Anh Lục Ban Ngày Lạnh Lùng, Ban Đêm Quỳ Gối Dỗ Vợ

Chương 70: Họp gia đình (2)



Lúc này, cô thật sự khẳng định, anh Hai đúng là ngốc thật.

Sau này vẫn nên quan tâm anh Hai nhiều hơn một chút.

Nghe Thẩm Trường Thanh nói vậy, Thẩm Trường An, người con trai thứ ba cũng gãi đầu: "Cũng đúng, củ nhân sâm này là do em gái đào được, vậy anh cũng không lấy."

"Ừ, anh cũng không lấy, số tiền này cứ đưa cho em gái, coi như của hồi môn của con bé, sau này đến đảo Hải Nam theo chồng, cứ để con bé mang theo."

Ba Thẩm và mẹ Thẩm đều rất hài lòng vì mấy đứa con trai hiểu chuyện.

Lúc này mà vẫn còn biết người có công lớn nhất với củ nhân sâm này chính là con gái mình.

Thật ra vừa rồi hai người cũng có ý này.

Là do Thẩm Nghiên đào được, vậy số tiền này nên đưa cho Thẩm Nghiên.

Nhưng lúc này con trai cũng đã lập gia đình, không thể giống như trước kia nữa.

Vì vậy, hai ông bà mới nghĩ ra cách này.

Như vậy, sau này mỗi đứa con trai cũng có thể tiết kiệm được ít tiền.



Còn của con gái, đương nhiên hai người sẽ bù đắp cho Thẩm Nghiên từ những khoản khác.

Lúc này, mọi người đều nhìn về phía Thẩm Nghiên.

Rồi thấy Thẩm Nghiên cũng giơ tay.

"Ba mẹ, con cũng có ý kiến ạ."

Những người khác còn tưởng cô sẽ vui vẻ đồng ý với đề nghị vừa rồi của mọi người, lấy hết tiền cho mình.

Nào ngờ, lúc này Thẩm Nghiên lại nghiêm túc nói: "Số tiền này có phải cũng nên chia cho ba mẹ một phần không ạ?"

Mọi người: "..."

Mẹ Thẩm đưa tay lau khóe mắt, lại có chút muốn khóc...

Lại nghe thấy Thẩm Nghiên nói tiếp: "Thật ra đưa hết tiền cho con cũng không cần thiết, có thể chia thành sáu phần, đến lúc đó đều đưa cho mẹ giữ, cứ theo ba nói, sau này ai cần tiền thì cứ coi như là mượn, cũng coi như là tài sản chung của nhà họ Thẩm chúng ta."

Lý Ngọc Mai sợ chồng mình lại nói ra lời kinh thiên động địa gì đó, là người đầu tiên giơ tay bày tỏ đồng ý.

Những người khác còn muốn nói gì đó, lại nghe thấy Thẩm Nghiên nói tiếp: "Anh Hai, anh Ba, anh Tư, mấy anh xem, bây giờ anh Hai đã có gia đình nhỏ của mình rồi, còn có con cái phải nuôi, có chút tiền để dành là tốt nhất, còn có anh Ba nữa, anh cũng đến tuổi lấy vợ rồi, tiết kiệm tiền để lấy vợ, còn có anh Tư..."



Thẩm Trường Chinh vừa nghe em gái nói vậy, liền vội vàng giơ tay ngăn lại.

"Được rồi được rồi, cứ theo em nói đi, anh không có ý kiến gì nữa, em đừng nói đến anh nữa, anh còn trẻ mà."

Thẩm Trường An, người con trai thứ ba, lúc này cũng đỏ mặt, ấp úng nói: "Đúng vậy, em gái, bọn anh còn nhỏ...không vội."

"Thôi được rồi, dù sao ý là vậy, mấy anh tự quyết định đi." Thẩm Nghiên xua tay.

Chuyện cứ quyết định như vậy.

Mẹ Thẩm lại nhìn Ba Thẩm, trong mắt đều có nước mắt, con gái vẫn luôn hiểu chuyện như vậy.

Khi mọi người đều không nghĩ đến hai ông bà, con gái vẫn luôn nhớ đến họ.

Thật ra bà cũng muốn nói là không cần, nhưng Thẩm Nghiên lại nắm lấy tay bà, vỗ nhẹ.

"Mẹ, mẹ với ba cũng lớn tuổi rồi, cũng nên hưởng phúc, trong tay có chút tiền dưỡng già, sau này cũng không cần phải nhìn sắc mặt con trai, mẹ thấy đúng không?"

Thẩm Nghiên vừa nói xong, ngay cả hốc mắt của Ba Thẩm cũng đỏ hoe.

Đây mới là con gái nhỏ của họ!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.