[AllTake] Comeback

Chương 40



Author: ThatNghiep

Takemichi chìm nửa mặt xuống nước, lòng tự hỏi chuyện gì đang diễn ra.

Một đám người đánh lộn với nhau ngay trong phòng tắm công cộng để giành chỗ ngồi trong khi bồn tắm thì dài cả mười thước.

Hôm nay đã là 20/10, ngày chính thức của lễ bổ nhiệm đội trưởng đội 3 trong ký ức của cậu. Quá khứ cậu đột ngột trở về từ tương lai, thấy bản thân đi tắm chung với Mikey và Draken rồi ngơ ngác bị kéo tham gia lễ bổ nhiệm.

Bây giờ vẫn vậy, vẫn rủ nhau đi tắm vào cái ngày này, nhưng người tắm cùng thì thêm tận mấy người...

Không biết Draken làm sao biết được hôm nay là ngày nghỉ làm, hắn đến nhà rủ cậu đi. Takemichi vừa bước khỏi cổng nhà thì thấy Mikey cũng đến, Draken với Mikey không biết nói gì với nhau liền lao vào đánh lộn, Takemichi phải giải hoà một hồi mới chịu đi chung.

Trên đường đi nhận tin nhắn của Mitsuya hỏi cậu đang ở đâu, Takemichi thành thật báo tình hình cho đối phương, Mitsuya nhắn đáp ngắn gọn đúng ba chữ "Tao đi chung".

Đi được nửa đường Smiley với Angry chẳng biết từ đâu ra bỗng xuất hiện rồi tham gia nhập bọn. Rồi bây giờ mới loạn thành một đoàn như này đây.

Nhìn bốn người Mikey, Draken, Mitsuya và Smiley đang vật nhau đè đầu đối thủ xuống nước, Takemichi vốn còn trông chờ Mitsuya làm người giải hoà, bây giờ hắn không những không cản lại mà còn hăng máu đấm luôn cả Mikey với Draken.

Liếc mắt sang bên trái, Sanzu đang ngồi im một chỗ, bởi vì nhắm mắt nên lông mi càng dày hơn, ẩm ướt thấm hơi nước.

Sau chuyện Yokatsu, tên này y như thám tử điều tra, ngày nào cũng lẽo đẽo theo sau Takemichi. Tuy rằng Sanzu thường xuyên gây chuyện nhưng trước mặt Takemichi luôn ngoan ngoãn như con cún vô tội, Takemichi đành dung túng cho hắn, định chờ một tháng liền trả mặt hàng về nơi sản xuất.

Thế mà bây giờ đã qua hạn một tháng Sanzu vẫn chưa trở về đội 5, Takemichi hỏi thì một mực im lặng, hỏi Mikey mới biết Sanzu xin Mikey ở lại đội 3. Đội 3 không ai than phiền gì nên Takemichi cũng đành giữ lại hắn ta.

Liếc mắt sang phải, Angry đang nhắm mắt như đang ngủ, dáng vẻ cộc cằn cũng dịu hơn hẳn, mái tóc xanh bù xù có vẻ mềm mềm, y như chú chó nhỏ.

Takemichi cũng biết chuyện Smiley và Angry ngày ngày lẽo đẽo theo đuôi cậu, không biết là để làm gì. Mỗi lần tóm được đuôi của hai người, Takemichi đều dắt họ vào nhà cho ăn chơi một bữa rồi cả ba người cùng ngồi xem phim chung.

Smiley dễ nhập tâm với nhân vật, vừa hét lớn vừa đấm đấm, còn Angry thì suy nghĩ sâu hơn về tình tiết nhỏ, Takemichi cùng Angry bàn luận tình tiết trong phim, thế mới biết người cộc cằn này thật ra rất thấu đáo dịu dàng.

Thôi thì may mắn hai người ngồi cạnh cậu đều yên tĩnh, nếu không ngồi giữa bốn người kia thì tứ chi sẽ bị bốn người nắm mất.

