Khu trung tâm ngoại thành Hoành Điếm.
Thẩm Ngôn đi tới tiệm sách có tên Tân Hoa mà hôm kia trước khi bị con chó bón hành, hắn lơ đãng nhìn thấy, bây giờ mới hơn tám giờ, tiệm sách chỉ vừa mở cửa, bên trong một người khách cũng không có, chỉ có nhân viên công tác đang quét dọn vệ sinh mà thôi.
Thẩm Ngôn tới đây tất nhiên là vì học kỹ năng, chuyện ngày hôm qua đã khiến hắn sâu sắc cảm nhận được tố chất thân thể của mình kém cỏi tới cỡ nào.
Nhìn qua thì cao to khỏe mạnh, nhưng bên trong thì hư nhược yếu đuối. Đoán chừng là hiện tại, rất nhiều người trẻ tuổi đều mắc phải hội chứng tương tự hắn.
Ít khi lao động chân tay, cũng lười biếng rèn luyện thân thể, mỗi ngày nếu không phải là ngồi ì trên lớp học, thì cũng là nằm dài ra vọc máy vi tính ở nhà, hoặc ngồi chết dí trên cái ghế ở văn phòng… sức lực có thể tốt mới là chuyện lạ.
Thẩm Ngôn cần phải nhanh chóng tăng lên đến Nhất tinh mới đủ khả năng chống chọi lại với mọi mối nguy hiểm đang rình rập.
Hắn đã từng chết vì ung thư một lần, thế nên cuộc đời này hiển nhiên việc khát cầu một thân thể mạnh khỏe sẽ lớn hơn những người đồng trang lứa nhiều.
Thẩm Ngôn nhanh chân đi đến khu vực bày các loại sách dưỡng sinh, xem lướt qua một vòng, cuốn cùng cẩn thận cầm xuống một quyển sách.
"Đinh! Chúc mừng ký chủ phát hiện sách kỹ năng « Hoàng Đế Nội Kinh », xin hỏi có muốn học tập hay không?"
Mấy chữ « Hoàng Đế Nội Kinh » này tất nhiên Thẩm Ngôn đã từng nghe qua, tương truyền đây là thư tịch do Hoàng Đế thời xưa lưu lại. Nội dung bên trong này uy năng thông thiên, hiển hách bất phàm.
Thẩm Ngôn nghĩ đến liền thấy tò mò, nếu hắn tiếp thu cuốn « Hoàng Đế Nội Kinh » đang cầm đây thì sẽ học được kỹ năng gì nhỉ...
Đừng nói là đạt được công pháp song tu nhé, ái chà, dám lắm, chẳng phải rất nhiều tiểu thuyết hay phim ảnh đều nói « Hoàng Đế Nội Kinh » sẽ ghi lại một số kỹ năng giường chiếu cung đình hay sao?
Nghĩ thử mà xem, theo lời người xưa truyền lại, hậu cung của Hoàng Đế có đến ba ngàn mỹ nữ, liệu hắn học xong rồi thì có thể một đêm phi thăng thành đại lão luôn không?
"Học tập!"
"Đinh! Ký chủ đã lựa chọn học tập sách kỹ năng « Hoàng Đế Nội Kinh », thu hoạch được kỹ năng: Y thuật. Tinh thần +1
Y thuật: Sơ cấp, (0/50). Ngài đã thăng cấp trở thành một vị bác sĩ tam lưu, ngài có thể chữa trị những chứng bệnh đơn giản thường gặp.”
Những ký ức cùng kinh nghiệm xa lạ tức khắc tràn vào trong đầu Thẩm Ngôn, nào là kinh lạc, huyệt vị, phương thuốc, nào là cách thức châm cứu xoa bóp. . .
Cũng giống hệt như lần thu hoạch được kỹ năng nấu nướng lúc trước, chỉ trong nháy mắt, Thẩm Ngôn đã thấy cơ thể mình có biến đổi, xem ra hắn lại sở hữu được thêm một thần kỹ nữa rồi.
