Mọi người vừa nghe thấy chỉ cần vỏ thôi, liền đồng ý ngay.
Thẩm Nghiên vào bếp, bắt đầu làm món ốc xào cay.
Ốc đã được ngâm nhả hết đất cát, cắt đuôi, rửa sạch sẽ rồi cho vào nồi luộc, thêm hành gừng và một ít rượu trắng, luộc đến khi ốc mở miệng thì vớt ra.
Sau đó, cho vào nước lạnh, rửa sạch lại một lần nữa, để khi ăn không bị tanh.
Cho ốc đã rửa sạch vào chảo, không cần cho dầu, xào trực tiếp, như vậy có thể làm khô nước trong ốc.
Sau đó cho dầu vào tiếp tục xào.
Lấy một chiếc chảo khác, cho gừng, tỏi, ớt băm nhỏ vào phi thơm, thêm gia vị đã được pha chế sẵn ở nhà vào xào cho dậy mùi, rồi đổ ốc vào, tiếp tục đảo đều.
Thêm nước, lá tía tô, muối và các loại gia vị khác, om khoảng mười phút, như vậy sẽ giúp ốc ngấm gia vị hơn.
Ốc của Thẩm Nghiên còn chưa ra khỏi bếp, mùi thơm đã lan ra khắp nơi.
Mùi vị thật tuyệt vời.
Hai đứa cháu ngồi xổm trước cửa bếp, nhìn Thẩm Nghiên với vẻ mặt mong đợi, thỉnh thoảng lại nuốt nước miếng.
"Cô ơi, thơm quá!"
"Đi lấy que xiên ốc đi, lát nữa là ăn được rồi."
Thẩm Nghiên gọi.
Hai đứa trẻ nhanh nhẹn hơn bao giờ hết, đứng dậy chạy đi ngay.
Mẹ Thẩm nhìn hai đứa cháu với vẻ mặt bất đắc dĩ: "Cứ nhắc đến đồ ăn là hai đứa lanh lợi nhất."
Nói xong, bà cũng nhìn về phía nhà bếp, thấy Thẩm Nghiên đã bưng ốc ra, vì làm hơi nhiều nên đựng trong một chiếc thau to.
Món ốc tỏa ra mùi hương hấp dẫn, quan trọng là màu sắc rất bắt mắt, nhìn thôi đã thấy thèm.
Bên trên còn điểm xuyết ớt xanh, ớt đỏ, chưa ăn mà dường như đã cảm nhận được vị cay trong miệng rồi.
"Ăn được rồi đây."
Hai đứa trẻ lấy que xiên ốc mà bố Thẩm đã vót sẵn, mỗi đứa một cái. Mấy người đàn ông thì không dùng que, trực tiếp xúc một thìa ốc vào bát, bắt đầu mút.
Mút phát nào trúng phát đó, thịt ốc tuy nhìn nhỏ, nhưng rất dai ngon, không hề tanh, ăn vào lại có chút cay cay, khiến người ta ăn một miếng lại muốn ăn thêm miếng nữa.
Trong sân vang lên tiếng mút ốc rôm rả.
Hai đứa trẻ chọn hồi lâu mới được vài con, nhìn người lớn ăn liên tục, sốt ruột vô cùng!