Thị trấn Boone, đây là lãnh địa thuộc về gia tộc Lawrence.
Tuy tước vị chỉ là nam tước nhưng dân cư tại lãnh địa cũng gần ngàn người, do vị trí gần biển, mậu dịch và nguồn hải sản phong phú từng làm cho phần lớn người dân trải qua cuộc sống khá giả.
Nhưng từ khi đời trước lãnh chúa Wyatt Lawrence qua đời vì tật bệnh thì lãnh địa bắt đầu bước vào suy bại. Cực thịnh lại suy không hơn gì thế này.
Mẫu thân đã mất sau khi sinh, nam tước Alan Lawrence còn tuổi nhỏ khó mà đỡ được ác ý đến từ các họ hàng quý tộc, tranh quyền đoạt lợi diễn ra không ngớt, quyền quản lý và thu thuế của lãnh địa dần bị chia cắt, thuế má ngày càng cao.
Chỉ sau vài năm số dân cư giảm xuống không còn một nửa, thuyền bè cập bến cũng ít đi.
“Ngựa chạy phải cho ăn cỏ” đạo lý này ai cũng hiểu, nhưng “tát ao bắt cá” mang tới lợi tức nhanh, mới là được phần lớn đám quý tộc mục nát yêu thích.
Dinh thự của Gia tộc Lawrence,
Đứng trước tấm gương là một khuôn mặt trẻ tuổi, làn da trắng bệch có vẻ không khỏe mạnh, mái tóc đen nhánh hơi bù xù.
Mí mắt quầng thâm cho thấy dấu hiệu tửu sắc quá độ, nhưng lại bất ngờ có một đôi con ngươi màu hổ phách sáng ngời hữu thần.
“Đây là ta??? Không phải chứ? Cái kịch bản cũ chuyển kiếp kiểu này cũng bị ta gặp phải.” Thiếu niên anh tuấn nhìn chăm chú mặt gương lẩm bẩm, ánh mắt hiện vẻ kinh ngạc.
Alan Nguyễn, Một du học sinh Việt tại Mỹ, trại mồ côi xuất thân. Bằng vào bản thân cố gắng và một chút xíu may mắn vào cấp 3 giành được học bổng toàn phần du học.
Sau 5 năm vất vả ở nơi xứ lạ, vốn vừa tốt nghiệp đã xin được nhập tịch và đi thực tập vào một công ty lớn. Một con đường tương lai tươi sáng phía trước, nhưng sau buổi làm đầu tiên về nhà bị một chiếc xe tải đâm vào lề.
Sau đó ... Không có sau đó...
Tỉnh dậy nhận thấy mình chuyển kiếp tới thế giới xa lạ, rồi một đống lớn ký ức lộn xộn đi vào đầu.
“Được rồi, cái này không khoa học... nhưng có vẻ rất ma pháp”. Nhẹ nhàng ngồi xuống ghế, thiếu niên rất nhanh cam chịu sự thật.
Tình trạng lãnh địa hiện tại tuy không lạc quan, nhưng dù gì bản thân vẫn là cái quý tộc, giai cấp đặc quyền, chỉ cần đừng tiêu xài hoang phí, đủ để hắn cưới vài tên thôn cô xinh xắn trải qua cuộc sống hủ bại.
Và nếu còn có thêm chút “lòng cầu tiến”, bằng vào cái khuôn mặt không tệ này ăn bám mấy tên quý tộc nữ sĩ giàu có, tận hưởng sinh hoạt một cách xa xỉ, ăn uống ngồi chờ chết cũng không là vấn đề.
“Nhưng là...” Nhìn phía trước mặt một cái khung màn hình, trái tim Alan không chịu được nhảy lên một chút.
Túc chủ: 【Alan Lawrence】 Cấp bậc: 【Hắc Thiết Nhân Loại】 Thể Chất: 【3】 Năng lượng: 【0】 Tinh Thần: 【6】 Kỹ Năng: 【Kiếm thuật cung Đình lv1】... Hệ Thống - Năng Lượng: 【10 FE】.
“Quả thực mô bản của nhân vật chính a. ” Xuyên việt thêm cái hệ thống bàn tay vàng, tuy cái hệ thống này có vẻ không được ‘thông minh’ cho lắm. Hỏi đáp trí tuệ nhân tạo không thấy đâu.
Bản thân Alan kiếp trước cũng hay chơi game, đọc qua nhiều tiểu thuyết và xem anime, đối với kiểu hệ thống số liệu vẫn có một chút hiểu biết.
Ba chỉ số thân thể (tinh), Năng lượng (khí), và Tinh Thần (thần) lấy chuẩn là 5 cho một người bình thường. 5 ở đây tức là ‘Level 5’ chứ không phải là giá trị.
Ví dụ như nếu thân thể là 6 (tức là level 6) sẽ cao hơn 5 rất nhiều chứ không phải chênh lệch 1.2 lần đơn giản như vậy mà có thể là gấp đôi.
“Cỗ thân thể này trị số thân thể đánh giá là 3, tửu sắc hại thân. ” Alan than thở.
Thực chất Alan cũng không phải đoạt xá mà phải tính là chuyển thế cái loại này.
Nhìn một chút hệ thống dòng đầu tiên thời gian hệ thống thức tính sau ngủ đông mười mấy năm tích cóp năng lượng là biết. Gần đây hệ thống khởi động lại hắn mới thức tỉnh trí nhớ kiếp trước.
