- Trẫm tinh tưởng nhất là Nguyễn Long tướng quân và Hạ tể tướng - Hắn do dự một chút rồi lên tiếng
- Trấn Vũ, ngươi có thế tin tưởng ca ca ta nhưng lão Hạ tể tướng thì không! - Pa Song Tử lên tiếng nhấn mạnh tiếng không trong câu nói của mình, trút thêm một tiếng thở dài - Biết ngay mà... Cái lão già đê tiện ấy!
Các sao nheo mắt nhìn mấy vị phụ huynh đáng kính của mình. Hạ tể tướng là ai? Sao cha mẹ lại tỏ ra như vậy chứ? Từ nhỏ đến lớn, họ chưa từng thấy cha mẹ mình như lúc này, trước đây họ lúc nào cũng bình tĩnh, quyết đoán. Nhưng giờ đây, trên những gương mặt ấy phản phất vẻ giận dữ.
- Mẫu Thân, Hạ tể tướng là ai ạ? Sao mọi người lại ghét ông ta đến vậy? - Ngư Ngư lên tiếng hỏi Hạnh Nguyên phu nhân. Bà cười hiền từ nhìn cô con gái nhỏ hay mít ướt của mình, bây giờ cô không còn là một đứa trẻ cần bảo bọc, chở che nữa, cô trưởng thành rồi!
- Trấn Vũ, ta nói ngươi biết, Lão ta đã tham ô từ 19 năm về trước...
- Cái gì? Trẫm... Sao trẫm không biết gì cả? - Hắn run run ( Xạo quá cha nội ơi, ông là hoàng thượng, hoàng thượng đó, lý nào lại không biết )
Thiên Tích liếc hắn một cái bằng ánh mắt sắt lẽm, buông một câu.
- Xạo sự!
- Đừng giả bộ, 19 năm rồi, lý nào ngươi lại không biết cơ chứ! Bọn ta không có bị ngốc... - Thiên Yết nói theo, người sau băng hơn người trước, sát khí nặng mùi hơn người trước khiến hắn bất giác đưa tay lên quệt mồ hôi, cười hề hề. Sau đó, liền ngay lập tức trở lại dáng vẻ nghiêm túc.
- Được rồi, trẫm biết được chưa? Nhưng không có chứng cứ nên chẳng làm gì được hắn cả. Haizzzz
- Bọn ta cũng vậy - ba Nhân Mã thở dài. - Lúc phát hiện, bọn ta chưa kịp điều tra thì đã... ( Cái gì thì mấy bạn tự hiểu nha, Leby tin tưởng mấy bạn, hì hì)
- Ta có kế - Nguyệt Liên- mẹ Thiên Yết nở một nụ cười sắc xảo rồi lên tiếng. - Nhưng phải nhờ ngươi rồi, Trấn Vũ.
- Không thành vấn đề - Hắn gật đầu cái rụp ngay, miễn là trừ được bọn loạn thần này thì muốn sao cũng được cả. Vả lại, hắn hoàn toàn tin tưởng các vị bá phụ, bá mẫu này. Hắn tin rằng, họ chắt chắn sẽ cứu được đất nước này.
- Được rồi, bla bla bla.... Các con hiểu rồi chứ?
- Tụi con hiểu - Thiên Bình lên tiếng
- Trong thư phòng của Huy Khiêm huynh có 1 quyển sách y, là Thiên Lan y thư, Giải Nhi con lấy đọc đi - Mẹ Cự Giải lên tiếng khiến cho cô mừng như bắt được vàng, có y thư của mẹ cô, chắt chắn sẽ có thể chữa được nhiều loại bệnh. Cái này, thật sự rất có ích nha.
- 7 ngày... Bọn ta có thể đến một lần, vào giờ này, hết giờ rồi, đi trước đây -Ba Sư Tử lên tiếng, sẵn liếc nhìn thằng con quý hoá của ông một cái bằng ánh mắt thâm tình. Xong, các vị phụ huynh biến mất.
Trấn Vũ cũng đứng dậy, hồi cung và chuẩn bị cho kế hoạch đã định trước. Các sao tiếp tục măm măm bữa sáng còn dang dở rồi đi thị sát xung quanh. Haizzzz, tạm gác chuyện tổ chức Kháng Hoàng, diệt tên phản thần Hạ Vĩ Hiên cái đã. Còn Thiên Tích, nhỏ ngồi thất thần nghĩ về cái chuyện gì đó mà mẹ Thiên Yết đã nói. Họ không hề biết tại sao nhỏ lại có thể ở đây! Và ở tương lai đó, nhỏ đã chết... Và còn một chuyện khác nữa... Một ngày cứ thế mà trôi qua, một cách không mấy là bình yên.
Rồi nha, Leby sẽ ra mỗi tuần một chương, nhưng nếu có trục trặc gì thì mong mọi người thông cảm giùm đừng ném đá tội nghiệp nha! Hii