Ảnh Giới

Chương 257: Lâm Quyền Trở Về



Chương 256: Lâm Quyền Trở Về

Sau nửa ngày, tôi đã âm thầm tiến tới được bảo khố của tinh linh tộc.

Nhưng ở đây được cổ thụ che đậy nên chỉ có người của tinh linh tộc tiến vào được.

Chợt tôi thấy một đám binh lính áp giải một tinh linh vào trong đó.

Một tên trong đó đứng trước cánh cửa mà đọc lớn.

"Tổ thụ tinh linh, tinh la mau mỏ cửa ra."

Chỉ thấy cánh cửa tự động mở ra.

Mấy tên tinh linh lập tức áp giải người vào trong đó.

Tôi cũng nhân lúc đó dịch chuyển vào bên trong.

Trước đó thì như có một không gian đóng kín khiến tôi không thể xâm nhập nhưng giờ lại khác.

Vừa tiến vào thì tôi đã cảm nhận được một không gian đặc biệt được hình thành trong này.

Nó rộng hơn nhiều so với bên ngoài.

Có những sợi tơ, lờ mờ giúp tôi có thể hình dung ra cách mà không gian trong này mở rộng.

Âm thầm đi theo đám tinh linh, tôi đến trước bảo khố.

Ở đây đang nhốt mấy chục tinh linh.

Họ đều bị dây leo trói chặt.

Đám lính kia cũng không có làm gì họ mà đặt tên vừa b·ị b·ắt xuống một bên rồi nói.

"Xin lỗi các vị hoàng tử và trưởng lão.

Chúng tôi cũng chỉ là làm theo lệnh thôi.

Khi nào vua mới được sinh ra thì các vị sẽ được thả."

Nói rồi chúng xoay người rời đi.

Tôi nghe vậy cũng đoán được là bên cạnh việc truy g·iết Lâm Quyền thì đám tinh linh cũng âm thầm bắt những người phản đối và có thể uy h·iếp tới kế hoạch của chúng.

Dù sao thì chỉ cần vương mới được sinh ra thì tất cả sẽ phải nghe theo.

Đó là tổ huấn không thể nào làm trái được của rất nhiều chủng tộc trong thế giới này.

Sau khi đám lính rời đi, tôi nhanh chóng hiện thân.

Dùng con dao có thể xuyên thấu mọi pháp thuật giúp đám người đang b·ị b·ắt thoát ra.

Thấy tôi chỉ là một yêu tinh thì họ cũng khá bối rối.

Một vị thanh niên cường tráng đưa tay lên ngực cúi mình cảm tạ.



"Cảm ơn ngài yêu tinh đã giúp chúng tôi thoát ra.

Không biết ngài cần chúng ta làm gì?"

Thấy thanh niên này khánh sao quá, tôi vội xua tay.

"Không có gì đâu.

Tôi là người của đại hoàng tử .

Mọi người có biết chuyện gì đang xảy ra không?"

Tôi cũng vội đáp lễ rồi hỏi lại.

Thấy tôi hỏi, mọi người cũng nhanh chóng bàn luận.

Cuối cùng vị ngũ công chúa mới nói.

"Là thất đệ.

Cậu ta có cái gì đó rất lạ.

Hôm trước tôi nhìn thấy sau lưng nó có một cái bóng đỏ có sừng và răng lanh.

Tôi chưa kịp hỏi thì hôm trước đã b·ị b·ắt tới đây.

Mà trong số tất cả chúng ta ở đây thì chỉ thiếu huynh trưởng và thất đệ thôi."

Nghe vậy một lão già vuột râu, rồi thở dài.

"Không lẽ đó là quỷ tộc ám thân.

Như vậy thì không ổn rồi.

Chúng ta phải nhanh chóng quay về để ngăn mọi chuyện đi quá xa."

Mấy hoàng tử, công chúa tỏ ra nghi hoặc.

Lão già kia mới nói tiếp.

"Quỷ tộc là một chủng tộc ăn nỗi sợ hãi, đau khổ của sinh linh.

Chúng lợi dụng thất tình lục dục của sinh linh để chi phối các chủng tộc tàn sát lẫn nhau.

Nghe nói đứng đầu là bảy con quỷ được gọi là thất tội đồ.

Lần lượt là tội đồ của sự tham lam, lười biếng, tham ăn, đố kị, kiêu ngạo, phẫn nộ, ngu muội hay còn được gọi là trụy lạc.

Ta e bọn chúng đang khống chế thất hoàng tử và nhiều tộc nhân khác.:

Vị ngũ công chúa kia lo lắng hỏi lão già.



"Vậy, vậy có cách nào cứu thất đệ không?"

Lão già lắc đầu.

"Không thể.

Để đạt được sức mạnh và sự liên kết thì các con quỷ đều yêu cầu mục tiêu phải bán linh hồn cho quỷ dữ.

Nói đơn giản giống kiểu khế ước sinh tử.

