Ân Sủng Của Tạo Hoá

Chương 29





Sau lần chạm mặt Lộ Tư Kình ở trung tâm thương mại, cuối cùng Trì Ngộ cũng ngửi thấy một làn hương tươi mát trong làn mây mù.



Khi kể với Tề Đồng việc Lộ Tư Kình là gái thẳng, lại còn có bạn trai, Tề Đồng cũng rất ngạc nhiên.



"Nhìn không biết được nha, thấy cô ta suốt ngày dính lấy Nhiễm Cấm, còn tưởng......"

Trì Ngộ trêu ghẹo: "Chuyện lớn thế này mà sếp Tề cũng không biết à?"

Tề Đồng thở dài một hơi, nói: "Mình chỉ có một phòng làm việc bé tí cả ngày làm không hết việc, chuyện của chị cậu lại khó điều tra, sau đó lại thêm Chu Vũ, ngoài ra còn thêm một đống khách hàng ít tiền nhưng lắm việc nữa.

Cả phòng làm việc tính luôn cả mình thì chỉ có bốn người, quần quật như chó, làm gì còn sức lực đi xem cảnh sát có bạn trai hay không! Với lại, chắc chắn cô ấy cũng không thường xuyên liên lạc với bạn trai, nếu không thì mình cũng phát hiện ra rồi."

Trì Ngộ nhờ Tề Đồng giúp cô điều tra trước một việc khác, chuyện này đơn giản hơn nhiều so với mấy việc kia, nên chỉ mất ba ngày từ lúc Trì Ngộ yêu cầu thì Tề Đồng đã tra ra được.



Trì Ngộ đến gặp Tề Đồng tại phòng làm việc của cô, mới vừa ngồi xuống đã thấy Tề Đồng hai tay cầm hai ly cà phê, vừa đi vừa nói:

"Vương Nham kia đúng thật là say rượu lái xe, Hôm đó, Vương Nham lái xe đến tiệc rượu của một nhóm bạn, đám người này đều là người làm trong ngành năng lượng bị Trì thị kiềm hãm không ngóc đầu lên nổi.

Trước kia hận chị cậu, sau đó chị cậu không còn, tất nhiên sẽ dồn tất cả hận thù lên đầu Nhiễm Cấm.

Đám người này tụ tập thể nào cũng không thiếu lời mạt sát Nhiễm Cấm.



Nghe nói lúc đó Vương Nham càng nói càng tức, còn doạ sẽ dạy cho Nhiễm Cấm một bài học.

Đám bạn của hắn đều nghĩ Vương Nham chỉ uống say nói bậy, không ai tin, còn có một tên uống quá chén còn chế nhạo hắn là kẻ mạnh miệng nhát gan.

Không ngờ, Vương Nham thật sự đi tìm Nhiễm Cấm tính sổ.



Hắn ngồi trong chiếc Bentley đuổi sau Nhiễm Cấm một đoạn rất dài, tới đường Vành đai 6 còn định tiếp tục chạy theo Nhiễm Cấm, khi đang vượt lên thì bị một chiếc xe tải lớn nghiền nát.

Éc, cái này là video giám sát lúc xảy ra chuyện nè.

Có mấy cái mạng mà dám chạy với tốc độ bàn thờ như vậy chứ."

Trì Ngộ nhìn xe của Nhiễm Cấm lướt nhanh giữa dòng xe cộ, cảm thấy có chút kỳ lạ.



Trước kia, mỗi khi Nhiễm Cấm lái xe đến đón cô tan học đều chạy rất cẩn thận, mấy năm trời trên xe không có một vết xước nhỏ.



Đôi khi Trì Ngộ còn ngại nàng lái quá chậm, nàng trả lời: "Em đang ngồi trong xe tất nhiên chị phải chạy chậm rồi, đảm bảo an toàn cho em."

Thì ra, Nhiễm Cấm luôn lái xe với tốc độ rùa bò lại có thể điều khiển xe đến mức này.



