Lạc Dịch về đến nhà thấy dì Liên thì hỏi. “Nhạn Nhạn chưa về sao?”
“Chưa ạ.” Dì Liên đang lau bếp nghe anh hỏi thì dừng tay trả lời.
Anh gật đầu: “Pha cho tôi một ly nước cam.”
Dặn dò xong anh không hỏi gì thêm mà lên phòng mình. Anh nhìn thời gian hơn mười giờ rồi, chắc chia tay lớp nên có nhiều chuyện để nói.
Tắm rửa xong ra vừa vặn nghe tiếng gõ cửa.
Anh vừa lau tóc vừa bước chậm tới mở cửa.
“Về rồi?”
“Vâng.” Lạc Nhạn đang bưng ly nước cam nên không nhào vào anh được.
Khóa cửa lại anh cầm lấy ly nước trên tay cô uống một hơi hết nửa ly mới đặt qua một bên.
“Em lau tóc cho anh.”
Lạc Dịch ngồi ở nệm còn cô đứng trước mặt anh. Anh ôm eo cô kéo lại gần mình, mặt vừa chạm vào ngực cô. Anh nhếch miệng cắn lên đó một cái.
“A...anh”
“Hửm?” Anh cởi cúc váy của cô, cực kỳ nhanh bộ ngực trong lớp áo ren màu đen đã lộ ra.
Nhìn mấy dấu vết mờ mờ còn lưu lại sau cuộc chinh chiến hôm trước anh vô cùng hài lòng. Anh hôn nhè nhẹ trên đó, hôn bên này vài cái lại hôn bên kia vài cái. Bàn tay sau eo cô di chuyển xuống dưới từ từ đi vào trong vạt váy rồi phủ lên bờ mông căng tròn của cô xoa đều.
“Anh lại hư rồi.”Lạc Nhạn cười mỉm, vứt khăn lau qua một bên, cô ôm lấy đầu anh kéo vào ngực mình.
Lạc Dịch đã tháo gỡ khóa áo con đằng sau, anh hít sâu hương thơm trên người cô rồi bắt đầu hôn liếm hai nụ hồng của cô. Bàn tay ở mông cô đã sớm cởi bỏ chiếc quần lót chữ T dụ hoặc.
“Ngoan. Gác chân lên giường nào em.” Anh vừa mút ngực cô vừa dụ dỗ.
Lạc Nhạn rất nghe lời nâng cao một chân lên đặt trên giường.
Tay Lạc Dịch theo đó vòng sau mông cô rồi từ phía sau vân vê rừng rậm đã ướt đẫm của cô.
“Trơn ướt rồi.” Anh dùng hai ngón tay kẹp hạt đậu bí ẩn của cô lại hơi dùng lực.
Lạc Nhạn khó chịu vặn eo, hai tay bám chặt vào vai anh.
“Hôn anh đi.” Anh nói.
Cô ôm lấy mặt anh rồi hôn đắm đuối, ngón tay của anh phía dưới không ngừng ra vào trong miệng nhỏ tràn ngập dịch trong của cô.
Cô không chịu được phải nhón chân dựa sát vào người anh.
Trêu chọc đủ rồi, anh cũng đã không chịu nổi nữa nhanh tay cởi hết quần áo của mình, đặt cô nằm sấp lại. Nâng eo bụng cô lên, rồi nhấp một cái vật thô cứng của anh liền đi vào trong khám phá đầm lầy của cô.
“A...sâu quá anh.”
Lạc Dịch vừa rên rỉ thỏa mãn vừa gia tăng lực phía dưới, anh cúi người hôn lên tấm lưng trắng nõn của cô gái. Bắt đầu điên cuồng xâm chiếm cô bằng tất cả sức lực.
“Á.” Lạc Nhạn hét lên vì đau và vì sung sướng.
“Sướng...không em?” Giọng anh cũng bị đứt quãng vì đang dùng nhiều sức lên thân thể cô. Tiếng kêu va chạm phía dưới của hai bộ phận khít chặt quá sinh động và dâm mỹ. Cả anh và cô đều lên đỉnh.
Từng trận lại từng trận đến khi chính Lạc Dịch cũng đuối rồi anh mới nằm đè trên người cô.
“Anh mệt đến chết nhưng vẫn muốn quan hệ với em. Đúng là hết thuốc chữa rồi.” Giọng anh khàn đặc bên tai cô.
Lạc Nhạn mỉm cười hôn lên trán anh, chân mày, mí mắt, mũi, má rồi đến môi anh. “Em cũng vậy.” Cô cong chân bám chặt eo anh, môi nồng nhiệt cắn xé môi anh, cô chủ động đưa lưỡi vào trong lôi kéo lưỡi anh. Cô mút lấy lưỡi anh rồi thả rồi lại mút, cứ như vậy một lúc.
“Đêm qua anh không ngủ, sáng nay lại đi làm sớm. Tối nay tới đây thôi, em ngủ cùng anh nhé.” Cô thì thầm.
Anh ôm cô vào lòng ừ. Vừa hôn cô vừa nhắm mắt một lúc thì đi vào giấc ngủ.
Hiện tại là gần một giờ sáng. Anh đã làm cô hơn hai tiếng. Chắc chắn anh đã mệt vô cùng. Cô xót xa hôn lên trán anh rồi cùng anh say giấc.
Sáng hôm sau Lạc Dịch tỉnh dậy nhìn thoáng bờ vai trần trắng nỏn của người con gái, anh không kiềm được vươn tay xoa nhẹ vai xuống đến bàn tay của cô.
Anh chống khuỷu tay nghiêng người cứ vậy ngắm cô một hồi lâu, đên khi hôn sâu khiến cô giật mình mới chấm dứt.
“Không hôi à?”
Anh nhếch miệng cắn vai cô một cái. “Không, anh rất thích.”
Sau đó cả hai cùng nhau xuống giường trong tình trạng trần như nhộng.
Anh ôm eo cô bước đi có điều đập vào mắt hai người là một mớ bao cao su rải rác dưới sàn nhà.
Cô xấu hổ không dám nhìn anh.
Tiếng cười khẽ của người đàn càng làm Lạc Nhạn ngại hơn. “Anh cười gì chứ. Không phải chúng là do anh mới ra à.”
Anh ừm hửm rồi bóp nhẹ mông cô. “Không có em anh dùng nó làm gì?”
Hai người đã vào phòng tắm.
Cả hai vừa tắm vừa trêu nhau đến cả tiếng đồng hồ mới xong.
“Khi nào có kết quả thi?” Ngồi ở bàn ăn sáng anh chợt nhớ tới chuyện này.
Lạc Nhạn nghịch ngợm đá chân anh ở phía dưới. Cô cười tươi đáp: “Ngày mười ạ.”
Lạc Dịch dùng hai chân mình kẹp chặt chân cô. “Không được quậy.” Anh không biết rằng giọng mình có bao nhiêu cưng chiều đâu. Cô cắn môi không nghịch nữa tiếp tục ăn.
“Anh đi làm, ở nhà chán thì rủ bạn đi chơi.” Anh hôn lên môi cô dặn dò.
“Vâng. Anh đi đi.” Cô véo eo anh một cái mới buông người ta ra.