Anime Dị Giới Lữ Hành Gia

Chương 95: Hồi phục cực nhanh



Trong một căn phòng khác,

Khác với ban đầu hăm hở kích động, Will lúc này tràn đầy lo lắng, đứng ngồi không yên.

“Brayden, ngươi nói xem, sao lâu như vậy, cũng phải hơn một giờ rồi. Việc gì cần làm cũng đã làm xong a.”

“Chẳng lẽ... Alan thật sự trở nên ‘lợi hại’, một mình ‘ăn’ hết, hay trước giờ hắn giấu nghề?”

Tiếp lấy thêm một đĩa đồ ăn từ một vị hầu gái tai thỏ, Brayden không để ý nói:

“Không quá có thể đi! Thà ngươi bảo hắn lấy chúng ta làm thế chấp, quay về nhà cầm thêm tiền còn đáng tin cậy một chút. ”

“Ách... cái này, dường như còn là có khả năng. ” Brayden chợt rùng mình. Kiểu chơi này, hắn cũng dùng hố người tại tiệm cơm vài lần.

“Nếu không, chúng ta lén chuồn đi? ” Will nhắm mắt vò đầu, cho ra đề nghị có vẻ sáng suốt nhất.

Đi chơi gái không trả đủ tiền bị bắt tại trận, lấy da mặt bọn họ sợ rằng cũng không chịu được. Xui xẻo hơn là bị tới tận cửa đòi tiền khiến cho gia tộc phát hiện. Kết quả, trừng phạt nhẹ nhất sợ cũng phải là chịu cấm túc mấy tháng.

Hơn nữa, hình như Alan còn có nói ‘bao hết’. Đây là phải trả bao nhiêu kim tệ? Bán hắn và Brayden đi trả nợ sợ là cũng không đủ. Bọn họ ngoài ăn chơi ra, còn có cái gì sở trường? Biết chữ liệu có tính không?

“Brayden, ngươi cảm thấy... A, người đâu???”

Đưa mắt nhìn sang chiếc ghế trống không, Will không tự chủ được mà chảy ra vài giọt mồ hôi lạnh.

...

Không biết qua bao lâu,

Hơi duỗi người, Alan lúc này chỉ cảm thấy cả thể xác lẫn tinh thần đều thư thái.

Trên chiếc giường lớn, mười mấy thân ảnh để lộ ra mảng lớn da thịt đang nằm mê mang, dường như là đã ngủ say. Có thể thấy rõ trên khuôn mặt các thiếu nữ đều hiện lên vẻ mỏi mệt, nhưng vẫn không thể nào che giấu được nét vui sướng thỏa mãn, dưới ánh đèn lập lòe, làn da còn vấn vương một tia triều hồng.

Liếc mắt nhìn sang bảng hệ thống, Alan có hơi cảm khái.

【 Thân thể siêu phàm: Thọ nguyên tăng lên trên diện rộng, thương thế hồi phục cực nhanh, ... 】

Từ khi học được ma pháp trị liệu Healing, và Regenerate, Alan từng nhận định thân thể siêu phàm ngoài việc có thọ nguyên ưu thế, thì đúng là kém xa hai yếu tố còn lại.

Tố chất thân thể được cải thiện so với ma lực cường hóa mang tới tăng phúc thì vẫn còn kém nhiều lắm, tâm nhãn siêu phàm mang lại dị năng thì không cần phải nói, đó là hắn có thể chiến đấu vượt cấp nguyên nhân chủ yếu. Nhưng bây giờ thì hắn hoàn toàn mới cảm thấy như nhặt được trân bảo.

Hồi phục cực nhanh a, lão sói xám Alan gần nhất mới hiểu được ‘hồi phục’ ở đây là bao gồm thứ gì. Thận thương cũng tính là thương không phải? Một đêm nã chục phát pháo không còn là mộng tưởng, hạp thuốc gì đều không cần, làm đến toàn bộ đều phải cầu xin tha thứ. Tương lai ‘ngày ngự ngàn nữ, bạch nhật phi thăng’ cũng không phải là không có khả năng.

“Ưm... ” Một tiếng rên nhẹ vang lên.

Thiếu nữ Half-Elf lúc này đã tỉnh lại, con ngươi bích lục khẽ mở và dần có một tia thần thái.

“Tỉnh?”

Cảm giác như một cơn gió lạnh thổi qua, nhận thấy được một ánh mắt quen thuộc nhìn chăm chú, Veronica hấp tấp cầm lên một tấm sa mỏng che lấp lấy xuân quang. Làn da trắng tuyết như ẩn như hiện khiến cho Alan lần nữa cảm thấy thân thể khô nóng một trận.

“Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ phản kháng đâu, tiểu thư Veronica. ”

Thực tế nếu thiếu nữ có dấu hiệu kháng cự, Alan cũng không muốn thật sự dùng sức mạnh ép buộc. Nhưng mà... nàng cũng không có a, thế nên món ngon tới tận miệng chẳng lẽ còn kén ăn, hắn cũng không phải là cái gì chính nhân quân tử.

Alan bây giờ đã biết rõ ràng, thiếu nữ trước mắt chắc chắn không phải là gián điệp của một thế lực nào đó cài vào thành Berytus, kể cả là bên thú nhân.

Thực lực Veronica tuy đạt tiêu chuẩn, nhưng tâm tính và kỹ năng ứng xử đều không phù hợp. Và đặc biệt nhất, đây còn là ‘lần đầu’ của nàng, điều này đúng là khiến cho hắn có hơi bất ngờ.

“Ngươi!!!”

