Âm Dương Miện

Chương 199: Phượng Vũ U Diễm Băng



Sự cao ngạo của nhất đại quân vương nhất thời bùng phát, làm cho Cơ Động có vẻ như vô cùng cao lớn. Ở trước mặt hắn, Hạt Tử thân là Ất Mộc Thánh Đồ thế nhưng lại cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé. Sự uy áp về mặt khi thế khiến cho lòng tự tin chiến thắng dựa vào Sinh Mệnh Thiêu Đốt Kỹ Năng kia biến mất không còn.

Một vầng trăng rằm màu tối đen lặng yên xuất hiện sau lưng Cơ Động, ngay trên đỉnh đầu hắn, tất cả các nhánh cây, cành cây hay thậm chí là toàn bộ cánh cây đều nháy mắt hóa thành tro bụi. Trên bầu trời, toàn bộ mây đen ngay thời khắc này cũng hoàn toàn bị thổi đi mất, xuất hiện một vòng hình tròn trống rỗng. Mặt trăng màu đen nhánh trên cao chiếu rọi, cùng với Hắc Nguyệt sau lưng Cơ Động giao hòa hô ứng.

Tay trái Cơ Động nâng lên trước người, bàn tay mở ra, làm thành hình trảo, âm lãnh mà tao nhã. Dưới sự phụ trợ của sự hắc ám tịch diệt kia, từ trên giữa không trung, một đạo quang mang màu đen tuyền từ trên vầng Hắc Nguyệt trên cao chợt phóng xuống, dừng lại dưới bàn tay của hắn. Cùng lúc đó, toàn bộ hắc quang do Hắc Nguyệt sau lưng hắn cùng với Ám Viêm Ma Vương Chi Thể cũng đã hoàn toàn ngưng tụ lên bàn tay trái của Cơ Động.

- Ánh Trăng sẽ làm ngươi nhớ đến ta! Cấm Bách Thiên Phượng Vũ U Diễm Băng.

Tất cả hắc quang lúc này toàn bộ ngưng tụ lên tay trái của Cơ Động chợt nhảy múa lên, hóa thành một luồng hỏa diễm hình Phượng Hoàng màu đen sâm u. Luồng hắc diễm kia không ngờ lại phát ra hào quang sáng bóng. Rõ ràng đây là ngọn lửa, thế nhưng lại làm cho người ta có cảm giác lạnh lẽ như hàn băng vậy. Ngay sau đó, Hỏa Diễm Hắc Phượng Hoàng tràn ngập âm lãnh, quỷ dị này đã dang rộng hai cánh, mang theo khí phách cao ngạo tuyệt thế lao thẳng đến đóa hoa sen màu đỏ máu kia, Sinh Mệnh Thiêu Đốt Chi Kỹ, Huyết Liên Pháp Luân.

Cũng không có khí thế kinh người, chỉ có một cảm giác lạnh lẽo như băng, lại còn sự tịch diệt thâm thúy mà u ám nữa. Sinh mệnh khí tức khổng lồ phát ra từ vô số cự thụ ở xung quanh lúc trước vẫn không ngừng rót vào trong thân thể của Hạt Tử, không ngờ lúc này đã hoàn toàn chuyển hướng, bị tịch diệt Hắc Phượng Hoàng thâm thúy mà u ám kia không ngừng thôn phệ. Trên căn bản gần như cắt đứt hoàn toàn nguồn cung cấp sinh mệnh lực cho Ất Mộc Thánh Đồ Hạt Tử.

Nếu nói, Huyết Liên Pháp Luân chính là Sinh Mệnh Thiêu Đốt Chi Kỹ, như vậy, U Diễm Băng chính là Thôn Phệ Sinh Mệnh Chi Kỹ. Lúc này đây cũng không phải là thuộc tính tương khắc, mà là sự khắc chế về mặt ma kỹ. Cấm Bách Thiên U Diễm Băng, vốn chính là ma kỹ khắc chế tất cả các loại Sinh Mệnh Kỹ Năng. Cái này cũng là nguyên nhân vì sao Cơ Động có thể bất chấp việc bị thương mà chuyển hoán thành Ám Viêm Ma Vương Chi Thể để phóng thích ra một kích này.

