Vậy nên rốt cuộc sao chuyện lại biến thành như bây giờ?
Đám ma cà rồng bắt đầu chậm chạp rời giường, hoạt động về đêm, Quạ Đen không nhịn được liếc ra nhìn cửa phòng mình: Đóng khá kỹ, nhưng mà cũng chỉ là nhìn có vẻ khá kỹ thôi, thật ra không có khóa, vặn nắm cửa là mở ra được ngay.
Cuộc nói chuyện lúc chạng vạng đó, kết quả cuối cùng tự dưng biến thành hắn đồng ý với Gabriel, “Lúc anh không biết mình ở đâu, có thể tới tìm tôi bất kỳ lúc nào.”
Lúc đầu hắn định nói cái gì nhỉ? Hình như là đừng có lạm dụng “Quyến rũ” mà?
Cũng tức là bây giờ tương đương với việc Gabriel dùng “không tùy tiện sử dụng Quyến rũ” đổi lấy “có thể tùy thời tới địa bàn của hắn” à?
“Nhưng nói đi cũng phải nói lại,” Linh hồn của người trưởng thành có cảm xúc ổn định bắt đầu tự khuyên nhủ bản thân, “Không cho y tới cũng có cản được đâu, chả khác gì nhau. Nghĩ vậy mình còn lời đây, không hổ là ông trùm tỏi băm tương lai mà.”
OK, chính là thế đó, 1 2 3 ngủ thôi.
15 phút sau, Quạ Đen không hề thấy buồn ngủ, hắn ngồi bật dậy, vỗ trán mình.
Thật ra Gabriel ra ra vào vào hắn cũng chẳng nghe thấy. Thân thể trẻ trung có tai thính mắt tinh thế nào thì trình độ cảm quan của Quạ Đen cũng chỉ ngang người bình thường. Mồi lửa có sức mạnh dùng được, song không mang lại chút tiến hóa nào cho thân thể hắn, kiểu sát thủ có thiên phú ma cà rồng với nghiệp vụ điêu luyện như Gabriel, nếu không cố ý thể hiện cảm giác tồn tại thì ngũ cảm của con người không thể nào quan sát thấy y.
Cũng tức là nếu hắn không biết chuyện này thì Gabriel của thế giới vật lý vốn sẽ không “làm ồn” tới hắn.
Vốn…
Giờ thì Gabriel thành cái roi treo lơ lửng trên đầu hắn rồi.
Hủy diệt đi, cái thế giới mà tới moi chân cũng là gánh nặng này.
Đúng ngay lúc này, bên gối phát ra tiếng “ong”.
Biểu cảm xuất sắc ngoạn mục của Quạ Đen bốc hơi chỉ trong tích tắc, “lách cách”, bật đèn đầu giường lên, dưới ánh đèn, đường quai hàm ấy trông như lưỡi dao vậy. Hắn cầm món đồ nhỏ ở đầu giường lên.
Lần này tới thành phố ngầm, thu hoạch lớn nhất của hắn không phải là thái tử người Gấu, cũng không phải là vàng thỏi mà là di động.
Có được món này, Quạ Đen mới có chút quay về đến xã hội văn minh. Ngày nào ăn tối xong cũng chỉ có thể quây quần bên lửa trại ven sông diễn văn nghệ có hơi bảo vệ môi trường thái quá, hắn vừa nhắm mắt là có ngay ảo giác mình tới chốn núi sâu rừng già huấn luyện quân sự.
Chỉ là dù di động rất thân thiết thì hắn cũng không chuẩn bị mang nó về xã hội loài người. Ngày đầu tiên, khi Quạ Đen cầm thứ này vào thùng xe, vẻ mặt của Eric… trông cứ như ma cà rồng chính phái nhìn thấy thanh thiếu niên ma cà rồng hút tỏi vậy.
Về việc tại sao con người lại sợ các sản phẩm điện tử tới vậy, đến nay Quạ Đen vẫn chưa tìm ra cách nói chính xác. Thứ này cứ như sách cấm của thanh thiếu niên vậy, ai nghe tới cũng biến sắc như thể đại sự không xong rồi, nhưng muốn dò hỏi tới cùng xem chỗ nào nghiêm trọng thì mọi người lại không nói nữa.