Dù biết được cuối cùng Nhiễm Cấm không gặp chuyện gì, nhưng khi nhìn thấy nàng buộc phải vượt qua những chiếc xe tải để thoát khỏi sự truy đuổi của Vương Nham, tim cô suýt tí thì vọt lên cổ họng.



Mấy đoạn video được quay trên những con đường khác nhau, trong video, Vương Nham đuổi sát phía sau Nhiễm Cấm không tha, quả thật có cảm giác như kẻ uống say đến mất lý trí.



Hắn hung hăng như vậy, không tưởng tượng nổi nếu như hắn đuổi kịp Nhiễm Cấm thì sẽ đối xử với chị ấy thế nào.

May mà cuối cùng Nhiễm Cấm đã chạy thoát.



Ý đồ của Vương Nham là bắt kịp rồi chặn đầu xe Nhiễm Cấm.

Say rượu lái xe vốn là việc cực kỳ nguy hiểm, đã vậy còn gây ra những hành vi mạo hiểm, nên khi chiếc Bentley của anh ta mất kiểm soát mà bay lên không trung, sau đó lại bị xe tải phía sau nghiền nát vì không phanh kịp, hình ảnh ghê rợn rơi vào trong mắt Trì Ngộ và Tề Đồng cũng có thể dự đoán được.



Tề Đồng nói trong khi uống cà phê: "Cho nên, tuy nói rằng cái chết của Vương Nham nhất định có liên quan đến Nhiễm Cấm, nhưng Nhiễm Cấm cũng không ra tay với hắn như lời đồn, đều là hắn gieo gió gặt bão."

Sự đau xót trong mắt Trì Ngộ dần mờ đi rồi hoá thành sự mềm mại không quá rõ nét: "Có thể nói như vậy."

Tề Đồng rất nhạy bén đối với sự thay đổi rất nhỏ vừa rồi, nói theo Trì Ngộ: "Nếu là nói như vậy, Lộ Tư Kình không phải đối tượng ngoại tình của chị ấy, Vương Nham cũng không phải chị ấy giết, trước đây tụi mình có chút hiểu lầm chị ấy."

Trì Ngộ nhớ đến việc Nhiễm Cấm chỉ đạo người trong công ty hết lòng giúp đỡ cô, nhất thời không đáp lại Tề Đồng, hỏi ngược lại: "Vậy người hẹn hò với chị mình bị chụp lại, cậu tra đến đâu rồi?"

Tề Đồng suýt khóc: "Chị Ngộ ơi, chị nhìn cái phòng làm việc tí nị này của em đi.

Bởi việc của cậu mà chuyện làm ăn của mình ảnh hưởng biết bao nhiêu rồi, hung khí quan trọng nhất để lật ngược kết án tự sát của chị cậu vẫn chưa tìm được, sau đó còn lòi ra một Chu Vũ nữa.

Bây giờ mình chỉ cho bản thân năm phút để ăn cơm, hận không thể vừa ôm bát cơm vừa chạy.


Mình biết cậu luôn canh cánh trong lòng chuyện này, mình chỉ có thể cố hết sức thôi.

Phiền cậu tạm thời đừng nôn nóng, dù cho có thế nào thì mình cũng sẽ đặt việc của cậu lên vị trí ưu tiên hàng đầu, được chưa?"

Tề Đồng cũng không có ý than thở, chỉ là kể khổ theo thói quen, trọng tâm vẫn là lấy chuyện của Trì Ngộ làm trọng.



Nếu như là trước đây, hai người sẽ hờn dỗi với nhau vài câu.



Không ngờ Trì Ngộ nhìn thẳng vào cô, rất nghiêm túc nói: "Thời gian này vất vả cho cậu rồi, Tề Đồng, cảm ơn cậu đã hết lòng vì chuyện của mình."

Tề Đồng nghe thế cứng đờ người, trong lòng lập tức mềm nhũn.



"Aizzz, sao lại nói cái này! Tụi mình là quan hệ gì chứ, mặc chung một cái quần lớn lên đó, chuyện của cậu chính là chuyện của mình, sao mình lại không quan tâm cho được......"

