, đừng m... mà - Lauriel rên rỉ, cô không ngừng cầu xin Zephys, bên dưới của cô ngứa ngáy 1 cách khó chịu.


- A... - Lauriel chịu không nổi nữa, mật dịch từ đó mà trào ra. Làm ướt hết cả quần nhỏ, thậm chí còn thấm ra cả ga giường của phòng y tế.


- Không ngờ chỉ nhiêu đó mà cô đã ra rồi - Zephys liếm thử chất mật dịch còn dính lên tay anh.


- E... Em... - Lauriel có chút bực tức nhìn Zephys. Trong lòng đắn đo không biết có nói ra không, nếu cô không nói thì chẳng khác nào bị tên Zephys này 'ăn' hết đâu chứ.


Cạch.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.