Tuy nói theo một mức độ nào đó thì dính vào điện thoại quả thật cũng không khác gì dính tới gái gú và cờ bạc… nhưng không có công cụ phổ cập thông tin, xã hội rời rạc của loài người rất khó phát triển ưu thế hợp tác, yếu ớt về mặt sinh lý thì thôi đi, năng lực sản xuất cũng kém cỏi, khiến cho người ta có cảm giác hoàn toàn vứt bỏ con đường “khoa học kỹ thuật”, chuyên tấn công vào “ma pháp” không có lấy chút ưu thế nào.
Nhưng ai nấy cũng kháng cự như vậy, ắt có lý của mình. Trước khi còn chưa làm rõ duyên cớ thì Quạ Đen vẫn quyết định làm việc cẩn thận, nếu không phải mấy ngày này phải đợi tin nhắn thì hắn sẽ không mang thứ này vào trong “Ẩn Mình”.
Mà sau ba ngày đối kháng với cơn nghiện di động, cuối cùng tin nhắn hắn chờ cũng tới nơi: Có người sắp xuất lô “hàng cứng”, người bên anh chắc chắn lấy chứ?
“Hàng cứng” nhắc tới trong tin nhắn chính là nghệ danh của đá sinh mệnh trong chợ đen.
Dẫu người Gấu bé nhỏ ra sức thề thốt rằng chỉ người có địa vị nhất định trong tộc mới biết cách gọi Bí khế tỉnh, song Quạ Đen ngờ là cái vị thiếu gia “Gió lốc” sấm rền gió cuốn kia đã đoán ra. Dù sao thì lúc nhóm Mark hoảng loạn trốn chạy, trên người đám linh miêu ấy còn mang theo số lượng lớn “đá sinh mệnh” cần dùng để sinh em bé.
Chứng cứ chính là sau khi Mark rơi vào tay bọn Quạ Đen thì thành phố dưới lòng đất bắt đầu mạnh tay với “buôn lậu đá sinh mệnh”.
Trong xã hội ma cà rồng, “đá sinh mệnh” gần với “muối sắt” vào thời cổ đại, tài nguyên do chính phủ khống chế. Nhưng dù sao thì “đá sinh mệnh” chỉ là một phần trong “kế hoạch hóa gia đình” của ma cà rồng, không phải thuốc cấm cũng không phải súng đạn. Châu Ma Kết kiểm soát “đá sinh mệnh” chỉ để đảm bảo cung ứng bình thường, xưa nay cũng chỉ mắt nhắm mắt mở với chợ đen. Dù là quý tộc khu Sừng hay ở thế giới khu Đuôi thì muốn kiếm mấy viên làm đứa con riêng cũng không khó.
Thế nhưng lần này, thậm chí ma cà rồng mặt đất còn phát động thiết bị thăm dò bằng mọi giá, rà soát đá sinh mệnh giấu ở thành phố ngầm theo cách trải thảm, ngay cả mảnh vỡ trên cổ thai phụ cũng kéo đi mất. Cứ vậy qua mấy ngày, đến cả “đá sinh mệnh” tồn kho ở phòng khám chui dưới thành phố ngầm cũng bị quét sạch bằng bạo lực.
Trừ “đá sinh mệnh” bán ra theo con đường phi pháp thì phòng khám chui còn là kênh phân phối sản phẩm làm từ tỏi quan trọng. Bọn họ bán thuốc chữa bệnh trị thương, cũng bán cả “thuốc” gây ảo giác chí mạng, rất nhiều “em trai em gái lột tỏi” nhát gan không dám tiếp xúc với con buôn tỏi phức tạp đều sẽ ghé phòng khám có thể tin lấy hàng. Từ sau khi Quạ Đen đánh vào “vòng tỏi”, trong số liên lạc có thêm tận mấy vị bác sĩ chui, cái loại liên lạc online ấy. Hiện giờ phần ngụy trang của hắn vẫn còn hơi thô sơ, không hợp tiếp xúc trực tiếp với nhân sĩ chữa bệnh chuyên nghiệp của ma cà rồng.
Lúc hắn đang tiếp xúc với bác sĩ chui, từng thử kiếm mua đá sinh mệnh, mấy lần đều không có kết quả, gần đây mới có hồi âm.
