Vừa nghĩ đến thôi Hạ Diên liền nhớ đến một nơi. Anh đoán có lẽ Doãn Sâm cũng đang ở đó.
Hạ Diên ngay lập tức đứng dậy đi đế tủ quần áo lấy ra một chiếc áo sơ mi trắng và quần tây đen đi vào phòng tắm.
Dù có bị đánh lần nữa thì cứ coi như xui thôi. Ai mà không biết Doãn Sâm tôn sùng em gái còn hơn ai hết. Nếu mà đi trao giải thưởng cho anh trai nghiện em gái của năm vẫn là nên trao cho Doãn Sâm.
Lúc Hạ Diễn đi xuống lầu mẹ Hạ đang ngồi gọt táo trong bếp, nghe tiếng động bà cũng theo phản xạ chạy ra xem.
Mẹ Hạ thấy Hạ Trí Khanh nãy vừa ra ngoài bây giờ lại đến Hạ Diên. Bà nhẹ nhàng hỏi:
"Con đi đâu vậy? Giờ trời cũng tối rồi, hai anh em các con lại lần lượt đi ra ngoài thế hả?"
Hạ Diên săn hai tay áo lên, nhàn nhạt nói:
"Con đi có công việc, mẹ cũng đừng chờ cửa. Nhớ ngủ sớm một chút nhé, yêu mẹ." Nói xong không đợi mẹ Hạ trả lời anh đã lật đật đi ra ngoài. Mẹ Hạ lắc đầu thở dài ngao ngán.
Hạ Diên lái xe với tốc độ cao vượt qua mấy cái đèn đỏ để đến Bar Club Ssi. Hồi đó khi chưa đi du học anh cũng thường đến đây.
Anh bước vào trong, nhân viên phục vụ thấy anh lạ mắt còn tưởng là người mới liền muốn giở chút trò xấu.
Cô ta đi lại õng ẹo ôm lấy cánh tay anh, cọ xát bộ ngực vào người khiến anh khó chịu. Anh lạnh nhạt đẩy tay cô ta ra:
"Làm trò kinh tởm gì vậy?"
Cô ta nhỏ giọng nói với điệu bộ uất ức:
"Em đâu có làm gì, em là nhân viên ở đây em chỉ định hỏi anh là người mới sao? Nếu anh là người mới thì em sẽ phục vụ anh thôi mà.."
Hạ Diên nhếch môi cười khinh bỉ lớn tiếng gọi to khiến mọi người xung quanh chú ý:
"NGUYÊN ĐẦU GẤU ĐÂU?"
Mọi người xung quanh nín thở, anh Hách Nguyên chủ quán bar này? Mà người trước mặt lại dám kêu là Nguyên đầu gấu? Đây là chán sống sao? Giọng nói lạnh gáy xen lẫn chút tức giận vang lên:
"AI DÁM GỌI TAO CÁI TÊN ĐÓ?"
Mọi người xung quanh không dám thở mạnh cũng không dám rời đi. Vì họ sợ nếu rời đi sẽ bỏ lỡ những khúc quan trọng.
Hách Nguyên tướng tá đô con từ trong đám đông đi ra. Thấy người đang đứng trước mặt khí thế hung hăng khi nãy cũng giảm xuống mấy phần:
"Ủa? Ai chà chà xem là ai kìa. Đại ca, anh về rồi sao? Về mà lại không nói để em kêu đàn em ra đón chứ?"
Hách Nguyên đi tới choàng qua vai của Hạ Diên, Hạ Diên lườm hắn khiến hắn sợ hãi:
"Nè nè, đại ca có gì thì chỉ dạy đàn em chứ làm ra cái mặt này là không được nha. Anh đừng nói là lại muốn cho tụi em đi xuống thăm hầm cá mập bơi lội đua với tụi nó nữa nhé? Tha tha cho em đi!!!"
Mọi người xung quanh từng câu từng chữ đều lọt hết vào tai. Ai nấy cũng dần trở nên sợ hãi, còn người phục vụ khi nãy bây giờ mặt đã biến sắc không còn một giọt máu.. Hạ Diên nhàn nhạt ánh mắt vẫn lạnh lùng nhìn vào người phục vụ, Hách Nguyên cũng thấy được đều đó hắn vui vẻ vỗ vào ngực anh:
"Hay là đại ca thích người này? Để em kêu nó phục vụ riêng cho đại ca nhé?"
Hạ Diên như càng giận dữ không nói không rằng lấy tay dọng vào ngực Hách Nguyên một cái khiến hắn ngã nhào xuống đất:
Mọi người xung quanh sợ hãi hét lên:
"ÁAAAAAAAAA."
Bọn họ lùi lại phía sau càng nhiều, Hách Nguyên từ trên đất đứng dậy xoa vòm ngực đau nhói của mình:
"Đại ca à, có gì thì anh phải nói chứ sao lại có thể ra tay với đàn em của mình như vậy?"
Trong phòng VIP, nghe có tiếng ồn ào cũng đi ra để xem. Dĩnh Liêm nhìn thấy anh thì hết sức bất ngờ hưng phấn tặc lưỡi nói:
"Chậc chậc, anh lớn của chúng ta về rồi sao? Doãn Sâm, Mã Vỹ chúng mày mau ra đây xem kìa, Hạ Diên về nước rồi."
Hạ Diên ngước lên nhìn đám người đó nhếch môi nói:
"Tao biết thế nào bọn mày cũng ở đây mà."
Dĩnh Liêm liếʍ môi cười đi tới khoác vai anh kéo đi:
"Đi thôi vào phòng anh em chúng ta tâm sự."
