- Còn nữa….. ta nghĩ rằng nếu có thể nhân cơ hội này nắm hai vạn kị binh này trong tay…. Đó chính là điều tốt nhất! Chỉ có điều, ta nghe nói mấy lão già cao tuổi chỉ huy ở thủ đô, thực ra đã có ý muốn rút đi toàn bộ hai vạn kị binh này trước từ rất sớm. Dù sao hao tốn chi phí quân đội quá mức khổng lồ. Hơn nữa hiệu quả thực tế lại thấp…Nếu chúng ta nhân cơ hội này đề xuất….do chúng ta đến tiếp nhận hai vạn người này…. - Không được không được! Al - Qeada liền lắc đầu: -Nhìn tổng quát lịch sử ngàn năm của đế quốc. Chỉ có quân đội tư nhân bị thu nạp trở thành quân đội chính quy! Làm sao có giáng quân đội chính quy xuống thành quân đội tư nhân chứ! Loại chuyện này quân đội trung ương sẽ tuyệt đối không đồng ý đâu! Dardanelle cười nói: -Cho nên ta nói chuyện này muốn dựa vào tướng quân Ron Patton mà! Đối với thủ đô chúng ta đương nhiên không thể nói thẳng sẽ tiếp nhận hai vạn người này. Dù sao đường đường là một đội quân chính quy bị giáng xuống thành quân đội tư nhân của lãnh chúa. Sự việc này trên danh nghĩa cũng là quá nhục nhã rồi. Các lão già ở quân đội trung ương tuyệt đối sẽ không bằng lòng chịu mất mặt thế đâu. Vì thế cho nên chúng ta không ngại nói với thủ đô: Công tước Hoa Tulip trung thành vì đất nước sẵn sàng gánh chịu chi phí cho đội quân hai vạn người này! Đồng thời, xin đề xuất với quân đội trung ương. Nói rằng lực lượng quân đội của tỉnh Desa không đủ, lại là vùng biên giới nên lực lượng quân đội thiếu thốn. Cho nên mong bọn họ hạ lệnh để đội quân hai vạn người này đóng quân tại tỉnh Desa của chúng ta.Biến thành quân đội chính quy bảo vệ biên giới! Đại nhân, ngài nghĩ xem, chỉ cần đội quân hai vạn người này ở lại trên địa bàn của chúng ta. Việc ăn mặc ở sinh hoạt của bọn họ đều là chúng ta cung cấp nên đều bị chúng ta nắm chắc. Một thời gian sau dần dần sẽ bị chúng ta khống chế. Mặc dù trên danh nghĩa là quân đội chính quy nhưng trên thực tế lại biến thành quân đội tư nhân. Trong ánh mắt của Đỗ Duy càng lộ ra vẻ kín đáo. Cuối cùng Dardanelle nhìn thoáng qua Ron Patton, cười khổ nói: -Còn có một chi tiết….. có lẽ tướng cần quân Ron Patton hy sinh một chút rồi. - Cái gì…. - Ta biết tướng quân căm thù bộ chỉ huy quân đội trung ương thủ đô. Từng thề vĩnh viễn không trở về quân đội trung ương.Chỉ có điều là….vì có thể trợ giúp ngài công tước hoàn thành sự nghiệp lớn ở Tây bắc. Lần này ngài không thể không phá bỏ lời thề một lần rồi. Dardanelle quay đầu nhìn Đỗ Duy rồi nói: -Ngài công tước. Ngài chỉ cần đề xuất nói ngài gánh chịu tất cả chi phí quân đội, đồng thời ngài lại dùng danh nghĩa của ngài viết một bức công văn. Trên thư chỉ nói ngài trung thành vì đất nước, vì đế quốc mà không tiếc cắt bỏ ái tướng thân tín của mình. Cố gắng hết sức tiến cử hiền tài là tướng quân Ron Patton làm chỉ huy đội kị binh này. Quân đội trung ương ở thủ đô sớm đã bị việc chi trả phí dụng cho đội quân này làm cho sứt đầu mẻ trán nên lẽ tất nhiên sẽ đáp ứng yêu