Quạ Đen chăm chú nhìn màn hình phát sáng trong đêm đen, im lặng hồi lâu, mãi tới khi màn hình tự động tắt mới bấm mở lại, trả lời một câu: “Giá sao?”
Bên kia trả lời rất mau, báo một cái giá khá cao, còn chu đáo thòng lại câu chừa đường trả giá: “Kết toán bằng vàng thỏi rẻ hơn chút, dạo này tiếng gió chặt quá, chuẩn bị chạy rồi. Tốt nhất anh quyết định nhanh đi, đột nhiên siết chặt, ai cũng lo trữ hàng, hiện giờ tin còn chưa lan rộng, tôi không đảm bảo giữ lại được tới hừng đông hôm nay đâu.”
Lấy được phương thức liên lạc từ chỗ bác sĩ chui, Quạ Đen lại mở diễn đàn chợ đen ở thế giới này.
Giá treo thưởng người Gấu con Mark đã cao tới mức quá lố, không chỉ có một phe báo giá. Có người kê giá trên trời, có kẻ báo súng ống đạn dược, ngay cả buôn lậu “hàng lậu” và “vật thiên phú” cũng ra sân, có thể nói là bánh ngon tung bay, quần ma loạn vũ.
So với mấy cái này, rõ ràng cách câu cá bằng “đá sinh mệnh” là rất mất tự nhiên.
Nhìn từ hành động “thắt chặt đá sinh mệnh”, phía chính phủ ma cà rồng - cũng chính là “Gió lốc” Malkav có thủ đoạn cứng rắn, mức độ thâm nhập thế giới này vượt xa sự tưởng tượng lúc đầu của Quạ Đen, về cơ bản thì đã khống chế hoàn toàn con đường phân phối lậu “đá sinh mệnh”.
Nếu như đằng sau lô đá sinh mệnh đợt này là cái bẫy của Malkav, như vậy chẳng khác gì cởi quần ra xì hơi cả. Mới bắt đầu để lại con đường buôn lậu đá sinh mệnh, âm thầm giám sát, khống chế, ngồi chờ xem ai mắc câu không hơn à? Sẽ không siết chặt đánh mạnh, sau đó ịn cái tên “Malkav” lên đường dây buôn lậu “đá sinh mệnh” rầm rộ như vậy rồi vứt ra cái lưỡi câu thẳng không mồi.
Mà là truyền tin cho hắn qua con đường phòng khám chui sẽ tuyệt diệu hơn.
Là bởi vì trên đường dây tiêu thụ này, phòng khám chui là “tiểu thương bán lẻ” nằm ở cuối cùng. Nếu như “sát thủ liên hoàn” là một ma cà rồng có dã tâm hừng hực thì mạch suy nghĩ bình thường của gã là đi về phía thượng nguồn khi cần tới số lượng lớn đá sinh mệnh.
Dù sao thì mấy tay to có tên tuổi đều sẽ tìm thẳng tới nhà máy hiệu buôn, ai lại tới cửa hàng tiện lợi nghe ngóng con đường nhập hàng làm chi?
Chỉ có người biết trước bọn hắn là “quả mọng” mới đoán được bọn hắn sẽ chọn đánh vào “vòng tỏi” trước. Một là vì tỏi nằm trong phạm vi thực đơn an toàn của “quả mọng”, đám “dã quái” bọn hắn rất dễ lấy được. Hai là tỏi sẽ tạo thành thương tổn thần kinh lên ma cà rồng, con buôn tỏi đều ủ các loại hương liệu ngon miệng, khứu giác không còn nhạy, sẽ không dễ phát hiện ra thân phận “quả mọng” của bọn hắn.
Mà “quả mọng” chân ướt chân ráo tới đây, ngụy trang thành kẻ đi “buôn tỏi”, con đường đầu tiên có thể tiếp xúc đến đá sinh mệnh chính là phòng khám chui.
Móc câu này là của vị đội trưởng Dương nọ.
Quạ Đen trầm tư chốc lát, mô phỏng tư duy khắp nơi, hắn cứ cảm thấy tối nay có muốn cũng không ngủ được.