Đen và đỏ, Phượng Hoàng cùng với Huyết Liên, Cực Hạn Âm Hỏa cùng với Cực Hạn Ất Mộc, Thôn Phệ Sinh Mệnh cùng với Sinh Mệnh Thiêu Đốt.

Trong nháy mắt khi hai đại kỹ năng va chạm với nhau, vầng Hắc Nguyệt trên không trung đã hoàn toàn biến mất. Mây đen một lần nữa tràn ngập không trung. Nếu không phải toàn bộ đại thụ bên trên hoàn toàn biến mất, tựa hồ không nhìn ra bất cứ biến hóa nào từng xảy ra ở đây.

Không có thanh âm va chạm mãnh liệt, không có khí lưu khổng lồ sinh ra khi bùng nổ kỹ năng. Giữa không trung, còn lại chỉ là một sự tĩnh lặng mà thôi.

Hắc Phượng Hoàng hoàn toàn biến mất, còn lại chỉ có một đóa hoa sen sáu cánh mà thôi. Nhưng mà, đó đã không còn là một đóa Huyết Liên, càng không có vô số ma văn kỳ dị luân chuyển xung quanh hình thành Pháp Luân. Mỗi một cánh hoa sen lúc này đã hoàn toàn biến thành một màu đen, một màu đen u ám. Màu đen giống như một đóa Viễn Cỗ Huyền Băng bình thường vậy.

Phốc một tiếng, luồng Sinh Mệnh Chi Hỏa thiêu đốt sau lưng Hạt Tử đã lặng yên biến mất, tựa như ngọn đèn cạn dầu tắt phụt đi vậy. Toàn bộ chung quanh đã biến thành u ám, duy nhất còn lại chính là đóa hoa sen màu đen kia đang dần dần bị tan rã ra như băng tan vật, từ phiến từng phiến cánh hoa rơi rụng ra, cuối cùng hóa thành nhiều điểm hắc quang tiêu tán trong không trung.

- Không, chuyện này không có khả năng.

Hạt Tử có chút không dám tin thất thanh kinh hô.

Thanh âm lạnh như băng của Cơ Động chợt vang lên:

- Ở trên thế giới này, không có gì là không có khả năng xảy ra cả.

Ám Viêm Ma Vương Chi Thể đã sớm giải trừ, một quả Ma Phục Khôi Phục Dược Hoàn đã bỏ vào miệng. Bất luận là hắn hay là Hạt Tử, đều phải cần có một khoảng thời gian tạm dừng. Ma lực cả hai người cùng đã tiêu hao khá nhiều, đều cần phải có một quãng thời gian ngắn ngủi để khôi phục lại.

Nhưng không cần phải hỏi, Cơ Động chỉ tiêu hao có ma lực, mà Hạt Tử lại tiêu hao vừa cả ma lực lẫn Sinh mệnh lực, nàng sớm đã nguyên khí đại thương, muốn khôi phục lại, là chuyện nói dễ hơn làm.

Kỳ thật Cơ Động hoàn toàn có thể dùng một phương pháp khác để đối phó với Sinh Mệnh Thiêu Đốt Kỹ Năng của Hạt Tử, đó chính là phóng thích ra Tứ Long Tứ Xà tồn trữ trong Âm Dương Miện trên đỉnh đầu của hắn. Mặc dù năng lượng tồn trữ do Âm Dương Tồn Trữ Pháp Trận ngưng tụ kia không đủ để uy hiếp được Lôi Đế Phất Thụy, nhưng đối với một đối thủ chỉ mới sáu quan thế này, cho dù đối phương có phóng thích ra Sinh Mệnh Thiêu Đốt Kỹ Năng đi chăng nữa, lực lượng của tám đại thần thú này cũng đủ để ngăn cản. Cơ Động sở dĩ không có làm như vậy, nguyên nhân chính là hắn không muốn vừa mới tiến vào Thánh Tà Chiến Trường đã tung ra hết các tuyệt chiêu bảo mệnh của mình. Vì vậy hắn mới lựa chọn biện pháp mạnh mẽ chuyển hoán hai đại quân vương chi thể. Hơn nữa, hắn cũng phải cẩn thận, rất có thể sẽ có thêm một vị cường giả cũng Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục sẽ được truyền tống đến đây. Trường hợp xấu nhất, kẻ truyền tống đến lại là một gã Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ nữa, như vậy, hắn tuyệt đối không có khả năng đối phó.