cầu của ngài! Đến lúc đó….hai vạn người ở đây, lương bổng và lương thực binh lính có được là do chúng ta cấp….Vả lại, tướng quân Ron Patton vốn chính là chỉ huy cũ của đội quân, dùng uy tín của hắn rất nhanh có thể khống chế một lần nữa hai vạn người này! Cho dù cờ hiệu của họ là hoa gai….. Nhưng trong tim đã là hoa Tulip rồi. Cuối cùng Dardanelle kết luận : -Thực ra chúng ta làm như vậy. Quân đội trung ương ở thủ đô và Nhiếp Chính Vương khẳng định đã biết dụng ý của chúng ta.Chỉ có điều… Thứ nhất, Nhiếp Chính Vương cực kì tin tưởng ngài công tước, lần này lại nói rõ bảo ngài toàn quyền phụ trách. Gánh nặng hai vạn người này quân đội ở đế đô sớm đã nghĩ cách thoát ra! Cho nên, thu nạp trá hình như vậy, bộ chỉ huy quân đội trung ương ở đế đô không mất mặt mũi, lại có thể vứt bỏ một gánh nặng lớn, quá nửa là sẽ đáp ứng! Mà người thảo nguyên ở đây, chúng ta lấy rút quân làm điều kiện lại khiến bọn họ thỏa hiệp. Trên hiệp ước đàm phán kêu bọn chúng trích ra nhiều lợi ích hơn cho chúng ta một chút. Nghĩ đến đây đã dễ dàng hơn nhiều! Mà ngài công tước lại hoàn thành đàm phán, không hạ thấp thanh thế của đế quốc. Đồng thời còn chiếm được một đội thiết kị hùng binh hai vạn người! Một hòn đá hạ ba con chim! Việc đáng vui mừng như thế làm sao mà không làm chứ ? Hắn một phen thao thao bất tuyệt khiến tất cả mọi người chung quanh đều là trợn mắt há mồm! Ngay cả Philip cũng mang vẻ mặt kinh ngạc nhìn Dardanelle. Gã Dardanelle này vào thường ngày chẳng nói chẳng rằng cũng chẳng ngó ngàng tới cái gì, mặc dù giữ chức thủ thành rất tận tâm, nhưng cũng chỉ là làm việc chín chắn mà thôi. Nhưng nghĩ không ra hắn không ngờ còn có tài năng mưu lược có thể nghĩ ra mưu kế này? Ngược lại Đỗ Duy lại cười hai tiếng hắc hắc, thản nhiên nói: -Nếu đã như vậy, không ngại thì thử một lần đi. Philip, ngươi cũng nên giúp ta viết sơ qua một phong thư cho đế đô…Ừm, những người khác đều giải tán đi, Dardanelle lưu lại, chúng ta thảo luận lại vấn đề này cho thật hợp lý. Đợi tiễn mọi người đi ra, lúc này trong phòng chỉ còn lại có hai người Đỗ Duy và Dardanelle. Đỗ Duy thở dài, tập trung nhìn vào Dardanelle, thấp giọng nói: - Bạn của ta…kế sách này e rằng không phải do ngươi nghĩ ra! Dardanelle cười hắc hắc, nói: -Ngài công tước nói chính xác. Dardanelle ta cũng không có đầu óc giỏi như vậy. Ừm….. kế sách này là do hầu tước phu nhân nghĩ ra. Nàng biết sự phiền não của ngài gần đây quá nửa là vì chuyện đàm phán. Cho nên tối hôm qua đã cố ý gọi ta tới, nói cho ta biện pháp như thế, khiến ta tìm cơ hội trình bày lên cho ngài. Nàng nói nàng dù sao là người ngoài, lại là phái nữ. Sự việc lớn cỡ quốc gia như thế không tiện trực tiếp mở miệng. Đỗ Duy dường như có chút không yên lòng. Chỉ ậm ừ một tiếng cũng không nói thêm điều gì. Dardanelle bỗng nhiên như nghĩ tới cái gì đó, sắc mặt hơi thay đổi. Bỗng nhiên liền quỳ một bên gối: -Đại nhân. ngài oán trách ta sao? Ta đã thuần phục ngài. Cho nên