Hắn thuần thục đổi bộ ngụy trang, đế thêm viên thuốc át mùi người đi rồi để lại lá thư cho trưởng lão Honey bằng tạo vật của Thợ Thủ Công, xong xuôi hết mới ra ngoài. Ngay giao lộ cách nhà trưởng dịch trạm không xa có một khoảng đất trống, chỗ đấy đậu mấy chiếc xe dự phòng Quạ Đen thu mua từ khắp mọi miền thành phố ngầm “với giá 0 đồng”.
Quạ Đen đeo khẩu trang xong rồi lựa một chiếc thuận mắt, lúc sắp lên xe, cửa xe còn chưa mở ra thì có một bàn tay đột nhiên thò ra từ bên cạnh, đè cả người lẫn cửa xe lại.
Gabriel xuất quỷ nhập thần nhìn hắn dưới ánh đèn đường tĩnh mịch, ánh mắt hơi trầm hơn so với lúc thường thấy rõ.
“Tỉnh táo lại rồi à?” Gabriel nghĩ, “Giờ muốn trốn ư?”
Năm đó, nhà thiết kế trông có vẻ si mê y vô cùng tận nhìn thấy y trước cửa nhà mình cũng là dáng vẻ này, lột lớp da giả của “thần minh” ra, trên gương mặt toàn là vẻ hoảng hốt và sợ hãi.
Đôi mắt màu hổ phách thoáng nổi cơn bão táp: Quả nhiên, mấy tiếng “thích y” đều là lời dối trá dù mặt không đổi sắc, tim không loạn nhịp.
“Cậu muốn đi đâu?” Gabriel hỏi khẽ, không biết sao mà cái giọng nói dịu dàng nhẹ tênh ấy làm người ta nghĩ tới tơ nhện bay lơ lửng trên không, chạm vào là đứt ngay, vật phẩm nguy hiểm nào đấy treo lủng lẳng bên dưới có thể đập vào đầu bất cứ lúc nào.
Cảm giác sai chỗ quỷ dị cắt đứt mạch cảm xúc của y.
Trông Quạ Đen như thể không cảm giác được gì, hắn phấn chấn vỗ mấy cái lên cánh tay Gabriel, còn đảo khách thành chủ, nhét luôn Gabriel vào trong xe: “Mau mau mau, tới đúng lúc lắm, đỡ mất công tôi đi kêu anh!”
Lời vừa dứt, âm nhạc triệu hoán khẩn cấp đã vang lên trong dịch trạm Ẩn Mình, đôi ba lầu nhỏ nhanh chóng sáng đèn.
Quạ Đen lái xe tới trước cửa phòng họp, vứt chìa khóa xe cho Liszt mới vác cái đầu xù chạy qua.
“Bản đồ nước Yến trong tay quý bà Dương ấy ngắn ghê.” Trưởng dịch trạm đùa cái câu không ai hiểu, “Theo kế hoạch A chúng ta đã thảo luận trước đấy, có vấn đề gì không các vị?”
Tiền vàng và tin tức đều chảy trong bóng đêm, giữa đám ma cà rồng đông vui ồn ào chốn thành phố ngầm, chiếc xe tải lắp “Ẩn Mình” với chiếc xe hơi cỡ nhỏ chạy ra khỏi con hẻm nhỏ, một trái một phải, hòa vào dòng xe.
Cùng lúc đó, một tiếng “tít” vang lên. Trong một khách sạn hạng sang không tiếp khách ngoài nào đấy trên mặt đất, một chiếc găng tay da người cầu kỳ nhặt di động lên.
Thư ký Carver lướt nhanh xem hết tin tức rồi gõ cửa phòng sếp Malkav nhà mình: “Dậy chưa? Andrew, có thể anh cần biết cái này đó.”
—Cởi quần ra xì hơi: Cười nhạo hành động thừa thãi của người khácTìm kiếm theo hình thức trải thảm: Tìm kiếm toàn diện, ví dụ chia mặt đất thành các ô vuông và tìm trong phạm vi từng ô theo thứ tự. Thường thì cách này tiêu tốn nhiều nhân lực vật lực nên ít khi sử dụng trong các trường hợp thông thường.Bản đồ nước Yến ngắn: Ý đồ rõ ràng, lộ liễu. Xuất phát từ tích Kinh Kha giấu dao găm trong tấm bản đồ nước Yến được cuộn lại để hành thích Tần vương, bản đồ nước Yến dài nên che giấu được cả con dao.