Nhiều năm qua, hắn bị mấy cái ‘họ hàng’ làm hư, hơn nữa phụ mẫu mất không ai quản, suốt ngày chỉ có ăn uống chơi bời, tuổi nhỏ đã phá xử nam, mới 16 tuổi mà thân thể suy yếu tới mức độ này cũng dễ hiểu.
Trái lại, tinh thần nhưng lại đạt tới 6, vượt mức bình thường, có lẽ là phúc lợi nhờ xuyên việt a.
Còn cái kỹ năng 【kiếm thuật cung đình lv1】 chỉ miễn cưỡng vừa nhập môn, tập vài năm cũng ra hình ra dáng, do lúc đó lão phụ thân Wyatt còn sống, hắn vẫn xuống một phen chăm chỉ.
Tuy nhiên múa may vài chiêu cho đẹp thì còn được chứ thực chiến thì... Phân phút là hiện nguyên hình.
Hệ thống trước mắt phân cấp thực lực chủ yếu dựa vào đẳng cấp của sinh mạng thể.
Cấp 1 Hắc Thiết 【Hắc Thiết Nhân Loại】 Cấp 2 Thanh Đồng 【Siêu phàm】 Cấp 3 Bạch Ngân 【Hoàn Mỹ】 Cấp 4 Hoàng Kim 【Truyền Kỳ】 Cấp 5 Siêu Việt Giả 【Vũ Trụ】 Cấp 6 Thứ Nguyên 【???】
Trước mắt chỉ có 6 đẳng cấp, đằng sau tối thui một mảnh nhưng Alan có cảm giác thứ 6 đẳng cấp Thứ Nguyên sinh mạng thể vẫn chưa là kết thúc.
Hoàng Kim Truyền kỳ, Siêu việt giả... Tên nghe bá khí như vậy, đúng là làm người ta hướng tới a.
Alan ánh mắt mang theo khao khát nhưng chợt cười khổ lắc đầu:
“Dù là đột phá tới cấp 2 Siêu Phàm cách ta hiện tại cũng có chút xa...”
Đột phá cấp bậc siêu phàm cần nắm giữ một loại ‘năng lượng’ mang tính thần bí, phương tây có cái gọi là ma lực, phương đông gọi nội lực, linh lực... Tùy thế giới, hình thức có lẽ khác biệt nhưng có cùng bản chất.
Alan bản thân lúc trước được kiểm tra, hoàn toàn không có thiên phú ‘ma lực’. Ở cái thế giới này muốn trở thành siêu phàm, có lẽ có con đường, nhưng không phải là một cái nam tước chẳng có thực quyền, gia sản cũng nghèo có thể tiếp xúc.
Nhưng cũng may...
Hệ thống hiện tại ngoài số liệu hóa thân thể và kỹ năng thì còn có một chức năng duy nhất là ‘xuyên qua’ thế giới. Có lẽ đây là một phương thức tìm kiếm “sức mạnh”, nhưng cũng khá mạo hiểm.
“Thú vị!” Nhưng cảm xúc lo lắng chỉ thoáng qua, thay vào đó là hưng phấn và kích động.
Alan đời trước không thân không thích, hơn nữa còn là cái xử nam đâu, kiếp này sống lại một lần, còn gì tuyệt vời hơn việc truy tìm thêm chút ‘thú vị’ và kích thích sao.
Trong lẻ tẻ trí nhớ, thế giới Alan đang sống thực sự không đơn giản. Thú nhân, Elf, Cự long các loại chủng tộc khoan đề cập, chiến sĩ cường đại nghe nói có thể lấy một địch trăm, cắt đá như xắt rau, ma pháp sư sở hữu ma pháp thần bí khó lường.
Sử thi anh hùng đồ long, kỵ sĩ truyền kỳ trong lịch sử cũng không hiếm lạ.
Và quan trọng nhất, những tồn tại gọi là ‘Thần Linh’, tuy chưa từng hiện ra trước mắt thế nhân nhưng từng nhiều lần hạ xuống ‘thần tích’ như người chết phục sinh, ban cho chiến sĩ sức mạnh, hoặc thần khí để tiêu diệt ác ma.
Vẻ mặt ngưng trọng, Alan tự nhủ phải cẩn thận một chút.
“Không được sóng... Cẩu một chút cũng không mất mặt.”
Thật may mắn xuyên qua, có hệ thống mà vẫn bị treo thì thật là bi kịch, không kịp trở nên mạnh mẽ, làm một cái ‘hậu cung’ thật lớn cái gì... Khục.. Chẳng phải đáng tiếc.
Suy nghĩ sung sướng viễn vong một hồi, Alan chợt bị một tiếng kêu đánh thức.
“Nam tước đại nhân, có chuyện khẩn cấp!”
Hắn nhận ra đó là tiếng của lão hộ vệ trưởng Garret, xem như gia thần 3 đời của dòng họ Lawrence. Bình thường chững chạc như Garret, trong giọng nói cũng không nhịn được hiện ra một chút gấp gáp.
----------------------- --------------------------------- ------------------ *Chủ thế giới trong quyển sách theo phong cách tây huyễn, dùng tên tiếng Anh khá nhiều. Tên hay địa danh bị trùng, xem như chỉ là trùng hợp. Không có ý nhằm vào.