Mikey chợt nhận ra bốn thằng đánh lộn chỉ để giành chỗ ngồi cạnh Takemichi đã bị hai tên khác im lặng cướp mất vị trí, nghiến răng lặn xuống dưới rồi kéo chân Takemichi.

Takemichi bị kéo xuống bất ngờ cũng suýt sặc nước, may hai tay cậu được hai người bên cạnh giữ kịp. Sanzu với Angry tưởng đã ngủ gật nay đang mở lớn hai mắt giữ chặt lấy tay Takemichi không buông.

Mikey nổi lên mặt nước, trong mắt hừng hực lửa giận. Draken cũng phát hiện chỗ hai bên Takemichi đã bị giành mất, nổi nóng đi tới giành người.

Sanzu với Angry kẹp chặt hai tay Takemichi, Mikey với Draken níu chân Takemichi kéo ngược ra giữa hồ, Mitsuya cùng Smiley thì lao vào đấm cả bốn người kia.

Hiện trường hỗn loạn từ bốn chuyển sang sáu, Takemichi nằm ngay giữa trận chiến chịu trận nổi lềnh bềnh như cá chết trôi, thầm nghĩ "Bọn mày giết tao luôn cho rồi."

Cuối cùng Takemichi quát một cái, sáu người liền đình chiến ký kết hoà bình, cậu ngồi giữa bồn tắm lớn, sáu người ngồi xung quanh.

Mấy chú trong phòng tắm nhìn chằm chằm, dù chẳng nói năng gì nhưng Takemichi có thể hiểu câu hỏi trong mắt họ.

Đám này đang tu luyện bí thuật hay gì? Đứa ở giữa là giáo chủ à?

Takemichi xem như mắt không thấy tim không đau.

Mikey im im nhìn người ngồi giữa vòng tròn, vì nước nóng mà làn da của đối phương hơi ửng hồng lên. Hắn vô thức nuốt nước bọt, đưa tay sờ eo đối phương một cái. Takemichi giật mình, trợn mắt với Mikey ý hỏi hắn vừa làm gì vậy, Mikey chưa nói gì đã bị Mitsuya đập vào đầu, Mitsuya nghiến răng nói:

"Mày thử chạm vào eo cậu ấy lần nữa xem?"

Draken đấm mạnh vào hông Mitsuya, trừng mắt:

"Chưa hỏi mày, anh chàng đo vài số đo tận một tiếng."

Chuyện Takemichi ngủ lại nhà Mitsuya không là bí mật, vốn đã nháo nhào một phen làm Takemichi phải gào lên từ nay không ngủ chung với bất kỳ ai nữa thì cả đám Touman mới chịu yên phận.

Tưởng chuyện đã xong, nào ngờ do một lần Takemichi vô tình hỏi Mitsuya số đo để báo mẹ cậu đi mua quần áo cho cậu trước mặt mọi người, thế là dưới sự truy ép của Mikey với Draken, Takemichi đành lúng túng kể lại sơ lược chuyện đêm đó.

Nghe đâu cả đám cũng đánh lộn một trận nhưng Takemichi bận đi làm không hóng được, chẳng biết cuối cùng ai thắng ai thua.

Ôm bên hông bị đánh đau, Mitsuya cười lạnh: "Sao bằng mày? Còn hẹn đi tắm riêng cơ đấy?"

Hai người nhìn nhau mà tia điện nổ đùng đùng, đều gai mắt đối phương đến cực điểm, thế là cùng lúc đấm vào mặt nhau.

Smiley tranh thủ ba tên kia đang cãi nhau không ai để ý liền nắm lấy tay Takemichi. Takemichi tròn mắt, cũng vô thức nắm tay lại. Smiley cười hì hì được hai tiếng đã bị Sanzu nắm lấy ngón tay bẻ ngược, đau đến la oai oái. Sanzu nắm lấy tay còn lại kéo Takemichi về phía mình, Angry nhìn thấy tức khắc đè đầu Sanzu xuống nước.