truyền đạt những lời này cũng không phải ta còn có lòng quyến luyến đối với dòng họ Listeria, đơn thuần cảm thấy kế sách này của hầu tước phu nhân rất tuyệt diệu, mới bằng lòng truyền đạt. Dardanelle đã thuần phục ngài rồi thì tuyệt đối sẽ không phải là kẻ ba lòng hai ý ! Đỗ Duy chạy nhanh tới đưa hai tay đỡ ông bạn già này lên, thành thật nói : -Bạn của ta. Ngươi hiểu lầm rồi. Tình bạn của hai người chúng ta đã trải qua sinh tử. Làm sao ta có thể sinh ra mảy may hoài nghi nào đối với ngươi được? Vừa rồi ta không yên lòng chỉ là đang xúc động đối với sự thông minh của hầu tước phu nhân, một cái kế sách như vậy thật lợi hại. Nàng mặc dù là phái nữ nhưng làm cho người ta vô cùng bội phục! Với phận nữ giới nàng lại có thể đưa dòng họ Listeria kinh doanh đến quy mô như bây giờ. Hầu tước phu nhân…..khiến cho người ta không dám coi thường a! Dừng một chút. Đỗ Duy nhìn Dardanelle rồi nói: -Ừm, như vậy đi. Hầu tước phu nhân cho ta một cái ý kiến hay như vậy. Ta cũng không thể không tỏ vẻ gì. Ngươi giúp ta đi cám ơn nàng, hỏi nàng có chuyện gì ta có thể giúp đỡ không. Ừm …… từ nay về sau sự buôn bán của dòng họ chúng ta ở phương bắc sẽ mua bán cùng với dòng họ Listeria. Tất cả giá cả giảm 1/10 đi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL Dardanelle mỉm cười: - Thật ra ta cảm thấy. Đa phần là hầu tước phu sẽ không để ý lắm vào những khoản tiền này. Dòng họ Listeria vốn có nhiều tiền …… Ừm. đại nhân. Nếu ngài muốn bày tỏ ý định tạ ơn, không ngại thì tự mình đi gặp mặt hầu tước phu nhân." - Hắc hắc! Đỗ Duy cười gượng hai tiếng: -Dardanelle, ngươi cũng muốn tạo mối quan hệ thông gia hai nhà chúng ta sao? Dardanelle nghiêm mặt nói: -Ta thật sự là nghĩ như vậy, chỉ có điều cũng không phải bởi vì ta xuất thân từ nhà Listeria, cho nên tồn tại tư lợi gì. Ta chỉ là nghĩ đơn thuần. Ngài tài năng ngút trời, thế gian hiếm thấy mà hầu tước phu nhân xinh đẹp có một không hai …… Ôi. Mặc dù trên phương diện tuổi tác có chút chênh lệch, chỉ có điều ta xem hầu tước phu nhân rất có thành ý, hơn nữa còn trợ giúp nhiệt tình đối với ngài. Nếu giả sử hai nhà thành thông gia đối với sự nghiệp vĩ đại của ngài cũng sẽ có nhiều lợi ích hơn. Đỗ Duy vỗ vỗ bả vai của Dardanelle: -Ta hiểu. Ngươi không phải có lòng tư lợi, ta biết. Ừm …… Chỉ có điều. Hôn sự của ta ư …… Ta còn không nghĩ quyết định sớm như vậy mà thôi. Hơn nữa …… Loại chuyện thông gia chính trị này, trong lòng ta thực không quá thích. Thực ra …… ngoại trừ quan hệ thông gia, ta thực sự bằng lòng nguyện ý cùng dòng họ Listeria hợp tác kết minh toàn diện. Chẳng lẻ nhất định chỉ có một con đường quan hệ thông gia duy nhất như vậy sao? Dardanelle lại lắc đầu. Rõ ràng không đồng ý lắm quan điểm của Đỗ Duy, nghiêm mặt nói: -Mặc dù đây là việc riêng của ngài nhưng bản thân ngài là công tước, thân phận hoàn toàn khác. Việc hôn nhân tự nhiên liên quan rất lớn! Thứ lỗi ta nói thẳng, nếu ngài chỉ là giới bình dân, muốn kết