Chỉ là. . . so với dự đoán trước đấy chênh lệch quá nhiều. Thì ra « Hoàng Đế Nội Kinh » cũng không có thần kỳ như vậy, hoặc nói đúng hơn thì cuốn sách trong tay hắn không có “thần kỳ” như hắn tưởng. Thẩm Ngôn vẫn không thể một đêm ngự nữ ba ngàn, bởi vì đây chỉ là một bản sách thuốc bình thường mà thôi.
Thẩm Ngôn cất quyển « Hoàng Đế Nội Kinh » lên lại giá sách, sau đó tiếp tục tìm những cuốn sách khác.
Y thuật đương nhiên có rất nhiều tác dụng tốt, nhưng ngày hôm nay Thẩm Ngôn chỉ muốn ‘học tập’ một kỹ năng giúp hắn trong thời gian ngắn có thể tăng lên tố chất thân thể mà thôi.
Y thuật thì chờ từ từ về sau có thời gian rồi nghiên cứu dần cũng chưa muộn, dù sao hắn cũng không gấp gáp gì.
Tìm lòng vòng một hồi, cuối cùng Thẩm Ngôn dừng chân trước một cái kệ sách bày đầy tạp chí võ thuật các loại.
"Đinh! Ký chủ đã phát hiện ra sách kỹ năng « Thái Cực Quyền », xin hỏi có muốn học tập hay không?”
"Học tập!"
"Đinh! Ký chủ đã lựa chọn học tập sách kỹ năng « Thái Cực Quyền », thu hoạch được kỹ năng: Vật lộn. Tinh thần +2
Vật lộn: Sơ cấp, (0/20). Ngài đã trở thành một tuyển thủ vật lộn tam lưu, ngài sẽ có được một ít kỹ xảo vật lộn.”
Thẩm Ngôn cất quyển « Thái Cực Quyền » trong tay lên cái kệ vừa lấy xuống, nét mặt có chút trầm ngâm.
Hắn mở ra bảng hệ thống
“Đinh!
Ký chủ: Thẩm Ngôn
Đẳng cấp hệ thống: Chuẩn Nhất tinh.
Tinh thần: 35/100
Nhanh nhẹn: 200/100
Sức mạnh: 05/100
Độ quá tải: 5% (an toàn)
Kỹ năng: Trù nghệ đỉnh cấp (23/200), Vật lộn: Sơ cấp, (0/20), Y thuật: Sơ cấp, (0/50).
[Thiểm điện bộ cước] sơ cấp.”
Sức mạnh hắn không tăng, ngược lại vì đọc sách kỹ năng làm tinh thần linh mẫn nên được +2 vào tình thần….
Xem ra việc hắn muốn làm không dễ thực hiện rồi.Cuốn tạp chí võ thuật mà Thẩm Ngôn vừa xem đã giúp hắn thu hoạch được kỹ năng vật lộn, bản thân Thẩm Ngôn tự hiểu, muốn vật lộn được thì cần dùng rất nhiều sức, hơn nữa còn phải biết phát lực kỹ xảo, nhưng nói gì thì nói đó cũng chỉ là kỹ thuật hoa mỹ mà thôi, đối với việc tăng cường tố chất thân thể chẳng có mấy tác dụng.
Đối với tình trạng hiện nay của hắn mà nói, kỹ năng này chỉ là củi mục. Bởi vì kỹ xảo võ thuật mặc dù quan trọng, nhưng muốn đánh đấm ra trò hay không thì vẫn phải dựa vào sức lực của thân thể.
Muốn phát huy uy lực của kỹ xảo thì nhất định phải dựa vào sức mạnh thân thể.
"Chẳng lẽ mình chỉ có thể trông chờ vào việc ăn uống dưỡng sinh và thường xuyên rèn luyện để đề cao sức mạnh thôi sao?" Thẩm Ngôn trong lòng âm thầm suy tư.
"Chàng trai, chị xem cậu đã phân vân nửa ngày rồi mà vẫn không tìm được cuốn sách nào ưng ý hả, cậu muốn mua sách gì? Cậu nói đại khái nội dung xem, chị có thể giúp cậu tìm nhanh hơn đó."