Đương nhiên, hiện tại Cơ Động đã hoàn toàn không cần lo lắng lại có ma sư truyền tống đến nơi này. Dựa theo thời gian mà tính, tất cả quá trình truyền tống đều đã hoàn thành. Một kích khi nãy, Cơ Động trả giá cũng tương đương không nhỏ. Cực Hạn Chi Thể chuyến hoán từ Cực Dương sang Cực Âm, dưới tình trạng như thế lại bộc phát ra Tất Sát Kỹ, hơn nữa lại thêm Thực Nhật Phượng Hoàng Hỏa Nhi cũng đã tiêu hao đại lượng ma lực. Nhìn bề ngoài thì Huyết Liên Pháp Luân kia dễ dàng tan rã, kỳ thực Cơ Động cũng đã sử dụng ra kỹ năng mạnh nhất của mình.

Cảm giác trống rỗng, Hạt Tử tựa hồ cảm giác được sinh mệnh lực của mình giống như đóa Huyết Liên Pháp Luân lúc trước, từ từ tan rã như băng tuyết gặp nắng ấm. Ám Viêm Ma Vương tao nhã và thâm thúy, theo như nàng xem ra, tuyệt đối là càng đáng sợ hơn so với Hỏa Diễm Quân Vương bạo liệt rất nhiều.

Sự tao nhã âm lãnh trên người Cơ Động, cái Âm Miện màu đen trên đỉnh đầu, càng làm cho nàng cảm thấy từng trận hàn ý thổi quét tới mạnh mẽ.

Cảm giác hậu quả do sinh mệnh lực tiêu hao đã bắt đầu xuất hiện. Cảm giác suy yếu không ngừng đánh sâu vào trong đại não của nàng. Đáng sợ hơn chính là, Phượng Vũ U Diễm Băng không chỉ làm tan rã Huyết Liên Pháp Luân của nàng, lại còn cắt đứt đi toàn bộ mối liên hệ của nàng với các cây cối xung quanh.

Ngay lúc này đây, hai mắt Cơ Động đã bắt đầu ngưng đọng lại. Cặp mắt màu đỏ như máu, còn có thêm bộ Quân Ma Âm Dương Khải tràn ngập gai nhọn, khiến cho người ta có một loại cảm giác sợ hãi tận đáy lòng.

Lúc này, trong lòng Hạt Tử đã không còn chút nào ý niệm chiến đấu nữa. Cặp cánh sau lưng nàng ta đột nhiên vẫy động mãnh liệt. Vẫn duy trì tư thế đối diện Cơ Động, nàng rất nhanh lui về phía sau. Thanh trường tiên trên tay nàng chớp lên, đã phóng thẳng ra, nhưng cũng không phải là để công kích về phía Cơ Động, mà là đâm thẳng tới một gốc đại thụ gần nàng nhất.

Cơ Động cũng đồng thời dang rộng Chu Tước Song Dực, đã sớm toàn diện áp chế đối thủ, hắn đương nhiên sẽ không cấp cho đối thủ cơ hội bỏ chạy. Thân hình lóe lên một chút, đã phóng tới đuổi theo.

Hạt Tử dùng hết toàn lực đâm ra một kích, bạch quang của Cực Hạn Ất Mộc nháy mắt lây dính lên thân cây đại thụ. Toàn bộ cành lá trên cây đại thụ nháy mắt biến thành màu trắng ngà, điên cuồng phóng thẳng tới, quấn quanh thân thể Cơ Động, cố gắng ngăn cản Cơ Động truy kích. Chỉ cần cấp cho nàng đủ thời gian, nàng tự tin có khả năng trốn thoát.