hôn… Ôi, tự nhiên là việc riêng của ngài. Nhưng mà bản thân ngài là lãnh chúa đại nhân, việc hôn nhân của ngài đã không hề là việc riêng đơn thuần nữa. Nhìn vào hiện tại, ngài và dòng họ Listeria làm thông gia, thật sự là lựa chọn tốt nhất …… Thật ra, không dối gạt ngài, các vị đồng liêu, mặc dù ngoài miệng chưa nói nhưng thực ra phần lớn đều là tán thành quan hệ thông gia của ngài và dòng họ Listeria. Ta từng cùng tiên sinh Philip nói chuyện phiếm, ngay cả hắn cũng mơ hồ lộ ra vài phần ý kiến tán thành. Chỉ là tất cả mọi người biết tình cảm của ngài đối với pháp sư Vivian …… đều không có ý nói ra thôi. Hơn nữa …… Đại nhân, nói thật nhé, ngài đã trải qua lễ trưởng thành, trong đế quốc, hễ là thân phận quý tộc, phần lớn kết hôn sớm, sau lễ trưởng thành, hơn phân nửa sẽ kết hôn. Cho dù không kết hôn, cũng sẽ quyết định hôn ước trước. Mà ngài có thân phận hiển hách, nhưng đến nay cả một cái hôn ước đều không có …… Điều này thật sự có chút không quá thích hợp đấy. Đỗ Duy im lặng. Dardanelle phía trước vẻ mặt thành khẩn rõ ràng đều là lời nói từ đáy lòng. Chỉ là chuyện của bản thân Đỗ Duy thì chỉ trong lòng hắn mới biết. Hắn không thiếu tình cảm trong sáng của một cậu con trai. Đối với phương diện nữ nhân hắn cũng không ngại quan hệ vài lần một đêm, lại càng không phải mẫu người bảo thủ. Phu nhân Listeria xinh đẹp động lòng người, hắn đương nhiên là động lòng. Chỉ có điều, quá nửa chỉ là vì sự xinh đẹp, thuần túy là dục vọng thân xác mà động lòng với hầu tước phu nhân mà thôi. Nếu cả hai chơi trò chơi mập mờ, dùng tình nhân làm thế chấp cũng có thể tạm chấp nhận được. Kết hôn? Vậy thì quên đi. Ý niệm duy nhất trong đầu khiến hắn muốn bên nhau trọn đời chỉ có thể là cô gái nói lắp bé nhỏ thiện lương kia mà thôi. Còn như tối hôm qua, khi suýt chút nữa đã "hành quyết" nữ tù binh Elune thì lúc then chốt lại buông tay rời đi. Cũng là do một loại tình cảm không sao nói rõ được đối với cô bé Vivian này. Quan trọng hơn chính là, Đỗ Duy mặc dù không phải theo kiểu tình yêu trong sáng gì, nhưng cũng không phải loại người không quản được phần cầm thú nửa thân dưới của mình. Tối hôm qua ở với ả nữ thích khách kia, dù có đạp đổ cũng không xem là gì. Nhưng vấn đề là …… Sau khi lật đổ, phiền toái sau đó sẽ giải quyết như thế nào? Đối phương dù sao là người của Đại Tuyết Sơn, còn là đệ tử của Vu vương. Bây giờ phiền toái của bản thân đã quá nhiều rồi, nếu "làm nhục"một người đệ tử của Vu vương, đến lúc đó phiền toái đem đến cũng không nhỏ! Con mẹ nó …… người khác xuyên qua dị giới đều có thể có mỹ nữ như mây, hết lần này tới lần khác ông đây đơn thuần chỉ tới mức đùa cợt tình cảm. Kể ra thực có chút buồn cười. Phu nhân Listeria ……phu nhân Listeria …… Đỗ Duy nghĩ rồi lại nghĩ, bỗng nhiên cười: - Như vậy đi, nếu ta nhờ ngươi giúp ta chuyển lời cảm ơn đích thực không đủ thành khẩn. Thế này nhé, phiền ngươi đi gặp hầu tước phu nhân, nói ta đêm nay muốn mời nàng cùng ăn tối."