Tề Đồng nói vài câu, mắt Trì Ngộ đã bắt đầu đỏ hoe, phải cố gắng lắm cô mới kiềm chế được cảm xúc của mình.



Điều này khiến Tề Đồng hoảng hốt, vội vã rút hai tờ giấy đưa qua: "Đừng khóc mà chị Ngộ, chúng ta quen biết nhiều năm như vậy, sóng to gió lớn nào chưa trải qua chứ? Bất kể khi nào thì luôn có mình ở bên cạnh cậu......"

Trì Ngộ không khóc, cô nhận lấy tờ giấy Tề Đồng đưa, nước mắt cũng không chảy ra, nhìn Tề Đồng mỉm cười.



Trì Ngộ luôn cảm thấy mình đủ mạnh mẽ và bản lĩnh để đối mặt với bất cứ chuyện gì xảy ra.



Nhưng trong thời gian này, vô số điều bất ngờ ùa vào lòng cô, cố gắng phá vỡ nhận thức mà cô đã xây dựng hơn hai mươi năm qua.



Lúc này cô mới phát hiện, thì ra mình vẫn có điểm yếu.



"Mình không sao." Chóp mũi Trì Ngộ hơi đỏ lên, sau khi hít sâu một hơi, cô nói: "Cậu cũng đừng làm quá sức, cứ từ từ thôi."

Tề Đồng gật mạnh đầu: "Ừ!"

Trước khi rời khỏi phòng làm việc của Tề Đồng, Trì Ngộ đã sao chép đoạn video camera hành trình của Lộ Tư Kình vào ngày xảy ra vụ việc.



Đây là một trong những bằng chứng ngoại phạm quan trọng nhất của Nhiễm Cấm, trước đó Trì Ngộ đã xem, nhưng cô chỉ lướt qua, không xem cẩn thận cho lắm.



Trì Ngộ đã xem camera hành trình suốt đêm, liên tục so sánh với đoạn video giám sát cửa sau phòng nghỉ của chị gái được chép lại trước đó.



Người trong video giám sát nhìn thế nào cũng thấy chính là Nhiễm Cấm, cô không thể nhận lầm gương mặt này.



Nhưng người trong camera hành trình cũng lại là Nhiễm Cấm, giọng nói này cô cũng có thể nhận ra.



Vậy tại sao, một người có thể xuất hiện ở hai nơi cùng một lúc?

Trì Ngộ nhớ tới Chu Vũ, người giống anh ta, nhưng lại không phải anh ta.



Có phải có người giả dạng làm Nhiễm Cấm, muốn vu oan cho chị ấy sát hại chị hai? Mà Nhiễm Cấm đã có sự đề phòng, nên vào ngày xảy ra vụ việc, chị ấy và Lộ Tư Kình mới có thể đưa ra chứng cứ ngoại phạm hoàn hảo đến vậy.



Nhưng mà, nếu như nói Nhiễm Cấm đã biết sẽ có người ra tay với chị hai, sao lại không nói với chị ấy......



Trì Ngộ ấn ấn vào hổ khẩu* của mình.



(*Hổ khẩu: Kẽ ở giữa ngón tay cái với ngón trỏ)

Cũng không phải không có khả năng, hai người đã chia tay, Nhiễm Cấm có lý do để không nhắc nhở chị hai.




Rốt cuộc là chị hai đã dây vào chuyện gì?

"Giống như bóng tối, có những người cô tưởng rằng mình hiểu rõ họ, nhưng thật ra, đôi khi sự thật không phải do cô nhìn thấy bằng mắt."

Câu nói của Lộ Tư Kình văng vẳng trong lòng Trì Ngộ.



Kết hợp với sự chăm sóc tỉ mỉ của Nhiễm Cấm đối với cô trong mấy ngày vừa qua, giờ phút này trong đầu Trì Ngộ xuất hiện một ý tưởng chắc chắn——

Có thể Nhiễm Cấm thật sự không phải là hung thủ.