Quả là cuộc chiến giữa con một với em út, đôi bên ương bướng cứng đầu như nhau, cùng vật lộn đấm vào mặt đối phương.

Tình hình ký kết hoà bình chuẩn bị tan tành thành chiến tranh lần hai, Takemichi đành giơ hai tay đầu hàng dù rằng cậu chẳng tham gia cuộc chiến, mệt mỏi thở dài một hơi ngán ngẩm:

"Hôm nay không phải có họp bang sao? Đi về thôi."

Cả đám người còn nắm tóc người thì kéo chân lập tức dừng lại, ngoan ngoãn nghe lời đình chiến cùng đi ra ngoài.

...

Ngồi trên chiếc CB250T, Mikey sáng rực hai mắt vẫy tay:

"Takemitchy, lên xe tao chở."

Draken bóp tay răng rắc, cười với Mikey mà trán nổi gân:

"Hôm nay không phải sinh nhật mày đâu thằng chibi kia. Takemichi, đi với tao."

Trong lúc Mikey với Draken lườm nhau, Mitsuya cầm mũ bảo hiểm cười dịu dàng:

"Tao chở mày ch-..."

Chưa kịp nói xong, Smiley đã cười ha ha chen lời:

"Tao nè tao nè!!! Mitsuya chạy chậm rì à!"

Angry ngó anh trai hắn một cái rồi nói với Takemichi:

"Anh trai tao chạy ẩu lắm, mày đi chung với tao đi."

Smiley trân trối hai mắt nhìn em trai phản bội mình, Mitsuya cười lạnh với Smiley:

"Mày vừa bảo ai chạy chậm rì đấy?"

Góc áo bị ai đó níu lại, Takemichi nhận ra là Sanzu, hắn im lặng không nói lời nào nhưng ngón tay đã níu chặt lấy góc áo của Takemichi, ý bảo cậu đi chung với hắn. Mikey cũng thấy, hắn trừng mắt với Sanzu:

"Mày bỏ áo Takemitchy ra!"

Sanzu im lặng, chậm rì rì thả ra nhưng trong mắt bày tỏ chẳng thích bỏ ra tí nào.

Takemichi: "..."

Takemichi chẳng hiểu từ lúc nào cậu đã bắt đầu trở thành nguyên nhân cho mọi cuộc cãi lộn từ vớ vẩn đến siêu vớ vẩn như thế này trong cấp cao Touman. Vì sao nó thành thế này?

Mỗi khi chuẩn bị đi đâu là y như rằng cả đám lại cãi lộn một trận để xem ai chở Takemichi, lần này còn thêm chuyện trong nhà tắm nên mỗi người chỉ hận không thể đấm chết đối thủ ngay tức khắc.

Nếu chọn một người thì tối nay sẽ có trận chiến đẫm máu mất... Takemichi chợt thấy Mutou đứng ở phía xa đứng chờ đang trưng ra vẻ mặt ngán ngẩm, cậu vội đi về phía hắn hỏi:

"Mày chở tao được không?"

Mutou ngẩn người, đám lộn xộn đằng sau tức khắc im bặt. Takemichi sợ chờ thêm phút nào nữa sẽ có chiến tranh diễn ra, nhỏ giọng nói:

"Nhờ mày vậy. Đi sớm thôi, nếu không sẽ đánh lộn thật đấy."

Mutou đã quá mệt mỏi với cảnh chờ đợi đám trẻ con cãi lộn kia, không nói hai lời liền chở Takemichi đi vội trước con mắt ngỡ ngàng của những người còn lại.

...

Mikey đút hai tay túi quần, dáng vẻ cao ngạo đứng ở trước Touman lớn tiếng tuyên bố:

"Thành viên của Valhalla đã lên đến ba trăm người, thường xuyên gây hấn với lãnh địa của Touman. Lần này chúng ta sẽ không nhân nhượng nữa. Ai có ý kiến gì không?"

Takemichi đứng ở phía dưới tìm kiếm bóng dáng Baji và Chifuyu, Baji không có mặt cậu có thể hiểu được nhưng vì sao không thấy Chifuyu nhỉ?

