Ái Phi, Tìm Được Em Rồi!!!

Chương 61: Ngoại truyện 1



Sau đám cưới Vương Lệ Thành cho cả công ty nghỉ một tuần, để anh có thời gian đi tuần trăng mật với Giai Hạ, hôm nay là buổi sáng sớm của cặp vợ chồng son tại Bali.

Giai Hạ thức dậy cô nhìn sang bên cạnh, cô khẽ chống cằm nhìn anh đưa tay véo mũi của anh, Vương Lệ Thành đưa tay kéo cô nằm xuống.

"Sáng sớm mà em đã trêu anh rồi" Vương Lệ Thành xoay người nằm trên cô.

"Ai bảo anh đẹp trai quá làm chi? Chồng yêu" Giai Hạ hướng người lên hôn chụt vào môi anh.

"Em là đang kích thích anh đó, hay là sẵn hôm nay mình tạo em bé luôn nhé vợ?"

"Em đùa thôi, hôm nay không được hôm khác đi" Giai Hạ vẫn chưa thể sẵn sàng.

"Em không thể chạy đâu vợ, em đốt lửa thì phải tự dập lửa!!"

Vương Lệ Thành siết chặt vòng tay ôm lấy Giai Hạ vào lòng. Hơi thở nam tính phả vào bên má khiến cả gương mặt của Giai Hạnóng rang, đỏ ửng.

Đã lâu rồi anh chưa cùng Giai Hạ ở một không gian riêng nào cả. Lần này chỉ vì đã lâu chưa được nếm vị ngọt mà khiến anh lại ghì chặt lấy cô ngấu nghiến.

Chiếc lưỡi nhanh chóng đưa vào trong khoang miệng, Giai Hạ như bủn rủn, nhắm nghiền hai mắt tận hưởng những phút giây ngọt ngào. Cắn nhẹ ở môi cô trêu đùa, Vương Lệ Thành tham lam hôn lên má rồi cắn lấy vành tai nhỏ bé.

"Giai Hạ anh không nghĩ mình có thể trở thành một con người thật sự, có thể cùng em sống đến già là điều mà hằng đêm anh mong ước"

Vương Lệ Thành hôn lên tóc cô, Giai Hạ đưa tay xoa gương mặt anh tú của anh, nhẹ mỉm cười.

"Vương Lệ Thành, ta yêu chàng"



"Ái phi, ta sẽ mãi mãi sủng nàng, lúc trước ở trong truyện là nàng bảo vệ ta bây giờ ta sẽ bảo vệ nàng lấy cả tính mạng ra để bảo vệ nàng"

Vương Lệ Thành nói rồi đưa tay cởi áo trên người của Giai Hạ, cô cũng giúp anh cởi áo, không khí ngượng ngùng vô cùng, Giai Hạ hoàn toàn tin tưởng anh để anh muốn làm

gì thì làm.

Ánh nắng ban mai rọi qua khung cửa sổ, không khí vô cùng trong lành, trong phòng hai thân thể hoà làm một, không gian hạnh phúc ấm êm mãi mãi được lưu giữ.

Đến trưa, Giai Hạ tỉnh dậy, không thấy Vương Lệ Thành đâu cô gượng ngồi dậy đi tìm anh, đi xuống bếp nhìn thấy anh đang nấu nướng, nhưng mà trước giờ anh có biết nấu ăn đâu nhỉ.

Giai Hạ đi khẽ đứng từ xa nhìn anh, đúng là tay chân quá vụn về, vừa coi video dạy nấu ăn vừa tập trung nấu, nhìn anh cắt hành và làm cá khiến cô phụt cười.

"Thành Thành" Giai Hạ không nhịn được cười.

"Em dậy rồi sao? Hôm nay chồng yêu của em sẽ trổ tài nấu món ngon bồi dưỡng thân thể cho em, mau ngồi xuống đây"

Vương Lệ Thành để cô ngồi xuống ghế, anh khuỵ gối xuống trước mặt cô.

"Có còn đau không? Nếu đau đừng di chuyển nhiều cứ ngồi yên một chỗ muốn gì cứ nói anh" Vương Lệ Thành nắm tay cô xoa xoa.

"Không đau nữa, mau đi nấu đi kìa!! Em không muốn ăn đồ bị khét đâu" Giai Hạ bĩu môi.

"Tuân lệnh vợ!!"



.....

Vương Lệ Thành vui vẻ tiếp tục nấu, Giai Hạ nhìn anh phì cười, để xem tài nghệ của anh đến đâu, Giai Hạ đứng dậy đi vệ sinh cá nhân, thì Vương Lệ Thành liền đi đến bế cô vào trong.

"Không được di chuyển!! Muốn gì gọi anh, anh bế em đi" Vương Lệ Thành đặt cô xuống rồi khẽ hôn cô.

"Em biết rồi, ra ngoài nấu đi!!" Giai Hạ đẩy anh ra ngoài đóng cửa lại.

Giai Hạ vệ sinh cá nhân xong đẩy cửa ra gọi anh, ngay lập tức anh chạy vào bế cô ra ngoài, cô cũng đâu có bị thương gì đâu mà anh làm quá lên.

"Vợ anh nấu xong rồi em ăn thử đi!!"

Vương Lệ Thành bày ra bàn nhiều món bổ dưỡng, anh cũng có thẩm mỹ đấy chứ trang trí mọi thứ trông vô cùng đẹp mắt kích thích thị giác vô cùng.

||||| Truyện đề cử: Vạn Cổ Chí Tôn |||||

"Mau ăn đi"

Giai Hạ lấy đũa gắp thử một miếng đưa lên miệng, cô mỉm cười hài lòng, nhìn anh sau khi nấu ăn xong cứ như là đi đánh trận mới về vậy, nói chung món anh nấu ăn rất vừa miệng.

"Ngon không?"

"Ngon, chồng yêu của em giỏi thật, sau này việc bếp núc em giao lại cho anh đó, được không?" Giai Hạ lợi dụng tình thế, như vậy sau này cô khỏi phải nấu nữa.

"Được hết, vợ anh thấy ngon là anh vui rồi, sau này em mang thai anh sẽ học nấu nhiều món ngon nữa"
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.