......



Một đêm không ngủ, thân là trợ lý còn rất nhiều việc phải làm, Trì Ngộ là người chưa từng bỏ dở nửa chừng, cô phải đến công ty.



Nhờ dì Tô rót một ly cà phê đen, sau khi nhấp vài ngụm và ăn một lát bánh mì nướng, Trì Ngộ đi ra cửa.



Sáng nay Nhiễm Cấm sẽ đến gặp Đổng Lĩnh của Tập đoàn STAR, sở dĩ hôm nay Trì Ngộ có phải bò lăn bò càng cũng phải bò đến công ty là vì cuộc gặp này.



Tập đoàn STAR có tầm ảnh hưởng rất lớn trong tuyến đường Thiên hà, khi Trì Ngộ ở nước ngoài không ít lần nghe đến danh tiếng của Đổng Lĩnh, STAR và FPIU là hai công ty thu hút nhiều nhân tài trong lĩnh vực Quỹ đạo Thiên hà nhất, tất nhiên là sẽ có quan hệ cạnh tranh.



Ba tuyến đường đi vào Quỹ đạo Mặt trăng Nhiễm Cấm mua trước đây là được phát triển bởi Tập đoàn STAR, bây giờ lại đến tìm bọn họ, chắc chắn mục đích của Nhiễm Cấm vẫn là quỹ đạo.



Có thể dùng đối tác Chu thị mới gia nhập để đàm phán, hoặc lấy lợi nhuận làm mồi nhử để đạt thành kế hoạch hợp tác cùng Tập đoàn STAR.



Nhiễm Cấm đã mời chào Chu Vũ, nếu lại nhận được sự ủng hộ của STAR, thì việc Trì Ngộ phong toả Quỹ đạo Mặt trăng trước đó sẽ trở nên vô nghĩa.



Sáng hôm ấy, Trì Ngộ còn đang kiếm cớ để đi theo Nhiễm Cấm đến Tập đoàn STAR.



Trong lòng cô liệt kê ra hơn chục lý do, nhưng chưa kịp mở miệng đã nghe Nhiễm Cấm nói: "Tiểu Ngộ, tí nữa em cùng tôi ra ngoài một chuyến."

Trì Ngộ ngẩng đầu lên nhìn Nhiễm Cấm.



"Đến tập đoàn STAR." Nhiễm Cấm nói.



Trong căn phòng ấm áp, Nhiễm Cấm cởi bỏ áo khoác và bộ âu phục, trên người chỉ mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt thắt eo trắng, khuy măng sét nơi tay áo vẫn cài chặt, lộ ra cổ tay thon nhỏ bên dưới.



Một chiếc đồng hồ đeo trên cổ tay, Trì Ngộ còn nhớ chiếc đồng hồ này là chị gái cô tặng vào năm thứ hai Nhiễm Cấm bước vào Trì gia.



Chị ấy vẫn dùng món đồ chị hai tặng.



Không nghe thấy câu trả lời, Nhiễm Cấm nhìn Trì Ngộ với vẻ thắc mắc.



"À, được." Trì Ngộ đáp.



"Sao vậy, tối qua không ngủ được à?" Nhiễm Cấm phát hiện trên mặt cô có dấu vết thức khuya.



Trì Ngộ không trả lời câu hỏi của nàng: "Mười lăm phút nữa đi được không?"


"Được." Nhiễm Cấm nói, "Tôi dự một cuộc họp ngắn, đúng mười lăm phút nữa sẽ về.

Nếu em buồn ngủ thì nghỉ một chút đi."

Trì Ngộ "Ừm" một tiếng khó mà nghe thấy, giống như dùng giọng mũi để trả lời.



Nhiễm Cấm không đi họp sau khi ra khỏi cửa, thay vào đó nàng đến quầy lễ tân hỏi: "Chuyển phát nhanh của tôi đã đến chưa?"