Veronica ánh mắt lộ rõ ra vài phần tức giận. Bị người lật ra bí mật, đối phương còn cường đại như vậy. Đây rõ ràng là đe dọa đi, dù nàng có trốn được thì những thiếu nữ khác đây. Còn bảo nàng phản kháng?

Nếu không phải tên nam tử này có khuôn mặt rất dễ nhìn, hơn nữa... chiêu trò đúng là cũng đủ nhiều, khiến người thật sự... thoải mái, nàng đã sớm không màng tất cả mà liều mạng. Nghĩ tới đây, gò má thiếu nữ lại trở nên đỏ rực như máu.

“Nói một chút đi, ta thật sự muốn nghe câu chuyện của ngươi. ” Tự cho mình rót một ly, đôi mắt của nam tử tóc đen hơi lấp lóe, trở nên có phần nghiêm túc.

“Cái này... ” Hơi trù trừ chốc lát, Veronica đành phải bất đắc dĩ nhắm mắt, chậm rãi thuật lại. Tình thế trước mắt quả thật không cho phép nàng làm lựa chọn a, đánh thì đánh không lại, cả người cũng bị đoạt.

Giọng nói êm tai bắt đầu vang lên.

Câu chuyện của chúng ta cũng không phải bắt đầu từ thiếu nữ Half-Elf Veronica, mà phải là từ Gibson, vị thân sĩ trung niên kia.

Xuất thân bình dân, Gibson dù may mắn có được thiên phú ma lực, đáng tiếc thực chất chỉ là cái ‘hàng dỏm’, cho nên không có vị quý tộc nào chịu nhận hắn. A, cũng không có cái kịch bản gọi là phế sài lưu nghịch tập như bàn tay vàng hay một vị lão gia gia giúp sức.

Kết quả, chàng trai trẻ Gibson đành phải hạ quyết tâm... đi về quê làm ruộng, tiện thể mở vài cửa hàng tạp hóa. Dù yếu nhưng dù gì cũng miễn cưỡng được coi là một vị Ma Pháp Kỵ Sĩ sao, cuộc sống cũng xem như là khá dễ chịu.

Đáng tiếc, không có mô bản nhân vật chính, lại đòi ăn theo kịch tình mà một nhân vật chính nên có. Hắn trót yêu một vị... thiếu nữ bán thú nhân, thế là bi kịch bắt đầu.

Một lần sau khi đi xa về nhà, Gibson phát hiện người yêu bị bắt đi, hắn chỉ cảm thấy thế giới như đã mất đi mọi màu sắc. Trải qua biết bao năm đau khổ tìm kiếm, rốt cuộc tìm được manh mối tới chỗ ăn chơi Charming Scarlet tại thành Berytus.

Nhưng thật bất hạnh, người yêu hắn đã sớm qua đời. Một lòng muốn báo thù, nhưng đứng sau lưng Charming Scarlet lại là một tên Ma Pháp Kỵ Sĩ. Kết quả, nếu không có Veronica đi ngang qua tình cờ ra tay cứu giúp, Gibson đã sớm treo.

Tuy cứu được Gibson, nhưng bọn người đứng sau Charming Scarlet xem như đã tiêu tùng, một đám thiếu nữ gồm rất nhiều bán thú nhân không biết đi về đâu. Gibson sinh lòng trắc ẩn muốn giúp một tay, Veronica xét thấy tự thân mình cũng là một ‘á nhân’ Half-Elf, cũng đành bất đắc dĩ tạm thời trở thành một ‘tú bà’ duy trì Charming Scarlet vận hành để tránh cho bị nghi ngờ.

Nhưng mà, còn chưa đợi Veronica hai người tìm ra cách nào thích hợp an trí một đám thiếu nữ ở đây hoặc dẫn bọn họ tìm đường chạy trốn, thì toàn thành đã bị giới nghiêm do chiến tranh sắp đến, hôm nay lại còn xui xẻo tới tám đời đụng phải Alan, đem chính mình cũng đáp đi vào.

Câu chuyện kết thúc!

“Ngài... tính xử lý chúng ta... như thế nào?” Thanh âm của thiếu nữ không nhịn được mà lộ ra thấp thỏm, kết hợp với bộ dáng hiện tại, đúng thật là làm cho người không nhịn được muốn khi dễ nàng thêm một lần.

Veronica đã nhận ra, nam tử quý tộc này tuy có chút... không, là vô cùng háo sắc, nhưng cử chỉ hoàn toàn không giống với đại đa số người khác, đối với những kỹ nữ dùng để mua vui, thậm chí ‘dị tộc’ cũng không có khinh thường hay chán ghét.

Thế nên, trường hợp bết bát nhất khả năng là sẽ không xuất hiện.

“Đây có hay không tính là bánh trái từ trên trời rớt xuống?”

Ánh mắt Alan hơi kỳ quái mà nhìn về phía Veronica, tiếp đó lâm vào trầm tư.

“Xử lý như thế nào các ngươi?” Từng tiếng đầu ngón tay gõ nhẹ vào mặt bàn vang lên trong không gian yên tĩnh. Thiếu nữ Half-Elf chỉ cảm thấy nhịp tim của mình càng ngày càng trầm trọng.

Chỉ trong phút chốc, đôi con ngươi hổ phách lại mở ra, hắn nở nụ cười.

“Tiểu thư Veronica, có hứng thú hay không tới lãnh địa của ta. ”

“Che chở một đám thiếu nữ không nhà để về và chừng chưa tới 50 tên thú nhân, phân phối cho bọn họ một số công tác bình thường, ta nghĩ rằng mình vẫn là có khả năng. ”

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.