Nhưng mà, ngay cả Sinh Mệnh Thiêu Đốt Chi Kỹ của nàng cũng không thể ngăn cản nổi Cơ Động, thì còn có gì có thể ngăn cản nổi hắn nữa? Hai tay Cơ Động liên tục đánh ra hai bên, từng đạo Cực Âm Chi Hỏa nháy mắt bắn ra. Những nơi chúng đi qua, không gian chợt vặn vẹo một chút, những cành lá mang theo ma lực Cực Hạn Chi Hỏa kia ngay khi tiếp xúc với Âm Hỏa Chi Trảo của Cơ Động, lập tức sẽ mất đi động tác, nhanh chóng rơi xuống. Cũng không phải Cực Hạn Âm Mộc trong thân chúng nó bị phá tan, mà là sinh mệnh lực của chúng bị thôn phệ mất đi, không chịu sự thúc dục của ma lực Cực Hạn Ất Mộc nữa.

Đồng thời, hai tay Cơ Động chợt dang rộng, vô số gai nhọn sắc bén chợt từ trên hai cánh tay của Quân Ma Âm Dương Khải lóe ra, cắt đứt toàn bộ các nhánh cây đang quấn quanh trên người hắn. Chỉ trong giây lát, hắn đã giãy ra khỏi đám cành cây, phóng tới trước truy kích.

Cực Hạn Ma Lực của hai người đã khôi phục lại một chút, nhưng mà Hạt Tử vốn đã đại thương nguyên khí, muốn phát động ra công kích hữu hiệu cũng không còn khả năng. Nàng hiện tại có thể làm, chỉ là tận lực chạy trốn mà thôi, cố gắng lợi dụng những cây đại thụ trong rừng để che dấu thân thể mình.

Từng gốc, từng gốc đại thụ liên tiếp bị ma lực Cực Hạn Ất Mộc của nàng hút lấy, ngăn cản tiến công của Cơ Động. Hai người cứ như vậy một đuổi một chạy, không ngừng đi sâu vào tầng trong của Thánh Tà Đảo.

Ngay khi toàn bộ cành lá của cây đại thụ thứ bảy bị những lưỡi dao sắc bén trên thân Quân Ma Âm Dương Khải trên người Cơ Động hoàn toàn cắt đứt, đột nhiên từ bên cạnh có một đạo bóng đen phóng thẳng về phía Cơ Động. Tốc độ của bóng đen cực kỳ nhanh, hơn mười điểm thanh quang toàn bộ tập trung trên người Cơ Động.

Cơ Động rùng mình một cái, suy nghĩ đầu tiên trong đầu hắn chính là đối phương có trợ thủ đến giúp. Hai cánh sau lưng chợt thu lại, thân thể nháy mắt trầm xuống, đồng thời xoay người một vòng, một quyền đánh ra. Nhất thời, hơn mười đạo hào quang màu đỏ kim như điện xạ bắn ra. Đây là một cái Mệnh Trung Kỹ do Âm Triêu Dương truyền thụ cho hắn, Long Lân Thiểm. Nhìn bên ngoài là Cơ Động đánh ra một quyền, nhưng trên thực tế, ngay khi đánh ra một quyền, các ngón tay của hắn cũng rất nhanh luật động, mỗi một đạo kim quang bắn ra đều là ma lực ngưng tụ giống như hình vảy rồng vậy. Mỗi một đạo ma lực đều vô cùng cô đọng, lại có lực xuyên thấu mãnh liệt cùng với lực nổ cực mạnh. Một khi không thể xuyên thấu công kích của đối thủ, như vậy nó sẽ tự động nổ tung, phóng thích ra lực công kích mãnh liệt. Tuy rằng lực công kích không mãnh liệt bằng các kỹ năng của hai đại quân vương, nhưng mạnh hơn ở phạm vi công kích cùng với khả năng khống chế.

Phốc phốc mấy tiếng vang lên, mấy chục đạo thanh quang nháy mắt bị phá tan, vài đạo hào quang màu kim đỏ nhanh như chớp xẹt thảng đến thân thể của bóng đen kia. Một tiếng kêu gào thảm thiết vang lên, bóng đen kia đã hóa thành một quả hỏa cầu, bị thiêu đốt mãnh liệt.