"Tới rồi!" Nhân viên lễ tân lập tức lấy ra, "Có cần tôi mở giúp Nhiễm tổng không?"

"Không cần." Nhiễm Cấm lộ ra nụ cười hiếm hoi, "Cô chỉ cần lau bên ngoài hộp chuyển phát giúp tôi là được rồi."

"Dạ!"

Nhiễm Cấm vẫn luôn sợ không kịp, đây là vật phẩm đấu giá mà nàng uỷ quyền cho một đối tác nước ngoài, theo tính toán thì nên đến từ một tuần trước rồi, nhưng không biết trên đường đi xảy ra chuyện gì mà bị trì hoãn rất lâu, nửa đêm hôm qua mới đến thành phố.



Nhiễm Cấm thúc giục shipper mấy lần, cuối cùng cũng được giao đến đây, may là không quá trễ.



Trì Ngộ gọi điện thoại cho thư ký của Đổng Lĩnh, đối phương luôn miệng một câu tiểu Trì tổng, hai câu tiểu Trì tổng, vô cùng nhiệt tình, nói toàn bộ thời gian sáng nay Đổng tổng đều rảnh, đang đợi bọn họ.



Cúp điện thoại, Trì Ngộ đang định đứng lên vận động một chút cho tỉnh táo đầu óc thì di động lại vang lên.



WeChat của Tề Đồng, là tin nhắn thoại, bên dưới là một hàng bánh kem.



Trì Ngộ hơi sững sờ, click mở giọng nói, Tề Đồng lớn giọng "Chúc mừng sinh nhật".



Hôm nay là sinh nhật của mình à?

Trì Ngộ bừng tỉnh, đúng thật, hôm nay là sinh nhật 23 tuổi của cô, chả trách sáng nay có rất nhiều thông báo tin nhắn chưa đọc, cô còn chưa mở ra xem, có lẽ tất cả đều là lời chúc sinh nhật cô.



Cô chú cũng nhắn WeChat cho cô, vì đêm qua không ngủ nên đầu óc hơi trì trệ, đọc qua một loạt tin nhắn chúc mừng này mới dần hoạt động trở lại.



Ngay khi cô định trả lời từng người một, thông báo đẩy của điện thoại báo có email mới.



Nhìn đến tên người gửi, vẻ mặt Trì Ngộ đột ngột ngưng kết.



【 Người gửi: Trì Lý.



Nội dung: sinh nhật 23 tuổi vui vẻ nha, cục cưng! 】

Cảm giác tê dại lan dần từ xương sống lên tới đỉnh đầu, Trì Ngộ trơ mắt nhìn dòng thông báo cùng tên chị gái xuất hiện trước mặt cho đến khi nó thu gọn lại, cũng không có phản ứng.



Chị hai?

Trì Ngộ mở hộp thư với bàn tay lạnh run.



Đó không phải là ảo giác do cô thức cả đêm, đó thật sự là email từ chị gái cô.



Một đoạn video.



Là chị hai thật sao? Chị hai vẫn còn sống?

Trì Ngộ không biết cảm xúc hiện tại của mình là gì, vô số suy đoán và một chút hy vọng mong manh tràn vào lòng cô.



Sau khi hít thở sâu vài lần, áp lòng bàn tay lên cánh tay mình để cảm nhận hơi ấm, cô ổn định cảm xúc rồi mở video.



【 Tiểu Ngộ! Cục cưng! Cưng cưng cưng! 】

Người trong video đúng là chị gái cô, đang cuồng nhiệt hôn lên màn hình.



【 Trời ơi, bé yêu của chúng ra đã 23 tuổi rồi kìa! Thời gian trôi nhanh thật đó.

Nhớ ngày nào em vẫn là con nhóc loi nhoi bám theo chị, chớp mắt đã tốt nghiệp đại học rồi.

Ây da, năm tháng như thoi đưa, em trưởng thành thì chị đã già rồi.




Chị gái sống động, giọng nói đã lâu không được nghe khiến Trì Ngộ bật khóc trong nháy mắt.