Điều này đồng nghĩa với việc nếu như giao kèo không kết thúc thì thất hoàng tử mãi mãi bị quỷ tộc khống chế mà nếu đạt được giao kèo thì cái giá cũng chưa bao giờ tốt.

Ngàn năm trước có vị vua nhân tộc bán linh hồn cho quỷ mà phản bội sinh linh bách tộc.

Cuối cùng huyết tế cả nửa nhân tộc trong thiên hạ."

Nghe tới đây tôi nhớ tới chuyện nhân tộc b·ị b·ắt để huyết tế trước đó và chuyện Lâm Quyền rất có hảo cảm với cậu em út này.

Tôi vội nói.

"Mọi người, chuyện này nói sau.

Mọi người mau tới ngăn cản kế hoạch của quỷ tộc đi.

Nhanh lên!"

Mọi người cũng ý thức được thời gian không còn nhiều nữa mà nhanh chóng đi tới mở cửa xông ra ngoài.

Bất kể tinh linh nào ngăn cản đều bị cho là kẻ địch mà g·iết c·hết.

Cũng may trong bảo khố không thiếu v·ũ k·hí và bảo vật nên các trưởng lão với hoàng tử công chúa này không lo bị những binh lính phản bội áp chế.

Tôi cũng tiện tay mà thó không ít bảo vật.

Trong đó có một cây nỏ mang tên Nỏ Thần An Dương.

Tôi kì quái vì tinh linh tộc không bao giờ dùng nỏ, mặc dù nó rất tiền lợi nhưng cũng tự có đáp án vì nỏ yêu cầu năng lượng cung cấp khá lớn.

Nó khác với việc khi sử dụng cung tên có thể tập trung sức mạnh vào một mũi tên.

Có lẻ phải tinh linh chúa mới có thể dùng Nỏ Thần một phát bắn trăm tên mà g·iết địch.

Tôi theo chân tinh linh rời khỏi bảo khố nhưng tôi cũng nhanh chóng tách ra rồi đi tìm Trưng Nữ bọn họ.

Tôi giờ cũng đã cảm thấy vấn đề vô cùng nghiêm trọng.

Trước đó tôi chỉ nghĩ là chỉ cần Lâm Quyền tới đại sảnh sẽ được công nhận làm Vương và kết thúc mọi chuyện.

Giờ lờ mở có bóng dán quỷ tộc ở đây thì mọi chuyện sẽ khác.

Những kẻ phản bội sẽ không bị ràng buộc bởi quy tắc chủng tộc nữa nên dù là Vương thì Lâm Quyền vẫn sẽ gập nguy hiểm.

Rất nhanh cả cây tổ loạn thành một bầy.

Rất nhiều tinh linh hoảng sợ vì không hiểu xảy ra chuyện gì.



Trong khi chúng tôi cố gắng đi tới đại sảnh cây tổ thì ở đây cũng đang diễn lễ đăng quang.

Một trưởng lão đứng trên bục phát biểu.

"Hiện giờ lành đã tới.

Xin mời các vị hoàng tử, công chúa có mặt đến trước cây tổ để nhận sự ban phước của tổ tiên."

Quả nhiên không có ai mà chỉ có một vị tinh linh trẻ tuổi trên miệng nở nụ cười bước lên.

Lúc này Lâm Quyền ẩn mình một bên cũng đi ra ngoài.

Nhìn thấy anh cả xuất hiện thì Thất Hoàng Tử mặt biến sắc sau đó nhanh chóng giả vở mừng rỡ.

"Anh cả.

May quá anh đây rồi.

Các anh em khác không ai chịu tới.

Họ đều nói là bận việc và chỉ có anh xứng với vị trí này nên không tới.

Suýt nữa em đã b·ị b·ắt trở thành Vương rồi."

Nói rồi Thất Hoàng Tử nhanh chóng chạy tới tay bắt mặt mừng.

Lâm Quyền cũng không vừa tới đã lật mặt khi mà không có bằng chứng gì bèn nói.

"Thất đệ vất vả rồi.

Không biết các huynh để khác bận gì nữa?"

Thật hoàng tử vội nịnh nọt.

"Không sao, có anh cả tài trí hơn người trở thành Tân Vương là phúc phận của tinh linh tộc ta rồi.

Mời anh cả lên trên."

Nói rồi thất hoàng tử đưa tay mời Lâm Quyền tiến tới còn mình thì đứng lùi lại sau.

Nghe vậy Lâm Quyền cũng nhanh chóng tiến lên.

Dù sao việc quan trọng giờ là phải trở thành tân vương.

Dưới con mắt của nhiều tộc nhân thế này, Lâm Quyền cũng không lo thất hoàng tử giở trò.

Lâm Quyền bước tới dõng dạc nói.

"Lâm Quyền có mặt."

Thấy vậy vị trưởng lão chủ trì nở nụ cười vui vẻ.

"Đại hoàng tử đã có mặt."

Ta xin tuyên bố....
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.