Lúc này Cơ Động mới nhìn rõ, đó cũng không phải là trợ thủ nào của đối thủ cả, chẳng qua chỉ là một đầu ma thú khoảng tam giai mà thôi. Bởi vì thân thể nó đã bị Cực Hạn Dương Hỏa thiêu đốt kịch liệt, hắn thậm chí còn chưa có nhìn ra được bộ dáng của ma thú.

Lợi dụng trong nháy mắt Cơ Động lo đối phó với con ma thú kia, thân hình Hạt Tử lóe lên vài lần đã hoàn toàn biến mất. Ma sư Mộc Hệ ở trong rừng rậm quả thật rất dễ dàng ẩn nấp. Một chút ý niệm của Cơ Động đặt trên người nàng chẳng qua chỉ hơi ngừng lại một chút thôi, đã bị nàng trốn mất.

Hai cánh dang rộng, ở giữa không trung tạm dừng lại một chút. Cơ Động cũng không có bởi vì đối thủ chạy mất mà phẫn nộ, ngược lại trong lòng càng thêm cẩn thận hơn. Cái này gọi là giặc cùng chớ đuổi, gặp rừng chớ vào, bản thân mình đã quá chấp nhất rồi. Trên Thánh Tà Chiến Trường này, không biết có bao nhiêu mối hiểm nguy bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra. Ai biết trước có thể gặp phải địch nhân khác đâu chứ? Vẫn là cẩn thận vẫn hơn. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Thu liễm lại ma lực bản thân, thân hình Cơ Động chợt lóe lên, đầu tiên là đáp xuống mặt đất, thu hồi lại Tinh Hạch còn sót lại của con ma thú vừa chết đi kia. Quả nhiên là một con Tam Giai Ma Thú. Quỷ dị chính là, đối mặt với Cực Hạn Chi Hỏa của mình, con Giáp Mộc Hệ Tam Giai Ma Thú kia cũng không hề có ý tứ trốn tránh. Chỉ riêng điểm này thôi, đã thể hiện sự an nguy khó lường trên Thánh Tà Chiến Trường.

Thu hồi Tinh Hạch, Cơ Động phóng người lên, chui vào trong một tán cây đại thụ tươi tốt, ẩn dấu thân thể, vừa chú ý đến mọi vật xung quanh, vừa chậm rãi khôi phục lại ma lực.

Mà lúc này, ngay tại cách cây cổ thụ Cơ Động đang ẩn nấp khoảng hơn mười gốc đại thụ, Hạt Tử cũng đồng dạng đang ẩn nấp trên tán cây rậm rạp của một gốc đại thụ. Nàng ta vừa phóng thích ra ma lực Cực Hạn Ất Mộc để che dấu khí tức của mình, vừa thở hào hển. Trong ánh mắt của nàng, chỉ còn lại sự âm lãnh.

Khi nãy lợi dụng cơ hội một con ma thú đột nhiên tấn công Cơ Động, nàng mới chạy thoát được. Nhưng lúc này thân thể nàng cũng đã ướt đẫm mồ hôi lạnh. Nếu vừa rồi kẻ bị con ma thú kia công kích chính là nàng, như vậy lúc này nàng đã phải đón nhận công kích như cuồng phong đại vũ của Cơ Động. Dưới tình huống có một chút may mắn, nàng đã tạm thời an toàn.

Nhưng Hạt Tử chính là Hạt Tử, vừa mới tạm an toàn, nàng liền lập tức chuẩn bị cơ hội để bất ngờ phản công. Thực lực Cơ Động tuy mạnh, nhưng nàng tin tưởng, bằng vào thực lực của mình, một khi có cơ hội đánh lén thành công, tuyệt đối có khả năng giết chết đối thủ. Ẩn nhẫn, lạnh như băng, một kích trí mạng, đây chính là bản sắc của Hạt Tử. Nàng sau khi che dấu tốt thân thể của mình, lập tức toàn tâm chú ý đến hành động của Cơ Động. Một khi hắn có gan tiến đến gần mình, dựa vào thuật ẩn thân của Ất Mộc Hệ, nàng nhất định có cơ hội quay lại đánh lén Cơ Động. Trận chiến khi nãy, nàng thua quả thật không cam lòng. Nói thế nào đi chăng nữa, nàng cũng không thể nào tưởng tượng ra được, chính mình lần nay lại gặp phải một gã ma sư Cực Hạn Song Hỏa Hệ.