Trong video, Trì Lý mặc quần áo ở nhà, đang ngồi trên sô pha trong phòng khách Trì gia, vẫn chưa tẩy đi lớp trang điểm, có vẻ rất phấn khích sau khi uống một chút rượu.



【 Năm ngoái bận quá nên quên mất sinh nhật em, được em huấn luyện rồi, nên năm nay chị quay video trước, cũng hẹn giờ gửi luôn, chắc chắn sẽ không bỏ lỡ, em không nói được chị gì nữa đâu! Vậy nên, video này là để chúc mừng sinh nhật bé yêu của chị.

Quà sinh nhật......

chị còn phải suy nghĩ.

Em có biết em khó tính thế nào không? Muốn tặng món quà vừa lòng hả dạ em khó khăn muốn chết, tóc chị sắp bạc hết luôn đây.

Nhưng chị của em cũng có phương hướng rồi, đến lúc đó đảm bảo em sẽ thích!】

Đoạn phim này được chị gái quay lại từ trước, chỉ vì không muốn bỏ lỡ sinh nhật của Trì Ngộ.



Nhưng người yêu thương cô nhất đời này, nay đã không còn nữa.



......



Nhiễm Cấm ôm hộp chuyển phát nhanh, đứng phía sau Trì Ngộ, nghe thấy giọng nói của Trì Lý phát ra từ điện thoại của cô.



Trì Ngộ nghe tiếng bước chân Nhiễm Cấm trở lại, cúi đầu lau đi nước mắt, quay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh: "Tôi đi ngay đây."

Nhiễm Cấm nhìn dáng vẻ đang cố nén nước mắt của cô, trái tim như bị ai đó vò nát, đau đớn khủng khiếp.



Mà ánh mắt Trì Ngộ lại vô thức chuyển hướng đến hộp chuyển phát nhanh trong ngực nàng, Nhiễm Cấm nhận ra sự mong đợi mơ hồ của cô.



Trì Lý chết trước khi kịp chuẩn bị quà cho Trì Ngộ, Nhiễm Cấm biết.



Nàng cũng biết, đối với Trì Ngộ bây giờ, món quà do chính tay người chị đã khuất lựa chọn quý giá gấp trăm lần món quà từ một người chị dâu quá hạn.



"Đây là......

quà chị em chuẩn bị cho em." Nhiễm Cấm đưa hộp chuyển phát nhanh cho cô.



Nghe câu này, quả nhiên hai mắt Trì Ngộ sáng ngời.



"Tôi mở giúp em." Nhiễm Cấm mở hộp, lấy ra từ bên trong một cuốn sổ da sờn.



Đây là sổ ghi chép công việc của một nhà khoa học chết trẻ, người Trì Ngộ rất ngưỡng mộ.



Nhiễm Cấm biết Trì Ngộ đã tìm kiếm cuốn bút ký này từ rất lâu, Nhiễm Cấm cũng âm thầm tìm giúp cô, rốt cuộc ba tháng trước cũng tìm thấy nó trong một nhà đấu giá.



Trì Ngộ nắm chặt quyển sổ, các khớp xương trở nên trắng bệch.

Cô cúi đầu, cố gắng kiềm chế cảm xúc dâng trào, nhưng Nhiễm Cấm vẫn nhìn thấy một giọt nước mắt rơi khỏi gương mặt đang cúi gằm.



Nhiễm Cấm đau lòng, định nâng tay xoa đầu an ủi cô như trước đây, nhưng........



Bàn tay đang buông thõng bên hông chỉ khẽ nhúc nhích, không nhấc lên được.



Nhiễm Cấm giúp cô lấy khăn giấy, vẫn giữ khoảng cách với cô, lặng lẽ đứng bên cô.



Sau khi chìm trong làn sóng cảm xúc bộc phát, Trì Ngộ nhìn thấy tên người nhận trên tem chuyển phát.



Người nhận không phải "Trì Lý", mà là "Nhiễm Cấm".




.



— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.