Một nữ nhân viên tầm 30 tuổi phong vận thuần thục, trong cửa hàng đi tới, mị nhãn liếc lấy Thẩm Ngôn, nàng mặc một chiếc áo sơ mi trắng viền ren tao nhã ôm sát vòng một to lớn, lộ ra một lớp da thịt trắng noãn, phía dưới nàng mặc một chiếc váy đen tôn vinh lên cặp chân dài sáng bóng nõn nà.
Cô nhân viên này đã chú ý đến Thẩm Ngôn từ sớm, đương nhiên không phải vì coi Thẩm Ngôn là kẻ trộm mới quan sát hắn, mà chỉ đơn thuần là vì cảm thấy Thẩm Ngôn quá đẹp trai.
Lòng yêu thích cái đẹp mọi người đều có, ở tuổi như lang như hổ của cô chủ tiệm lại càng không ngoại lệ, cho dù không nghĩ linh tinh gì tới khía cạnh tình cảm, nhưng cũng không nhịn được tới bắt chuyện một câu, thậm chí làm “tình một đêm” cũng không quá vấn đề.
"Có cuốn sách nào viết về việc tu luyện nội lực không chị?" Thẩm Ngôn nghe vậy liền hỏi thẳng.
Hắn tuy thích hưởng thụ cái đẹp nhưng không phải loại bấn quá thích ăn quàng, xét về nhan trị thì năm cô vợ hắn hơn đứt đa số phụ nữ rồi, hơn nữa trong thời kỳ nhạy cảm như thế này nếu hắn làm ra chuyện mẻo mả gà đồng gì sẽ ảnh hưởng rất xấu đến danh tiếng chúng nữ, nên gặp tình huống thế này hắn cũng không có động tâm.
Nghe Thẩm Ngôn nói vậy, chị ta ngạc nhiên lặp lại: "Nội lực?"
Sau đó lập tức phá ra cười: "Cậu đang trêu chọc đại tỷ đây đúng không, sao có thể có loại sách như vậy được, mà dù có thì nội dung trong đấy chắc chắn cũng là gạt người. Cậu nhớ tuyệt đối đừng tin, cũng đừng mò mẫm tu luyện, vạn nhất luyện đến hỏng thân thể thì làm sao bây giờ?"
Chị gái bán hàng nọ tư vấn rất nhiệt tình, cũng rất quan tâm đến sức khỏe khách hàng, thế nhưng Thẩm Ngôn lại không mấy bận tâm tới lời khuyên này. Hắn lịch sự mỉm cười với chị ấy rồi quay người đi đến quầy sách dưỡng sinh vừa xem khi nãy.
Đã không có biện pháp trực tiếp tăng lên sức mạnh thể chất, vậy cũng chỉ có thể thông qua thủ đoạn thông thường để đề cao sức khỏe mà thôi.
Trước tiên có lẽ phải thăng cấp kỹ năng y thuật lên, dựa vào dưỡng sinh cộng thêm kiên trì thường ngày rèn luyện, đoán chừng hiệu quả cũng sẽ không quá kém.
Dù sao hắn chỉ vừa mới 20 tuổi, còn rất trẻ, thân thể không tốt chẳng qua là do thói quen sinh hoạt hằng ngày quá chây lười tạo thành.
Nếu Thẩm Ngôn để ý điều dưỡng, ăn uống lành mạnh và chăm chỉ vận động hơn thì thân thể nhất định sẽ biến chuyển theo chiều hướng tốt.
"Ơ khoan đã, đợi chị một chút nào!"
Chị gái bán hàng thấy Thẩm Ngôn quay đầu rời đi, theo bản năng liền gọi hắn lại.
Thẩm Ngôn nghe tiếng bèn quay lại nhìn nàng, chị gái nhân viên chần chừ một chút, sau đó dứt khoát nói: "Cái đó. . . Không mấy cậu xem thử Đạo Kinh xem, những động tác võ công trên TV hay diễn kia chẳng phải đều có quan hệ với nó sao, nếu chị nhớ không lầm, « Cửu âm Chân Kinh » chính là những thứ tinh hoa được đúc kết từ Đạo Kinh ra đó."