Cơ Động có thể thông qua Diêu Khiêm Thư để biết đến chuyện của Thiên Can Thánh Đồ, Hạt Tử làm sao lại không biết đến truyền thuyết của Thánh Đồ cơ chứ? Mặc dù ma lực Cơ Động nhìn qua chỉ có khoảng bốn mươi tám cấp, nhưng nàng cũng có nhận xét giống với Diêu Khiêm Thư, xem Cơ Động là địch nhân mạnh nhất của mình, một trong những Thiên Can Thánh Đồ của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục, thậm chí còn có thể là một Nhất Đại Thánh Vương nữa. Nếu như có thể đánh lén thành công, đánh chết Cơ Động, đối với nàng mà nói cho dù lần này Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục có thua Thánh Tà Chi Chiến đi chăng nữa, địa vị của bản thân nàng trong Hắc Ám Thiên Can Thánh Đồ cũng được tăng lên đáng kể.

Nhưng mà, sự thật chứng minh, sự bình tĩnh lạnh băng của Cơ Động cũng không chỉ biểu hiện lãnh khốc vô tình trong chiến đấu, đồng thời cũng có được sự bình tĩnh hơn người bình thường rất nhiều. Sau khi truy kích bị ngăn cản, hắn cũng không có tiếp tục đuổi theo, mà lại lẳng lẳng ẩn nấp trên tán cây rậm rạp, đồng thời cũng thu liễm hơi thở, làm cho Hạt Tử cũng không cách nào cảm nhận được sự tồn tại của hắn.

Lúc này đối với Hạt Tử mà nói, cục diện đã trở nên cực kỳ bất lợi, nàng căn bản không dám xem thường mà vọng động, thậm chí không dám hấp thu sinh mệnh lực trong cây cối xong quanh để bổ song tiêu hao nguyên khí của mình. Nàng biết, ít nhất trong thời gian mười ngày, bản thân mình tuyệt đối không cách nào khôi phục lại trạng thái tốt nhất. Với trạng thái hiện tại như vậy mà bị Cơ Động phát hiện tông tích, tuyệt đối là cục diện cửu tử nhất sinh. Cho nên, nàng cũng không dám hành động, nàng chỉ có thể chờ, chờ đến khi nào Cơ Động bỏ đi hoặc là có cơ hội ra tay đánh lén.

Mặc dù Cơ Động cũng không biết rõ Hạt Tử đang nấp cách mình không xa, nhưng trải qua một trận chiến khi nãy, sự cẩn thận của hắn cũng đã tăng lên trên diện rộng. Nấp trên tán cây lớn, hắn một chút cũng không nóng lòng rời đi, chậm rãi hấp thu ma pháp nguyên tố trong không khí, thậm chí hắn cũng không có sử dụng Ngũ Hành Pháp Trận tiến hành phụ trợ. Những hình ảnh về trận chiến khi nãy không ngừng hiện lên trong đầu hắn. Hắn không ngừng nghiên cứu cẩn thận về ưu khuyết điểm của mình trong trận chiến vừa rồi. Có như vậy, một trận sinh tử chi chiến đối với hắn mới thật sự có lợi.

Hơn nữa, nhớ lại sự hoán chuyển ma kỹ hai đại quân vương, Cơ Động cẩn thận cân nhắc kỹ lại một chút, nếu bản thân mình trong trạng thái đỉnh cao, cho dù không có Hỏa Nhi trợ giúp, hẳn là cũng có khả năng tiến hành một lần chuyển đổi biến thân hai đại quân vương, cũng có thể đánh ra được một kích Tất Sát Kỹ. Không hề nghi ngờ, đây cũng là công kích khủng bố nhất mà hiện tại hắn có khả năng đạt được. Cho dù cường giả cấp bậc bảy quan như Phất Thụy, đối mặt với Cực Hạn Song Hỏa Tổ Hợp Kỹ như vậy, cũng tuyệt đối sẽ bị thương nặng.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.