Trong lúc tìm kiếm Chifuyu, Takemichi chợt thấy Kisaki đang nhìn cậu chằm chằm. Takemichi cười cười vẫy tay chào, Kisaki lập tức quay đầu đi ngay.

Về phần vì sao Takemichi bày ra dáng vẻ thân thuộc với Kisaki... là do chuyện sau khi cậu đột nhiên được điểm cao...

Gia đình Takemichi hiện tại có phần phức tạp. Ba mẹ cậu từ lâu đã chẳng còn tình cảm với nhau, lúc Takemichi lên sơ trung đã bắt đầu ly thân, hầu như cả hai đều cố ý trốn tránh bằng công việc. Ba của Takemichi đi làm xa, cả năm không về nhà. Mẹ cậu cũng đi công tác liên tục, lâu lâu mới về nhà một lần để mua nhu yếu phẩm và quần áo cho Takemichi.

Khi còn bé, gia đình Takemichi rất hạnh phúc, cậu vui vẻ với ước mơ anh hùng của bản thân, có sức mạnh đánh bại mấy đứa cùng tuổi, cứ nghĩ rằng thế giới này cậu là đặc biệt nhất. Nhưng thời gian trôi qua, gia đình lạnh lùng ly tán, Takemichi ngày càng chán nản với chuyện học, bố mẹ của cậu đều thất vọng rồi chẳng còn quan tâm nữa.

Sau đó bị đám Kiyomasa bắt nạt hành hạ, Takemichi nhận ra bản thân chẳng là gì trong thế giới này, từ từ thành kẻ thất bại chán nản, sống không ước mơ, không chút ý chí.

Quá khứ Takemichi tốt nghiệp sơ trung rồi trốn đi mà không ai hỏi thăm giúp đỡ, căn bản bởi vì bố mẹ đã từ bỏ cậu từ lâu. Tương lai cả hai đều đến với hạnh phúc mới của đời mình, để lại Takemichi là sản phẩm hôn nhân thất bại cô độc một mình.

Nhưng điểm văn học đột nhiên cao được nhà trường báo điểm qua tin nhắn, bố Takemichi bỗng nhắn tin hỏi dạo này cậu thế nào, vì điểm cao nên sẽ thưởng, hỏi cậu muốn gì.

Ban đầu Takemichi còn nhen nhóm ý tưởng muốn một bữa cơm gia đình ba người ấm áp, nhưng đáng thương làm sao ngày hôm đó là một buổi chiều mưa lạnh, cậu một mình ăn hộp cơm tiệm nguội lạnh trong phòng ăn. Takemichi ngẩn người nửa ngày, tự giễu bản thân rồi nhắn tin rằng cậu chỉ muốn tiền.

Còn tưởng bố cậu sẽ lờ đi, thế mà mấy hôm sau ông ấy thật sự gửi tiền cho cậu, tận hai mươi nghìn yên, còn nhắn tin nói nếu sau này mỗi môn Takemichi trên 70 điểm đều sẽ gửi tiền thưởng cho cậu.

Một môn trên bảy mươi điểm bằng tiền lương một tuần đi làm của Takemichi, mỗi môn hai mươi nghìn yên, năm môn đã có trăm nghìn yên, đây không phải tiền từ trên trời rơi xuống thì là gì?

Có cơ hội kiếm tiền tốt thế này, Takemichi tức tốc lao đầu vào học hành. Ban đầu cậu nhờ Hina kèm tất cả các môn nhưng Hina trội ở các môn xã hội như văn học, lịch sử với tiếng anh, còn các môn tự nhiên dù cô ấy học ổn nhưng dạy lại chỉ giúp cậu lên đến sáu mươi điểm là cùng.

Takemichi chợt nhớ ra, không phải cậu quen một tên thiên tài sao?

Thế là một quá trình nài nỉ xin thông tin liên lạc, mỗi ngày nhắn tin hỏi Kisaki cách học. Takemichi chỉ mang tâm lý ăn may, ai ngờ đối phương thật sự nhắn lại.