Trước khi đi, Hạ Diên vẫn hơi khựng chân xoay đầu về phía sau lạnh lùng nói:
"Người phục vụ đó, đuổi việc đi. Ssi không cần loại phục vụ õng ẹo đi quyến rũ khách hàng đâu."
Người phục vụ bất ngờ trợn mắt lên nhìn anh, căm phẫn như muốn phản bác nhưng lại bị Hách Nguyên chặn miệng lại:
"Được được, đại ca nói sao em nghe vậy."
Khi đám người Hạ Diên đã đi vào trong phòng VIP, Hách Nguyên hung dữ trừng mắt nhìn người phục vụ trước mặt:
"Nana tôi cũng nể gia đình cô nghèo khó mới nhận cô vào đây làm phục vụ. Sao cô cứ hết lần này lần khác lại gây phiền phức cho tôi thế hả? Cô chán sống sao?"
Nana cúi đầu cắn môi:
"Tôi cũng chỉ là.."
Hách Nguyên cắt ngang lời cô ta:
"Chỉ là chỉ là cái gì? Xém tí nữa cô bị đem cho cá mập ăn thịt rồi đó mà còn muốn cãi. Việc mình có làm thì dám nhận. Cứ chối chối bây giờ thì hay rồi đó."
Nana hai tay bấu chặt quần áo, cúi đầu càng thấp. Cô ta hiếm lắm mới xin được công việc này, bây giờ lại bị đuổi như vậy cô ta có chút không tin được.
Đó giờ cô ta cũng như vậy nhưng mà hầu hết ai cũng thuê dịch vụ riêng của cô ta. Ai biết được lần này lại đυ.ng trúng người không nên đυ.ng chứ?
Hách Nguyên nhìn mọi người xung quanh vẫn còn đang hóng chuyện liền quát lớn:
"HÓNG CÁI GÌ MÀ HÓNG? VUI LẮM SAO? AI KHÔNG CHƠI NỮA THÌ VỀ ĐI. GIẢI TÁN MAU!"
Hách Nguyên nhìn qua Nana:
"Còn cô tí nữa hết giờ lên phòng gặp tôi!!"
Nói xong hắn bỏ đi, đám người cũng giải tán mở nhạc tiếp tục quẩy.
Trong phòng VIP..
Doãn Sâm ngồi lạnh nhạt ở trong góc còn Hạ Diên ngồi ở đầu ghế bên kia. Dĩnh Liêm cũng biết hai người này có xô xát với nhau một vài chuyện nên cũng tìm cách để hòa hoãn lại không khí ngợp thở này:
"Haha, mày về khi nào?"
Hạ Diên cụp mắt, lấy một cái ly mới rót rượu ra uống cạn:
"Sáng nay."
Mã Thanh Vỹ nhướn mi:
"Sáng nay sao lại không ở nhà với gia đình mà đến đây tìm tụi tao gấp thế à?"
Hạ Diên nhếch môi cười khinh:
"Tao kiếm mày làm gì? Tao là kiếm Doãn Sâm cơ mà?"
Hai người họ cả kinh nhìn qua nét mặt của Doãn Sâm, may là cũng không có biến động gì lớn.
Doãn Sâm cả khuôn mặt không cảm xúc hỏi:
"Kiếm tao làm gì?"
Hạ Diên:
"Bàn chuyện làm ăn."
Doãn Sâm nhíu mày nhìn anh:
"Muốn thì tìm ba tao, tìm tao để ăn đòn sao?"
Hạ Diên nghe thế cũng không sợ vẫn bình tĩnh nói:
"Mày biết mà, nếu tao sợ ăn đòn của mày thì giờ tao cũng đâu có ngồi ở đây làm gì?"
"Với cả là tao nghe bảo mày mới nhận một dự án lớn tao chỉ là muốn giúp mày một tay để đám người cổ đông trong công ty đều đứng về phe của mày thôi mà!!"
Hạ Diên cười nham hiểm, Doãn Sâm nghe cũng im lặng một lúc.
Một lúc lâu, Doãn Sâm như đã nghĩ thấu nhàn nhạt nói:
"Điều kiện là gì?"
Hạ Diên bĩu môi tâm tình trở nên vui vẻ mà ra điều kiện:
"Một bữa cơm..tại nhà của mày."
Doãn Sâm nhíu mày gằn giọng nói:
"Ý gì đây?"
Hạ Diên vẫn như cũ nhún vai nói:
"Không có, chỉ là muốn ăn cơ dì Doãn nấu thôi. Mấy năm nay cũng nhớ những món dì ấy nấu."
Doãn Sâm trừng mắt nhìn Hạ Diên, đột nhiên lại muốn từ chối nhưng Hạ Diên lại lên tiếng trước:
"Khoan hẳn từ chối, một bữa cơm đổi lại cả cái ghế cao nhất của công ty nhà mày đó. Suy nghĩ kỹ một chút."
Doãn Sâm hai tay bấu chặt hình nắm đấm, anh ấy hận không đấm anh ngay được.
Nhưng nếu đồng ý, Doãn Ny sẽ lại như thế nào? Doãn Sâm có chút sợ nhưng mà đánh liều vậy:
"Được, ngày mai đúng không?"
Hạ Diên vui vẻ uống cạn thêm một ly rượu:
"Đúng vậy."
Doãn Sâm nghiến răng nói:
"Được."
Hạ Diên:
"Ok, giao ước thành công!"
...****************...
⇔《Truyện Gốc Nằm Tại truyenfull.com Nên Mong Mọi Người Tôn Trọng Bản Quyền Và Tôn Trọng Tác Giả Mà Không Mang Truyện Qua App Khác Để Reup.》