Phương pháp của Kisaki rất ngắn gọn nhưng logic siêu khủng, Takemichi mừng như vớ được vàng, ban đầu chỉ là vài câu toán, sau đó chuyển thành tất cả các môn tự nhiên, ngày nào cũng nhắn tin hỏi cách giải và suy luận.

Kisaki rất kiệm lời, không bao giờ trả lời mấy chuyện vớ vẩn mà cậu nhắn, thế nhưng lúc cậu hỏi bài đều trả lời đầy đủ ngắn gọn cách làm, thậm chí đôi lúc còn ghi ra giấy rồi chụp ảnh gửi qua.

Trong suy nghĩ của Takemichi cũng dần thay đổi, cái tên luôn tự nhận phản anh hùng này thật ra vẫn tốt lắm...

Mà Kisaki vừa lên kế hoạch làm bất lương số 1 Nhật Bản nhưng học hành vẫn đứng đầu trường, Takemichi thầm ôm ngực đau lòng một trận, ông trời thật sự bất công...

...

Trong lúc cậu còn đang chìm đắm trong suy nghĩ học hành và tiền bạc các kiểu, giữa đền Musashi đã có giọng nói cao ngạo quen thuộc vang lên:

"Buổi tập hợp quan trọng thế này mà tao vắng mặt được sao?"




Chi tiết có nhiều đồ vật kỉ niệm, Takemichi có tính tình thiện lương tích cực làm tôi nghĩ đến chuyện cu cậu có tuổi thơ khá hạnh phúc, ít nhất là gia đình đầy đủ. Nhưng mà chi tiết Takemichi bỏ học trốn đi mà không một ai tìm kiếm, rồi ngày nào đi về nhà với đống vết thương trên người mà không có ai quản làm tôi suy luận như thế, gia đình tan vỡ nên Takemichi mới ngày càng thất vọng với cuộc đời hơn. Về phần thu nhập gia đình thì tôi nghĩ nhà Takemichi thuộc dạng ổn đấy, cu cậu có hẳn phòng riêng với đủ thứ đồ trong phòng cơ mà.

Về phần Kisaki thì có thể nhận ra hắn ta cực kỳ thiếu cảm giác an toàn, tính hiếu thắng cực mạnh, rất yêu thích sự công nhận của người khác, đối tượng đặc biệt ở đây là Hina và đối thủ của hắn là Takemichi. Nếu người khác nhắn tin hỏi bài vở các kiểu thì Kisaki chắc chắn lơ đẹp, nhưng nếu là Hina hay Takemichi thì tôi nghĩ hắn ta nhất định sẽ trả lời thôi.

Nếu là Hina thì cảm giác chinh phục được đối phương, khoe được ưu điểm của bản thân. Còn với Takemichi thì ngược lại, muốn cao ngạo tuyên bố rằng tao thông minh hơn mày nhiều, cái vấn đề đơn giản ấy mà cũng không biết, nhìn tao làm nè,... kiểu vậy.

Nói chung tôi đọc truyện hay phân tích khá sâu nhân vật nên suy luận như thế, ý tưởng của tôi thôi, fanfic mà, chơi vui là chính :>

Còn về phần tiền đi làm thêm của Takemichi thì bên Nhật quy định đi làm thêm 4 tiếng/ngày x 7 ngày => 1 tuần = 28h, mức lương trung bình đi làm thêm ở khu vực đắt đỏ như tokyo là vào khoảng 800-1000yên (theo gg) thì 1 tuần chừng 20.000 yên. Takemichi là học sinh sơ trung chưa đủ tuổi đi làm mà vẫn nhận lương như người lớn nên xem như gia đình Maiko siêu quý cậu ấy. Thời gian đi làm của Takemichi là từ 3h30 (sau khi tan học) đến 7h30 tối (tại tôi mới phát hiện ra tôi chưa viết rõ, chán quá nên viết rõ cho mấy bạn hình dung thôi :)))

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.